Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Phòng họp của cục dị năng cục.
“Nghe nói Dạ U đã gặp chuyện ngoài ý muốn đúng không?” Lý Thanh Văn cũng có chút lo lắng nói.
Bạch Nham: “Đúng vậy.

Nghe nói là trúng nguyền rủa, còn là một loại nguyền rủa rất mạnh.

Người động thủ có lẽ là thực lực sâu không thể dò được.”
Lâm Đình có chút lo lắng nói: “Là người của thế giới bên kia sao?”
Trình Chu đã mang không ít thuyền lớn quay trở về, trên mấy con thuyền đó rõ ràng là có dấu vết chiến đấu, dấu vết còn rất mới nên mọi người cũng có thể đoán là bên kia cũng không quá thái bình.
Xét từ mấy tin tức mà tộc nhân Hắc Kim nhất tộc đã tiết lộ ra thì có vẻ như tình hình phía bên kia đúng là rất hỗn loạn, nếu họ nói không sai thì tình hình của Trình Chu và Dạ U bên đó cũng hơi đặc biệt, chính là cái tình trạng mà … người người muốn đánh.

Lúc trước bọn họ còn tưởng hai người kia ở bên đó sống cũng khá yên ổn cơ, có khi lại có cả một thế lực lớn đứng sau lưng hậu thuẫn cơ, xem ra là tình hình bên đó có vẻ khó khăn hơn những gì mà họ tưởng tượng rất nhiều lần rồi.
Từ những tin tức mà Tống Doanh và Quý Giai đã cung cấp lại thì tình trạng của Dạ U đã được khống chế rồi Tuy là tình hình trước mắt nhìn cũng có vẻ vẫn ổn nhưng mà theo nghiên cứu thì hình như Dạ U cũng không phải là đối thủ của người đã ra tay hạ nguyền rủa thì phải.

Cho nên, nếu như hai người kia tiếp tục chạy sang thế giới bên kia thì chắc chắn là hai người đó sẽ bị tập kích và nguyền rủa sẽ chuyển biến càng trầm trọng hơn.

Tình hình thì khoảng thời gian sắp tới này hai người kia sẽ không được sang bên dị giới nữa rồi.
Sau một thời gian tiếp xúc thì tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc cũng đã có thể giao tiếp sơ bộ với người của xưởng đóng tàu rồi, theo những gì mà nhóm người lùn đó nói lại thì thế giới bên kia có tồn tại một con thuyền có phẩm cấp cao hơn những con thuyền mà Trình Chu đã mang về, lực phòng hộ cũng như lực công kích của con thuyền đó cũng mạnh hơn mấy con thuyền này, và nó cũng là bá chủ một phương trên hải vực của thế giới bên đó.
Người của Hắc Kim nhất tộc thuận miệng nói vài câu làm cho mấy chuyên gia lớn tuổi của xưởng đóng tàu nhiệt huyết dâng trào, mấy chuyên gia tóc bạc cũng ồn ào nói là họ đã sinh sai thời đại rồi nên không biết là lúc sinh thời họ còn cơ hội để mà nhìn thấy mấy con thuyền cao cấp hơn con thuyền mà Trình Chu đã mang về nữa hay không?
Mấy lão chuyên gia cũng đã không ít lần ám chỉ với người của cục dị năng bọn họ là phải giúp cho những chuyên gia già đã đóng góp cả đời cho quốc gia này phải được kiến thức mấy con thuyền cao cấp kia thì họ mới có thể yên tâm mà nhắm mắt được.

Họ còn tỷ tê khóc lóc nói cái gì mà mạng già này của họ cũng không biết còn bao nhiêu năm nên để nuối tiếc này mà xuống mồ thì đúng là chết vẫn không thể nhắm mắt mà.

Mà bọn họ càng nói càng thấy quá đáng hơn nữa.
Lâm Đình cảm thấy mấy lão già đang đứng chống gậy hắng giọng tuyên bố bản thân mình sắp chết kia chắc hẳn là còn có thể sống được thêm mấy chục năm nữa thì có, ai đời có người sắp chết mà bọn họ còn bò như sam lên mấy con thuyền khổng lồ kia để nghịch như vậy không cơ chứ? Ai lại cứ lôi tuổi tác với cái đầu bạc kia ra mà ám chỉ như vậy hả? Chơi mà chơi như vậy ai mà làm lại được hả? Làm như bọn họ không biết là mấy người kia đi nhuộm tóc để trông trí thức hơn hả.
Bạch Nham cau mày nói: “Thế giới kia hình như là rất nguy hiểm.”
Lý Thanh Văn gật đầu nói: “Chắc chắn rồi.”
Thực lực của Trình Chu ở thế giới bên này chắc là đã không có đối thủ rồi vậy mà sang thế giới bên kia lại bị người ta ám toán.

Nhìn tình hình của Dạ U thì có vẻ như hai người kia đã phải trốn trở về, có vẻ như là dị giới cũng rất là nguy hiểm.
Mà nghe nói đám Clara phải đi tới đây là để tị nạn thì phải.
Lúc trước Lý Thanh Văn còn tính toán nói với Trình Chu là họ có mong muốn phái một đội quân tiên phong đi khám phá và thăm dò dị giới, xem tình hình này thì chắc là phải chờ thêm một thời gian nữa rồi mới đề cập đến cũng được.
“Phía Trình Chu đã xuất phát đi quốc gia chuột túi rồi.” Bạch Nham nói.
Lý Thanh Văn gật đầu nói: “Cũng tốt, đoàn người do Đàm Thiếu Thiên dẫn đầu cũng đã mất tích vài ngày rồi, cũng không biết là hiện giờ ra sao.

Tôi đang sợ là họ đã gặp phải tình huống xấu hơn dự kiến.

Cũng may là Trình Chu đã đi qua, hẳn là mọi việc sẽ ổn thôi.”
Sau khi Ma lực triều tịch bùng nổ thì từ trường của trái đất cũng xảy ra vài lần biến đổi, tín hiệu qua lại quốc tế cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.
Thông tin trong nước cũng bị ảnh hưởng rất nhiều và tình hình cũng không quá lạc quan, quốc gia cũng đã thành lập hàng trăm đội giao liên để đảm bảo tình trạng thông tin trong nước vẫn luôn được đảm bảo.

Thông tin trong nước tuy là thường xuyên bị hỗn loạn nhưng mà đa số thời gian thì bọn họ vẫn giữ được tình trạng ổn định.
Nhưng bên quốc gia chuột túi thì khác, cũng không biết quốc gia đó đã làm gì mà đám kangaroo bên đó cực kỳ hứng thú với mấy cái trạm thu phát tín hiệu, còn đám thỏ của quốc gia đó lại cực kỳ yêu thích hoạt động cắn cáp quang và nhai dây cáp.

Cho nên tình hình bên đó hiện nay rất hoang tàn, trạm thu phát tín hiệu bị dập nát còn cáp quang thì đứt đoạn.

Hơn nữa thì nhiệt độ không khí bên đó cũng rất kỳ quái, lúc lên cực cao, lúc lại xuống cực thấp nên thông tin là hoàn toàn bị tê liệt rồi.

Trước đó thì quốc gia chuột túi này còn phái người đi sửa chữa vài lần rồi nhưng họ cũng phát hiện là sau khi sửa xong thì lại gặp vấn đề, tốc độ sửa và thay mới cũng không thể bù được với tốc độ phá hoại cho nên bọn họ cũng trực tiếp mà từ bỏ.
Tính mạng của dân chúng còn không thể đảm bảo được thì mấy cái chuyện như thông tin bị cô lập cũng chẳng phải là vấn đề gì to tát cả.
……
Sa mạc Great Sand.
Đám người Đàm Thiếu Thiên đang nghỉ ngơi ở những cái lều tạm thời.
Mấy con rắn lớn như Tiểu Kim và Tiểu Hắc mà Melissa khế ước cũng bao xung quanh lại rồi gom mọi người thành một cụm ở bên trong.
Carey phóng ra một đống lửa trại để mọi người xung quanh chạy tới sưởi ấm, có ngọn lửa ấm này thì mọi người cũng đỡ phải chịu cái lạnh rét của màn đêm.
Carey nhìn Đàm Thiếu Thiên khuyên nhủ: “Cậu đi nghỉ ngơi một chút đi, đã mấy ngày cậu không được nghỉ ngơi rồi.”
Đàm Thiếu Thiên không thèm để ý nói: “Em không sao, em cũng không mệt lắm.”
Carey lắc đầu rồi nhìn chằm chằm vào Đàm Thiếu Thiên mà khuyên bảo: “Cậu vẫn còn là trẻ vị thành niên đấy, không nghỉ ngơi cho tốt thì không cao lên được đâu.

Thời gian tiếp theo để tôi gác đêm cho.”
Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Em biết rồi, nhưng mà em không sao thật, em vẫn ổn mà.”
Đàm Thiếu Thiên cũng mang theo không ít Long huyết linh dược nên thời điểm mệt mỏi thì hắn có thể sử dụng một phần linh dược đã có thể khôi phục sức sống rồi.
Đàm Thiếu Thiên cũng phát hiện là thời điểm mà hắn càng mệt mỏi thì hiệu quả sử dụng Long huyết linh dược lại càng tốt, sau khi sử dụng mấy ngày thì dị năng cũng tăng lên không ít.
Hoàn cảnh không tốt rất dễ tàn phá ý chí của con người nhưng chính hoàn cành không tốt cũng có thể kích phát tiềm lực lớn lao của con người.
Carol cảm thán mà nói: “Không thể ngờ được là mấy con thỏ này lại hung tàn như vậy.”
Carey xoa trán nói: “Hiện giờ mà nhìn tới mấy con thỏ là chị lại muốn ói rồi, cả đời này chắc chị cũng từ bỏ món thịt thỏ này thôi.

Quá khinh khủng.”
Mấy người của cục dị năng nghe vậy thì quay qua nhìn Carey và Carol.
Trước khi tới đây thì họ cũng đã biết bên này đã xuất hiện tình trạng ngày địa cực – đêm địa cực nhưng mọi người cũng không nghĩ là hoàn cảnh bên này lại ác liệt tới như vậy.
Sau khi hiện tượng ngày địa cực phát sinh thì nhiệt độ bên này cũng không ngừng dâng lên, có lúc cũng đạt tới 50 đến 60 độ, sống ở cái hoàn cảnh như vậy cũng giống như đang sống ở trong cái lò nướng bánh vậy, nên cần phải thường xuyên bổ sung thêm nước để tránh bị mất nước quá độ mà kiệt sức.

Người bình thường mà đứng ở trong hoàn cảnh một lúc e là đã bị cảm nắng và shock nhiệt.
Tới thời điểm đảo chiều tới đêm địa cực thì nhiệt độ lại nhanh chóng bị hạ thấp xuống, có thể hạ tới -60 đến -50 độ, nhiệt độ lúc này là đang giống như đi vào trong hầm băng, nên mọi tế bào trong cơ thể như đang gào thét như muốn đông thành đá vậy, có đôi khi lạnh quá mà máu cũng như đông lại nên cũng không thể phát huy được thực lực của bản thân.

Ở một môi trường như này trong thời gian lâu dài thì quả thực là bức cho con người ta phải phát điên mà.
Mấy người của cục dị năng ai cũng biết Carey và Carol không phải là người của cục dị năng bọn họ mà là người nhà của Dạ U, mà họ là bởi vì không yên tâm Đàm Thiếu Thiên nên bọn họ đành phải dấn thân vào nguy hiểm mà đi cùng.
Mà cũng may là có hai người Carey và Carol đi cùng, thời điểm lạnh thì đã có Carey là Dị năng giả hệ hoả giúp đỡ để sưởi ấm, còn thời điểm nóng quá cũng có Carol là Dị năng giả hệ thuỷ trợ giúp để hạ nhiệt và tránh mất nước.
Cũng may là với cái tình trạng như vậy mà hai dị năng đối nghịch này lại có thể phù hợp đến mức hài hoà.
“Vẫn không liên hệ được sao?” Carol phiền muộn nói.
Carey cau mày nói: “Không có tín hiệu.

Không tín hiệu nên không thể liên lạc được, không có phim xem, không có chương trình nào để coi, quá thảm.”
Carol bất đắc dĩ mà nhìn Carey nói: “Chị, đến lúc nào rồi mà chị còn nhớ thương mấy bộ phim đó chứ?”
Carey rầu rĩ nói: “Làm như em không thích xem mấy bộ phim đó vậy.

Biết sớm như vậy thì chị đã download thêm vài bộ để tới đây xem rồi.”
Carol lắc đầu nói: “Dù có download được thì pin cũng không đủ để coi phim, nơi này cũng không có chỗ để sạc pin mà.”
Carey thở dài nói: “Sớm biết vậy thì chị cũng mang theo mấy cục sạc dự phòng rồi.”
Carol: “……” Thiên kim khó mua được cái từ sớm biết vậy mà.
Mấy Dị năng giả đứng bên cạnh cũng nhịn không được mà phải quay qua nhìn Carey và Carol vài lần, mấy Dị năng giả này xuất thân là bộ đội đặc chủng nên bọn họ rất chú trọng đến kỷ luật của bản thân.

Họ mà nhìn thấy Carey và Carol lười nhác như vậy thì khi ở trong quân nhất định sẽ phê bình ngay rồi, nhưng mà hiện tại là thời đại thực lực vi tôn nên với thực lực của hai cô gái này thì họ cũng chẳng dám nói gì.
Bọn họ cũng hiểu rất rõ là đám Carey, Carol này không phải là người của cục dị năng, chỉ là hai người này biết nhiệm vụ của Đàm Thiếu Thiên có chút nguy hiểm nên mới đi theo, đây là ngoại viện nên càng không thể nói.
Hai người kia còn cực kỳ hào phóng, họ còn không thèm tham dự vào mấy cái phân phối thù lao sau khi chém giết, theo họ nói thì cái tích phân này nhiều quá cũng chẳng có gì làm cả.

Dù sao thì họ cũng đã có Annie rồi, đi theo Annie được còn tốt hơn nhiều chứ mấy cái điểm tích phân cũng chẳng sử dụng được, ôi cái cách nói này làm người ta hâm mộ mà muốn đánh ghê.
Đàm Thiếu Thiên phồng má nói: “Nếu có anh hai ở đây thì tốt rồi.”
Mấy Dị năng giả nhìn Đàm Thiếu Thiên có chút tò mò nói: “Trình thiếu sao? Hình như dạo này chúng tôi cũng không nghe tin tức gì của anh trai cậu.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy, anh hai tôi đi hưởng tuần trăng mật rồi.”
Mấy Dị năng giả quay qua nhìn nhau thầm nghĩ: Trình Chu nhàn nhã chạy đi hưởng tuần trăng mật để lại Đàm Thiếu Thiên là trẻ vị thành niên ở đây đấu tranh anh dũng cũng được sao? Quả thật là so với Trình Chu thì Đàm Thiếu Thiên cũng quá thảm.
……
Bạch Văn Bân đột nhiên mở mắt ra nói: “Tới.”
Carol nhăn mày nói: “Lại tới, tần suất chúng nó tấn công càng lúc càng nhiều.”
Carey đứng lên cũng không nhiều lời mà đốt ra một ngọn lửa, nháy mắt đêm tối cũng bừng sáng lên hẳn.
Thông qua ánh lửa thì cũng có thể nhìn thấy một đàn thỏ đông đúc đang chen chúc nhảy tới.
Đám thỏ đang xông tới đây hai mắt đỏ hồng nhìn rất phấn khích.
“Mấy con thỏ này điên rồi đúng không, hết đợt này lại tới đợt khác.” Melissa cau mày nói.
Carey bất đắc dĩ nói: “Không biết, đánh thôi.”
Ngọn lửa dũng mãnh đi lên, đàn thỏ dường như cũng không sợ đám lửa này mà cứ đùn nhau mà nhảy tới, con trước ngã xuống thì con sau đã dũng mãnh mà nhảy tới, cũng không hề sợ chết.
Melissa cũng chỉ đạo cho Tiểu Kim và Tiểu Hắc gia nhập chiến trường, hai con rắn cũng nhanh chóng xử lý không ít thỏ, hai con rắn này cũng không hề ăn mà chỉ chăm chú vào giết chết mấy con thỏ mà thôi.
Mấy bộ đôi đặc chủng phụ trách bảo vệ cũng nhanh chóng gia nhập chiến trường.
Vũ khí mà mấy bộ đội đặc chủng này sử dụng là thanh trường kiếm đặc chế của cục chế tạo vũ khí rèn luyện ra.

Sau khi Trái Đất biến đổi thì ngoại trừ các Dị năng giả xuất hiện thì một thế lục ẩn giấu đã lâu ở quốc gia bọn họ cũng xuất hiện đó là nhóm người tu luyện cổ võ.
Dịch Cân Kinh (易筋經: Yì jīn jīng), Thái Huyền Kinh (太玄經: tài xuán jīng) ban đầu cũng rất huyền ảo, trong mắt của dân chúng thì những cái điển tịch này không có tạc dụng gì vì họ vốn dĩ không hiểu, nhưng sau các đợt Ma lực triều tịch thì mấy cuốn sách này lại biến thành các công pháp cực kỳ lợi hại.
Cũng không ít người sưu tập đồ cổ có cất giấu nhiều quyển bí kíp võ công ở trong nhà, hiện này mấy cái quyển không ai mua đó cũng chân chính mà biến thành bí kíp võ công.
Nhưng người có thiên phú tu luyện thì cũng có thể dựa vào những cuốn bí kíp này mà nhanh chóng tu luyện, hơn nữa họ cũng rất thành công.
Trung y cũng theo đó mà thay đổi, những bài thuốc cổ truyền có tác dụng thông thường nhưng sau đợt Ma lực triều tịch thì mấy bài thuốc đó lại được toả sáng thêm một lần nữa, hiệu quả cũng tăng vọt lên.
Một số phương pháp tu thân dưỡng tính bình thường sau đợt Ma lực triều tịch lại biến thành phương pháp phụ trợ tu luyện rất có hiệu quả, các loại thuốc trung y hiện nay cũng là cung không đủ cầu.
Đám Tinh Linh mà Trình Chu mang tới cũng đào tạo được một số lượng nông sản lớn ẩn chứa nguồn năng lượng cực kỳ phong phú, ăn mấy loại nông sản này cũng có tác dụng cực kỳ lớn cho những người tu luyện cổ võ.
Mấy Dị năng giả mà cục dị năng phái tới đây phần lớn cũng kiêm tu thêm cả cổ võ nữa.

Tuy dị năng cũng rất bình thường thôi nhưng dị năng mà phối hợp với cổ võ thì thực lực cũng rất xuất chúng.
Đàn thỏ không ngừng chen chúc mà nhảy tới nên mọi người cũng nâng cao cảnh giác mà canh chừng nghiêm ngặt.
Carey không ngừng phóng ra những công kích hệ hoả nên dị năng cũng bị tiêu hao quá nhiều, Carey mở luôn 3 phần linh dược ra rồi uống sạch.
Lúc trước Trình Chu đã lấy máu của con rồng lửa đó luyện chế ra không ít linh dược, do máu của con rồng lửa này có liên quan đến hệ hoả nên rất phù hợp với dị năng của Carey, dưới sự trợ giúp của linh dược nên dị năng của Carey cũng tiến bộ thấn tốc.

Theo cách phân chia cấp bậc của cục dị năng thì hiện nay cấp bậc của Carey hẳn là cấp SS rồi, mà người có thể đạt tới cấp bậc này ở cục dị năng cũng chỉ có hơn chục người mà thôi.
Sau khi sử dụng xong 3 phần Long Diễm linh dược thì dị năng đang bị cạn kiệt cả Carey cũng nhanh chóng được lấp đầy.

Carey phóng thích ra sát chiêu , ngọn lửa nhìn như những mưa sao băng (流星火雨: liúxīng huǒ yǔ - Lưu Tinh Hỏa Vũ) mà rơi xuống đàn thỏ.
Đàm Thiếu Thiên cũng phóng thích lôi điện dị năng đập thẳng xuống đàn thỏ, hàng ngàn tia sét đồng thời hạ xuống làm một lượng lớn đàn thỏ bị cháy thành tro.
Dưới sự hợp sức của đám Đàm Thiếu Thiên thì đợt tiến công của đám thỏ này cũng nhanh chóng bị đẩy lùi.
Carol đỡ Carey đang ngất ngư lung lay sắp đổ cũng có chút bất an nói: “Chị hai, chị không sao chứ?”
Carey cau mày nói: “Chị không sao, dùng hơi quá sức.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Carey có chút lo lắng nói: “Chị Carey, chị đừng liều mạng quá.”
Đàm Thiếu Thiên thấy rất rõ ràng là thực lực của Carey không đủ để thường xuyên đánh ra những chiêu sát thủ như vậy.

Lực chiến hiện tại của Carey là hoàn toàn dựa vào linh dược mà bổ sung, dùng một hai lần thì con tốt, nhưng mà dùng càng nhiều thì cũng ngay lập tức mà thấy tệ lậu.
Carey gật đầu nói: “Yên tâm, chị có chừng mực.”
Việc sử dụng các công kích hệ hoả mạnh và liên tục như vậy xác thực là ảnh hưởng không nhỏ tới Cary, nhưng mà trạng thái của mấy người trong đội ngũ cũng đã quá tệ rồi.

Môi trường khắc nghiệt, cường độ chiến đấu lại quá cao như vậy nên đã có rất nhiều người kiệt sức.

Nếu Đàm Thiếu Thiên không thể ổn định được thế cục thì chẳng mấy chốc mà lòng quân cũng sẽ tan rã hết.

Mấy ngày nay họ cũng đã nhìn thấy không ít thi thể rồi.
Carey thở dài thầm nghĩ: Nếu có Annie ở đây thì tốt rồi, mệt thì cũng nhờ Annie hồi máu cho, hoặc là có Trình Chu và Dạ U ở đây thì càng tốt, mấy người bọn họ trốn đằng sau mà đánh đấm thôi không cần phải lên trước mà quấy rầy làm gì.

Đáng tiếc, ….

Những người này không có ở đây nên người có lực chiến mạnh là cô buộc phải đứng lên hỗ trợ thôi.
……
Trình Chu và Dạ U cũng bôn ba trong bóng đêm, Dạ U phóng thích ra dị năng của mình, năng lượng của quang minh cũng chiếu sáng từng khu vực mà họ đi ngang qua nhìn như những bóng đèn đường vậy, họ đi qua khu vực nào thì khu vực đó cũng được chiếu sáng.
“Có ánh lửa.” Trình Chu nhìn về phía Đông rồi nói.
Do khu vực này đã bị màn đêm bao phủ nên tầm nhìn rất thấp và hai người cũng chỉ có thể nhìn được khoảng cách cực kỳ gần.
Dạ U có chút kinh hỉ nói: “Khí tức này hẳn là Carey rồi.”
Trình Chu nhìn ngọn lửa đang rơi xuống ở nơi xa thì híp mắt nói: “Hoả diễm tán lễ? Carey chơi lớn rồi.

Bọn họ đang gặp nguy hiểm.”
Dạ U: “Chắc là vậy rồi.”
Trình Chu: “Chúng ta qua xem.”
End chap 184
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng