Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Bên trong bến tàu.
Một vị luyện khí sư vẫn đang chăm chú vào công việc khắc hoạ các khắc văn, các trận pháp luyện khí trong tay và ngoảnh mặt làm ngơ với tất cả những gì đang diễn ra bên ngoài.
“Đại sư Tầm Thiên, Đoạ ma giả đang tấn công lên đảo rồi, chúng ta chạy trước đi.” Luyện khí sư Gilbert thận trọng lên tiếng.
“Không vội, để tôi khắc xong cái khắc văn này đã rồi nói tiếp.” Đại sư Tầm Thiên nói.
“Đại sư, Đoạ ma giả đang muốn đánh vào.” Gilbert run rẩy nói.
Đại sư Tầm Thiên ngẩng đầu rồi nhàn nhạt nói: “Đừng cường điệu như vậy nữa, tôi thấy bọn họ rất khách khí mà, bọn họ đang chiêu mộ nhân tài đúng không? Chúng ta nhận lời làm việc cho bọn họ thì không phải là được rồi sao?”
Gilbert nhíu mày nói: “Đại sư, những người kia chính là Đọa ma giả đấy.

Lời của Đọa ma giả nói ra có thể tin tưởng được không?”
Đại sư Tầm Thiên cũng không trả lời mà chỉ tiếp tục cúi đầu khắc hoạ thêm các trận pháp luyện khí khác trên tài liệu.
Một luyện khí sư bên cạnh cũng cẩn thận tiến lên hỏi: “Đại sư, ngài muốn ở lại nơi này sao?”
Đại sư Tầm Thiên bình tĩnh mà nói: “Bọn họ đang muốn thu nhận thêm người để luyện chế Địa giai thuyền chiến, tôi cũng muốn chế tạo Địa giai thuyền chiến nên cảm thấy ở lại cũng không tồi.”
Gilbert có chút vội vàng nói: “Đại sư, lời mà Đoạ ma gia nói ra đều không thể tin tưởng được, toàn là những lời nói dối mà thôi, đại sư không thể hợp tác với họ.”
Đại sư Tầm Thiên nhàn nhạt nói: “Thử một lần cũng không sao cả.”
“Đại sư, đấy chính là Đoạ ma giả đấy.

Ngài nên suy nghĩ cẩn thận lại đi.” Gilbert có chút kích động mà nói.
Gilbert là thân tín của hầu tước đảo Thiên Tinh, hắn vẫn luôn tự cho mình là trợ thủ của đại sư Tầm Thiên, vừa làm trợ thủ nhưng cũng vừa là giám sát còn kiêm thêm học lóm tay nghề của đại sư Tầm Thiên.

Năm đó khi hầu tước đảo Thiên Tinh tuyển mộ đại sư Tầm Thiên về làm việc cũng đã hứa là sẽ thu gom tài liệu để chế tạo một con Địa giai thuyền chiến, đổi lại thì đại sư Tầm Thiên phải làm việc cho vị hầu tước này.

Sau khi gia nhập thì đại sư Tầm Thiên đã cống hiến hết toàn bộ sức lực vào việc tạo thuyền.

Nhưng mà, mấy năm nay đại sư Tầm Thiên chỉ có thể cắm đầu vào việc chế tạo những con thuyền Hoàng kim và đào tạo học đồ cho vị mà không hề nhìn thấy các loại tài liệu mà hầu tước đảo Thiên Tinh đã hứa hẹn.

Đại sư Tầm Thiên cũng đã đi tìm gặp vị hầu tước này vài lần rồi nhưng lần nào cũng bị khất hạn rồi hứa hẹn, sau đó lại bị những lời hoạt ngôn và khuyên nhủ mà quay trở về.

Đại sư Tầm Thiên ở lại bến tàu này cũng chỉ vì những lời hứa hẹn tìm tài liệu cao cấp kia mà thôi.
Thời gian dần trôi thì đại sư Tầm Thiên cũng dần cảm thấy chán ghét những miếng bánh lớn mà vị hầu tước đảo Thiên Tinh này đã vẽ ra lúc trước.

Khi Mạc Lạc phát ra thông báo chiêu mộ kia thì đại sư Tầm Thiên cũng gần như đã động tâm rồi, nhưng mà lúc đó ông vẫn chưa thể hạ được quyết tâm dứt áo ra đi mà thôi.

Hiện tại thì Trình Chu đã tới tận cửa tìm người rồi, cho nên đại sư Tầm Thiên cũng cho đây là ý trời đã định luôn rồi, thôi thì ông chỉ cần thuận theo tự nhiên là được.
Sau khi mấy luyện khí sư đứng bên cạnh nghe được cuộc đối thoại này thì bọn họ cũng quay mặt nhìn nhau, tất nhiên là bọn họ cũng minh bạch suy nghĩ của đại sư Tầm Thiên.
Mấy luyện khí sư này cũng đi theo đại sư Tầm Thiên được một thời gian khá dài rồi cho nên bọn họ cũng hiểu biết ít nhiều gì về những xung đột và mâu thuẫn của đại sư Tầm Thiên và hầu tước đảo Thiên Tinh.

Hiện nay, ý của đại sư đã quyết như vậy thì bọn họ cũng hiểu rõ mong muốn và ý định của bản thân.
Nhìn thấy đại sư Tầm Thiên muốn ở lại nơi này cho nên mấy vị luyện khí sư này cũng nhìn nhau rồi bọn họ vẫn tiếp tục quay lại vị trí cũ rồi bọn họ lại bắt đầu bận rộn công việc trên tay.

Mấy luyện khí sư này đều là những học đồ đã được đại sư Tầm Thiên chỉ điểm qua rất nhiều lần rồi, hiện tại tuy là giữa bọn họ cũng không có danh phận sư đồ gì cả, nhưng mà mấy người bọn họ vẫn cảm thấy rất tín phục đại sư.

Nếu như đại sư Tầm Thiên đã muốn đầu nhập vào thế lực của Đoạ ma giả thì bọn họ cũng có thể châm chước một chút rồi bọn họ cũng quyết định đầu nhập vào luôn là được rồi, không sao cả, cũng chỉ là chuyển từ chủ này sang chủ khác thôi.
Một vị luyện khí sư cũng mạnh dạn mà đi qua phía Trình Chu đứng một lúc, người này cũng tỏ vẻ ngại ngừng rồi lên tiếng nói ra mục đích là hắn muốn gia nhập vào đảo San Hô, nhưng mà hắn muốn mang theo người nhà đi cùng luôn có được không? Người nhà của bọn họ đang ở gần đây, cũng không phải chờ lâu đâu.

Trình Chu nghe vậy thì hắn cũng sảng khoái mà đáp ứng luôn, còn nói là người muốn đi chỉ cần cùng nhau đi đến bến tàu là được.
Phong Ngữ cầm loa lên rồi tiếp tục tuyên truyền: “Các vị chú ý.

Mọi người muốn mang người nhà theo cùng thì mọi người cũng có thể rời khỏi đây trong chốc lát để thu xếp nhanh chóng.

Chúng tôi sẽ cho mọi người hai giờ đồng hồ để chuẩn bị, thu xếp đồ đạc và mang người nhà đến đây.

Mọi người cũng không cần phải lo lắng quá nhiều về việc sẽ bị làm khó hay xuất hiện bất kỳ tình trạng hỗn loạn gì cả.

Nếu có thể xảy ra bất kỳ tình trạng bị làm khó khi các vị rời khỏi đây để mang người thân theo cùng thì chúng tôi sẽ tiễn luôn vị hầu tước đảo Thiên Tinh này để làm gương.

Trên đường xuống hoàng tuyền có hầu tước đaiaj nhân đi theo tháp tùng thì mọi người cũng không cần cảm thấy lo lắng bởi vì cô đơn rồi.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh nghe vậy thì biến sắc, vốn dĩ thì ông cũng đang có ý định muốn ra tay gây rối và ông cũng ra hiệu sai lính rút lui chạy đi phá hoại hoặc tạo các động tác nhằm cản trở đmá người đang có ý định mang theo người nhà rồi.

Nhưng mà, ý định còn chưa tới đâu thì ông lại nghe thấy mấy lời của Phong Ngữ nói, thôi thì ông buộc phải kêu đội thành vệ quay lại để duy trì trật tự an toàn.

Nếu luyện khí sư thật sự muốn đi thì hầu tước đảo Thiên Tinh cũng không dám có động thái gây rối nào nữa.
Phong Ngữ tiếp tục lên tiếng: “Những người nguyện ý ở lại nơi này làm việc thì phải chúc mừng mọi người thêm một lần nữa vì mọi người đã có một lựa chọn cực kỳ chính xác.

Hạng mục lần này chính là một hạng mục cực kỳ lớn cho nên hạng mục này sẽ có rất nhiều Hoàng kim luyện khí sư tới để chủ trì đại cục, nếu như các vị tham gia thì hy vọng là thuật luyện khí của các vị cũng sẽ tiến bộ vượt bậc.

Nhiều năm sau khi các vị trở thành Hoàng kim luyện khí sư rồi thì các vị sẽ phải nhìn nhận lại để cảm ơn lựa chọn đúng đắn của bản thân mình vào ngày hôm nay.

Hoan nghênh mọi người gia nhập vào hạng mục lần này.”
Phong Ngữ cầm loa, hưng phấn mà tuyên truyền, nhìn y như những nhân viên bán hàng đa cấp ở hiện thế, con bé này lại học hỏi được cái gì rồi thế này? Sao phong cách nói chuyện này của con bé lại quen thuộc thế nhỉ? Trình Chu nhìn Phong Ngữ cầm loa nói liên thuyên một hồi thì hắn cũng cảm thấy lần chiêu mộ này đã bị Phong Ngữ nói tới mức giống như chương trình đại hạ giá cuối năm luôn rồi.

Sao càng nghe càng thấy quen thuộc thế này nhỉ?
Dạ U nhìn Phong Ngữ rồi chớp mắt nói: “Em không ngờ là Phong Ngữ cũng rất có tài ăn nói đấy chứ?”
Trình Chu gật đầu cũng hoàn toàn đồng ý mà nói: “Phong Ngữ sắp trở thành quán quân tiêu thụ rồi.”
Phi Ưng nhìn Phong Ngữ có chút tò mò nói: “Thật sự là có cơ hội trở thành Hoàng kim luyện khí sư hả?”
Phong Ngữ gật đầu nói: “Chắc là có thể thôi, chỉ cần không quá ngu thì mọi người vẫn có cơ hội.

Trước kia anh Trình Chu cũng chỉ tuỳ tiện học luyện chế linh dược có vài ngày thôi mà anh Trình Chu đã trở thành Hoàng kim luyện dược sư rồi mà.

Công việc chế tạo thuyền này chắc cũng không khác biệt lắm đâu, chắc cũng chỉ tốn thêm chút thời gian thôi ấy mà.”
Phi Ưng có chút nghi hoặc nói: “Tùy tiện luyện chế linh dược vài ngày mà đã thành Hoàng kim luyện dược sư á? Có thật không?”
Phong Ngữ: “Đương nhiên là thật rồi.

Mấy loại Long huyết linh dược mà chúng tôi hay dùng chính là do anh Trình Chu luyện chế mà.

Không phải đã nói với anh rồi sao? Anh cũng uống rồi mà đúng không?”
Phi Ưng có chút khó hiểu nói: “Sao anh nghe nói là muốn trở thành Hoàng kim luyện dược sư rất khó mà?”
Phong Ngữ căm phẫn nói: “Đều do đám quý tộc kia gạt người đấy.

Bọn họ cứ nói quá lên là luyện dược khó khăn này kia nên doạ cho mấy bình dân kia không dám học nữa đấy, bọn họ làm nhưu thế là để lũng đoạn thị trường linh dược rồi bọn họ bán với giá cắt cổ chứ sao? Chiêu bài kinh doanh của họ đấy.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh thầm nghĩ: Cái này thì không phải do quý tộc chúng tôi gạt người đâu.

Muốn trở thành Hoàng kim luyện dược sư thật sự rất khó.

Nhưng mà Trình Chu có thể thành Hoàng kim luyện dược sư sau vài ngày thật sao? Này chắc là nói giỡn rồi chứ ai mà làm được, hoặc là thiên phú luyện dược của Trình Chu tốt thật.
Phi Ưng gật đầu rồi nói: “Hoá ra là vậy.

Hừ, đám quý tộc này quả nhiên là vẫn vậy, quả nhiên là một đám vô sỉ như vậy mà.”
Hầu tước đảo Thiên Tinh nhìn Phong Ngữ và Phi Ưng nói chuyện không một chút kiêng nể nào thì ông cũng thấy câm nín không nói nên lời.

Phong Ngữ tuỳ tuỳ tiện tiện nói mà tên Phi Ưng này cũng thật sự dám tin?
Hầu tước đảo Thiên Tinh cau mày đứng ở một chỗ rồi nhìn theo những người rời bỏ hàng ngũ đi ra quay về thu thập hành lý sau đó quay trở lại bến tàu.
Dạ U nhìn những vị luyện khí sư mang cả hành lý cả người nhà đi cùng để quay trở lại thì tâm tình cũng rất vui vẻ mà nói: “Người nguyện ý ở lại đây cũng không ít, xem ra những lời tuyên truyền của Mạc Lạc lúc trước cũng rất hiệu quả.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Ban đầu thì Trình Chu cũng nghĩ chắc cũng chỉ được khoảng 1/10 số luyện khí sư ở bến tàu này sẽ nguyện ý lưu lại đã là tốt lắm rồi, thật không nghĩ tới là sau khi đám người kia đi ra thì bọn họ cũng mang theo hành lý quay lại, tuy là số người này không nhiều cho lắm nhưng mà số lượng này cũng tốt hơn những gì mà hắn đã dự đoán.
Hầu tước đảo Thiên Tinh đang đứng một chỗ bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó rồi sắc mặt của ông ta cũng trở nên cực kỳ khó coi.
Sắc mặt của hầu tước đảo Thiên Tinh nhìn cũng có chút tái nhợt, đối với vị hầu tước này mà nói toàn bộ mảnh bến tàu này bị đoạt mất cũng không làm sao cả, chỉ cần vị luyện khí sư kia nguyện ý lưu lại thì ông vẫn luôn có cơ hội để phát triển.

Nhưng mà, nếu như vị luyện khí sư này mà rời đi vào ngày hôm nay thì đảo Thiên Tinh bọn họ sẽ bị tổn thất cực kỳ nghiêm trọng vào ngày hôm sau.
Nhìn thấy sắc mặt của hầu tước đảo Thiên Tinh đột nhiên biến sắc thì Dạ U cũng tò mò mà dò hỏi: “Hầu tước đại nhân làm sao vậy?”
Hầu tước đảo Thiên Tinh miễn cưỡng mỉm cười rồi nói: “Không sao.”
Dạ U nhìn hầu tước đảo Thiên Tinh vài lần để đánh giá, có vẻ như vị hầu tước này đang che giấu điều gì đó, nhưng mà che cũng không sao cả, dù sao thì bọn họ cũng đạt được mục tiêu của ngày hôm nay rồi.
Hầu tước đảo Thiên Tinh trộm nhìn về một hướng bên trong khu bến tàu rồi thầm nghĩ: Người kia sẽ không động tâm mà rời đi thật chứ?
Rất nhanh thì công tác thuyên chuyển nhân viên cũng đã hoàn thành.
Vân Phong nhìn Trình Chu nói: “Vẫn có không ít luyện khí sư nguyện ý lưu lại, hoá ra họ về nhà là để mang thêm gia đình tới.”
Nhìn số luyện khí sư kia đang dìu già dắt trẻ tới đây cũng coi như là bọn họ đã ký thác hoàn toàn tính mạng của cả gia đình lên tay Trình Chu rồi.
Trình Chu: “Có vẻ như mọi người cũng dần chấp nhận tôi nhỉ?”
Dạ U đang cân nhắc rồi nhớ lại kế hoạch mời khách lần trước của Trình Chu, có vẻ kế hoạch đó cũng vẫn có tác dụng đấy, nếu rơi vào vòng tay của ma quỷ mà có thể có một cuộc sống tốt đẹp như vậy thì việc có nhào vào vòng tay của ma quỷ cũng được, xá gì đâu.
Phi Ưng nhìn Trình Chu và Dạ U rồi nói: “Nếu nhân viên đã đến đầy đủ rồi thì chúng ta bắt đầu thôi.”
Thực ra thì chính bản thân Phi Ưng cũng rất háo hức đang muốn chứng kiến lần hành động này đấy.
Hầu tước đảo Thiên Tinh nhìn qua Phi Ưng thầm nghĩ: Bắt đầu? Bắt đầu cái gì chứ?
Hầu tước đảo Thiên Tinh nhìn đám người Trình Chu rồi ngay lập tức dâng lên vài phần dự cảm không tốt.
“Thỉnh tất cả mọi người nguyện ý lưu lại nơi này tiến vào bên trong bến tàu để chờ đợi rời đi.

Quý vị thân mến, chúng tôi sắp mang mọi người đến đảo San Hô.

Hành trình cũng sắp bắt đầu cho nên rất mong quý vị chuẩn bị sẵn sàng một chút, mong mọi người tìm nơi trú ẩn bên trong bến tàu.” Phong Ngữ dùng loa thông báo.
Hầu tước đảo Thiên Tinh nghe được những lời Phong Ngữ nói thì trong lòng ông vô cùng hoài nghi mà hỏi: “Đi đảo San Hô sao?”
Phong Ngữ gật đầu rất hứng khởi mà nói: “Đúng vậy, chúng tôi quay trở lại đảo San Hô.”
Ban đầu hầu tước đảo Thiên Tinh còn cho là Trình Chu sẽ thành lập một căn cứ ở trên đảo Thiên Tinh này chứ? Hoá ra là hắn ta lại muốn mang người rời đi sao? Nhất thời thì ông cũng thể hiểu không rõ là Trình Chu đang tính mang người đi kiểu gì?
Hầu tước đảo Thiên Tinh thầm nghĩ: Hình như là Trình Chu đã mang hai con thuyền Hoàng kim để vận chuyển người đến đây rồi tiến vào xâm chiếm đảo San Hô thì phải, nhưng mà hắn cũng đâu có nhìn thấy con thuyền nào đang ở đây đâu.
Finger vận chuyển ma lực của bản thân, từng kênh vận chuyển ma lực cũng thuận lợi mà hình thành rồi tập trung đến người.
Finger nhanh chóng hấp thụ ma lực của đám người Vân Phong và đám người Phong Ngữ rồi đưa vào bên trong thân thể Dạ U.
Một lượng lớn ma lực nháy mắt truyền vào thân thể Dạ U, ngay lúc này thì quang chủng và ám chủng trong cơ thể Dạ U cũng bị đánh thức ngay lập tức.
Với sự xuất hiện của một lượng ma lực cực kỳ lớn như vậy thì ma lực trong cơ thể Dạ U cũng tăng lên gấp 3 lần trongnháy mắt.
Dạ U nhanh chóng ngưng tụ ra một thanh quang minh trường kiếm dài hơn trăm mét.

Sắc trời cũng đã vào chiều nhưng mà khi thanh quang minh trường kiếm này được ngưng tụ ra thì toàn bộ đảo Thiên Tinh cũng bừng sáng như vào buổi ban trưa.
Thanh trường kiếm ma lực chói lọi như vậy cũng nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của vô số người, đông đảo người dân của đảo Thiên Tinh nhìn thanh trường kiếm trên không cũng rơi vào nghị luận sôi nổi.
“Cái gì thế?”
“Hình như là trường kiếm ma lực.”
“Sao lại sáng thế? Không phải Zoe có được danh hiệu Hắc ám chi tử là do hắn ta sở hữu năng lượng của hắc ám sao? Làm thế nào là cậu ta lại có năng lượng của quang minh như thế này chứ? Có gì nhàm lẫn không?”
“Thanh kiếm này nhìn đáng sợ quá, mấy người này đang muốn làm cái gì vậy?”
“…..”
Trình Chu vận chuyển sức mạnh không gian rồi ngưng tụ thành một thanh không gian trường kiếm, hai thanh kiếm đứng sừng sững ở trong không trung uy chấn toả ra khắp tứ phương.
Mấy luyện khí sư và học đồ đang dừng ở khu bến tàu chờ sắp xếp cũng nhìn hai thanh trường kiếm trên không trung mà nghị luận sôi nổi.
“Những người này đang muốn làm gì?”
“Chẳng lẽ là những người này muốn chém đầu những luyện khí sư không nương nhờ sao? Mấy người này mới chém một con Địa giai hải thú cách đây không lâu nên mấy luyện khí sư kia không đủ để bọn họ đánh đâu.”
“Chẳng lẽ là sắp có thảm sát rồi sao?”
“Chắc không đến nỗi như vậy đâu, những Đoạ ma giả kia nhìn cũng không hung tàn đến mức như vậy đâu.”
“…..”
Đã có rất nhiều luyện khí sư ở khu vực bến tàu này đã nhìn qua hình ảnh chiến đấu với hải thú của đảo San Hô lúc trước rồi, thông qua hình ảnh thì bọn họ cũng biết là thanh trường kiếm mà Dạ U ngưng tụ ra rất bất phàm, nhưng mà khi được cảm nhận tận mắt thì bọn họ mới bắt đầu cảm thấy uy thế này đúng là chấn kinh thật.
Quang minh trường kiếm và không gian trường kiếm ở trên không trung cũng nhanh chóng kết hợp lại với nhau thành một thanh trường kiếm khổng lồ hơn nữa, ngay sau đó thì thanh trường kiếm hợp lực này cũng chém một đạo xuống, một luồng ánh sáng kinh hoàng cũng từ trên trời giáng xuống đảo Thiên Tinh nhìn như thể đang dùng dao để cắt bánh kem vậy, hòn đảo Thiên Tinh rộng lớn cũng từ từ chia làm hai mảnh không bằng nhau, một mảnh lớn là nơi vị hầu trước đang đứng và một mảnh nhỏ chứa một phần bến tàu và đông đảo luyện khí sư đang đợi ở bên trong.
Sau một trận nổ lớn vang vọng khắp đảo Thiên Tinh thì mặt đất cũng bị dư chân rồi rung chuyển một cách mãnh liệt, một mảnh nhỏ chứa bến tàu cũng nứt dần ra rồi biến thành một hòn đảo nhỏ thoát ly khỏi đảo Thiên Tinh và từ từ di chuyển ra xa.

Mảnh bến tàu đó dần biến thành hòn đảo nổi và trôi ra biển.
“Thành công rồi.” Trình Chu kích động nói.
Rất nhiều luyện khí sư bỏ chạy ra khỏi khu bến tàu nhìn thấy hình ảnh này thì một đám trợn mắt há mồm kinh ngạc.
“Đây … Trời ….”
“Mấy Đoạ ma giả này muốn làm cái gì chứ?”
Hầu tước đảo Thiên Tinh nhìn hòn đảo đang dần trôi ra biển thì cũng không biết đang nghĩ tới cái gì mà kiêng kị nhìn về phía Trình Chu.
Hầu tước đảo Thiên Tinh còn tưởng là Trình Chu muốn thành lập một căn cứ đóng thuyền ở trên đảo Thiên Tinh này của ông, nghĩ đến việc sau này có một hàng xóm khủng bố như vậy thì ông cũng như ngồi trên đống than, đứng trên bàn châm.

Nhưng nhìn thấy màn này thì ông cũng vừa tiếc nuối mà vừa cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.
“Hoàn thành! Đi.” Trình Chu nói.
Trình Chu mang theo mọi người thuấn di đến hòn đảo nhỏ vừa mới bị tách ra, ngay sau đó hắn cũng mở ra một thông đạo không gian mang tất cả hòn đảo nhỏ này rời khỏi lãnh địa của đảo Thiên Tinh.
End chap 215
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng