Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Trung tâm huấn luyện dị năng.
Nội bộ bên trong trung tâm huấn luyện dị năng này cũng đang nháo nhác lên.
Tất cả Dị năng giả cũng đã biết là trung tâm dị năng này có một bảng danh sách top 100 những Dị năng giả hàng đầu trong nước.
Mà dị năng của Dị năng giả cũng thay đổi rất thường xuyên nên bảng này cũng chỉ có giá trị tham khảo cho một thời gian rất ngắn thôi.
Trước khi Phong Ngữ chính thức ra tay thì cũng đâu có ai nghĩ là Phong Ngữ lại mạnh mẽ như vậy đâu cơ chứ.

Sau khi Phong Ngữ ra tay thì ngay lập tức cả 3 người là Phong Ngữ, Carey và Carol cũng tự thân mình thượng bảng luôn.
“Không ngờ là thực lực của Phong Ngữ lại mạnh tới vậy.”
“Không nghĩ là Phong Ngữ lợi hại như vậy mà cô nhóc ấy lại nguyện ý làm phi hành toạ kỵ cho người khác đấy.”
“Tôi còn thấy Phong Ngữ không làm dáng một tí nào luôn á, đến gà vịt còn biến ra được để mua vui thì làm toạ kỵ có gì đâu chứ?”
“Hoá ra người có năng lực càng mạnh thì tính tình lại càng tuỳ hứng tới vậy sao?”
“……”
Mấy Dị năng giả đang tụ tập lại trò chuyện khí thế thì một Dị năng giả kéo tay Chu Hiền Lâm lại sau đó dùng khuôn mặt cười cười nói: “Anh Chu à, anh biết gì phải không?”
Chu Hiền Lâm xấu hổ cười cười nói: “Không, tôi thì làm gì biết cái gì chứ?”
Chu Hiền Lâm chính là là truy tung huyết mạch Dị năng giả mà trước kia Trình Chu đã bắt tới để tìm kiếm Dịch Thù Tuyết đang bị bắt cóc.
“Anh Chu à, tôi nhớ là mỗi lần mà mọi người nhắc tới Phong Ngữ thì sắc mặt của anh không bình thường lắm.

Con gái anh là do Annie cứu đúng không, vậy là anh đã sớm biết cái gì đó rồi có phải không?”
Chu Hiền Lâm: “……” Sau khi năng lực của Annie bị bại lộ thì con gái của ông chính là Chu Miêu cũng thức tỉnh dị năng.

Người của cục dị năng cũng nhanh chóng chạy tới để làm rõ sự tình rồi.

Nhưng mà ai cũng giấu diếm không muốn lộ ra mà thôi.
Chu Hiền Lâm đúng là đã biết năng lực của Phong Ngữ rất mạnh, lúc trước khi cứu Dịch Thù Tuyết thì Phong Ngữ còn có khả năng biến thành con rồng phương Tây vô cùng uy vũ, mà ấn tượng của ông chính là việc Phong Ngữ biến thành con ưng rồi dùng khẩu Desert eagle đi bắn người.

Nhưng mà có vẻ như lần này Phong Ngữ hiển lộ dị năng thì thực lực còn mạnh hơn lần trước mà ông đã chứng kiến nữa thì phải.
Một Dị năng giả tràn đầy nghi hoặc mà nói: “Nếu như mấy người Phong Ngữ, Annie, Melissa này người nào người nấy đều có dị năng lợi hại như vậy thì rốt cuộc là làm sao mà Trình Chu có thể chấn trụ được nhỉ?”
Mấy người này đang có suy nghĩ muốn dụ dỗ cho đám Phong Ngữ tự lập môn hộ tách riêng ra khỏi Đàm gia đi cho rồi, nhưng mà hình như là đám Phong Ngữ chưa một người nào đồng ý thì phải.
Chu Hiền Lâm thầm nghĩ: Năng lực của Phong Ngữ tuy là rất mạnh nhưng Dạ U và Trình Chu còn khủng bố hơn rất nhiều.

Mà điều đáng sợ hơn là hai cái con người đáng sợ này giờ đã thành một đôi mới kinh khủng chứ.
“Mọi người chưa biết sao? Trình Chu chính là người đã chế tác ra mấy cái đạo cụ không gian kia đấy, đi theo cậu ta còn sợ là không có tiền đồ gì hay sao?”
“Mà ban đầu tôi còn nghĩ là mấy cái đạo cụ không gian này phải quý lắm chứ, ai ngờ đâu tôi thấy đám người Phong Ngữ mỗi người đeo một cái trên tay thì phải.” Một Dị năng giả khác nói.
“Nghe nói đám Phong Ngữ là người bên phía nhà mẹ đẻ của Dạ U đấy.

Đại thiếu gia của Đàm gia tuy là lợi hại thật, nhưng cậu ta lại là một tên phu quản nghiêm.” Một Dị năng giả khác thổn thức nói.
Dị năng giả này vừa phát ngôn xong thì mấy Dị năng giả chung quanh ngay lập tức bày một biểu tình ai ai cũng hiểu.
“Nếu như vậy thì Dạ U cũng là Dị năng giả đúng không? Không biết cậu ta là Dị năng giả có dị năng gì nữa?” Một Dị năng giả khác lên tiếng.
“Anh Chu à, anh có biết Dạ U có dị năng gì không?”
Chu Hiền Lâm có chút xấu hổ nói: “Này thì tôi không biết.”
“Anh Chu à, anh đừng có giấu diếm nữa.” Một Dị năng giả khác oán trách nói.
Chu Hiền Lâm cười khổ một chút nói: “Thật sự thì tôi không biết thật.”
Chu Hiền Lâm thầm nghĩ: Chuyện này thì ông cũng đâu có nói dối, đích xác là không hề biết gì về vụ này.

Tuy là ông đã từng nhìn thấy Dạ U ra tay nhưng ông cũng đâu có biết được dị năng của Dạ U là gì đâu? Có thể là ẩn thân, nhưng cũng không chỉ đơn giản chỉ có ẩn thân.
……
Trình Chu thuấn di từ phòng thí nghiệm của Dịch Thành Giang về biệt thự của Đàm gia.
Trình Chu: “Nghe nói mọi người bị vampire tập kích?”
Phong Ngữ gật đầu nói: “Đúng là vậy.

Đã bắt được chủ mưu và đã thẩm vấn qua.

Palmyra cũng đã nghe được vài tin tức khá thú vị.”
Trình Chu có chút tò mò nói: “Tin tức gì thú vị?”
Phong Ngữ nghiêng đầu rồi sắc mặt có chút phức tạp mà nhìn Trình Chu rồi nói: “Đã có một người nạc danh vẫn luôn cung cấp tin tức của cả nhà anh cho đám Vĩnh sinh đường.

Người bên Vĩnh sinh dường kia biết người cung cấp tin là ai nhưng hắn ta lại giả vờ không hề quen biết.”
Trình Chu trầm mặt xuống nói: “Là ai?”
Sắc mặt của Phong Ngữ có chút cổ quái nói: “Người bác cả kia của anh, cha của Đàm Diệu.”
Trình Chu hít sâu một hơi rồi nắm chặt tay lại rồi nói: “Đã biết.”
Trước đây thì Trình Chu cũng nghe cha mình nhắc đến sự việc năm đó hắn bị ôm đi hẳn là có người của Đàm gia đã ra tay càn quấy.

Nhưng mà sự việc cũng quá lâu nên chứng cứ cũng đã biến mất hoàn toàn rồi.

Lúc ấy thì Trình Chu cũng không hề để việc này vào trong lòng, nhưng mà hiện tại thì không được nữa rồi.

Hắn cũng không thể làm ngơ được nữa.
Mặc dù là Đàm Côn Đỉnh cũng không có khả năng tạo ra bất kỳ tổn thương gì cho hắn, nhưng mà cứ để một con chuột cứ nhảy nhót xung quanh như vậy cũng không phải là chuyện gì quá tốt đẹp.
Phong Ngữ ngồi ở trên ghế lắc lư hai chân nói: “Người bác cả này của anh đã cung cấp những tin tức cũng chẳng có giá trị gì, hơn nữa thì người của Vĩnh sinh đường cũng chướng mắt nhưng tin tức mà ông ta cung cấp.

Nhưng mà dù sao thì ông ta cũng là người cầm quyền của Đàm gia và cũng là bác cả của anh nên người của Vĩnh sinh dường vẫn duy trì liên hệ với ông ta.”
Trình Chu trợn mắt nói: “Còn có chuyện này sao?”
“Đúng vậy.” Phong Ngữ dừng lại một chút rồi cảm thấy rất cảm thán mà tiếp tục nói: “Đại gia tộc ở chỗ này của các anh cũng thật quá phức tạp mà.”
Trình Chu: “……”
……
Cục dị năng quốc gia.
Lâm Đình nhìn video chiến đấu trên màn hình thì nhịn không được phải thốt lên: “Thực lực của Phong Ngữ quả thật không giống bình thường.”
Quả nhiên là vậy mà, dụng cụ đo lường dao động cấp bậc dị năng lần trước đã đo cho buổi biểu diễn của Phong Ngữ ở đám cưới của Trình Dương hiển thị là cấp S.

Lúc đó thì Lâm Đình còn đang nghi ngờ là dụng cụ này có vấn đề gì đó nên mới đo ra kết quả như vậy.

Phong Ngữ ở trên sân khấu cũng chỉ lo biến gà biến vịt thôi mà nhỉ? Làm gì mà giống Dị năng giả cấp S cơ chứ? Xem ra là chỉ có người nghĩ lầm chứ dụng cụ thì vẫn rất chính xác, Phong Ngữ lúc đó đúng là Dị năng giả cấp S mà.
“Kẻ động thủ hẳn là vampire Gelu, đã ẩn nấp ở đó vài ngày rồi.” Lý Thanh Văn nói.
Lâm Đình: “Có phải là phía bên kia đã cảm thấy hứng thú với các loại thuốc ở bên chúng ta sao?”
Lý Thanh Văn gật đầu nói: “Có khả năng này, hoặc cũng có khả năng là có hứng thú với đạo cụ không gian của Trình Chu làm ra.”
Lâm Đình xoa trán nói: “Dịch Thù Tuyết đúng là quá xui xẻo rồi.”
Dịch Thù Tuyết đâu có phải mới bị tập kích có 1 lần, nếu đổi thành người khác thì e đã xảy ra chuyện rồi.
Lâm Đình cau mày nói: “Rốt cuộc là Trình Chu đã làm ra mấy cái đạo cụ không gian đó bằng cách nào vậy chứ?”
Trình Chu cầm 9 cái nhẫn không gian đi cầu hôn với Dạ U, sau đó Đàm thị lại bán ra 9 cái nhẫn không gian khác.

Hiện nay thì mọi người cũng đã nhìn thấy đám Phong Ngữ, người nhà Dịch Thù Tuyết và Trình Dương đều có một cái đeo ở tay.

Mà những người này đều có quan hệ khá tốt với Trình Chu.
Lâm Đình còn tưởng là mấy cái loại như đạo cụ không gian này phải hiếm có lắm chứ, ai mà dè cái thứ này hiện tại như cải trắng vậy, nhìn sơ sơ cũng đã thấy vài người đeo ở tay rồi.

Nhưng mà nói thế nào thì mấy thứ này có là cải trắng trong tay Trình Chu thì với bọn họ vẫn là hàng rất quý hiếm.
Bạch Nham nói: “Gelu sao? Hình như đã bị Phong Ngữ tóm đi rồi.”
Lâm Đình híp mắt nói: “Nếu ngươi này đã bị Trình Chu tóm được thì cứ tuỳ cậu ta thôi.”
Lý Thanh Văn nói: “Trình Chu chắc chỉ hứng thú với nguyên nhân tại sao lại xuống tay với Dịch Thù Tuyết thôi.

Mấy thứ còn lại e là cậu ta không hứng thú đâu.

Có lẽ chúng ta vẫn còn cơ hội để giao dịch.”
Gelu là vampire nên chắc chắn đối phương sẽ biết rất nhiều bí mật về vampire.

Mà hiện tại thì quốc gia bọn họ cũng đã có rất nhiều vampire không biết từ đâu đã xâm nhập tới.

Đám người này vẫn luôn lẩn trong bóng tối để phá vỡ an ninh trật tự quốc gia bọn họ còn kéo theo rất nhiều tai hoạ ngầm nữa.

Nếu có thể đem Gelu nhốt lại tra khảo thì họ cũng có thể kiểm soát được tình hình và đem đám vampire này diệt sạch.
……
Bên trong bệnh viện thủ đô.
Đàm Côn Đỉnh đang nằm ở trên giường bệnh và bác sĩ đang vây quanh để chẩn đoán.
Vết thương của Đàm Côn Đỉnh rất nghiêm trọng, dù đã có thuốc tê rồi nhưng ông ta vẫn luôn miệng rên rỉ đau đớn.
“Người bệnh phòng 302 này cũng khó phục vụ quá rồi.

Mở miệng ra là kêu cái này rồi muốn cái kia không ngừng.

Phiền quá.”
“Mấy kẻ có tiền đều bắt bẻ như vậy sao? Ông này quá ồn ào rồi, còn đòi không cần bác sĩ tới chữa bệnh mà phải gọi Dị năng giả tới chữa cho ông ta nữa chứ.

Ông ta tưởng Dị năng giả hệ trị liệu dễ mời như vậy sao?”
“Người bệnh phong 302 này nghe nói là anh trai của Đàm tổng đấy.”
“Là Đàm tổng trong truyền thuyết đó sao? Hàng ngày ngồi truyền tống trận đi làm và về nhà đó hả?”
“Đúng vậy, là người đó đấy.”
“Tôi nghe nói là Đàm tổng có một Dị năng giả hệ trị liệu ở bên cạnh mà đúng không?”
“Đúng vậy, là tiểu thiên sứ Annie đó đấy.

Cô bé đang ở trong nhà Đàm tổng.”
“Nói vậy thì người bệnh phòng 302 này sắp xuất viện rồi sao? Là sắp mời được Dị năng giả hệ trị liệu tới hỗ trợ đúng không? Thật tốt quá.”
“Cái này thì chưa chắc đâu, nghe nói là hơn 20 năm trước thì Đàm gia đã sớm phân nhà rồi.

Vì lúc ấy đại thiếu gia của Đàm gia là Trình Chu bị mất tích nên Đàm Tiềm đã tự tách ra để gây dựng sự nghiệp.

Hơn nữa thì tôi cũng nghe nói là lý do mà Trình Chu mất tích là do chính tay người bệnh trong phòng 302 này đã gây ra.

Mà lần này thì người bệnh phòng 302 này tự dưng từ trên lầu rơi xuống, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quái, e là …”
Mấy hộ lý nhìn nhau vài lần rồi ngầm hiểu mà gật đầu nói: “Bí sử của đại gia tộc đúng là rất phức tạp.”
“……”
Mấy hộ lý tám chuyện ngất trời, mấy cái ân oán hào môn này đúng là dưa ngon mà người người đều thích ăn.
Đàm Côn Đỉnh bị đưa vào bệnh viện không bao lâu thì Đàm Diệu cũng ngay lập tức bị đưa đến.

Và tình cờ làm sao thì hai cha con Đàm Côn Đỉnh lại được sắp xếp chung phòng.
“Người bệnh mới được chuyển đến phòng 302 kia bị thương cũng quá nghiêm trọng và có lẽ phải bị cắt chân mới cứu được.
“Nghe nói là nửa thân dưới đã bị phế rồi.”
“Nếu không cứu kịp thì e là tính mạng còn khó mà giữ lại.

Nhưng mà người này cũng quá ồn ào rồi, cứ một hai phải đòi Dị năng giả chứ không cần chuyên gia.”
“Nếu hắn muốn mời Dị năng giả thì kêu hắn tự đi mời đi.

Vô bệnh viện chúng ta làm gì chứ?”
“Hai cha con cùng xảy ra chuyện trong cùng một ngày, thật là trùng hợp hả? Hay là …?”
“……”
……
Trung tâm huấn luyện dị năng.
Đoạn Lỗi nhìn qua đám Phó Huy rồi tiến tới dò hỏi: “Đại ca của các cậu đâu rồi?”
Phó Huy nhìn Đoạn Lỗi nói: “Đại ca chúng tôi rất bận, cậu ấy đang đi làm nhiệm vụ rồi.”
Đoạn Lỗi nhìn về đám Phó Huy tò mò mà hỏi: “Nghe nói là Đàm Côn Đỉnh rớt từ tầng 7 xuống nhưng mà không chết, nhưng mà hai chân bị dập nát hết cả đúng không?”
Phó Huy: “Bọn tôi cũng không rõ lắm.”
Đoạn Lỗi khoanh tay tiếp tục nói: “Đàm Diệu cũng đã xảy ra chuyện.

Hắn ta bị tai nạn xe cộ, tự mình đâm vào cột điện ở trên đường.

Cũng bị liệt nửa người chỉ có thể nằm ở trên giường không động đậy được.

Nghe nói là muốn cưa chân để giữ mạng phải không?”
Phó Huy: “Có chuyện này sao?”
Đoạn Lỗi cau mày nói: “Là đại ca của các cậu làm đúng không?”
Phó Huy: “Xí, đại ca của chúng tôi mà thèm làm mấy cái chuyện nhàm chán này sao? Hai người kia cũng quá xui xẻo rồi.”
Đoạn Lỗi suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu không phải là đại ca của các cậu làm thì là anh trai của đại ca các cậu làm rồi.”
Tạ Ngạn nhún vai nói: “Có lẽ là do ngoài ý muốn thôi.”
Đoạn Lỗi cười nhạt một tiếng nói: “Một người thì có thể là do số con rệp không may mắn, nhưng 2 người thì đúng là trùng hợp rồi.”
Phó Huy nhìn Đoạn Lỗi nói: “Mày hỏi tao thì tao biết đi hỏi ai đây? Mày nếu quan tâm tới hai người kia thì đi mua chút trái cây chạy tới thăm bệnh đi.”
Đoạn Lỗi trợn mắt nói: “Tôi bận lắm, mà hai người kia quen biết gì mà tôi phải đi thăm bệnh chứ?”
Phó Huy: “……”
Đoạn Lỗi nhìn đám Phó Huy có chút hả hê nói: “Nghe nói là ông cụ của Đàm gia kia đã nghe nói tới chuyện này nên đã tới cục dị năng để cầu cứu.

Có vẻ như ông cụ này của Đàm gia có chút hồ đồ rồi.

Tự dưng bỏ gần đi tìm xa làm gì không biết chứ?”
Đúng là bên cục dị năng có mấy Dị năng giả hệ trị liệu nhưng mà dị năng của cô bé Annie lại là mạnh nhất trong số những Dị năng giả hệ trị liệu này.
Phó Huy cau mày thầm nghĩ: Cha con Đàm Diệu xảy ra chuyện hẳn là do Trình Chu làm.

Nhưng mà lâu này Trình Chu vẫn luôn yên tĩnh không gây chuyện rồi nên cũng không có lý do gì mà đột nhiên anh ta lại ra tay như vậy.

Hẳn là cha con Đàm Diệu đã làm ra chuyện gì mà chọc cho Trình Chu tức giận rồi.
Phó Huy cau mày, bỗng nhiên lại nghĩ tới một sự kiện mới xảy ra đó là Dịch Thù Tuyết bị một đàn dơi hút máu tập kích.
Đàn dơi đã tấn công Dịch Thù Tuyết là do một khống dơi Dị năng giả làm ra.

Nhưng mà tên này có vẻ đã quá tự tin vào thực lực của mình nên đã không thèm hỏi thăm kỹ càng mà đã tấn công Dịch Thù Tuyết rồi.

Hơn nữa là hắn ta còn bị Phong Ngữ tóm cổ nữa chứ.

Chẳng lẽ, cha con Đàm Diệu có liên hệ gì với tên vampire kia sao?
End chap 153
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng