Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Trình Chu vừa trở về đảo San Hô một chuyến thì Dạ U và Vân Phong cũng xử lý xong tên Hoàng kim kỵ sĩ thứ 3 của đảo Thanh Không.
Tên Hoàng kim kỵ sĩ thứ 3 của đảo Thanh Không này chính là một tên hộ pháp của vương thất phái tới, vì đối phương tiến giai theo phương pháp bình thường và ít phụ thuộc vào việc sử dụng tinh huyết cho nên thực lực của người này cũng mạnh hơn nhiều so với tên Rhens - đảo chủ của đảo Thanh Không.

Nhưng mà trạng thái của Dạ U và Vân Phong thì những Hoàng kim kỵ sĩ bình thường không phải là đối thủ của hai người bọn họ.
Trên thực tế thì lực phòng hộ của đảo Thanh Không này rất mạnh, các loại trang thiết bị cũng như các loại vũ khí có mặt trên hòn đảo này cũng rất kiện toàn và đầy đủ, xét về mặt bình thường thì nơi này hoàn toàn đủ sức để đối phó dưới sự tấn công cùng một lúc của cả 3 tên hầu tước bình thường.
Quy cách của các loại trang thiết bị phòng hộ trên đảo Thanh Không này vô cùng cao, riêng cái lồng phòng hộ bao quanh hòn đảo mà sử dụng để đối phó với hải thú triều cỡ lớn cũng không thành vấn đề gì, nhưng mà Trình Chu lại sử dụng sức mạnh không gian mà mang mọi người hạ cánh tới thành chủ phủ cho nên lồng phòng hộ này căn bản là không được sử dụng tới.
Sau khi xử lý xong xuôi những người còn lại ở bên trong thành chủ phủ thì Dạ U cũng lưu lại mấy thân tín của Rhens trong thành chủ phủ để thẩm vấn, có gì thì tính toán tiếp cũng được.
Trình Chu và Dạ U cũng nhanh chóng tìm thấy bảo khố của Rhens rồi phát hiện ra là cái bảo khố này cực kỳ sung túc và đầy ắp.
“Sao lại có nhiều vật tư như vậy chứ?” Trình Chu nhìn một hồi cũngcó chút khác thường mà thốt lên.
Sau đó thì Trình Chu cũng kiểm tra một lượt đồ vật bên trong mấy cái rương bảo khố thì hắn cũng có chút ngoài ý muốn.
Bên trong bảo khố của Rhens thì vật tư chất thành từng đống từng đống nhìn rất hỗn loạn, các loại linh thảo quý hiếm, linh thực có giá trị cao cũng được chất thành từng đống.
Ngoài ra thì có một vài rương linh thực như lúa mạch, lúa mỳ cao cấp do để lâu ngày cũng đã có dấu hiệu bị mốc meo rồi.

Đảo Thanh Không này không hề giàu tài nguyên đất đai, hơn nữa đồng ruộng trên hòn đảo này đã chuyển sang trồng các loại cây ăn quả rồi, mà chủ đích của Rhens cũng không phải là chuyện phát triển và kinh thương nông sản trên hòn đảo này, cho nên những cái thứ đồ này có thể xuất hiện ở bên trong bảo khố thì nhìn thế nào cũng biết là nguồn gốc không minh bạch.
Trình Chu: “Không ngờ là một bá tước của vương thất bị sung quân tới nơi này lại có tiền tới cỡ vậy đấy.”
Một hòn đảo phụ thuộc của vương thất thôi mà đã giàu có như vậy rồi thì bảo khố của vương đảo còn giàu có tới cỡ nào nữa.

Cũng rất đáng mang chờ đấy.
Dạ U nhàn nhạt nói: “Tên này hẳn là vẫn luôn đầu cơ trục lợi dựa vào tinh huyết.

Huyết thú trên đảo Thanh Không này sinh sản rất mạnh nên phần lớn tinh huyết đã bị tên này tàng tư giữ lại đầu cơ trục lợi riêng rồi.”
Bên trong bảo khố thì Dạ U cũng tìm được một quyển sổ ghi chép lại danh sách những người đã mua sắm tinh huyết và giá cả của một giọt huyết.

Một giọt tinh huyết này bán với giá rất cao từ mấy chục đến mấy trăm vạn đồng vàng, nếu danh sách này mà công bố ra ngoài thì sẽ chấn động toàn bộ Hiệp Loan quần đảo này mất.
Tuy là vương thất đã ra lệnh cấm chăn nuôi huyết thú nhưng mà những người biết đến và ngầm giao dịch mua tinh huyết vẫn rất nhiều, lợi nhuận của chăn việc nuôi huyết thú cũng cực kỳ cao.

Thường thì những tranh đấu trong gia tộc diễn ra rất khốc liệt và gay gắt, đấu khí kém một bậc thì đãi ngộ cũng cách nhau một trời, cho nên những người kia mà muốn thượng vị thành công thì bọn họ cũng chỉ có thể xuống tay mạnh để mà thu mua tinh huyết thôi, tranh giành kịch liệt hoặc táng gia bại sản để tới tay thì cũng không hề thương tiếc.
Trình Chu tiếp tục kiểm kê thêm mấy cái rương thì cũng phát hiện ra một rương toàn là kén Tinh Linh.
Nhìn những đồ vật bên trong cái rương thì Trình Chu cũng chỉ biết trừng mắt mà cảm thán: “Đây, cũng thật ….”
Quá lãng phí rồi.

Nơi nơi thiếu thốn kén Tinh Linh mà trong bảo khố của tên khốn Rhens này lại có một rương đầy ắp như vậy.

Quá lãng phí rồi.

Sao lại có nhiều kén Tinh Linh như vậy cơ chứ? Cũng không biết là mấy cái kén này là những loại Tinh Linh trùng nào, nếu mở ra mà có linh dược trùng hoặc linh thực trùng thì không phải là hắn sắp kiếm lớn rồi à.
Dạ U nhíu mày rồi nói: “Cái rương kén Tinh Linh này chắc hẳn là vật thế chấp của những tên kia đấy.”
Có rất nhiều quý tộc muốn mua tinh huyết nhưng không đủ đồng vàng thì cũng chỉ có thể lấy vật tư của chính bản thân ra thế chấp mà thôi.

Mấy loại linh thảo, linh thực, vật tư … bên trong bảo khố này đại đa số chắc cũng có nguồn gốc như vậy.
Trình Chu cười cười nói: “Chúng ta mang mấy món đồ này đưa tới hiện thế thôi.

Mấy chuyên gia ở hiện thế mà nhìn thấy mấy đồ vật này hẳn là sẽ kích động đến ngất đi mất.”
Trình Chu nhìn vào bên trong sổ sách thì cau mày nói: “Khó trách Rhens lại không quá để ý đến việc trồng trọt.”
Nếu mà so sánh thì lợi nhuận bán tinh huyết cao hơn lợi nhuận ngành nông sản rất nhiều.

Cái đống trái cây trên hòn đảo này cũng đâu có đủ để mà cứu đói đâu.

Nông dân thì dù là ở bất kỳ nơi nào vẫn luôn là đối tượng bị chịu khổ mà.

Rhens hẳn là tồn tại mà vương thất phái tới để chuyên chăn nuôi huyết thú, và khi đã đến đây rồi thì trời cao hoàng đế xa nên hắn cũng tự nhiên mà kiếm lợi lớn.
Bên trong bảo khố của Rhens thì Trình Chu cũng phát hiện không ít các loại tài liệu luyện khí cao cấp.

Có vẻ như tên Rhens này cũng rất sợ chết đấy chứ, phía bên ngoài thành chủ phủ cũng đã được bố trí cực kỳ nhiều thiết bị phòng hộ và vũ khí rồi, trong này còn thêm rất nhiều tài liệu cao cấp nữa để phục vụ cho công việc nữa.
Chuyện gì xảy ra sau đó sao? Lẽ tất nhiên là Trình Chu và Dạ U cũng tiện tay mà càn quét sạch sẽ kho bảo khố của đảo Thanh Không này rồi, hơn nữa hắn cũng gỡ sạch toàn bộ trang thiết bị, lồng phòng hộ của đảo Thanh Không này.

Quét dọn sạch sẽ đến mức đảo Thanh Không này cũng thành vườn không nhà trống luôn.
……..
Khu bến tàu – tháp luyện khí.
Đại sư Tầm Thiên đang ngồi xem xét cái lồng phòng hộ này rồi có chút kỳ lạ mà dò hỏi: “Sao Trình Chu các hạ lại có được cái thứ này?”
Trình Chu: “Thứ này làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?”
Đại sư Tầm Thiên có chút kích động nói: “Cái lồng phòng hộ này dùng các khắc văn rất đặc thù.

Đây hẳn là những khắc văn độc quyền của vương thất.

Các hạ lại có xung đột với người của vương thất nữa hả?”
Trình Chu có chút chột dạ nói: “Đâu có đâu, không sao đâu.”
Đại sư Tầm Thiên: “…...” Đâu có đâu? Lại còn không sao đâu? Là ý gì?
Đại sư Tầm Thiên hoài nghi mà nhìn Trình Chu cũng có chút bất an mà dò hỏi: “Các hạ đang tính toán khai chiến với vương thất sao?”
Trình Chu vội vàng lắc đầu mà nói: “Không có, không hề, không phải vậy.

Chúng tôi cũng không vội tới vậy mà.”
Vương thất có những gì hắn còn chưa ước lượng được đâu, cũng chưa nắm chắc được bất kỳ thứ gì thì làm sao mà bọn họ có thể khai chiến được chứ? Thực lực của hắn còn đang trong giai đoạn có thể tăng lên được nữa, cho nên hắn cũng không cần phải xé rách mặt với vương thất.

Cứ từ từ, không cần phải cá chết rách lưới như vậy làm gì.
Trình Chu trầm mặc một chút sau đó cũng nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: “Nếu tôi thật sự muốn đánh thì tôi cũng sẽ chọn chiến thật cắt lát salami (香腸戰術: Xiāngcháng zhànshù).”
Đại sư Tầm Thiên cũng có chút khó hiểu mà nói: “Chiến thuật cắt lát salami là sao? Salami là cái gì mà có chiến thật?”
Trình Chu gật đầu nói: “Salami sao? Một dạng xúc xích.”
Chiến thuật cắt lát salami này là một chiến lược luỹ tiến dần dần hay tiến bước nhỏ được thực hiện một cách bí mật để có thể đạt được toàn bộ tích lũy cho một hành động lớn hơn với mong muốn một kết quả mà khó có thể thực hiện được nếu hành động cùng một lúc.

Thuật ngữ này thường được sử dụng một cách tiêu cực, cũng có tác dụng miệt thị, mặc dù cắt lát salami thường được sử dụng để chỉ các hoạt động bất hợp pháp nhưng mà đó cũng là chiến lược có thể đại được lợi thế cao hơn vằng cách tích luỹ qua từng bước nhỏ, cho nên thuật ngữ này dần cũng được phổ biến và được sử dụng một cách hợp pháp.

Salaimi cũng là một dạng xúc xích loại lớn cho nên đường kính của dạng xúc xích này cũng thường dày hơn các loại xúc xích khác, to thì khoảng 5 cm trở lên cho nên mỗi bữa ăn thì người ta cũng chỉ cắt vài lát mỏng để ăn dần dần cho đến khi hết luôn cây xúc xích.
Đao cùn cắt thịt càng đau cho nên hắn cũng không cần vội vã mà xé rách mặt với đối phương làm gì cho thiệt, chiêu này cứ từ từ mà tới cũng từ từ mà làm cho đối phương cảm thấy không quá dễ chịu.

Thời gian càng dài thì thực lực của hắn càng tăng lên còn thực lực của đối phương lại càng ngày càng suy giảm.

Đến lúc đó thì có hội thắng của hắn cũng được đề cao hơn vài phần.
Đại sư Tầm Thiên nhìn Trình Chu đang trầm ngâm thì lại nghĩ là Trình Chu đang tưởng tượng sẽ sử dụng mỹ thực nào đó để đánh hay gì? Mà nói cho đúng thì mấy tên luyện khí sư bên trong bến tàu đều thành tù binh của mỹ thực rồi còn gì nữa, mấy quý tộc bên này muốn đào người của bọn họ còn ra giá gấp đôi đây này, mà mấy tên luyện khí sư kia còn luyến tiếc không muốn rời khỏi nơi này đây.
Trình Chu cũng thành lập phố mỹ thực, mà hiệu quả hình như còn rất tốt, đánh giá cũng khá cao.

Hiện tại thì người bên ngoài tới đây cũng không nhiều lắm, nhưng mà mọi chuyện cũng có đột biến nhỏ, sau khi những người to gan lớn mật chạy tới đây ăn thử thì bọn họ cũng luyến tiếc rời khỏi chỗ này, cuối cùng thì danh tiếng của hòn đảo cũng được cải thiện đôi chút.
Trình Chu cười cười sau đó đổi đề tài mà nói: “Đại sư, ngài nhìn những thứ này có hữu dụng gì không?”
Đại sư Tầm Thiên gật đầu nói: “Hữu dụng chứ, tất nhiên là hữu dụng rồi.

Nếu đem thứ này phân giải ra thì có thể trang bị lên con Địa giai thuyền chiến luôn cũng được, cũng có tác dụng làm tăng hiệu quả phòng hộ cho con thuyền.”
Trình Chu gật đầu nói: “Không tệ.”
Tuy là đại sư Tầm Thiên cũng rất tò mò về lai lịch của cái lồng phòng hộ này nhưng Trình Chu không muốn nói ra thì ông cũng không hỏi nhiều.
Đại sư Tầm Thiên cũng cân nhắc một phen, cả cái lồng phòng hộ lớn như vậy mà bị đánh cắp ở một hòn đảo nào đó thì chắc chắn là đã nháo nhào lên rồi, hiện tại chưa hề nghe tiếng gió nhưng tương lai cũng lộ ra thôi.
“Đại sư nhìn thử cái này đi.” Trình Chu cười cười nói.
Đại sư Tầm Thiên nhận lấy cuốn điển tịch trong tay Trình Chu mà mở ra được luôn.

Sau khi nhìn thử thì ông cũng kích động mà nói: “Đây, cái này ….

Không ngờ là Trình Chu các hạ lấy được cái này.”
Cuốn sách trong tay Trình Chu có ghi rõ ràng toàn bộ quá trình chế tạo lồng phòng hộ, bao gồm tài liệu, trận pháp, các bước, … đều ghi lại cực kỳ rõ ràng.
Quyển điển tịch này là Trình Chu tìm được trong phòng của Rhens, cuốn sách này được hắn quý trọng nên cũng mang ra đọc và kiểm tra mỗi khi lồng phòng hộ có vấn đề hoặc luyện khí sư sử dụng để tham khảo và duy tu lồng phòng hộ.
Trình Chu tò mò hỏi: “Hữu dụng sao?”
Đại sư Tầm Thiên gật đầu nói: “Hữu dụng, tất nhiên là hữu dụng rồi.”
Đại sư Tầm Thiên có cảm giác là chỉ cần ông lý giải toàn bộ cái lồng phòng hộ này thì ông cũng có thể chạm vào vách chướng của Địa giai luyện khí sư và trình độ luyện khí cũng tăng thêm một bước lớn.

Hiện tại thì đại sư Tầm Thiên lại càng cảm thấy cái quyết định đầu quân cho Trình Chu lúc đó là quá chính xác và may mắn rồi.
……
Tine và Simmy đang cùng mấy Bạch ngân luyện khí sư đang ở bên trong phòng luyện khí để xử lý các tài luyện để khắc trận pháp thì thấy Tần Tam đi đến.
“Mọi người ngừng tay một chút thôi, chúng ta đi đến phòng họp lớn đã.” Tầm Tam nói với mọi người.
Simmy đang xử lý tài liệu bên cạnh nghe vậy thì cũng ngay lập tức dừng tay rồi chọc chọc lên người Tine rồi nói: “Đại sư Tầm Thiên vẫn luôn nhắc chúng ta nhanh tay để đuổi kịp tiến độ mà nhỉ? Sao hôm nay lại phải dừng lại để đi họp chứ? Cậu nghĩ coi là có chuyện gì đã xảy ra vậy nhỉ?”
Tine lắc đầu nói: “Không biết, đi coi thì sẽ biết thôi.”
Khí đám người Tine đi đến phòng họp lớn thì bên trong phòng cũng đã tập trung mấy trăm người rồi.

Những người trong phòng đều là Bạch ngân luyện khí sư có biểu hiện suất sắc nhất, hơn nữa cũng có mặt của vài vị Hoàng kim luyện khí sư trong phòng.
Đại sư Tầm Thiên còn chưa đến nên mọi người cũng túm ba tụm năm lại với nhau rồi câu được câu không mà trò chuyện với nhau.
Bên trong phòng họp lớn cũng trang bị vài cái máy chiếu cỡ lớn.
Tầm Tam mang phổ đồ của lồng phòng hộ chiếu khắp nơi lên trên tường làm mọi người trong phòng cũng nhanh chóng chú ý tới rồi chạy lại nhìn và bàn luận sôi nổi.
Simmy có chút kích động nói: “Tine, cậu xem mấy cái này đi.

Chẳng lẽ Trình Chu các hạ đã bắt được một cái lồng phòng hộ ở chỗ nào đó rồi còn tới tay phổ đồ chế tạo của lồng phòng hộ rồi sao? Lại còn có mấy cái thư tịch lý giải nữa này.

Đại sư Tầm Thiên đang tính toán sửa chữa mấy cái lồng phòng hộ này đúng không? Sau khi sửa chữa thì mấy cái lồng phòng hộ này sẽ được trang bị lên Địa giai thuyền chiến kia đúng không?”
Mấy cái lồng phòng hộ này được sử đụng để bảo vệ hòn đảo nên nếu muốn sử dụng trên thuyền thì buộc phải cải tạo thì mới có thể sử dụng được.
Tine gật đầu rồi “Ừ” một tiếng.
Simmy có chút kinh ngạc rồi ngay lập tức cảm thán nói: “Không biết là Trình Chu các hạ kiếm đâu ra cái này chứ? Hay là Trình Chu các hạ lại đi đánh cướp ở đâu rồi.

Loại lồng phòng hộ này hẳn là sử dụng cho một hòn đảo cỡ nhỏ rồi.

Cũng không biết đảo chủ của hòn đảo này nghĩ gì mà không thấy tin tức gì thế này.”
Tine cúi đầu, trái tim cũng đạp kinh hoàng lên.

Tine cũng nhanh chóng thầm suy đoán, cuối cùng thì hắn cũng hiểu là Trình Chu đã động tay với đảo Thanh Không rồi.
Simmy nhìn thấy sắc mặt đang tái nhợt đi của Tine thì lên tiếng dò hỏi: “Tine, cậu … cậu làm sao vậy?”
Thấy sắc mặt của Tine cũng quá khác thường nên mấy luyện khí sư xung quanh cũng nhanh chóng nhìn qua và hỏi thăm.
Tine lắc đầu nói: “Không có gì, quy cách của mấy trận pháp trên lồng phòng hộ này cũng quá cao rồi nên nhìn thấy có chút chấn động.”
Simmy gật đầu nói: “Đúng là quá chấn động rồi, trên lồng phòng hộ này có rất nhiều trận pháp và khắc văn độc quyền của vương thất không truyền ra ngoài thôi.”
Chưa được cho phép mà đã học tập thuật luyện khí của vương thất thì đó là một tội lớn, nếu bị phát hiện thì nhất định sẽ bị chém đầu.

Nhưng bọn họ đã đầu quân cho Trình Chu nên cũng đã làm đối tượng truy nã của vương thất rồi.

Rận nhiều thì cũng không sợ ngứa nên cũng chẳng cần sợ chuyện này nữa.
…….
Vương đô.
“Đảo Thanh Không đã xảy ra chuyện sao?” Đại công tước Oss hỏi.
Hoàng tử York gật đầu nói: “Vâng ạ, hẳn là Trình Chu đã ra tay.”
Đại công tước Oss phẫn nộ nói: “Tại sao tên Trình Chu kia lại đột nhiên chú ý tới đảo Thanh Không chứ?”
Đảo Thanh Không này chính là một địa phương không thể đưa ra ngoài ánh sáng của vương thất, cái việc chăn nuôi huyết thú kia mà bị lộ ra thì thanh danh của vương thất cũng không còn gì nữa rồi.
Hoàng tử York: “Đã tra được, là do Tine của gia tộc Wisteria đã đề cập đảo Thanh Không cho Trình Chu.”
“Gia tộc Winteris?” Đại công tước Oss nói.
Đại công tước Oss cũng vắt óc suy nghĩ nhưng cũng không nhớ ra là có ấn tượng gì với cái tên này.

Các gia tộc trong Hiệp Loan quần đảo này cũng quá nhiều, có gia tộc hưng thịnh thì cũng có gia tộc nhanh chóng biến mất, nên cũng chẳng có sức nào mà nhớ hết được.
Hoàng tử York nói: “Gia tộc đó là một gia tộc cỡ trung, cũng đào tạo được một Hoàng kim kỵ sĩ, người này phát hiện giao dịch của đảo Thanh Không với các thương nhân buôn bán nông nô có điều bất thường cho nên hắn ta cũng che giấu thân phận và xâm nhập lên đảo.

Nhưng sau đó thì người này đã bị Rhens phát hiện và thiết kế bẫy giết luôn.”
Đại công tước Oss đen mặt nói: “Sao không nhổ cỏ tận gốc chứ?”
Hoàng tử York thầm nghĩ: Thật ra thì Rhens cũng đã nhổ cỏ tận gốc rồi nhưng mà Rhens làm việc cũng quá thiếu sót, nghe nói là còn 1 tên chạy trốn được, người này cũng mai danh ẩn tích rồi chạy tới đảo San Hô.
Việc này thì hoàng tử York cũng là ngẫu nhiên điều tra được mà thôi.

Việc Trình Chu chú ý tới đảo Thanh Không là do có một luyện khí sư đã báo cho Trình Chu trên đảo Thanh Không có quả bát biện sinh trưởng.

Nghe nói là loại quả này có tác dụng trợ giúp Trình Chu đột phá nên tên này mới chạy lên đảo chứ hắn ta cũng chẳng biết tới Rhens là ai cả.

Rhens căn bản là vô tâm với việc trồng trọt và chăn nuôi Tinh Linh cho nên hắn ta cũng chẳng quan tâm tới đảo Thanh Không có cái gì, nhưng mà đúng là hòn đảo này có một mảnh rừng trồng quả bát biện thật, mà chắc chắn là Rhens cũng không hề nhớ tới và quy mô trồng trọt cũng rất nhỏ.
Tên Trình Chu ngu dốt này chỉ sợ là đã bị người ta lợi dụng làm tay đấm miễn phí đây mà.

Mà công nhân là tên Tine này lá gan cũng không hề nhỏ, còn dám lợi dụng Trình Chu ra tay để báo thù cho gia tộc mình, hơn nữa hắn ta còn thành công mà báo thù nữa chứ.

Tên Trình Chu này đúng là đồ ngu mà, sao mà tên này có thể ham ăn tới vậy chứ? Có thể ham ăn tới mức nào mà để người ta triệt để lợi dụng bán triệt để như thế chứ?
“Tên Rhens ngu ngốc này, đã sớm nói với hắn ta là phỉa thu liễm lại, cẩn thận không thì sẽ xảy ra chuyện.

Vậy mà tên ngu này cứ đinh ninh là hắn ta chắc tay làm viêc không ai biết.

Còn không tự hiểu là vương thất đã phải chùi mông cho hắn bao lần rồi sao? Đúng là chết còn chưa hết tội.

Cái thứ ngu xuẩn không được tích sự gì.” Đại công tước Oss bất mãn mà chửi.
Hoàng tử York gật đầu nói: “Người này càng ngày càng to gan, tham lam quá độ, chết cũng xứng đáng.”
Chuyện Rhens bỏ túi riêng bao nhiêu tinh huyết thì bên phía vương thất cũng đã sớm điều tra ra được nhưng nước trong thì cũng không có cá lượn cho nên vương thất cũng nhắm mắt làm ngơ cho.

Dù sao thì bọn họ cũng cần cho tên này tiếp tục ở lại chốn khỉ ho cò gáy này bán mạng nữa.

Cũng đâu có kẻ nào muốn tới cái chốn chim không thèm đậu đấu chứ?
Trên thực tế thì đại công tước Oss cũng đã sớm bất mãn với hành vi nẫng tay trên này của Rhens rồi, nhưng mà việc chăn nuôi thú huyết này không thể phơi bày ra ánh sáng cho nên ông cũng chỉ có thể ngồi yên không dám đả động gì tới, sợ một ngày cá chết rách lưới mà tên Rhens đó khai hết ra thì mọi việc cũng bung bét ra hết, đến lúc đó thì nguy hiểm hơn gấp bội.
------^.^-----
Chiến thuật cắt lát salami đồng nghĩa với Chiến thuật tằm ăn dâu là một cách thức đạt được những mục đích lớn bằng những bước tiến nhỏ, hay những đòi hỏi nhỏ từ từ đạt tới.
End chap 227
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng