Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Trình Chu và Dạ U đang ở trong phòng nói chuyện với nhau thì Đàm Thiếu Thiên vội vàng chạy tới.
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi dò hỏi: “Làm sao vậy hả? Sao em cứ phải vội vàng như thế chứ?”
Đàm Thiếu Thiên: “Anh hai, có việc không hay rồi.”
Trình Chu: “Việc gì?”
Đàm Thiếu Thiên điều chỉnh hô hấp rồi nói: “Mục tiêu kế tiếp của cái tồn tại ở vương đô rất có thể là hầu tước đảo Đường Thụ.”
Dạ U: “Sao mà em biết được?”
Đàm Thiếu Thiên: “Hôm nay tự dưng Viên đại sư đi ngang qua rồi ông ấy nhìn thấy Yisi.

Vừa nhìn thấy Yisi thì Viên đại sư cũng nói luôn rằng cô ấy chuẩn bị có tang sự.”
Trước các đợt Ma lực triều tịch thì Viên đại sư chính là thầy xem tướng, sau các đợt Ma lực triều tịch thì thuật bói toán của Viên đại sư lại càng mạnh hơn.

Cha Đàm và mẹ Đàm có thể tìm được Trình Chu chính là nhờ người này chỉ điểm, thời gian đã lâu như vậy rồi thì thuật xem tướng của Viên đại sư chắc hẳn là càng ngày càng mạnh hơn và ông cũng đang được xưng tụng là đoán đâu trúng đó, một khi mà ông không mở miệng thì tốt, nếu như ông đã mở miệng thì tốt nhất nên chuẩn bị tốt mọi việc.

Mọi người vẫn thường gọi ông là miệng quạ đen.
Trình Chu đứng lên nói: “Nếu Viên đại sư đã nói thì vợ chồng hầu tước đảo Đường Thụ chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm rồi.”
Dạ U và Trình Chu quay qua nhìn nhau rồi lên tiếng: “Việc này không nên chậm trễ nữa, chúng ta nhanh tới đảo Đường Thụ thôi.”
Dạ U thầm nghĩ: Bọn họ cũng vừa mới nhận nhân tình lớn của Yisi cho nên đây đúng là việc mà bọn họ nên làm.

Không biết thì cũng coi như là xong, nhưng đã biết rồi mà họ lại để cho hai người kia gặp nạn thì cũng quá là có lỗi với Yisi rồi.
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Trình Chu và Dạ U nhanh chóng thuấn di tới đảo Đường Thụ, hai người họ cũng coi như là quen đường quen lối ở đảo đường thụ này rồi, cho nên thời điểm mà bọn họ vừa mới xuất hiện cũng chính là xuất hiện ngay bên trong thành chủ phủ.
Dạ U vừa đặt chân đến thành chủ phủ của đảo Đường Thụ thì cậu cũng cảm nhận được một loại khí tức khá là quỷ dị đang xuất hiện ở trên người bá tước đảo Đường Thụ, cho nên không nói thêm một lời dư thừa thì cậu cũng nhanh tay mà chém ra một kiếm rồi đâm về phía một cái bóng ở đằng sau lưng đối phương.
Hầu tước đảo Đường Thụ bị doạ cho hoảng sợ rồi lớn tiếng hô lên: “Hai vị các hạ, từ từ, từ từ đã.

Có chuyện gì thì từ từ nói.

Tôi đưa mấy con đường thụ Tinh Linh còn lại cho hai vị là được rồi.

Từ từ nói chuyện là được mà.”
Trình Chu: “…”
Hình như vị hầu tước đảo Đường Thụ này đúng là quá nhát gan rồi.

Phu nhân Miller đúng là một đóa hoa nhài cắm bãi trâu mà.

Nhưng mà nhìn vào phản ứng của vị hầu tước đảo Đường Thụ này thì xem ra giao dịch của bọn họ với Yisi có hoàn thành thì ông ấy cũng hoàn toàn không biết gì cả rồi.
Một làn hư ảnh màu đen cũng từ phía sau lưng của hầu tước đảo Đường Thụ tách rời ra rồi chuẩn bị chạy trốn.
Bóng đen này cũng trườn dài ra dưới nền đất nhưng cũng nhanh chóng bị sức mạnh không gian của Trình Chu giam lại trong lồng giam không gian.
Một thứ màu đen đang múa may tứ lung tung bên trong lồng giam không gian như muốn tìm đường chạy trốn.

Hầu tước đảo Đường Thụ bị dọa cho sợ hãi rồi phịch xuống đất rồi nhanh chóng bò sang bên phía bên cạnh trốn đi.
Phu nhân Miller cũng vừa bước chân tới thì chứng kiến một màn này rồi trầm ngâm như đang suy tư việc gì đó.
Dạ U nhìn phu nhân Miller rồi nhướn mày nói: “Trên người bà ấy cũng có.”
Cảm thấy đã bị phát hiện nên cái bóng đen cũng nhanh chóng tách ra khỏi người phu nhân Miller và muốn chạy trốn, Trình Chu nhanh chóng giam cái thứ này vào cái lồng giam thứ hai không để cho mấy cái bóng này trốn thoát.
Cũng nhờ khế ước cộng sinh cho nên Trình Chu cũng đã hấp thu được một lượng lớn năng lượng ở bên trong mỏ thần thạch đó, lẽ tất nhiên là uy lực của lồng giam này lại tăng lên gấp vài lần rồi rắn chắc hơn hẳn rồi.
Sau khi nhìn thấy rõ ràng cái bóng đang từ từ tách rời khỏi ngươi mình thì phu nhân Miller cũng cảm thấy kinh hoàng.
Ngay sau đó thì phu nhân Miller cũng nhanh chóng ổn định tâm trạng và nhìn vào cái đồ đang ngọ nguậy trong lồng giam rồi dò hỏi: “Đây là cái thứ gì vậy?”
Dạ U cau mày nói: “Chúng tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà nhìn sơ qua thì khá là giống hư ảnh phân thân.”
“Chẳng lẽ là mấy Hoàng kim kỵ sĩ của Hiệp Loan quần đảo chính là bị những cái thứ này giết chết sao?” Phu nhân Miller hỏi.
Dạ U gật đầu nói: “Có khả năng.”
“Sao hai vị lại tới đây?” Phu nhân Miller hỏi.
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Có người trên đảo đã nhìn thấy tiểu thư Yisi có tang thân hiện lên nên chúng tôi nhanh chóng tới đây.”
Phu nhân Miller cảm kích nói: “Làm phiền hai vị phải vất vả đi một chuyến này rồi.”
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Không có việc gì.”
Đã nhận ân tình lớn của Yisi thì hắn cũng phải làm một việc gì đó để trả lại chứ không thì lòng hắn cũng cảm thấy rất là bất an đấy.
Hầu tước đảo Đường Thụ nhìn Trình Chu và phu nhân Miller đang trò chuyện như vậy thì trong lòng ông cũng cảm thấy khá quái lạ không hiểu rõ đang có chuyện gì đang xảy ra.
Hầu tước đảo Đường Thụ trộm nhìn sang phía phu nhân Miller nhà mình một lúc rồi ông cũng muốn mở miệng dò hỏi, nhưng mà ngay sau đó thì ông lại phát hiện ra bản thân cũng không thể lên tiếng thành lời được.
Phu nhân Miller nhìn hai người Trình Chu rồi dò hỏi: “Hai người chúng tôi có thể tới đảo San Hô để lánh nạn không?”
Dạ U gật đầu nói: “Nếu phu nhân muốn thì tất nhiên là có thể.”
Phu nhân Miller gật đầu nói: “Vậy thì đa tạ hai vị.”
Hầu tước đảo Đường Thụ có chút khẩn trương mà nhìn phía phu nhân Miller rồi liên lực nháy mắt ra dấu, trên mặt thì cũng tràn ra cái biểu tình như đang muốn hỏi để biểu đạt sự bất bình của bản thân.
Trình Chu và Dạ U nhanh chóng đem vợ chồng hầu tước đảo Đường Thụ quay trở về đảo San Hô và chỉ cho hai người này đến nơi ở của Yisi.
Trình Chu cũng không muốn nói nhiều với vợ chồng hầu tước đảo Đường Thụ làm gì cho nên sau khi đưa hai người tới nơi thì hắn cũng mang luôn hai cái bóng nhìn vô cùng quái dị đó đi, tiếp theo đó thì hắn cũng nhanh chóng triệu tập các thành viên của tổ chức Quang Minh và liên minh Thiên Tuyển giả lại để dò hỏi tình hình.
“Đây là chính là cái thứ đã tách ra từ người hầu tước đảo Đường Thụ và vị phu nhân Miller kia sao?” Vân Phong hỏi.
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, mọi người có biết cái này là thứ gì không?”
Mir nhíu mày nói: “Cái thứ bên trong này nhìn khá là giống dao động đấu khí.”
Trình Chu nhìn Mir dò hỏi: “Đấu khí mà cũng có dao động năng lượng sao?”
Mir gật đầu nói: “Có.”
Dạ U cau mày nói: “Cái thứ này nhìn khá là giống hư ảnh phân thân.

Hình như là trước kia tôi cũng từng nghe nói về một Năng lực giả có được năng lực như vậy rồi.

Đối phương có thể sử dụng cái bóng phân thân của chính bản thân để bám lên cái bóng của những người khác, sau đó cái bóng phân thân này cũng hút sinh mệnh và năng lực của những người đó luôn.

Nhưng mà, năng lực của Năng lực giả kia khá là yếu.”
Mir cau mày nói: “Có khả năng là năng lực này đã được tăng cường, cái thứ này có bị cấm ma thạch áp chế không?”
Dạ U lắc đầu nói: “Có vẻ như là không thể.”
Lúc ấy trên người vị hầu tước đảo Đường Thụ này cũng có đeo cấm ma thạch nhưng mà cái thứ này vẫn bám được trên người hầu tước đảo Đường Thụ một thời gian dài đấy.
Mir: “Nếu như tôi đoán không lầm thì mấy cái hư ảnh phân thân này hẳn là có mấy cái, nhưng chỉ có một cái làm chủ còn rất nhiều cái chính là phụ thuộc.

Những phụ thuộc này tách nhau ra bám lên trên người những mục tiêu được chỉ định để hấp thu năng lượng rồi tập hợp lại trên chủ của phân thân.”
Dạ U: “Nếu như đây mà là sự thật thì chắc chắn là cái tồn tại kia ở vương đô cũng không hề yếu rồi.”
Có lẽ những quý tộc hoặc kỵ sĩ đã bị giết chết kia cũng chính là vì bị hấp thụ quá mức dẫn tới chết.

Người cũng đã chết nhiều như vậy rồi thì cái người đứng sau lưng kia thu hoạch cũng không hề nhỏ.
Mir gật đầu nói: “Chắc chắn là như vậy rồi.

Hiện nay chỉ sợ là tất cả các kỵ sĩ và quý tộc của Hiệp Loan quần đảo này đều là mục tiêu của cái tồn tại kia.

Kỵ sĩ có thực lực càng mạnh thì càng nguy hiểm.”
Phi Ưng vỗ cánh nói: “Những tên quý tộc kia cũng chẳng phải là thứ tốt lành gì, chết thì chết hết luôn đi cũng chẳng có gì đáng nói.”
Dạ U: “Nếu tất cả những quý tộc kia mà chết hết thì e là thực lực của con quái vật kia sẽ càng đáng sợ hơn.”
Mir cau mày rồi suy nghĩ một chút sau đó nói: “Tôi cảm thấy có lẽ là những cái hư ảnh kia đã được nuôi dưỡng trong một khoảng thời gian khá dài rồi, có thể là chúng nó đã bám trên những người kia cũng một thời gian khá lâu rồi, nhưng mà chúng nó vẫn luôn dùng phương thức ôn hoà để cướp lấy thực lực và sinh mệnh của những quý tộc kia.

Cho nên chúng nó mới có khả năng tàn sát nhanh và nhiều tới vậy.”
Có lẽ bởi vì dạo này động tác của Trình Chu và Dạ U g quá lớn cho nên hai người này đã bức cho cái tồn tại ở vương đô kia nóng nảy và phải sử dụng tới thủ đoạn cực đoan như vậy.
Trình Chu gật đầu nói: “Có khả năng này.”
Hắn cũng cảm thấy là dạo gần đây phản ứng của cái tồn tại kia hình như cũng có xu hướng hơi bị quá khích.
………
Bên trong một căn phòng ở khách sạn.
Hầu tước đảo Đường Thụ nhìn Yisi thì có chút tức giận nói: “Con ….

Con gia nhập vào cái tổ chức Quang Minh kia sao? Đầu óc con có vấn đề rồi đúng không?”
Yisi nhìn hầu tước đảo Đường Thụ nói: “Nếu con không gia nhập tổ chức Quang Minh kia thì phụ thân hẳn là đã tắt thở rồi.”
Roland nghe vậy thì gật đầu thái độ rất là tán đồng mà nói: “Đãi ngộ của tổ chức Quang Minh này còn rất tốt.”
Lúc trước hắn vẫn luôn muốn làm chân phụ việc của nhà hàng ngự thiện thế gia, nhưng mà người ta không muốn thu nhận.

Không ngờ là sau khi gia nhập tổ chức Quang Minh thì mỗi ngày đều được phát phiếu ăn uống, thế là hắn cũng trực tiếp mà chạy tới nhà hàng ngự thiện thế gia kia mà ăn uống thôi.

Hắn còn được ăn cơm của khách hàng Vip nữa chứ, mà tên Sacney kia chỉ hưởng cơm công nhân mà thôi.

Cái chân chạy vặt sao? Xưa rồi diễm.
Hầu tước đảo Đường Thụ cau mày rồi thần thần bí bí nói: “Những quý tộc đã chế của Hiệp Loan quần đảo kia nghe nói là Trình Chu làm mà.”
Yisi không cần nghĩ ngợi mà nói: “Không phải.”
Hầu tước đảo Đường Thụ híp mắt nói: “Làm sao con biết là không phải chứ?”
Yisi nhàn nhạt nói: “Tất nhiên là con biết rồi.

Thời điểm mà những tên quý tộc kia xảy ra chuyện thì con vừa vặn ở bên cạnh đám người Trình Chu mà.”
Hầu tước đảo Đường Thụ: “Sao con lại ở cùng với đám người nguy hiểm như vậy chứ? Con không muốn sống nữa à?”
Yisi quay sang nhìn về phía hầu tước đảo Đường Thụ rồi nói: “Nguy hiểm cao thì tiền lời càng lớn thôi.

Huồng hồ gì những người này cũng không khủng bố như những gì mà những người kia đã tuyên truyền.

Cũng không có Đoạ ma giả nào tà ác như trong những cái truyền thuyết kia đã nói đâu.”
Hầu tước đảo Đường Thụ lắc đầu nói: “Con thì biết cái gì chứ?”
Phu nhân Miller liếc hầu tước đảo Đường Thụ rồi tức giận mà mỉa mai: “Ông thì biết cái gì chứ? Ông nhìn thấy Trình Chu thì chỉ biết quỳ xuống xin tha, đúng là mất hết mặt mũi.”
Mặt của hầu tước đảo Đường Thụ cũng có chút nóng lên rồi lên tiếng: “Được rồi được rồi, bà đừng nói mấy chuyện này trước mặt con, tôi còn phải giữ chút uy nghiêm chứ.”
Yisi nhìn phụ thân mình một cái rồi thầm nghĩ: Phụ thân lo lắng cũng có chút thừa thãi quá rồi.

Dù sao phụ thân thì làm gì có chút uy nghiêm nào đâu mà đòi giữ.
Roland chớp mắt có chút ngoài ý muốn nói: “Mẫu thân, phụ thân xin tha sao?”
Phu nhân Miller gật đầu nói: “Đúng thế đấy.

Phụ thân còn muốn đem những con Tinh Linh còn lại của đảo Đường Thu đưa cho Trình Chu luôn kìa.”
Roland: “…" Phụ thân cũng quá hào phóng rồi đấy.
Hầu tước đảo Đường Thụ cũng có chút xấu hổ nói: “Tôi đang nghĩ là núi cao còn đó thì lo gì không có củi đốt sao? Sau này gây dựng lại cũng được.”
Phu nhân Miller tức giận mà nói: “Ông suy xét cũng thật dài quá nhỉ? May mắn là Trình Chu người ta không thèm nếu không thì cả nhà chỉ có nước hít gió mà sống qua ngày theo ông đấy nhỉ.”
Hầu tước đảo Đường Thụ: “…”
Roland: “……" Hít gió sống qua ngày sao? Không đến mức đó đâu, dù sao thì hắn vẫn có phiếu ăn hàng ngày mà.
Roland nhìn hầu tước đảo Đường Thụ rồi cười cười nói: “Phụ thân à, người còn chưa ăn cơm đúng không? Để con mang phụ thân tới nhà hàng ngự thiện thế gia ăn cơm nhé, no bụng đuổi vận xấu bám thân.”
Hầu tước đảo Đường Thụ tức giận mà trừng Roland một hồi sau đó ông cũng tức muốn hộc máu nói: “Đến lúc này rồi mà con còn có tâm tình ăn với chả uống sao?”
Roland nhìn hầu tước đảo Đường Thụ thì cũng có chút vô tội nói: “Nhưng mà không ăn cơm thì cũng có làm được gì đâu ạ.

Phụ thân đi thử đi, bên nhà hàng ngự thiện thế gia kia rất ổn đấy, thức ăn rất phong phú và dinh dưỡng, còn có thể thúc đẩy đấu khí tăng trưởng, nói không chừng sau khi phụ thân ăn xong một bữa còn không cẩn thận lại đột phá cũng nên.”
Hầu tước đảo Đường Thụ nghe thấy những lời Roland nói như vậy thì cũng có chút ngượng ngùng mà động tâm.
Dạo gần đây thì Roland vẫn luôn gửi thư tìn về đảo Đường Thụ, trong thư toàn là mỹ thực của đảo San Hô, lúc đầu thì ông còn khịt mũi coi thường không thèm tin nhưng coi nhiều thì ông lại bắt đầu tò mò rồi.
Dưới sự khuyên nhủ cực kỳ nhiệt tình của Roland thì vị hầu tước đảo Đường Thụ này cũng ỡm ờ rồi đáp ứng luôn.
…….
Do khu mỏ cấm ma thạch đã được chuyển hoá hoàn toàn mà năng lượng của mạch khoáng cũng còn dư lại không ít nên Trình Chu cũng thành lập một trung tâm tu luyện có 6 phòng ngay tại mỏ và triệu tập từng nhóm người tới khu mỏ khoáng để thay phiên nhau tu luyện.

Đợt này nhóm của Hoàng Văn Bân cũng ưu tiên được tới khu mỏ này tu luyện 3 ngày nên thực lực cũng tiến bộ không ít.
Biết vị trí của khu mỏ cấm ma thạch này là bí mật do Yisi cung cấp nên thái độ của những đầu bếp của Hoàng gia quân cũng đổi 1800 với Roland luôn.
Thấy Hoàng Văn Bân nhiệt tình như vậy là người luôn muốn làm một chân chạy bàn ở nhà hàng Ngự thiện thế gia là Roland cũng có chút thụ sủng nhược kinh.
Từng đĩa từng đĩa thức ăn không ngừng được mang lên và bày trên bàn.
Hầu tước đảo Đường Thụ là ôm cái tâm thái soi mói bắt vẻ mà tới, ông cảm thấy là định lực của con trai mình quá kém, chỉ vì một chút đồ ăn mà đến cả tước vị cũng muốn vứt bỏ.

Đúng là không có tiền đồ mà.
Sau khi hầu tước đảo Đường Thụ nếm thử mấy miêng đồ ăn thì bắt đầu lên tiếng bình phẩm nửa chê bai như: , , , , …..
Yisi xoa trán nói: “Phụ thân, người cứ ăn đi, đừng nói nữa.”
Miêng thứ cứ nói liên hồi nhưng mà ăn tới mức không ngừng đũa mà cứ phải nói như vậy làm cái gì chứ.
“Đây là cháo chân cua sao?” Hầu tước đảo Đường Thụ hỏi.
Yisi gật đầu nói: “Đúng vậy, món ăn này sử dụng chân của mấy con nham thạch cự ngao của đảo Bạch Sa nấu thành.”
Hầu tước đảo Đường Thụ chớp mắt nói: “Nghe nói là Trình Chu vì muốn ăn cái món này nên đã chạy tới đảo Bạch Sa săn bắn đúng không? Thực sự là quá vất vả rồi.”
Roland nhún vai nói: “Người ta có tiền, người ta thích vất vả như vậy đấy.

Có biện pháp nào đâu.”
Hầu tước đảo Đường Thụ: “……" Hình như cũng có lý.
Phu nhân Miller múc thử mấy miếng cháo lên ăn thử rồi sáng bừng lên mà khen ngợi: “Hương vị rất ngon.”
Yisi gật đầu nói: “Đúng là ăn rất ngon mà.”
Phu nhân Miller có chút kích động nói: “Nghe nói là đảo San Hô còn thường xuyên tổ chức cho người lên đảo Bạch Sa săn thú đúng không?”
Yisi gật đầu nói: “Vâng ạ.”
Phu nhân Miller cười cười nói: “Vậy lúc nào mẫu thân cũng muốn đi thử.”
Yisi gật đầu nói: “Nếu như mẫu thân mà đích thân đi thì thu hoạch hẳn là không ít đâu.”
Hầu tước đảo Đường Thụ lắc đầu có chút oán giận nói: “Vớ vẩn.”
Hầu tước đảo Đường Thụ cũng chưa từng ăn qua những đồ ăn ngon tới vậy nên không cẩn thận đã ăn một bụng đồ ăn.

Ăn uống no say xong thì vị hầu tước đảo Đường Thụ này cũng ôm cái bụng phồng to ra rồi loạng choạng bước ra ngoài.
Roland cũng muốn rời đi nhưng lại bị Sacney túm chặt lại rồi dò hỏi: “Sao anh lại có nhiều phiếu Vip này như vậy chứ?”
Roland chắp tay sau lưng và nói: “Trình Chu các hạ đưa đấy."
Sacney khó hiểu nói: “Sao anh lại được Trình Chu các hạ coi trọng như vậy chứ? Chỉ em với chỉ em với.”
Roland: “……”
Trả giá bằng một cái tin tức của khu mỏ cấm ma thạch đấy, cái này có muốn chỉ thì cũng bó tay rồi.
Roland lắc đầu rồi nói: “Cái này không chỉ được.”
Sacney cũng có chút tò mò mà nói: “Sao phụ thân anh lại tới đây?”
Roland thẳng thắn mà nói ra luôn chân tướng: “Trên đảo có một Năng lực giả tính được phụ thân và mẫu thân anh gặp nguy hiểm cho nên Trình Chu các hạ cũng chạy tới đón người đi tới đây luôn.”
Sacney nhạy bén nhận ra vấn đề rồi nheo đôi mắt lại nói: “Nguy hiểm? Chẳng lẽ là có liên quan đến những quý tộc đã chết kia sao?”
Roland gật đầu nói: “Đúng vậy, phụ thân anh bị một cái thứ giống như là bóng bám vào người.

Người của tổ chức Quang Minh cũng đã sai người đi điều tra rồi, có một dạng sinh vật không rõ nguồn gốc như cái bóng bám vào những vật chủ mục tiêu, sau đó những cái bóng này sẽ từng bước hấp thụ sinh mệnh và đấu khí của vật chủ.

Sau đó thì nó sẽ làm cho người này dần dần bị suy yếu và xử lý luôn những vật chủ này trong yên lặng.”
Roland cúi đầu, những nhân viên nghiên cứu bên phía Trình Chu còn hoài nghi là những phân thân hư ảnh này không chỉ hấp thu sinh mệnh của vật chủ mà còn tự do thay thế luôn vật chủ đó.

Nếu chuyện này mà là sự thật thì cũng quá đáng sợ rồi.
Sắc mặt của Sacney có chút khó coi nói: “Giống như những cái bóng sao? Rốt cuộc là thứ gì vậy chứ?”
Roland lắc đầu nói: “Không biết, có thể là một loại năng lực của Năng lực giả nào đó.

Nhưng mà Năng lực giả này không thuộc về tổ chức Quang Minh cũng không phải là thành viên của liên minh Thiên Tuyển giả kia đâu.”
Sacney nhìn Roland rồi dò hỏi: “Anh cảm thấy hiện tại cái đảo San Hô này là tương đối an toàn sao?”
Dạo gần đây mọi người ở Hiệp Loan quần đảo này có chút thần hồn nát thần tính, Sacney cũng đang suy xét quay trở lại đảo Sao Biển.

Lúc trước phụ thân vì ngại hắn quá mất mặt nên luôn giục nói hắn phải trở về gấp, nhưng lần này thì lại không giống như vậy nữa, khi hắn liên hệ nói với phụ thân là hắn muốn quay lại đảo thì phụ thân lại bắt hắn dừng lại đảo San Hô không được phép rời đi.

Cũng không cần phải trở về mà rơi vào nguy hiểm.
Roland nghĩ nghĩ nói: “Hiện tại đảo San Hô hẳn là nơi tương đối an toàn.”
Sacney gật đầu nói: “Vậy sao? Anh cũng nghĩ như vậy sao?”
Vậy thì phụ thân của hắn chắc hẳn là cũng nghĩ như vậy cho nên mới ông ấy mới nói hắn không cần phải trở về nữa.
End chap 250
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng