Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Đảo San Hô.
Mấy ngư dân đang chăm chỉ đánh bắt hải sản ở gần bờ biển hăng say, nhưng mà lâu lâu bọn họ vẫn ngó về nơi mấy con thuyền Hoàng kim đang lượn lờ để tuần tra lãnh hải.
“Hôm nay có việc gì thế nhỉ? Hai con thuyền Hoàng kim kia thường xuyên cùng nhau tuần tra mà.

Sao nay chỉ còn lại một thế này?”
“Chắc là bị điều đi chỗ khác rồi.”
“Có nhiệm vụ khác rồi sao?”
“Chắc là vậy.”
“Không lẽ … Trình Chu các hạ lại chạy đi tìm phiền toái ở hòn đảo khác rồi hả? Không biết lần này tên quý tộc nào lại gặp tai ương rồi?”
“Đây là việc của đám quý tộc, ông lo cái gì chứ?”
“….”
Con thuyền Hoàng kim mang theo đám Trình Chu trôi dạt trên biển vài này.
“Là khu vực này sao?” Trình Chu hỏi.
Phi Ưng gật đầu nói: “Đúng vậy.

Nghe nói là một thời gian trước có một đội tàu Bạch ngân bị đắm tại vị trí này.”
Trình Chu gật đầu nói: “Vậy thì chúng ta cũng thử mang hương dẫn thú ra để dụ con hải thú đó ra ngoài đã.”
Hương dẫn thú trên tay Trình Chu là của đại sư Tầm Thiên đưa cho, nghe nói thứ này rất có tác dụng trong việc thu hút Định phong thuỷ thú.

Có vẻ như là vị đại sư Tầm Thiên này đã đánh chủ ý lên con Định phong thuỷ thú cũng đã một thời gian khá lâu dài rồi đấy.
Trình Chu thuận tay đốt hương dẫn thú lên, ngay sau đó một mùi hương sặc người cũng nhanh chóng phiêu ra ngoài không khí.
Trình Chu che cái mũi lại cũng có chút nghi hoặc mà nói: “Sao mùi cuả nó lại thối thế này chứ? Thứ này thật sự có thể hấp dẫn Định phong thuỷ thú sao?”
Ánh mắt của Tố Dạ cũng có chút cổ quái mà nhìn Trình Chu rồi nói: “Mỗi loài có một sở thích khác nhau, có lẽ Định phong thuỷ thú thích cái mùi này.”
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Cái ánh mắt của tên Tố Dạ này là sao? Sao lại nhìn hắn như vậy chứ? Không lẽ tên Tố Dạ này cảm thấy hắn sẽ có cùng sở thích đặc biệt gì như con Định phong thuỷ thú sao?
Hương dẫn thú nhanh chóng bay ra khắp nơi trên bề mặt biển, mùi hương này cũng có hiệu quả vô cùng trong việc hấp dẫn vô số hải thú kéo đến, một đám lại một đám vô cùng hưng phấn nhảy nhót lên bề mặt biển.
Mấy người họ trên biển đợi một hồi thì Mir bỗng nhiên giật mình nói: “Tới.

Có một dao động năng lượng khổng lồ đang bay nhanh tới đây.

Sóng năng lượng này có thể còn mạnh hơn con bạch tuộc khổng lồ kia một nấc.”
Trình Chu nhìn một hồi cùng nhận thấy một cây sừng bén nhọn đang xẻ đôi làn nước từ đằng xa đang bay lại gần, cái sừng này chắc hẳn là sừng của Định phong thuỷ thú kia rồi.

Đây là một con Địa giai hải thú hệ phong cho nên căn nguyên của năng lực điều khiển gió hẳn là nằm trên chiếc sừng nhọn này đây.
Tốc độ bơi trong nước của con Định phong thuỷ thú này rất nhanh, trên đường nó đi ngang qua cũng mang theo từng đợt cuồng phong đánh tới, một con hải thú mang theo gió lốc cuồn cuộn bên người, khung cảnh nhìn rất hoành tráng.
“Đây chính là Định phong thuỷ thú sao?” Trình Chu nói.
Có vẻ như con Định phong thuỷ thú này khá là giống cá đuối Manta (魔鬼魚: móguǐ yú) ở hiện thế.

Tư thế bơi của con cá đuối Manta này cũng khá giống với loài dơi đang bay dưới bầu trời đêm, con Định phong thuỷ thú này cũng bơi y như vậy.
Dạ U cảm thấy có chút căng thẳng mà lên tiếng: “Đã đến gần, ra tay thôi.”
Dựa theo kế hoạch đã vạch ra thì Trình Chu nhanh chóng phát động thuật pháp lồng giam không gian tạo thành một cái lồng giam trống rỗng từ trong không trung để bao vây lấy con Định phong thuỷ thú đang bay đến gần.
Sau khi Dạ U dung hợp hoàn toàn hai viên linh chủng thì thực lực của Dạ U cũng tăng lên đáng kể.

Cũng nhờ có Dạ U kéo mà thực lực của Trình Chu cũng tăng lên không ít, năng lực khống chế sức mạnh không gian của Trình Chu cũng theo đó mà bay lên không ít.

Vách chắn của lồng giam không gian mà Trình Chu ngưng tụ thành cũng rắn chắc hơn trước rất nhiều, cũng có thể chắn đường đi của con hải thú hung hãn kia.
Con Định phong thuỷ thú đang trên đường thẳng cánh bay đến kia cũng ngay lập tức bị nhốt vào bên trong lồng giam, bị ăn đau thì nó cũng nổi sùng và bắt đầu đấu đá va chạm loạn phía bên trong lồng giam.
Trình Chu ngay lập tức hô lên: “Nhanh ra tay.

Lồng giam không gian không thể trụ được bao lâu đâu.”
Không cần Trình Chu phải nhiều lời thì Finger cũng nhanh chóng sử dụng ma lực liên chuyển để ngưng tụ toàn bộ ma lực của mọi người lên người hắn rồi chuyển trực tiếp lên người Dạ U.

Sau khi quá trình liên chuyển hoàn thành thì Dạ U cũng nhanh chóng vận chuyển ma lực của bản thân lại rồi chém ra một trảm kiếm quang cực kỳ mạnh mẽ về hướng con Định phong thuỷ thú đang bị vây nhốt trong lồng giam.

Kiếm quang như ánh mặt trời sáng chói chém mạnh về phía hư không làm nước biển cũng chịu một kích mà tách đôi ra.

Kiếm quang cũng mạnh mẽ mà chém bị thương con Định phong thuỷ thú còn làm vết máu trên người nó nhanh chóng chảy ào ào xuống dưới mặt biển.
Sau khi bị thương thì con Định phong thuỷ thú cũng bị giật mình rồi tức giận mà rống lên một tiếng thật lớn rồi bạo phát thành từng đợt xung kích nhỏ, dưới ảnh hưởng của từng đợt xung kích lan tràn mà lồng giam không gian cũng bị đánh vỡ luôn, con hải thú nhanh chóng thoát khỏi trói buộc trên người.
Sau một hồi vùng vẫy thì ngay sau đó thì con Định phong thuỷ thú cũng phát hiện ra sự tồn tại của đám người Trình Chu, cuối cùng thì nó cũng nhắm thẳng rồi nhanh chóng bay vọt đến với ý định trả đũa.
Cuồng phong trên trên mặt biển cũng theo đó nổi lên cuồn cuộn không ngừng, từng đợt cuồng phong hung bạo cũng nhanh chóng nhắm thẳng tới chuẩn bị đánh úp về phía con thuyền của đám Trình Chu đang đứng.
Tố Dạ cũng nhanh chóng phát động năng lực hồi tưởng công kích của bản thân, ngay sau đó chiêu thức hệ phong của con Định phong thuỷ thú cũng bị quật lại rồi đánh ngược trở lại ngay lập tức và triệt tiêu lẫn nhau.
Trình Chu nhanh chóng thu hồi sức mạnh không gian của bản thân để chuẩn bị sẵn sàng cho việc thuấn di.
Clara cũng nhanh chóng thu hồi lại dây đằng rồi nói: “Thành công.

Đi thôi.

Đã thu được máu của nó rồi.”
Mọi việc diễn ra hết sức thuận lợi cho nên Trình Chu cũng nhanh chóng thuấn di mang thao tất cả mọi người chạy đến hòn đảo hoang đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Vừa đặt chân xuống mặt đất không bao lâu thì Trình Chu cũng sử dụng số máu vừa mới lấy được mở ra thông đạo không gian và triệu hoán con Định phong thuỷ thú tới vị trí đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Sau một đợt tập kích bất ngờ thì con Định phong thuỷ thú này vẫn chưa kịp làm gì để hả giận mà ngay sau đó nó đã bị triệu hoán đến một vị trí khác để mà lao mạnh từ trên trời đập thẳng xuống mặt đất.
Hai cánh của con Định phong thuỷ thú cũng vùng vẫy kịch liệt ở trên mặt đất một thời gian rồi nó cố gắng bám bò lồm cồm lên trên bề mặt đất, nhìn từ xa không khác gì một ngọn núi thịt đang động đậy.
Sau khi con Định phong thuỷ thú nằm dài lên trên mặt đất thì đám Trình Chu mới nhìn thấy rõ được hình dạng của con hải thú này.
Thân hình của con Định phong thuỷ thú có hình dạng như hình con thoi, toàn thân có màu xanh ngả dần sang nâu, miệng rộng và hai mắt nằm ở hạ sườn cho nên nó cùng có thể quan sát được hình ảnh từ trên tới bên cạnh và hướng xuống dưới, vây lưng nhỏ và vây ngực có hình cạnh như chiếc cánh.
Sau khi tiến vào đất liền thì con Định phong thuỷ thú này cũng tiến vào trạng thái bị hoảng loạn tột độ, sau đó nó cũng theo bản năng mà phát động các công kích hệ phong của bản thân làm toàn bộ cây cối trên đảo cũng nhanh chóng bị ngả rạp và bật gốc bay đi.
Trình Chu đưa máy bộ đàm của mình lên mà hô: “Khai hoả.”
Một đội xe tăng phục kích đã lâu nghe lệnh cũng ngay lập tức toàn lực khai hoả mà bắn về phía con Định phong thuỷ thú đang nằm trên mặt đất.

Sau những đợt bắn liên tiếp không ngừng nghỉ trong một thời gian thì từng đợt đạn pháo cũng ào ào bay tới rồi ập về phía con Định phong thuỷ thú đang nằm.
Con Định phong thuỷ thú cũng nhanh chóng phát động ra những công kích hệ phong về hướng những viên đạn đang bay tới, dù sao thì đây cũng là một con hải thú cấp bậc Địa giai cho nên các loại chiêu thức cũng đa dạng và lợi lại.

Dưới những công kích hệ phong rất đa dạng này thì một số viên đạn cũng bị bay ngược trở lại đập về phía những chiếc xe tăng làm một vài chiếc bị nổ tung, còn một vài chiếc bị đao gió cắt ngang mà cắt làm mấy đường, nhưng cũng may mắn là vẫn có rất nhiều viên đạn cối đã đánh trúng mục tiêu rất lớn và đang đứng yên chính là con Định phong thuỷ thú này.
Vân Phong nhíu mày nói: “Tố Dạ, hồi tưởng.”
Finger lại tiếp tục sử dụng năng lực ma lực liên chuyển đã chuẩn bị từ sớm và chuyển lên người Tố Dạ.

Sau khi nhận được một lượng ma lực khổng lồ thì Tố Dạ cũng nhanh chóng phát động năng lực của bản thân đem tất cả những công kích hệ phong của con Định phong thuỷ thú này đánh ngược trở lại.
Năng lực của Tố Dạ là hồi tưởng ma lực cho nên năng lực này không có hiệu quả trong việc đối phó con bạch tuộc khổng lồ cấp bậc Địa giai chỉ biết sử dụng tứi sức mạnh cơ bắp kia, nhưng mà năng lực này được dùng để đối phó với con Định phong thuỷ thú này thì hiệu quả mang lại là cực kỳ cao.
Sau khi Tố Dạ hồi tưởng công kích hệ phong của con Định phong thuỷ thú thì toàn bộ xe tăng chung quanh cũng được bảo đảm an toàn.
Dưới sức công kích mạnh mẽ của đạn dược thì thương thế của con Định phong thuỷ thú không ngừng được lan rộng ra, thể lực không ngừng bị tiêu hao, rất nhanh sau đó con hải thú này cũng nhanh chóng mất đi hơi thở.
Trình Chu híp mắt nhìn về hướng con Định phong thuỷ thú nói: “Gió đã ngừng hẳn rồi.

Có phải nó đã chết rồi đúng không?”
Mir gật đầu nói: “Đã chết, mau ngừng bắn không thì nát hết thịt mất.”
Trình Chu nhanh chóng hạ lệnh ngừng mọi hoả lực.
Sau khi mấy chiếc xe tăng ngừng công kích thì Trình Chu cũng cẩn thận mà thò đầu ra nhìn về phía con Định phong thuỷ thú, sau khi cẩn thận xác định con Định phong thuỷ thú đã thật sự chết rồi thì mới cùng đám Phi Ưng tiến lên phía trước xem xét tình huống.
Phi Ưng có chút kinh ngạc nói: “Chết rồi này, đơn giản vậy thôi hả?”
Vân Phong có chút kiêng kị mà nhìn Trình Chu, tốt xấu gì thì con Định phong thuỷ thú này cũng là Địa giai hải thú đấy.

Chết mà cũng có thể chết đơn giản như thế này sao?
Phi Ưng có chút hồ nghi mà huých khuỷu tay về phía Tố Dạ hỏi: “Con hải thú này đã chết thật rồi hả?”
Tố Dạ cau mày nói: “Hình như là chết thật.”
Phi Ưng có chút khó hiểu nói: “Không phải cậu nói là con hải thú này rất nguy hiểm hả? Sao nó chết đơn giản như vậy chứ? Hại tôi còn lo lắng một thời gian dài.

Trước khi tới đây tôi còn viết sẵn di thư rồi kia kìa.”
Lưu Sa quay qua nhìn Phi Ưng có chút câm nín nghĩ: Viết di thư? Tên mù chữ Phi Ưng này còn thật sự biết cách viết di thư như thế nào ấy hả? Nhưng mà Lưu Sa cũng có thể lý giải tâm trạng của Phi Ưng, hắn ta đã ôm cái tín niệm là có thể sẽ phải chết khi làm nhiệm vụ để đi tới đây rồi mà.

Kết quả là đánh một hồi mới thấy trận này đơn giản quá, rồi giải quyết cũng dễ quá.

Không nói gì Phi Ưng, đến hắn còn cảm thấy tình hình trước mắt hơi bị kỳ lạ, mà hắn đang bị hoang mang hết cả lên đây.

Nói cho cùng thì đây cũng là một con Địa giai hải thú đấy.

Đây cũng không phải là mấy con hải thú cao giai bình thường khác hay gì đâu.
Tố Dạ: “…”
Đúng là mọi chuyện được giải quyết đơn giản hơn những gì mà hắn đã tưởng tượng rất nhiều.

Nhưng mà, trận này có thể thành công một cách dễ dàng như vậy một phần cũng là vì phía Trình Chu đã chuẩn bị cực kỳ kỹ càng, mà phần còn lại chính là nhờ vào năng lực đặc thù của Trình Chu thôi.

Nếu Trình Chu không có năng lực triệu hoán huyết mạch thì trận này mà đánh dưới nước sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Trình Chu: “Đại công cáo thành.

Trận này có thể thành công cũng là nhờ mọi người hỗ trợ nhiệt tình.”
Vân Phong: “Các hạ khách khí quá rồi.

Phía chúng tôi cũng không giúp đỡ được gì nhiều.

Mấy vũ khí kia của các hạ cũng cực kỳ lợi hại.”
Vân Phong nói xong cũng nhìn chằm chằm về mấy chiếc xe tăng vài lần mà tâm tình cũng có chút khác thường.
Trước kia khi nhìn thấy sự xuất hiện của lực lượng hải quân trên 2 con thuyền Hoàng kim của Trình Chu cũng đã làm cho Vân Phong suy nghĩ về một vấn đề, hẳn là trong tay Trình Chu có thể có một đội quân được võ trang đầy đủ nữa.

Sự thật chứng minh không phải là hắn nghĩ nhiều nữa rồi, hoá ra Trình Chu thật sự đang có một đội quan có vũ trang đầy đủ thật.

Không những được võ trang đầy đủ mà các loại khí tài luyện khí cũng như các loại hoả dược cũng rất sung mãn.

Đội quân khí tài này cũng đáng gờm đấy.
Hơn nữa, Trình Chu chỉ cần dùng một thời gian ngắn như vậy mà điều động được một lực lượng quân đội tiến lại đây để bình ổn thế cục, có vẻ thế lực đứng sau lưng hậu thuẫn Trình Chu kia mới thật sự là đáng sợ.
Đàm Thiếu Thiên phồng má nói: “Tốt nhưng có nhiều khuyết điểm lắm.”
Tầm ngắm của mấy xe tăng vẫn còn quá ngắn, nếu không phải do khoảng cách tấn công quá gần thì mấy chiếc xe này cũng không bị trúng đạn và bị chẻ ra làm đôi như thế kia được.
Phía trên cũng đang muốn nghiên cứu ra những chiếc xe tăng có tầm ngắm xa hơn, uy lực lớn hơn nữa, nếu có thể làm cho tầm ngắm của những chiếc xe tăng này kéo dãn ra khoảng 2 đến 3 lần nữa thì cũng có thể đảm bảo an toàn cho những chiếc xe tăng quân sự này.
Trình Chu híp mắt nói: “Những trang bị khí tài này chúng tôi chỉ mượn tạm đến đây thôi, sau một thời gian nữa thì cũng phải đưa trở về trả.

Thôi cứ đem con Định phong thuỷ thú này về trước đã.”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Chúng ta mang con thú này về thôi”
…….
Khu bến tàu.
Chúng luyện khí sư nhìn vào xác đang be nét của con Định phong thuỷ thú đang nằm chình ình ở bến tàu thì khẽ nói với nhau.
“Đây là Định phong thuỷ thú hả?”
“Có vẻ như đúng là như vậy.

Trên đầu con hải thú này có một cái sừng lớn, có thể chế tạo thành một cái cột buồm định phong, lỡ như trên biển mà có bị sóng to gió lớn đánh úp thì cũng không phải lo lắng nữa.”
“Nhìn vào thi thể thì hình như con hải thú này vừa mới bị giết thì phải, không biết là dùng cách gì để giết nữa.”
“Thi thể nó hình như bị dập nát hết rồi, may mắn là xương cốt vẫn được bảo toàn.

Cũng không tệ lắm.”
“Tinh hạch đã bị đào mất.”
“Phí lời, tinh hạch dĩ nhiên là phải đào đi rồi.”
Trên người con hải thú này ngoại trừ cái sừng ra thì phần quý nhất chính là tinh hạch.

Mà tinh hạch của con Định phong thuỷ thú này cũng được mệnh danh là định phong châu, có thể dùng để khống chế nguyên tố phong, rất có tác dụng với Năng lực giả hệ phong, dùng thứ này để gia tăng năng lực hệ phong thì đúng là cực kỳ tốt.

Bên phía Trình Chu không có Năng lực giả hệ phong nhưng Vân Phong lại chính là phong lôi song hệ Năng lục giả nên Trình Chu cũng nhường viên tinh hạch này cho Vân Phong.
Thật ra thì Vân Phong cũng cảm thấy rất là ngượng ngùng vì viên tinh hạch này đấy, trận chiến quần đảo núi lửa thì viên tinh hạch hệ hoả của con rồng lửa cũng bị bọn họ lấy, viên tinh hạch đó bên phía Trình Chu cũng có người cần sử dụng, cho nên lần chiến đấu đó phía Trình Chu cũng tổn thất lớn.
Vì tránh cho việc có quá nhiều ngượng ngùng cũng như bản thân bị nợ nần quá nhiều cho nên Vân Phong cũng đưa quyết định là bọn họ sẽ trợ giúp phía Trình Chu 3 lần ra tay không tính phí.

Trình Chu nghe vậy thì cũng rất vui mừng, dù sao thì thực lực của liên minh Thiên Tuyển giả này cũng không hề yếu nên nhờ bọn họ hỗ trợ ra tay cũng không hề lỗ, nếu đối phương đã đồng ý hỗ trợ miễn phí 3 lần thì hắn cũng phải tìm cơ hội tốt để tận dụng thôi.
Đại sư Tầm Thiên đi về phía Dạ U nói: “Dạ U các hạ, đây là Định phong thuỷ thú sao? Nhanh như vậy mà …”
Dạ U gật đầu nói: “Vâng, thi thể có chút dập nát nhưng mà sừng của nó vẫn còn nguyên vẹn, đại sư yêu cầu bộ phận nào hay tài liệu nào thì thỉnh đại sư cứ việc lấy trước, phần còn lại chúng tôi sẽ chuyển xuống đến nhà ăn lớn để chuẩn bị làm cơm.”
Đại sư Tầm Thiên: “À, được.”
Đưa đi nhà ăn sao? Phần dư lại của con hải thú này sẽ đưa tới nhà ăn sao? Nghe thì cũng hợp lý đấy nhưng mà có chút không thích hợp thì phải.
Tầm Thất nhìn con Định phong thuỷ thú thì có chút sợ sệt mà nói: “Sư phụ, đây là Định phong thuỷ thú ạ?”
Tầm Tứ trợn mắt đánh cho Tầm Thất một quyền nói: “Nhiều lời, không phải là Định phong thuỷ thú thì là cái gì chứ?”
Tầm Thất có chút khác thường nói: “Sư huynh, em cũng chỉ hơi kinh ngạc thôi mà.”
Đây chính là Địa giai hải thú đấy.

Nhanh như vậy mà đã đắc thủ rồi sao? Không cho hắn kinh ngạc thêm một chút được sao? Vốn thí Tầm Thất còn đang nghĩ là đám người này cũng phải tốn thời gian tới vài tháng thì mấy người kia mới tới tay cơ.
Tầm Thất biết sư phụ mình đã vì tài liệu luyện khí cho con Địa giai thuyền chiến nên mới chịu phục vụ cho hầu tước đảo Thiên Tinh, mà sư phụ cũng vì vậy mà đã thất vọng với vị hầu tước này mấy chục năm rồi.

Thật ra thì Tầm Thất cũng sợ là tính tình của Trình Chu cũng giống với vị hầu tước kia cho nên hắn vẫn còn chút nghi kị đối với người chủ mới này, không nghĩ tới là đối phương lại rốp rẻng như vậy.

Sư phụ hắn vừa mới đề cập tới con Định phong thuỷ thú này thì vài ngày sau cũng đã thấy luôn cả con mang về đây rồi.

Cái tốc độ này …, cái hiệu suất … cũng quá khủng bố rồi đấy.
Đông đảo luyện khí sư ở khu bến tàu cũng nhanh chóng làm công tác phân rã con Định phong thuỷ thú ra lấy tài liệu luyện khí.
Ngay lúc đó thì Hoàng Văn Bân cũng mang theo Hoàng gia quân chạy tới thu hồi huyết nhục của con Định phong thuỷ thú để chuẩn bị cho nguyên liệu nấu ăn mới.
“Cẩn thận, cẩn thận.

Đây chính là máu của cao giai hải thú đấy, tôi còn dùng nó để làm huyết đậu hũ để bồi dưỡng, đừng làm hỏng.” Hoàng Văn Bân hét lớn.
Hoàng Văn Bân trộn cả ngôn ngữ của hai thế giới mà gào lên chỉ đạo.

Nghe câu cú cứ loạn cào cào hết cả lên.
Tầm Ngũ nhìn Hoàng Văn Bân rất không hải lòng mà chỉnh sửa lại cho đúng mà nói: “Các hạ, đây không phải là cao giai hải thú, đây là Địa giai hải thú mà.”
Giá trị của cao giai hải thú và Địa giai hải thú khác xa nhau lắm đấy, đừng có mà đánh đồng như vậy chứ.
Hoàng Văn Bân gãi đầu nói: “Hoá ra là Địa giai hải thú sao? Là tôi nhớ lầm.”
Hoàng Văn Bân nghe vậy cũng có chút ngượng ngừng một chút xíu, dạo gần đây ông mới học được thêm một chút ngôn ngữ của Tinh Linh thế giới, chỉ là vài câu trao đổi cơ bản cho nên ông cũng muốn tới đây để khoe khoang một chút, ai mà dè không cẩn thận lại bị lật thuyền nữa rồi.

Còn bị chỉnh nữa chớ.

Ngại quá mà.
Tầm Ngũ có chút cạn lời mà nhìn Hoàng Văn Bân thầm nghĩ: Người ở biển bên kia cũng hồ đồ quá vậy? Cao giai hải thú và Địa giai hải thú cũng không phân biệt được.
Chẳng mấy chốc mà công tác giải ráp con Địa giai hải thú đã hoàn thành, Hoàng Văn Bân cũng hài lòng mà mang theo các loại nguyên liệu nấu ăn về bếp ăn lớn.
Sau khi Trình Chu đưa Định phong thuỷ thú và những người của liên minh Thiên Tuyển giả về thì Trình Chu và Dạ U cũng quay trở lại hòn đảo hoang đã thiết kế bẫy, tiếp đó hai người bọn họ cũng mang toàn bộ đội binh chủng tăng quay trở lại hiện thế.
Sau khi quay về hiện thế thì số vật tư mà Bạch Nhâm chuẩn bị cũng xong xuôi và đầy đủ hết rồi.

Trình Chu và Dạ U lại tiếp tục làm nhân viên vận chuyển mà chuyển hết số vật tư đó quay về dị thế.
Chuyện săn giết Định phong thuỷ thú thì Trình Chu cũng không công bố ra bên ngoài nhưng mà chuyện này lại nhanh chóng truyền khai trong giới luyện khí sư, hơn nữa tốc độ lan truyền cũng nhanh tới chóng mặt.
Phương thức liên hệ giữa các luyện khí sư cũng rất độc đáo, tuy là đã có một lượng lớn luyện khí sư từ đảo Thiên Tinh đã chuyển hộ khẩu sang đảo San Hô nhưng bạn bè của họ vẫn còn ở lại và bọn họ cũng khó mà tránh khỏi việc vẫn liên lạc với nhau mà an ủi, động viên cho những nhà luyện khí sư đã mà đầu nhập vào thế lực Đoạ ma giả ở đảo San Hô.

Đôi bên đều nói kháy nhau về việc trong lựa chọn của mình cho nên việc về Định phong thuỷ thú cũng không thể che giấu được lâu và tin tức đã truyền đi luôn.
Luyện khí sư tay nghề cao là rất khó tìm, mà ông chủ hào phóng kỳ thật cũng không hề dễ tìm, thủ đoạn của Trình Chu cao như vậy, hào phóng như thế nên Trình Chu cũng nhanh chóng trở thành một ông chủ tốt mà các luyện khí sư hướng tới.
-----^.^-----
https://vi.wikipedia.org/wiki/Manta_(chi_c%C3%A1_%C4%91u%E1%BB%91i)
Cá đuối Manta
End chap 219
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng