Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Vương đảo.
“Phụ vương.” Argyle hành lễ với đại công tước Oss.
Argyle nhanh chóng bẩm báo: “Zoe và người nọ đã rời khỏi đảo Heidi (黑提島: hēi tí dǎo), hiện tại bọn họ đã đi đến nơi nào cũng không rõ.”
Đại công tước Oss: “Đi rồi sao?”
Argyle: “Có lẽ là đi đảo khác.

Nghe nói hai người này đang tính toán chu du khắp các hòn đảo của Hiệp Loan quần đảo.”
Người cũng không còn ở đảo Heidi nữa nên thám tử cũng không biết mục tiêu tiếp theo của hai người này là hòn đảo nào.
Đại công tước Oss đen mặt cũng nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai tên chết tiệt này.”
Argyle có chút phiền muộn nói: “Không gian Đoạ ma giả cũng quá là phiền toái rồi.

Chúng ta không thể hạn chế được hắn, nếu hắn chạy đến vương thành thì tốt rồi.”
Bên trong vương thành có tồn tại một vĩ khí cấm tối cao - Lồng giam địa ngục.
Một khi dụng cụ này mở ra thì toàn bộ vương thành sẽ bị phong bế nên có là Đoạ ma giả lợi hại như thế nào đi nữa đến lúc đó cũng chỉ có thể là cá trong chậu.
Theo Argyle được biết thì trong vương thành của bọn họ có tồn tại một tên sát nhân vô cùng hung ác.
Hơn 100 năm trước đã xảy ra một sự kiện rất đáng nhớ là đông đảo giới quý tộc muốn liên hợp lại để tạo phản, nhưng mà sau đó thì tất cả bọn họ đã vô thanh vô tức mà chết sạch ngay khi tiến đến vương thành.

Sự kiện này tuy là giới quý tộc cũng giữ kín như bưng nhưng từ đó về sau thì giới quý tộc cũng đã an phận trong một thời gian dài.
Hiện tại, chắc có lẽ là đã trải qua một thời gian đủ dài, vương tộc cũng nơi lỏng cảnh giác nên đám quý tộc không biết sống chết đó lại rục rịch muốn tạo phản rồi.
Đại công tước Oss híp mắt nói: “Đáng tiếc là hai tên kia không dám tới.

Vẫn chưa tra ra được lai lịch của tên không gian Đoạ ma giả kia sao?”
Argyle lắc đầu nói: “Con không tra được, dường như là người cứ này tự nhiên xuất hiện ở Hiệp Lona quần đảo chúng ta.”
Cũng có không ít dân chúng đều nói rằng chắc chắn tên Trình Chu này đã từ thế giới ma quỷ tới đây, cho nên tên này mới có thể nắm giữ cái lực lượng tà ác đến vậy.
Đại công tước Oss: “Người này tu luyện đấu khí, không thể là hạng người vô danh.”
Argyle cau mày cũng có chút lo lắng nói: “Nếu cứ tiếp tục như vậy thì uy nghiêm của vương thất chúng ta cũng sẽ bị quét sạch.”
Đại công tước Oss thầm nghĩ: Không cần chờ sau này, hiện tại thì uy nghiêm của vương thất cũng bị suy giảm nghiêm trọng rồi.

Nếu như hắn cứ tiếp tục để cho hai người Zoe tiếp tục càn quấy thì ngày mà vương thất suy tàn cũng ngay trước mắt rồii.
……
Sau khi thu được hơn 1 vạn bình linh tửu ở đảo Heidi thì Trình Chu lại mang Dạ U đi đến trạm thứ ba – đảo Cá Bạc (銀魚島: yín yúdǎo).
Hầu tước Leon nhìn thấy Trình Chu và Dạ U đến cũng có chút cạn lời.

Việc mà hai tên này đã đi hầu tước đảo Hedie thì hầu tước Leon cũng được nghe rồi.

Mà ông còn tham gia vào dự đoán bàn cược tên xui xẻo tiếp theo sẽ là ai nữa kìa.
Do đã tổn thất một con thượng Tinh Linh nên hầu tước Leon còn nghĩ là hai tên điên này sẽ bỏ qua cho ông một thời gian.

Suốt mấy ngày nay thì ông còn cảm thấy hứng thú bừng bừng mà xem diễn, không nghĩ tới hiện tại ông mở mắt ra đã nhìn thấy ôn thần đến nhà rồi.
“Sao hai cháu lại tới đây chứ?” Hầu tước Leon áp chế cảm giác bi phẫn lại mà dò hỏi.
Trình Chu cười cười nói: “Là do lần tước cháu đã mượn một con thượng Tinh Linh của hầu tước nên cháu cũng cảm thấy có lỗi, hiện tại chúng cháu cố ý mang mỹ thực tới đây mời hầu tước nếm thử thôi ạ.”
Hầu tước Leon: “Hai đứa có tâm nhưng thật sự thì không cần phải như vậy đâu.”
Tặng lễ sao? Nào có đơn giản như vậy chứ? Nếu mà đơn giản như vậy thì chắc cái bảo khố của ông cũng bay rồi.
Dạ U đưa mấy thùng kem cho hầu tước Leon rồi nhẹ nhàng nói: “Hầu tước đại nhân, đây là một loại mỹ thực mà chúng cháu mới nghĩ ra, ăn lạnh lạnh mát mát, ngài nếm thử đi.”
Hầu tước Leon: “……”
Hầu tước Leon nhìn cái đồ được gọi là thức ăn đang toả ra khói trắng kia thì thầm nghĩ: Đồ ăn thật sao? Không có độc chứ? Nghe nói cái này là ở bên chỗ đảo Heidi mà, cái đồ này cũng rất nổi tiếng phải không?
“Này thì không vội, nhưng mà hai cháu lại chỗ bổn hầu tước chỉ đưa đồ ăn thôi sao?” Hầu tước Leon dò hỏi.
Dạ U cười cười nói: “Tất nhiên thì cũng không phải như vậy, cháu thấy hình như là bên hầu tước có mấy viên cấm ma thạch.

Dù sao thì cấm ma thạch cũng không có tác dụng gì nữa nên hầu tước giữ lại cũng vô dụng, không bằng hầu tước tặng cho bọn cháu số cấm ma thạch đó đi.”
Hầu tước Leon: “…” Đã sớm nghe Trình Chu và Dạ U đi khắp nơi tống tiền đòi cấm ma thạch rồi, không nghĩ lại là sự thật.
Trình Chu mỉm cười tiếp tục nói: “Thời điểm mà bọn cháu tới thì có nghe là đảo Cá Bạc thừa thãi trân châu cá bạc phải không? Hầu tước có dư thì cho bọn cháu mấy trăm viên thượng phẩm cũng được.”
Bột trân châu cá bạc có thể được dùng để làm linh dược, nghe nói cũng có tác dụng không tồi cho việc tu luyện đấu khí.
Hầu tước Leon nhìn hai người Trình Chu và Dạ U kẻ xướng người hoạ thì u oán mà quay qua nhìn Dạ U nói: “Cháu trai à, cháu làm vậy thì cũng không tốt lắm đâu.

Hiệp Loan quần đảo lớn như vậy, bá tước hầu tước cũng nhiều như vậy cơ mà, sao cháu chỉ túm lấy một mình bổn hầu tước để hố chứ?” Vì sao hai người này không chạy đi hố người khác mà chỉ hố ông chứ?
Dạ U gật đầu rất bảo đảm mà nói: “Hầu tước cứ yên tâm, cháu sẽ đi bái phỏng từng nhà một nên hầu tước ngài cũng đừng lo là cháu bên nhẹ bên khinh như vậy đâu ạ.”
Hầu tước Leon: “……”
Ông cũng đâu có ý này chứ? Tạo sao Zoe lại biến thành như vậy chứ? Rõ ràng trước kia Zoe cũng đâu có như vậy đâu.

Đây có được tính là gần mực thì đen mà gần đèn thì rạng không vậy? Rõ ràng là có người nào đó đã cố ý dạy hư cho Zoe rồi.
Hầu tước Leon nghĩ tới đây thì cũng quay sang nhìn Trình Chu mà oán hận.
Trình Chu vô tội chớp mắt nói: “Hầu tước đại nhân, lúc chúng cháu đi qua đảo Heidi chơi thì cũng có gặp người đứng đầu hòn đảo đó rồi.

Làm người rất không tồi, ông ấy còn tặng cho chúng cháu hơn 1 vạn bình linh tửu nữa.

Để cháu tặng cho ngài một bình nha.”
Hầu tước Leon: “Không cần, không cần phải vậy.”
Đồ trong tay Trình Chu không nên lấy, lấy một bình linh tửu của ông thì không biết phải dùng cái gì để bồi lại đâu.
Trình Chu mỉm cười rất khách khí nói: “Hầu tước đừng khách khí, chỉ một bình rượu thôi mà, cũng không có gì quá to tát.”
Hầu tước Leon rất không muốn nhận lễ nhưng Trình Chu cứ đưa rượu sang cho ông.
“Hầu tước à, ngài cũng thấy là hầu tước đảo Heidi hào phóng như vậy thì ngài cũng không nên quá keo kiệt đúng không?” Trình Chu nói.
Hầu tước Leon: “……”Ông biết ngay là sẽ như thế này mà.
Trình Chu nhìn biểu tình của hầu tước Leon thì dõng dạc rồi hùng hồn mà nói: “Hầu tước, ngài việc gì mà phải làm ra biểu tình khó coi như vậy chứ? Cháu là mượn chứ cháu cũng đâu có lấy luôn của ngài đâu.

Ngài là sợ cháu chạy trốn không trả cho ngài phải không? Sao cháu có thể là cái dạng người này được chứ? Ngài cũng quá không tin tưởng cháu rồi.

Hơn nữa nếu ngài sợ cháu không có ở đây thì ngài có thể tìm nhạc phụ đại nhân của cháu mà.

Ngài yên tâm, vị nhạc phụ này của cháu rất có tiền đấy, cho nên cháu không trả được thì chắc chắn là ông ấy là sẽ trả được cho ngài.”
Hầu tước Leon nhìn Trình Chu chằm chằm rồi hít một hơi thật sau.

Hiện tại thì ông có chút bất đắc dĩ mà nói: “Bổn hầu tước cũng đã đi tìm hầu tước Perry một lần rồi.”
Trình Chu cười cười nói: “Không sao mà, không sao.

Có thể tìm một lần thì cũng có lần thứ 2, thứ 3 hay có 7 lần hoặc 8 lần cũng không sao, ngài tìm càng nhiều càng tốt.”
Hầu tước Leon: “……”
Là sao? Ý của tên Trình Chu này đang muốn bức tử hầu tước Perry đúng không? May mắn … May mắn là hắn không gả một đứa con nào cho một tên có đầu óc vặn vẹo như vậy.

Trình Chu cứ làm như vậy thì Hoàng Kim đảo e là đến một hạt gạo cũng không còn mà ăn mất.
Hầu tước Leon vội vã muốn đem hai tên ôn thần này tiễn đi nên cũng không muốn dây dưa gì nhiều nên ông cũng lên tiếng: “Thôi được rồi, để bổn hầu tước đưa hết cho hai đứa là được chứ gì.”
“Tốt quá rồi, hầu tước cũng quá nghĩa khí, không như hầu tước đảo Heidi cứ nhây nhưa tới lui, làm việc cũng quá chậm trễ và keo kiệt.

Nếu như mà các quý tộc khác của Hiệp Loan quần đảo cũng hào sảng như hầu tước ngài đây thì bọn cháu cũng đỡ phải dài dòng rồi.” Trình Chu chân thành mà khen ngợi hầu tước Leon.
Hầu tước Leon cười khan mà không nói lại được lời nào.
Sau khi thu hoạch được trân châu cá bạc và cấm ma thạch thì Trình Chu và Dạ U lại thay đổi một địa phương khác để tiếp tục bái phỏng.
Rất nhanh sau đó thì tất cả các quý tộc ở Hiệp Loan quần đảo đều biết về việc hai con người này sẽ đi bái phỏng ở khắp nơi.
Một số quý tộc đều cảm thấy hai con người này cũng quá kiêu ngạo rồi, hai người này thân là Đoạ ma giả mà dám đánh cướp ở khắp nơi như vậy cũng được hả?
Thực ra thì một số quý tộc cũng cảm thấy làm không gian Đoạ ma giả như vậy cũng quá khủng bố rồi, cứ như hai tên kia chẳng hạn, nhìn ai không vừa mắt thì bọn họ cũng trực tiếp đi cướp sạch.

Mà thật ra thì họ cảm thấy là so với việc mất sạch bảo khố thì hai tên kia có kè mặc cả, quang minh chính đại đi bái phỏng như vậy thì vẫn tốt hơn nhiều.

Dù sao thì cũng mất, mất minh bạch vẫn tốt hơn là dọn kho nhà bọn họ đi.
Còn có một số quý tộc thì cũng đang trông chờ vào đại công tước nhanh ra mặt để đem hai con người này đi tử hình đi.
……
Hoàng Kim đảo.
Lance nhìn Darren nói: “Phụ thân lại tức giận nữa sao?”
Darren gật đầu nói: “Đúng vậy.

Nghe nói là Zoe lại ra tay, lần này hắn chạy đến đảo Cá Bạc.”
Lance: “Xem ra là hắn muốn đi đánh cướp từng đảo một rồi.”
Tinh dầu hoa hồng của đảo Hoa hồng, linh tửu của đảo Heidi, trân châu cá bạc của đảo Cá Bạc, mấy món này đều là tài nguyên cực phẩm dành cho tu luyện.
Trước kia thì Lance đã phải tốn một số tiền cực lớn nhưng mà hắn chỉ mua được đúng 3 bình linh tửu của đảo Heidi vào tay, mỗi ngày hắn cũng chỉ dám nhấp một ly nhỏ.

Nghe nói là Zoe đi đáng cướp được hơn 1 vạn bình linh tửu.

Nghe tới mà Lance cũng phải ghen tị không thôi.
“Có lẽ là hai người kia đang muốn thu thập tài nguyên ở khắp nơi để tiến giai lên cảnh giới Địa giai kỵ sĩ chăng?” Darren nói.
Muốn tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ sao? Tất nhiên cũng cần phải có một lượng tài nguyên cực kỳ lớn để tu luyện.

Cho nên việc mà một hầu tước muốn kiếm đủ tài nguyên để tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ thì vẫn là vô cùng khó khăn.
Nhưng mà việc này thì lại chẳng có gì là quá khó khăn với hai người Zoe, hai người kia mới được phân cho gần hết cả một con rồng lửa, lại có không gian Đoạ ma giả nên thích cái gì là đi lấy cái đó thôi.
Lance cau mày nói: “Thiên phú tu luyện đấu khí của Zoe cũng đã khôi phục rồi nên muốn tiến giai vào cảnh giới Địa giai kỵ sĩ cũng không phải là không có khả năng.”
Hiệp Loan quần đảo chỉ có một Địa giai kỵ sĩ là Đại công tước, tuy là việc tiến giai vào Địa giai kỵ sĩ rất khó nhưng cũng không phải là không có khả năng.

Lúc trước thì cũng có những Hoàng kim kỵ sĩ vẫn nuôi hy vọng tiến giai, nhưng mà tới khi gần trở thành Địa giai kỵ sĩ thì mấy người đó lại chết bất đắc kỳ tử.

Cho nên là Hiệp Loan quần đảo không phải là không thể tiến giai lên Địa giai kỵ sĩ mà là vương thành không cho phép một Địa giai kỵ sĩ mới ra đời.
Nhưng mà hiện tại thì đại công tước tạm thời cũng không thể làm gì được hai người Zoe nên có lẽ là hai người đó thật sự là có hy vọng tiến giai thành Địa giai kỵ sĩ.
“Lại có người tới tìm phụ thân và nói phụ thân đi khuyên nhủ Zoe cải tà quy chính sao?” Lance hỏi.
Darren gật đầu nói: “Vâng.”
Lance lắc đầu cũng có chút cạn lời nói: “Mấy cái người này đang nghĩ cái gì vậy chứ? Họ không thấy là Zoe đang cố tình kéo hận thù tới cho phụ thân hay sao?”
Đám người này vẫn muốn tìm phụ thân đi khuyên nhủ Zoe sao? Đây còn không phải là đổ thêm dầu vào lửa à?
Darren lắc đầu nói: “Đã tới mức này rồi thì mấy người đó cũng chỉ có thể coi ngựa chết thành ngựa sống mà chạy chữa mà thôi.”
Lance và Darren còn đang định nói cái gì đó thì một tiếng hét đầy phẫn nộ cũng vang tới: “Cút.”
Lance và Darren nhìn về hướng đã phát ra âm thanh thì hỏi nhỏ: “Tên Baker kia lại làm sao nữa rồi?”
Darren khoanh tay nói: “Hình như là có người tới khuyên Baker đi nhận tội với Zoe thì phải, còn nói hắn cầu xin Zoe thủ hạ lưu tình.”
Lance: “Nghĩ gì mà tên Baker này lại có thể đồng ý được chứ?”
Darren gật đầu nói: “Chắc chắn rồi.”
Tên Baker này bản lĩnh thì không lớn nhưng tính tình thì lại không hề nhỏ.

Muốn hắn tìm Zoe để cúi đầu sao? Hắn còn lâu mới chịu.

Năm đó Baker đã làm tới bước kia rồi thì hiện tại hai người đó mà gặp mặt thì Zoe không giết hắn cũng đã là thủ hạ lưu tình rồi.
……
Trong phòng ngủ của Baker.
Một ông cụ đang căng da đầu mà tận tình lên tiếng khuyên bảo Baker mà nói: “Thiếu gia Baker, ngài đi nhận lỗi với thiếu gia Zoe đi.

Trước kia thiếu gia Zoe đã thương ngài tới vậy cư mà.

Hiện tại ngài đi xin lỗi thì thiếu gia Zoe chắc chắn sẽ tha thứ cho ngài.

Thiếu gia Zoe cũng đã đi bái phỏng không ít bá tước và hầu tước, lấy cũng được rất nhiều tài nguyên tu luyện, nên nếu như mà ngài và thiếu gia Zoe xoá bỏ những hiềm kích năm xưa thì chắc chắn ngài cũng nhận được lợi ích.”
Baker tức muốn hộc máu nói: “Ngươi muốn bổn thiếu gia phải chạy theo hắn để vẫy đuôi sao? Hắn ta chính là Đoạ ma giả đấy.”
Ông lão thầm nghĩ: Trước kia thì Đoạ ma giả đúng là người người đòi đánh đòi giết, nhưng mà sau trận chiến ở quần đảo núi lửa thì địa vị của Đoạ ma giả cũng đã thay đổi rồi.
Ông lão nói: “Hiện giờ hướng gió cũng đã thay đổi rồi, dân chúng bình thường đều muốn trở thành Đoạ ma giả.”
Baker phẫn nộ nói: “Đó chỉ là một đám tiện dân ngu xuẩn, muốn đạt được sức mạnh mà sẵn sàng rơi vào vòng tay của ma quỷ.

Sớm muộn gì thì đám đó cũng rơi vào vực sâu.”
Ông lão thầm cạn lời mà không biết nói gì hơn.

Đến đại công tước còn phải kiêng kỵ thực lực của những tên Năng lực giả này nên đại công tước phải tốn công để tẩy não cho dân chúng từ Năng lực giả thành Đoạ ma giả.

Mấy việc này thì chỉ có đám dân đen ngu si không biết gì mới bị tẩy não, còn đám quý tộc tinh ranh thì đều hiểu rõ tại sao đại công tước lại phải kiêng kỵ năng lực của Năng lực giả.

Không ngờ là thằng ngu Baker này lại giống y như đám dân đen kia mà bị tẩy não.

Đúng là đầu óc này thì Baker cũng chỉ bằng với một đám dân đen ngoài kia mà thôi.

Quá hạn hẹp.
Ông lão căng da đầu nói: “Đại công tước đã suy yếu rồi, hiện nay Đoạ ma giả cũng đã quật khởi nên không ít người đã cảm thấy lời của liên minh Thiên Tuyển giả kia là đúng, Năng lực giả chính là những người được trời cao lựa chọn, là tín đồ của thần.”
Baker nổi giận lôi đình mà hét lên: “Vớ vẩn, nực cười.

Ông còn dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo này sao?”
Ông lão cúi đầu thầm nghĩ: Đã có rất nhiều quý tộc bắt đầu phản lại rồi, đại công tước đối mặt với Đoạ mà giả còn phải bất lực quay về thì e là từ nay về sau những lời này sẽ có càng nhiều người nói thôi ấy mà.
Ông lão còn muốn khuyên thêm vài lời nhưng Baker đã phẫn nộ mà hét lên: “Đủ rồi.

Cút.”
Ông lão nghe vậy cũng bất đắc dĩ mà đi ra ngoài.
Baker siết chặt nắm tay, hai má vì tức giận mà đỏ bừng lên.

Muốn hắn cúi đầu nhận tội với Zoe sao? Ý của bọn họ là năm đó hắn đã làm sai rồi sao?
Thời gian gần đây thì phụ thân vẫn luôn nhìn hắn bằng ánh mắt cực kỳ phẫn hận, đám Lance thì nhìn hắn bằng ánh mắt cục kỳ đồng tình và hả hê.

Baker cảm thấy hiện nay trong thành chủ phủ này thì hắn chính là trò cười cho mọi người chỉ trỏ.
Tại sao chứ? Zoe đã trở thành Đoạ ma giả rồi thì hắn báo cáo lên phía trên thì có gì là sai chứ? Tại sao tới bây giờ tất cả những người kia đều cho là hắn đã làm sai chứ? Không phải năm đó khi hắn báo cáo Zoe thì những người đó còn vui vẻ trong một thời gian dài sao?
Baker siết chặt tay lại, hắn thật sự cũng không biết là tại sao tình hình lại biến thành cái dạng như thế này được chứ? Chẳng lẽ đám quý tộc của Hiệp Loan quần đảo đang tính toán đầu hàng Đoạ ma giả sao? Một đám hèn nhát.

Người nào người nấy đều hèn như nhau.

Còn thằng Zoe kia thì cũng càng ngày càng sa đoạ, thân là con trai mà lại đi tìm một thằng con trai để làm bạn lữ, tìm con trai cũng đành đi, vậy mà còn là phía bị gả đi nữa chứ.

Quá nhục nhã.

Zoe đã sa đoạ đến mức như vậy rồi mà đám người kia còn sợ hắn.

Một đám hèn.
End chap 176
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng