Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Rốt cuộc thì liên quân quý tộc cũng là người đông thế mạnh, thực lực cũng cao nên độ chênh lệch của 2 bên tổng thể là không thể cân bằng được.
Mấy Đoạ ma giả bên phía Vân Phong cũng nhanh chóng bị hao hết ma lực, chiến lực cũng nhanh chóng bị suy yếu đi.

Thế trận đang dần nghiêng về phía của đại công tước Oss nhưng mà nhìn sắc mặc thì đại công tước cũng chẳng có gì gọi là quá vui vẻ cả.
Đại công tước đã hạ lệnh tổng tấn công cho nhưng mà mấy quý tộc đi cùng lại không coi mệnh lệnh của ông ta ra cái gì mà nhát gừng nhát gừng tiến công.

Một số quý tộc còn duy trì khoảng cách nhất định với Đoạ ma giả, cũng tuỳ thời mà rút lui.
Đại công tước gầm lên một tiếng, một đạo đấu khí màu đen cũng hướng về phía Dạ U mà chém xuống, luồng đấu khí mạng mẽ và uy nghiêm rất kinh người.
“Đại công tước Oss đã ra tay.”
Đại công tước Oss chính là Địa giai kỵ sĩ duy nhất của Hiệp Loan quần đảo này nên thực lực cũng là mạnh nhất trong đám quý tộc đang có mặt ở đây.
Trong nháy mắt thì đấu khí của Trình Chu và Dạ U cũng hợp lại làm một mà chặn luôn thế tiến công của đấu khí màu đen này.
Trình Chu và Dạ U vốn là tâm ý tương thông, hạt giống cộng sinh trong cơ thể cũng thức tỉnh nên lúc này hai người lại càng ăn ý, hai luồng đấu khí hợp lại cũng đã ngăn cản luôn thế công kích của Địa giai kỵ sĩ, mà còn rất dễ dàng mà ngăn cản thế công kích này.
Vân Phong nhìn về phía Dạ U và Trình Chu có chút kinh ngạc nói: “Hợp nhất đấu khí sao? Nguyên lai hai người thật sự là một đôi sao?”
Trình Chu cau mày nói: “Giờ thủ lĩnh mới tin hả? Thoạt nhìn hai người chúng tôi không giống một đôi sao?”
Vân Phong tỏ ý xin lỗi rồi cười cười nói: “Là tôi cổ hủ quá rồi.”
Lúc trước hắn còn tưởng là Trình Chu nói ra những lời này là để chọc tức hầu tước Perry thôi chứ, ai mà dè là tên này lại nói thật đâu.
Muốn hai luồng đấu khí của hai kỵ sĩ khác nhau mà giao hoà hợp nhất được thì cũng không tính là quá khó, nhưng mà muốn hoàn mỹ giao hào thì tất nhiên là hai người đó phải tâm ý tương thông.

Những trường hợp này thì cũng chỉ có anh em sinh đôi, là bạn lữ sống chết vì nhau mới làm được.
Cường độ đấu khí của Địa giai kỵ sĩ mạnh gấp 10 lần cường độ đấu khí của Hoàng kim kỵ sĩ vậy mà Trình Chu và Dạ U liên thủ cũng ngay lập tức có thể đánh chặn, hơn nữa nhìn thế triệt tiêu thì còn có vẻ rất nhẹ nhàng nữa thì cũng có thể thấy được là cường độ đấu khí của hai người này phải mạnh mẽ tới cỡ nào, có vẻ như đấu khí của hai người này còn siêu viễn hơn Hoàng kim kỵ sĩ bình thường rất nhiều.
Lance nhìn Dạ U và Trình Chu thì cũng bị đả kích không thôi.
Mấy năm nay mấy người bọn họ ở trên đảo chủ yếu tranh giành vị trí người kế thừa Hoàng Kim đảo, ngoài ra còn những trận tranh đấu tranh giành tài nguyên tu luyện nữa.

Lance vẫn luôn muốn trở thành Hoàng kim kỵ sĩ để nắm chắc chức vị người thừa kế này.

Đáng tiếc là tu luyện đấu khí đã không dễ dàng gì rồi, muốn trở thành Hoàng kim kỵ sĩ là càng khó khăn hơn rất nhiều.
Lance chưa một lần từng nghĩ đến là cái người đã bị bọn họ lãng quên kia lại sớm trở thành Hoàng Kim kỵ sĩ rồi, hơn nữa thì bạn đời mà Zoe tìm cũng là Hoàng kim kỵ sĩ, mà hai người cũng đồng thời thức tỉnh dị năng nữa.
Hầu tước Monte kích động nói nhỏ: “Thật không ngờ là có thể chặn lại một kích của Địa giai kỵ sĩ.

Nhưng mà một kích toàn lực của Địa giai kỵ sĩ mà cũng có thể được dễ dàng chặn lại như vậy sao?”
Một bá tước đang hóng chuyện cũng vui sướng khi người gặp họa nói: “Hầu tước Perry đúng là phúc khí không cạn nha.

Con trai ông và bạn đời của con trai ông đều lợi hại đấy nhỉ?”
Michael hít sâu một hơi thầm nghĩ: Thiên tài chính là thiên tài mà.
Sau khi đấu khí của Zoe bị phế thì mới thức tỉnh ma lực đặc thù.

Hiện giờ mới khôi phục đấu khí thôi mà trình độ cũng đã thẳng tiến mà đi lên như vậy rồi sao? Quá kinh dị rồi.
……
Đột nhiên nước biển lại sủi bọt lăn tăn rồi một hình ảnh màu đen cũng lượn lờ ở dưới làn nước làm mọi người đột nhiên chú ý đến.
“Đó là thứ gì vậy?” Hầu tước Monte tự dưng hoảng sợ mà trừng mắt.
Một con thuyền chiến Hoàng kim đang bị một cái đầu rắn từ từ đẩy lên khỏi làn nước, cuối cùng thì cái đầu rắn lớn cũng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Rogulei có chút hoảng sợ nói: “Có một con rắn màu đen đã nâng con thuyền chiến Hoàng kim kia lên.”
Một con thuyền chiến Hoàng kim cũng đột nhiên bị nâng lên khỏi không trung, người ở trên thuyền cũng đột nhiên hoảng loạn mà hét chói tai.

Có một tiếng phụ nữ hoảng sợ mà hét lên làm cho tiếng hét ấy cũng truyền tới tai mọi người, tiếng hét của người phụ nữ này cũng cục kỳ vang và lanh lảnh hơn tiếng hét của nam nhân rất nhiều.
“Đó là chiến thuyền của hầu tước Sakura.

Tên điên này đi càn quét Đoạ ma giả mà còn mang theo 7 - 8 cơ thiếp làm cái gì vậy? Hiện tại thì phiền toái cũng réo tới tên hắn ta rồi.” Rogulei lắc đầu nói.
Michael thầm nghĩ: Đám rắn này ẩn dưới đáy thuyền.

Mà vũ khí trên thuyền cũng không thể đánh tới được dưới đáy thuyền.

Nên là cho dù là thuyền chiến Hoàng kim thì cũng vẫn có nguy hiểm mà thôi.
Con rắn khổng lồ kia cũng không nằm trong phạm vi công kích của con thuyền chiến của hầu tước Sakura nên những con thuyền khác muốn cứu viện thì vẫn có thể nhưng mà một đám quý tộc hiện nay mỗi một người đều ôm tâm lý không quản ai nên chẳng có ai muốn ra tay giúp đỡ rồi.
“Rắn, rắn ….”
Các hầu tước khác cũng nhìn thấy một con rắn khổng lồ màu vàng cũng đang bơi ở trên mặt biển thì cũng sợ dẫm vào vết đổ của hầu tước Sakura nên người này người nấy cũng điều khiển thuyền tránh sang một bên.
Rogulei nói: “Sao tự nhiên có mấy con rắn lớn như vậy xuất hiện chứ? Chẳng lẽ là có người điều khiển rắn ở đây sao? Nghe đồn là tổ chức Quang Minh kia có một người có khả năng điều khiển rắn, hoá ra là sự thật.”
Bá tước Royer nhìn con hổ mang chúa thì cũng có chút ngạc nhiên mà nói: “Tôi không thể nhận dạng được chủng loại của con rắn này.”
Hầu tước Monte run rẩy mà nói: “Tuy là không phân biệt được nhưng cũng có thể đoán được nó là rắn cực độc.”
Michael cau mày thầm nghĩ: Đã sớm nghe nói là tổ chức Quang Minh có một người có Đoạ ma giả có khả năng điều khiển rắn nên mới chọn nơi cư trú là Xà đảo.

Lúc trước Hebron cũng khăng khăng mà chạy đến Xà đảo để truy vết Đoạ ma giả vì cũng nhận được tin tức như vậy.

Michael cũng biết là tổ chức Quang minh có khống xà Đoạ ma giả nhưng hắn cũng chẳng biết là con rắn lại lớn như vậy mà thôi.
Một Hoàng kim kỵ sĩ cũng phát động công kích lên con rắn khổng lồ màu đen nhưng lại bị con rắn này phun nọc độc lên đầu thuyền.

Ngay lập tức thì con thuyền chiến cũng bị nọc độc này ăn mòn.
Hầu tước Monte run rẩy nói: “Quả nhiên là rắn kịch độc mà.”
……
Mấy người trong liên minh Thiên Tuyển giả nhìn thấy con rắn đen khổng lồ thì cũng rất kinh ngạc.
Lưu Sa kinh hoảng mà nói: “Lão đại, là một con cao giai ma thú.”
Vân Phong: “Chiến lực của con rắn này không hề thua kém Hoàng kim kỵ sĩ.”
Lưu Sa có chút ngoài ý muốn nói: “Tôi cũng sớm nghe nói là bên tổ chức Quang Minh có một khống xà Năng lực giả rồi, nhưng mà tôi cũng không nghĩ là người này lại mạnh như vậy mà thôi.”
Vân Phong có chút nghi hoặc nói: “Thật kỳ lạ, tôi nhớ là lúc trước người này cũng không mạnh như vậy mà nhỉ?”
Theo những gì mà căn cứ đã nhận được thì tổ chức Quang Minh chỉ là một tổ chức Năng lực giả cỡ nhỏ và rất đơn độc.

Có vẻ như căn cứ đã nhận được thông tin sai rồi hoặc là căn cứ đã quá khinh thường tổ chức cỡ nhỏ này rồi.

Hoặc là tổ chức này cũng giống họ là đã đoạt được một ít truyền thừa từ thời thượng cổ truyền lại hoặc là đã phát hiện một phương pháp có thể gia tăng thực lực trong một thời gian ngắn.
……
Có vẻ như sau những đợt công kích vừa rồi thì đại công tước đã bị chọc cho nổi giận nên ông ta cũng đã điều khiển con thuyền chiến Địa giai của mình hướng lên trên, chuẩn bị hướng pháo ra ngoài.
Mạc Lạc kích động nói: “Cẩn thận, là Thiên Lưu Thần Khí.”
“Ầm.” Một tiếng nổ lớn vang lên, âm thanh rung động tới mức làm chấn động tất cả mọi người, ngay lập tức thì nơi mà tổ chức Quang Minh và liên minh Thiên Tuyển giả đã xảy ra một vụ nổ cực lớn và có một đám mây hình nấm thật lớn cũng bốc lên.
Hòn đảo nhỏ nơi mà liên minh Thiên Tuyển giả và tổ chức Quang Minh chỉ định hẹn gặp cũng bị đánh nát và chìm vào trong biển.
Nhưng mà trước đó thì Trình Chu vẫn luôn quan sát động tĩnh của con thuyền chiến Địa giai nên cũng đã nhanh chóng mà sử dụng sức mạnh không gian mang theo tất cả mọi người rút lui nên đã tránh được một kiếp.
Trình Chu cau mày nói: “Nguy hiểm thật.”
Cũng không biết là đại công tước đã sử dụng loại vũ khí gì mà uy lực còn có chút giống với boom nguyên tử như vậy nhỉ?
Phong Ngữ có chút kích động nói: “Công kích đáng sợ ghê, không biết có thêm một lần nữa không nhỉ?”
Mạc Lạc lắc đầu nói: “Không đâu, Thiên Lưu Thần khí này cần thời gian để làm lạnh hơn nữa mỗi lần phát động cũng tiêu hao không hề nhỏ.”
Mạc Lạc nhìn qua Trình Chu thầm nghĩ: Không gian Dị năng giả đúng là bug lớn mà, đến Thần khí cũng không hề có đất dụng võ.

Nhưng mà hình như là liên minh Thiên Tuyển Giả kia hình như cũng có thủ đoạn tương tự thì phải.
Vân Phong đang ngồi trên con chim ưng lớn bay ở trong không trung, cũng không biết là đã bay đi từ lúc nào.
Vân Phong cười cười nói: “Đại công tước à, hà cớ gì mà ngài phải kích động như thế chứ? Chúng ta cũng vừa mới giao thủ thôi mà ngài đã động sát khí luôn rồi.

Sao tự dưng ngài lại chuyện bé xé ra to như vậy làm cái gì vậy? Ngài sợ à?”
Trình Chu nhìn người đang ở trong không trung thì thầm nghĩ: Thủ lĩnh của liên minh Thiên Tuyển giả này cũng lợi hại quá rồi, đối mặt với công kích mạnh như vậy mà cũng không biến sắc.

e là đối phương còn chuẩn bị một chiêu sát thủ gì đó cũng nên.
Đại công tước Oss muốn mượn Thần khí để lập uy nhưng có vẻ như tình huống hiện tại đã vả cho ông ta một cái tát hơi đau rồi.
Vân Phong nhìn qua đám Trình Chu có chút áy náy nói: “Thật xin lỗi, mục tiêu của tôi không phải các vị.

Tôi cũng dự đoán được là mọi người thật sự sẽ đến đây, nhưng mà cũng may là trong tổ chức của các vị có không gian Đoạ ma giả nên cũng không cần tôi quá nhọc lòng.”
Trình Chu nghe Vân Phong nói như vậy thì trong lòng cũng đánh lên một hồi chuông cảnh báo không tốt.

Có lẽ là đối phương đã muốn sử dụng đại chiêu rồi.
Đúng như Trình Chu dự đoán thì Vân Phong cũng vươn tay ra rồi búng một cái tách.
Tầm mắt cuả đông đảo quý tộc cũng nhanh chóng tập trung lại trên người Vân Phong.
Một ngọn lửa từ trên không cũng không ngừng phun xuống, mấy ngọn núi lửa chết xung quanh quần đảo núi lửa đột nhiên rung động rồi sôi sục lên, dung nham cũng nhanh chóng giống như thác nước mà bừng lên, một làn khói đen đặc cũng phụt thẳng lên trời, cuối cùng thì độ ấm chung quanh quần đảo núi lửa cũng dâng lên.
Sau một trận rung động kịch liệt trên mặt đất thì bề ngoài của các hòn đảo cũng nhanh chóng nứt toác ra.
“Sao lại thế này chứ?” Trình Chu nói.
Dạ U híp mắt nói: “Hình như là có một luồng dị năng hệ Hoả đang bùng nổ, là Dị năng giả hệ hoả.”
Clara nhìn dụng cụ đo lường dị năng rồi nói: “Máy đo lường dị năng này hình như đã bị hỏng rồi, kết quả vừa mới đo được cũng quá mức khủng bố.”
Trình Chu híp mắt nói: “Có lẽ là bên trong liên minh Thiên Tuyển giả này còn che giấu một Dị năng giả rất mạnh sao?”
Dạ U lắc đầu nói: “Cũng chưa chắc đâu.

Có một loại dị năng có thể chuyển hoá dị năng của người khác lên người mình.

Nếu hắn ta liên tiếp chuyển hoá dị năng của người khác lên người mình rồi tập trung lên người của một dị năng khác thì cũng ngay lập tức sẽ làm cho dị năng Dị năng giả đó bùng nổ.”
Clara gật đầu nói: “Có lẽ là vậy.

Luồng dị năng đó đột nhiên tăng lên rất cao rồi sau đó lại nhanh chóng suy nhược.”
“Có cái gì đó đang muốn đi ra.” Melissa đột nhiên lên tiếng rồi dừng một chút rồi lại rất nghiêm túc mà tiếp tục nói: “Tiểu Kim và Tiểu Hắc cảm nhận được luồng khí tức cực kỳ khủng bố, khí tức này đã doạ chúng nó sợ hãi.”
Hai con rắn này của Melissa đã là cao giai ma thú rồi, nếu có thể làm cao giai ma thú sợ hãi thì cái thứ đang muốn ra này rất không bình thường.
Một tiếng hút gió dài từ đâu truyền tới làm khuôn mặt Trình Chu nhăn nhúm lại.
Dạ U trừng mắt nói: “Rồng, có một con rồng xuất hiện, đây là một con Địa giai đỉnh ma thú.”
Lời đồn mà Mạc Lạc đã từng nghe đúng là sự thật rồi, hải vực này đúng là có tồn tại một con rồng, hơn nữa nó là một con rồng lửa.
Từ bên trong núi lửa có một con rồng lửa bay ra, nó dài hơn 100 mét, trông hơi giống rồng phương Tây nhìn khá giống một con thằn lằn có cánh.
Con rồng lửa này nhìn hơi béo bụng, nhìn còn khá là mọng nước, nó há miệng rồi phun ra những cột lửa cuồn cuộn.
Ở hiện thế cũng đã có không ít động vật biến dị thành ma thú, Trình Chu cũng đã kiến thức qua không ít dị thú rồi nhưng chưa có một con ma thú nào có thể mang lại cảm giác áp bức giống như con rồng lửa này.
Có vẻ như là con rồng lửa này đang ngủ say nên bị đánh thức nên nó đang trong trạng thái bị gắt ngủ, hiện tại thì nó cũng đang không ngừng gào lên một cách giận dữ, miệng hướng khắp nơi mà phun ra những cột lửa lớn.
Các con thuyền chiến cấp bậc Hoàng kim cũng đồng thời mở ra tầng tầng lá chắn phòng hộ, có một chiếc thuyền chiến mở là chắn hơi chậm chân nên trúng công kích của con rồng lửa làm nó cháy luôn thành tro bụi.
Đàm Thiếu Thiên nhìn con rồng đang phát cáu trong núi lửa thì trừng mắt nói: “Thế giới này cũng quá khủng bố rồi, tự nhiên còn xuất hiện một con quái vật không khoa học như vậy nữa chứ.”
Vậy là các lần Ma lực triều tịch sau mà phát sinh nữa thì thế giới của bọn họ cũng sinh ra những dị thú như vậy có đúng không?
Con rồng lửa to lớn kia bay vút lên bầu trời che lấp một khoảng không nhìn như sứ giả từ địa ngục đang kéo tới.
Mạc Lạc trừng mắt nói: “Hoá ra là vậy, đâu chính là sát chiêu của liên minh Thiên Tuyển giả phải không? Họ gọi con rồng này ra áp trận, lại còn là một con rồng lửa nữa đúng không?”
Một con rồng bình thường đã khó đối phó rồi, đây còn là một con rồng lửa được mang tiếng cực kỳ hung ác nữa chứ.
“Bạn của tôi ơi, tôi lượn trước đây.” Vân Phong cười cười rồi mang theo mấy Đọa ma giả đồng loạt biến mất luôn.
Đám Vân Phong đi vô cùng tiêu sái, họ còn vẫy tay rồi biến mất không một gợn sóng nào.
Dạ U nhìn về phía đám Vân Phong biến mất thì nhíu chặt mày lại nói: “Biến mất? Không lẽ cũng là không gian dị năng sao?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không phải, hình như là một sản phẩm luyện khí.

Có lẽ là một sản phẩm không gian truyền tống trận nào đó.”
Mấy người này hẳn là đã ngồi truyền tống trận để tới đây, nhungq mà lúc rời đi thì họ lại lợi dụng truyền tống phù.
Mạc Lạc cũng đã nói qua là năm đó truyền tống trận thật ra là do một không gian Dị năng giả hỗ trợ thành lập.

Có lẽ là trong lịch sử của Tinh Linh thế giới cũng đã từng xuất hiện một luyện khí sư là không gian Dị năng giả.

Lời đồn này e cũng là thật rồi.
Cũng có lời đồn cũng là Đoạ ma giả đã từng có một lịch sử rất huy hoàng, có lẽ đám người trong liên minh này đã kế thừa di sản của Đoạ ma giả thời kỳ trước cũng nên.
“Người của liên minh Thiên Tuyển giả đã rời đi, chúng ra cũng nên đi rồi phải không?” Mạc Lạc cũng có chút sợ hãi mà nói.
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được.”
Trình Chu cũng mang theo mấy người thuấn di đến hòn đảo phụ cận gần đó, hòn đảo này cũng cách địa điểm giao chiến vừa đủ, không quá xa mà cũng không quá gần.
Đám quý tộc đứng ở trên chiến thuyền nhìn đám Vân Phong rời đi trước rồi lại tới lượt đám Trình Chu rời đi thì đột nhiên có cảm giác mình bị lừa nên người nào người nấy cũng hết sức mà giận.
End chap 160
-------------XuYing90--------------
------oOo------


Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng