Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Sau khi luyện hoá thành công một lượng lớn ma lực bên trong mỏ thạch thì khí tức của Dạ U càng ngày càng mạnh mẽ hơn nữa.
Mir quay sang nhìn về phía Dạ U một hồi thì đồng tử của Mir bỗng nhiên co lại rồi hô lên: “Tới rồi.”
Trình Chu nhìn Mir rồi nói: “Cái gì tới?”
Mil: “Quá trình thăng cấp ma lực.

Trong truyền thuyết đã nói thì khi mà ma lực của một Năng lực giả nào đó được dâng đến một giới hạn nhất định đã được quy định sẵn thì cũng giống như những người tu luyện đấu khí chính là tiến giai.

Nhưng mà, có rất ít người có thể đạt đến được điểm tới hạn này.”
Trình Chu cũng theo bản năng mà nói: “Không biết có phương pháp gì có liên quan đến việc thăng cấp ma lực đã được ghi lại hay không?”
Vân Phong nhăn mày rồi nói: “Chúng tôi tìm được một cuốn sách ghi chép về Năng lực giả ở trong một bảo tàng, trong đó có ghi lại phương pháp luyện hoá cấm ma thạch để thăng cấp, nhưng mà nó cũng chỉ ghi là do năng lực của mỗi một Năng lực giả khác nhau thì cũng có phương pháp thăng cấp không hề giống nhau.

Nhưng mà, trong cuốn sách đó cũng viết là ngoại trừ những cơ duyên thật sự đặc thù thì Năng lực giả mới tiến hành thăng cấp, nếu không thì người thăng cấp rất có khả năng sẽ bị nổ tan xác mà chết.

Thăng cấp ma lực chính là một quá trình tuyển chọn thiên tuyển giả chân chính, vượt qua thì cũng như quá chép hoá rồng, một bước lên trời, … Nếu không thể vượt qua được thì tất cả trở về không.”
Trình Chu nghe vậy cũng có chút sốt ruột mà nói: “Sao lại nguy hiểm như vậy cơ chứ? Sao các người không nói sớm cho chúng tôi biết.”
Vân Phong cũng có chút ngượng ngùng nói: “Chúng tôi cũng chưa từng gặp bất kỳ tình huống nào như vậy cả.

Chúng tôi chỉ đọc được thông tin này ở bên trong cuốn sách về Năng lực giả mà thôi.

Cuốn sách cũng chỉ ghi là điều kiện thăng cấp của Năng lực giả còn khó khăn hơn các kỵ sĩ khi thăng cấp thành Địa giai kỵ sĩ.

Mà các hạ cũng biết là với điều kiện của Hiệp Loan quần đảo này thì Năng lực giả có muốn đạt được điều kiện để thăng cấp thì cũng là chuyện cực kỳ nhỏ bé mà.”
Trình Chu: “……"
Đúng là chuyện thăng cấp đó có thể cực kỳ nhỏ bé thật đấy nhưng mà hiện tại cũng đã xảy ra rồi kìa.

Nhưng mà, nếu như tính về mặt cơ duyên thì có lẽ là cơ duyên của Dạ U xác thật là không ít đâu, nào là linh chủng, rồi Địa giai ma thú, mới đây còn có cả cái mạch khoáng và thần thạch nữa, … Nhiều cơ duyên tốt đến vậy tới cùng một lúc thì đối với Năng lực giả ở cái Hiệp Loan quần đảo này mà nói thì cũng là còn khó hơn lên trời, nhưng mà hiện tại thì nó lại dồn hết lên người Dạ U rồi.
Trình Chu quay sang nhìn về phía Dạ U một chút thì hắn lại thấy thần sắc của Dạ U vẫn trong tình trạng rất thong dong cho nên tâm trạng đang còn lo lắng vừa rồi của hắn lại thoáng hạ xuống rất nhiều.
Trình Chu cũng cảm giác được rằng phẩm chất ma lực bên trong cơ thể Dạ U dường như đã phát sinh ra biến dị rồi thì phải, hơn nữa ma lực của Dạ U cũng trở nên dày hơn rồi vững chắc hơn trước rất nhiều.
Mir cau mày một hồi sau đó quay qua nhìn Trình Chu và Dạ U một lúc rồi lại quay sang nói khẽ với Vân Phong rằng: “Lão đại, hình như Dạ U đang sắp phải tiến giai thật rồi.”
Vân Phong gật đầu rồi nói: “Ừ.

Khí tức của cậu ta cũng đang thay đổi rồi.”
Mir đè thấp thanh âm xuống cũng có chút nghi hoặc mà nói: “Lão đại, chuyện này rất không thích hợp.

Năng lượng quá nhiều.”
Với một nguồn năng lượng khổng lồ như vậy mà đánh vào thân thể thì cũng đủ làm cho mấy Năng lực giả như Vân Phong phải bị bạo căng mà nổ banh xác rồi.

Nguồn năng lượng mà Dạ U hấp thu hắc hẳn là đã đạt tới giới hạn cao nhất rồi mới đúng.

Nếu đổi thành một người khác thì e rằng đã sớm bị chướng căng dẫn tới nổ tung luôn rồi.

Nhưng tình huống hiện tại của người này giống như trạng thái năng lượng của ai tới hay ma lực của ai truyền đến thì cậu ta cũng không hề có dấu hiệu cự tuyệt.
Tuy là Dạ U có Trình Chu hỗ trợ để chia sẻ một phần nào đó rồi nhưng mà nguồn năng lượng khổng lồ như vậy mà chỉ có hai người họ gánh vác thì cũng quá là khủng bố rồi đấy.
Vân Phong nhàn nhạt nói: “Bình thường.”
Dạ U vốn dĩ không phải là người bình thường rồi, hơn nữa thì cái tên Trình Chu này lại càng không phải là người bình thường.
Mir nhìn biểu tình của Vân Phong rồi thầm nghĩ: Bình thường sao? Bình thường chỗ nào chứ? Hình như là lão đại đang định nghĩa cái từ bình thường này hơi bất thường quá rồi thì phải.
Nguồn năng lượng bên trong mạch khoáng cũng càng ngày càng dâng lên cao hơn nữa, cả đám người Đàm Thiếu Thiên cũng dường như tiếp thu được thêm một phần nào đó từ luồng năng lượng này đánh sâu vào thân thể.

Hiện nay thì Đàm Thiếu Thiên cũng mờ hồ có cái loại cảm giác như đang đối mặt với Ma lực triều tịch.
Bỗng nhiên thì bên trong thân thể Dạ U cũng bùng nổ một luồng ánh sáng trắng cực kỳ nóng bỏng, nguồn ánh sắc này cũng chiếu sáng toàn bộ khu mỏ.

Ngay sau đó thì lại có một luồng hắc ám từ trong thân thể cũng bùng nổ mạnh mẽ ra, trong nháy mắt thì cả khu mỏ cũng đen kịt lại không nhìn thấy bất kỳ cái gì nữa.
Quang minh và hắc ám không ngừng luân chuyển bên trong khu mỏ, ánh sáng và bóng tối luân phiên đến mấy vòng.

Rồi Dạ U cũng cảm giác được viên tinh hạch bên trong thức hải bỗng nhiên chống động lên một chút rồi viên tinh hạch cũng phát sinh ra những biến dị.

Năng lượng bên trong thân thể cũng dường như bị tái cơ cấu rồi trọng tố (重組: Chóngzǔ) lại một chút.

Nháy mắt thì ma lực ở trong thân thể Dạ U cũng bùng nổ ra rồi ma lực tổng lực trong thân thể Dạ U cũng dâng lên theo phương thẳng đứng.
Nguồn năng lượng bên ngoài cứ cuồn cuộn mà không ngừng tiến vào bên trong thân thể Dạ U, khí tức của nguồn ma lực bên trong thân thể Dạ U cũng theo đó mà dâng trào lên một cách điên cuồng, luồng khí tức này cũng kích thích cho những Năng lực giả đang có mặt bên trong khu mỏ quặng cũng cảm thấy được một sự áp chế ma lực cực kỳ đè nén.
Một thời gian sau thì nguồn ma lực đang dâng lên cao này cũng có xu hướng dần trở nên ổn định, chắc hẳn là quá trình tiến giai cũng đạt được thành công tốt đẹp, quá trình thăng cấp cũng đã hoàn thành rồi.
Mir nhìn Dạ U mà tring ánh mắt cũng đột nhiên biến đổi vài vòng.

Lúc trước thì dao động ma lực được phát ra từbên trong cơ thể Dạ U và Vân Phong nhìn cũng sai biệt cho lắm, nhưng mà sau đó thì ma lực của Dạ U đã xảy ra biến dị.

Hiện nay thì ma lực tổng lượng bên trong thân thể Dạ U đã dâng lên mấy lần và bỏ qua Vân Phong một đoạn rất xa.
Sau khi Dạ U hoàn thành quá trình tiến giai ma lực xong xuôi rồi thì người bạch tuộc đang nằm ở bên trong khu mật thất của vương đô cũng đột nhiên mở bừng đôi mắt ra, người bạch tuộc cũng có chút kích động mà vung vẩy mấy cái xúc tu rồi quất hết mấy món đồ vật có ở bên trong mật thất.
Trên người bạch tuộc cũng toát ra từng luồng khói nhìn như một màn sương mù màu đen làm những dụng cụ thí nghiệm ở bên trong mật thất này nhanh chóng bị kích thích mà nổ rầm rầm.
Tuy rằng khoảng cách hiện tại của người bạch tuộc đang rất xa nhưng mà Dạ U cũng có thể cảm nhận được chỉ trong phút chốc nào đó cái luồng khí tức của Năng lực giả đang nằm ở vương đô kia đang sôi sục.

Hơn nữa thì ma lực của Dạ U và người bạch tuộc đó cũng đối đầu với nhau từ cái khoảng cách xa xôi này.
Hai luồng ma lực cũng tự nhiên va chạm với nhau làm nguồn năng lượng bên trong mỏ thạch cũng trở nên hỗn loạn chỉ trong nháy mắt.

Làn sóng năng lượng vừa mới được ổn định lại cũng đột nhiên điên cuồng mà nhiễu loạn hẳn lên.

Hai luồng ma lực va chạm kịch liệt với nhau như vậy cho nên mấy Năng lực giả bên trong mạch khoáng cũng có thể cảm nhận được ít nhiều.
Vân Phong nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Dạ U các hạ đã tiến giai xong rồi sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Lúc vừa mới bị một luồng năng lượng cực lớn dũng mãnh đánh sâu vào thì tinh hạch bên trong cơ thể Dạ U cũng có cảm giác như vị bạo căng mà muốn nứt ra luôn, nhưng mà ngay tại khoảnh khắc đó thì hư ảnh của cánh cửa không gian cũng ngay lập tức xuất hiện rồi bao phủ lên viên tinh hạch, sau đó nó cũng ngăn chặn không cho viên tinh hạch đang có xu hướng bị vỡ vụn kia bị bể nát.
Dạ U cũng cảm giác được hình như là viên tinh hạch bên trong cơ thể cậu chắc hẳn là đã được thăng cấp lên rồi thì phải, hiện nay thì kích thước của viên tinh hạch này cũng đã phóng to ra hơn trước 5 đến 6 lần rồi.
Thời điểm mà đối phó với con bạch tuộc khổng lồ ở hải thú triều lần trước kia thì Dạ U còn cần mọi người phải hợp sức lại thì mới có thể chiến thắng được, nhưng hiện tại thì Dạ U cũng cảm giác được là ma lực bên trong thân thể mình đang cực kỳ sung túc, cho nên nếu như cậu phải chiến đấu lại với một con Địa giai hải thú khác thì cậu cũng có thể đơn đả độc đấu (單打獨鬥: Dāndǎ dú dòu) cũng không vấn đề gì.
Sau khi Dạ U tiến giai thành công thì chất lượng của mạch khoáng thần thạch ở bên trong mỏ thạch cũng bị giảm xuống không ít, nguồn năng lượng ẩn chứa bên trong những viên thần thạch ở trong mỏ thạch này cũng bị Dạ U sử dụng ít nhiều trong quá trình tiến giai.

Nhưng cho dù là như vậy thì giá trị của toàn bộ khu mỏ mạch khoáng này cũng vô cùng cao.

Dù sao thì cấm ma thạch cũng đã hoàn toàn chuyển hoá thành thần thạch rồi thì nơi này vẫn là thánh địa tu luyện của các Năng lực giả.
Vân Phong nhìn Dạ U thì có chút hâm mộ mà lên tiếng chúc mừng: “Chúc mừng Dạ U các hạ đã tiến giai thành công.”
Dạ U cười cười nói: “Đa tạ.

Vừa rồi tôi đã cảm nhận được khí tức của Năng lực giả đang ở vương đô.”
Mir gật đầu rồi sắc mặt có chút ngưng trọng mà nói: “Đúng là vừa rồi có xuất hiện một luồng khí tức vô cùng mạnh của Năng lực giả ở nơi nào đó truyền đến.

Là phương thức cách không truyền đến.

Chắc chắn là cái tồn tại kia của vương đô kia đã xuất hiện rồi.

Đúng là khí tức của người này còn sâu hơn những gì mà chúng tôi nghĩ nữa.

Hơn nữa thì tồn tại kia cũng phát hiện được các hạ đã tiến giai.”
Mir cau mày, năng lực của bọn họ vẫn luôn tăng lên không ngừng nhưng mà cái tồn tại kia ở vương đô cũng không dậm chân tại chỗ trong khoảng thời gian này.
Từ cường độ của luồng dao động ma lực vừa mới đánh úp lại đây thì thực lực của vị tồn tại kia ở vương đô cũng đang tiến bộ rất nhanh chóng hoặc là ngay từ ban đầu hắn đã cảm nhận có chút sai lầm và hắn đã quá xem nhẹ thực lực của vị kia rồi.
Dạ U cau mày rồi nói: “Nếu đã như vậy thì trận chiến với vương đô cũng sớm xảy ra thôi.”
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Tới thì cứ tới thôi.

Không sao cả.”
Cho dù ngày mai có đánh nhau kịch liệt đến thế nào đi chăng nữa thì ngày hôm nay cũng phải sống cho trọn vẹn đã.
Vân Phong nhìn Trình Chu rồi cười cười nói: “Thoạt nhìn thì có vẻ như Trình Chu các hạ lại nắm chắc vài phần thắng rồi thì phải.”
Trình Chu cười cười nói: “Nào có, nào có.

Đến lúc phải đánh thì chỉ cần tận lực là được rồi.

Cái người kia ở vương đô cũng quá coi thường mạng sống của người khác nên cũng đã đến lúc gặp quả báo thôi.”
Vân Phong híp mắt nói: “Hy vọng là như thế.”
Trên thực tế khi mà Dạ U thuận lợi tiến giai thành công thì Trình Chu cũng đạt được không ít chỗ tốt.
Nguồn năng lượng kia cũng dũng mãnh mà tràn vào trong thân thể Trình Chu, rồi nguồn năng lượng đó cũng bị cánh cửa không gian hấp thu toàn bộ cho nên hiện trường cũng không làm ra động tĩnh gì quá lớn.

Nhưng chính vì nguồn năng lượng quá nhiều cho nên Trình Chu cũng cảm nhận được rằng cánh cửa không gian bên trong cơ thể hắn cũng hoàn thiện hơn rất nhiều rồi, hơn nữa thì lần này hắn cũng có thể nhìn rõ được mấy cái hoa văn có trên cánh cửa không gian này rồi.
Chuyện kế tiếp thì Trình Chu cũng tự cảm nhận được rằng sức mạnh không gian của bản thân cũng tăng lên không ít, cái rõ ràng nhất chính là lúc trước hắn cần phải có người hỗ trợ khi đi chặt một mảnh bến tàu của đảo Thiên Tinh thì hiện tại hắn cũng chẳng cần phải có người nào hỗ trợ cũng có thể một kiếm chém đứt cái khu bến tàu đó.
Hiện nay thì Trình Chu chỉ hận là không thể tìm được một chỗ nào để thử thân thủ mới của hắn, nhưng mà tình hình trước mắt thì hắn lại hoàn toàn không có cơ hội thích hợp nào đưa tới tay cả.
Trình Chu buông hai tay xuống rồi nói: “Cái địa phương này chắc hẳn là có thể tiếp thu thêm 20 người nữa tới đây cũng tu luyện ma lực.

Người của liên minh Thiên Tuyển giả có thể đề cử thêm 4 người nữa tới đây để hấp thu ma lực.”
Thật ra thì trong lòng Trình Chu cũng cảm thấy chuyện này cũng hơi bị ngượng ngùng một chút.

Khi mà Dạ U tiến giai thì bọn họ cũng đem năng lượng đang được ẩn chứa bên trong khu mỏ này rút đi rất nhiều, phẩm chất của cả một mỏ khoáng thạch này cũng vì thế mà bị suy giảm xuống không ít.
Nhưng mà, chuyện này có như thế nào thì Vân Phong cũng không quá để ý đến việc phân chia này, dù sao thì khu mỏ thạch này là do bên tổ chức Quang Minh phát hiện ra, cho nên người của tổ chức Quang Minh có cho bọn họ thêm 4 danh ngạch nữa thì đây cũng là do bọn họ nhặt được tiện nghi cực kỳ lớn rồi.
Vân Phong cũng nhanh chóng lên tiếng nói: “Đa tạ các hạ đã hào phóng.”
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Không cần phải khách khí.”
Người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng nhanh chóng đề cử ra 4 người vào trong khu mỏ thạch để tu luyện, bao gồm Vân Phong và đám người đang có mặt ở đây.
Kỳ thật thì Vân Phong cũng muốn nhường cơ hội của mình cho những người khác nữa, nhưng mà phía Trình Chu lại lại phân phối theo nhân số cho nên người có thực lực càng cao thì tốc độ luyện hoá năng lượng lại càng nhanh hơn nữa, cười cùng thì suy đi tính lại cho cẩn thận lại một chút thì bọn họ có chọn người có thực lực càng cao tiến vào khu mỏ thì càng có lợi.
Hơn nữa trong thời gian tiếp theo cũng rất có khả năng là đám người Trình Chu sẽ phải đụng độ với người của vương thất, mà người của liên minh Thiên Tuyển giả bọn họ cũng đã bị cột chung trên một con thuyền với Trình Chu luôn rồi, cho nên Vân Phong cũng phải tìm cách mà nâng cao thực lực chỉnh thể lên đã.
Trình Chu mang cả đoàn người Clara đi đến khu vực mỏ khoáng thạch rồi để mọi người ở lại đó còn bản thân thì lại mang theo Dạ U quay trở về đảo San Hô trấn thủ.
………..
Vương đô.
Đại công tước Oss đi vào trong khu mật thất của vương thành, trong khoảng thời gian gần đây thì người bạch tuộc này càng ngày càng khủng bố, khí tức càng ngày càng táo bạo.
Kỳ thực thì đại công tước Oss cũng không muốn tới nơi này đâu nhưng mà ông lại không thể không đi tới nơi này được.

Đại công tước cũng biết là người bạch tuộc vẫn luôn tiến hành cái kế hoạch gọi là.

Mà dựa theo kế hoạch của người bạch tuộc thì chỉ cần kế hoạch này thành công thì người bạch tuộc có thể thành Thần.
Nhưng mà đại công tước Oss cũng cảm thấy là cái kế hoạch này của người bạch tuộc có chút không đáng tin cậy.

là cái tồn tại thần thánh tới cỡ nào cơ chứ? Nhưng mà, khi nhìn vào người bạch tuộc này thì có chút nào giống như Thần không? Hắn ta chính là một con quái vật nhiều chân.

Tuy là trong lòng đại công tước cho là như vậy nhưng mà ông cũng không dám lỗ mãng mà thể hiện bất cứ chuyện gì cả.

Người bạch tuộc đáng sợ tới mức nào thì hắn biết rất rõ trong lòng.
“Tổ tiên, ngài thì tôi sao?” Đại công tước Oss nói.
Đại công tước Oss đưa mắt nhìn quanh phòng một lượt, quả nhiên là trong phòng đã thành một mảnh hỗn độn toàn mảnh vỡ.

Dạo gần đây thì cứ vài ngày ông lại phải phái người tới nơi này quét dọn một lần, nhìn nhiều quá cho nên đại công tước cũng coi như đây thành một thói quen luôn rồi.
Người bạch tuộc nhìn đại công tước Oss rồi lớn giọng hỏi: “Dạo gần đây Trình Chu và Zoe đang làm gì?”
Đại công tước Oss nghe vậy cũng cau mày, hình như là dạo gần đây hai người Trình Chu vẫn luôn phát triển ở đảo San Hô mà đúng không? Bọn họ vẫn luôn phát triển du lịch, rồi thu hút du khách tới đảo tham quan, rồi bọn họ còn tạo ra nhiều kế hoạch nữa để thu hút thêm nhiều quý tộc tới đảo nữa thì phải.

Bọn họ có làm gì đâu? Đại đa số cũng chỉ là làm ăn buôn bán mà đúng không?
Tuy rằng đại công tước Oss cảm thấy chuyện này cũng chẳng phải là chuyện gì quá tốt đẹp cả, nhưng mà tên Trình Chu này dường như rất giỏi mê hoặc nhân tâm người khác thì phải, mấy quý tộc ở Hiệp Loan quần đảo này đều bị hấp dẫn rồi chạy qua đó du lịch và ông cũng không có cách nào để ngăn cản cả.
Đại công tước Oss cau mày nói: “Bọn họ vẫn luôn ở trên đảo San Hô.”
“Ngu xuẩn.

Ngươi xác định là bọn họ vẫn đang còn ở đảo San Hô sao?” Người bạch tuộc bất mãn mà mắng một câu.
Đại công tước Oss tự nhiên cũng cảm thấy có chút chột dạ, bởi vì Trình Chu là không gian Đoạ ma giả cho nên hành tung của đối phương ở đâu hay đi đâu thì ông cũng không thể theo dõi được.
Đại công tước đành phải lo sợ mà dò hỏi: “Tổ tiên, đã xảy ra vấn đề gì rồi sao?”
Người bạch tuộc híp mắt nói: “Đã xuất hiện Ma lực tiến hóa giả.”
Nghe thấy vậy thì sắc mặt đại công tước Oss cũng thay đổi chóng mặt.

Đại công tước Oss cũng đã từng đọc ở bên trong những cuốn điển tịch từ thời xa xưa của vương tộc rồi, hoá ra là ở đại lục Tinh Linh xa xôi phía bên ngoài kia cũng có sự tồn tại Ma lực tiến hoá giả.

Khi năng lực của một Năng lực giả khi đạt đến một trình độ nhất định nào đó thì những Năng lực này sẽ tiến hoá thành Ma lực tiến hoá giả.

Ma lực tiến hoá giả cũng được gọi là siêu giai Năng lực giả, thực lực có thể sánh ngang với các cường giả cấp bậc Địa giai.

Con đường tiến hoá của những người sử dụng năng lực cũng không hề giống nhau nên rất khó mà có một phương pháp tu luyện cụ thể nói chính xác được.

Hơn nữa tài nguyên tu luyện của đại lục Tinh Linh này còn đầy đủ hơn Hiệp Loan quần đảo này mấy chục lần, nhưng mà tỷ lệ xuất hiện Ma lực tiến hoá giả là vô cùng hiếm.

Mấy trăm năm qua thì Hiệp Loan quần đảo cũng chưa từng xuất hiện một Ma lực tiến hoá giả nào.

Không ngờ là hiện tại lại xuất hiện một người.
Đại công tước Oss có chút khẩn trương nói: “Tổ tiên, vậy chúng ta nên xử lý chuyện này như thế nào đây ạ?”
Người bạch tuộc cũng nhàn nhạt rồi nói: “Biện pháp ứng phó sao? Tất nhiên là ta đã sớm nghĩ ra rồi.”
Đại công tước Oss nhìn thái độ của người bạch tuộc thì trong lòng bỗng nhiên dâng lên cảm giác không hề ổn một chút nào.
Đại công tước Oss vừa định lui về phía sau thì thân thể ông đột nhiên bị khựng lại, dường như ông đã bị giam lại trong cái lồng, sau đó thì một cây kim dài cũng từ đâu mọc ra và đâm vào não của đại công tước Oss.

Một lúc sau thì ánh mắt của đại công tước Oss dần dần tiêu tán và mất đi tiêu cự.
Đại công tước Oss cũng sớm biết một chuyện chính là những thành viên trong vương thất này ngay từ thời điểm vừa mới được sinh ra thì bọn họ đã bị hạ một dấu ấn tinh thần của người bạch tuộc lên người.

Thông qua dấu ấn này thì người bạch tộc có thể không chế sinh tử của các thành viên bên trong vương thất.

Cái mà đại công tước Oss không thể ngờ được là với sức mạnh hiện tại của ông cũng như vậy rồi mà khi đứng trước người bạch tuộc thì ông lại không hề có một chút năng lực nào chống cự lại.
Khi ánh mắt đại công tước Oss dần dần tiêu tán hoàn toàn rồi cả người cũng gục luôn xuống dưới đất.
“Đồ ngu xuẩn.” Người bạch tuộc mắng.
Kỳ thật thì người bạch tuộc có thể thông qua dấu ấn tinh thần trên người đại công tước Oss mà cảm cảm nhận được tất cả những gì mà đại công tước Oss đang suy nghĩ trong lòng.

Hắn cũng biết là ở trong mắt của tên đại công tước thì hắn chính là một tên điên cuồng vọng tưởng, là một tên quái vật người không ra hình người.

Thực ra thì khi cảm nhận được những suy nghĩ này thì chính bản thân người bạch tuộc cũng cảm thấy rất tức giận và cực kỳ oán hận, nhưng mà lúc đó người bạch tuộc vẫn còn công việc cần đại công tước Oss phải ra mặt làm việc cho hắn, cho nên hắn vẫn luôn làm lơ những suy nghĩ này mà không để lộ ra mặt sự chán ghét đó.

Nhưng hiện nay hắn không cần nữa rồi.
Ở trong mắt người bạch tuộc thì đại công tước Oss cũng chỉ là một phàm nhân có ánh mắt thiển cận và không bao giờ biết được trong tương lai hắn sẽ đạt tới trình độ nào.
Thân thể của người đang gục ở trên mặt đất bỗng nhiên lung lay rồi đứng dậy, sau đó thi hai mắt của hắn cũng mở to ra, ánh mắt mờ mịt nhìn sâu hoắm đen kịt không có sức sống.
End chap 248
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng