Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Đảo San Hô - thành chủ phủ.
Trình Chu ngồi nghe Michael đang nói chuyện thì cũng có chút kinh ngạc mà nói: “Hoàng tử York kia đã chết?”
Michael gật đầu nói: “Đúng vậy.

Đại công tước Oss biết sự việc của huyết thú nên vô cùng đau đớn, nghe nói ông ta cảm khái sâu sắc là gia môn bất hạnh này nọ cho nên đám con cháu mới tạo nghiệp như vậy, vì trấn an dân chúng cũng thay trời hành đạo cho nên ông ta đã trực tiếp giết chết hoàng tử York.”
Dạ U: “Giải quyết nhanh như vậy sao?”
Ban đầu thì Dạ U cũng suy đoán tới chuyện vương thất sẽ vì ổn định lại thế cục hiện tại cho nên đại công tước Oss sẽ thí mạng hoàng tử York ra để an ủi cho những người dân đang phẫn nộ kia.

Nhưng cái mà Dạ U không ngờ chính là đại công tước Oss lại ra tay dứt khoát và nhanh lẹ giết người như vậy thôi.
Trình Chu cũng nhịn không được mà phải cảm thán: “Thật đúng là vương thất không có tình cha con mà (天家無父子: Tiān jiā wú fùzǐ).”
Michael: “Nghe nói rằng trước kia đại công tước Oss cũng rất thích vị nhị hoàng tử York này, sau khi đại hoàng tử chết đi thì tam hoàng tử cũng không còn mục đích muốn tu luyện nữa mà chỉ ham thích phong hoa tuyết nguyệt, oanh oanh yến yến mà thôi.

Nhị hoàng tử York này chính là người thừa kế mà đại công tước Oss đã nhìn trúng.”
Trình Chu: “Phụ từ tử hiếu (父慈子孝: Fù cí zi xiào), có lẽ là giả vờ thôi.”
Đùa chứ Địa giai kỵ sĩ chính là người có thể sống rất lâu đấy, mấy tên hoàng tử này có khi còn không thể sống dai bằng đại công tước kia đâu mà thích hay yêu thương gì ở đây.

Chết mấy hoàng tử thôi sao? Đại công tước còn không mảy may đâu lòng đâu, con trai đã chết thì kiếm thêm vài nữ quý tộc đẻ thêm là được rồi.

Đơn giản mà.
Dạ U mới nghe thấy lời Trình Chu vừa nói thì bên trong đôi mắt bỗng nhiên thoáng buồn một chút, Trình Chu chợt bắt được khoảnh khắc này thì cũng cảm thấy bản thân hắn nói chuyện không cẩn thận mà gợi lại chuyện buồn của Dạ U rồi, nghĩ tới đây thì hắn cũng ngay lập tức cảm thấy hối hận.
Trình Chu cũng có chút lo lắng mà nhìn chằm chằm về phía Dạ U để xem xét một hồi.
Dạ U cười cười nói: “Anh yên tâm.

Em cũng không yếu ớt đến vậy mà.”
Michael cũng do dự một chút rồi nói: “Thật ra cũng có một tin tức tôi mới thu thập được.

Người ở vương đô nói lại rằng hình như đại công tước Oss không được bình thường cho lắm, phản ứng của ông ta cũng có chút khác thường.”
Trình Chu nghe vậy thì tò mò mà dò hỏi: “Khác thường? Sao lại nói như vậy?”
Michael: “Có một tin tức ghi lại là hình như đại công tước Oss dạo gần đây đã trở nên hơi nguy hiểm hơn trước rồi thì phải.

Tuy là người đó không nói rõ là khác thường ở chỗ nào nhưng mà người đó luôn cảm thấy không khoẻ khi nhìn thấy đại công tước Oss.

Tôi đang suy nghĩ là việc này có thể là có quan hệ với cái phân thân kia.”
Trình Chu nghe vậy thì cũng ngẫm nghĩ và nói: “Cũng có khả năng.”
Trước đó thì Trình Chu cũng luôn hoài nghi đến một chuyện, nếu như những hư ảnh phân thân kia có thể bám trên người của những tên kỵ sĩ và quý tộc ở Hiệp Loan quần đảo thì chẳng lẽ nó lại không bám lên trên người đại công tước Oss sao? Có lẽ hiện tại cũng không còn là đại công tước Oss nữa rồi.
Michael nhíu mày rồi nói: “Nhưng mà … cho dù như thế nào đi chăng nữa thì việc đại công tước Oss xử lý nhị hoàng tử York nhanh chóng như vậy cũng cứu vớt lại được một chút danh tiếng của vương thất rồi.”
Trình Chu cân nhắc một hồi rồi cũng tò mò mà dò hỏi: “Thành chủ đại nhân, hiện tại thành chủ cảm thấy danh tiếng của vương thất tốt hơn hay danh tiếng của chúng tôi tốt hơn?”
Michael nghe vậy có chút xấu hổ mà cười cười rồi thầm nghĩ: Câu hỏi này cũng làm khó người khác quá rồi đấy.
Michael suy nghĩ nửa ngày rồi mới dám trả lời: “Chắc là không phân cao thấp với nhau.”
Hình tượng Đoạ ma giả là tay sai của Ma thần đã sớm ăn sâu vào nhận thức của người dân rồi, cái quan niệm này cũng không phải là một sớm một chiều nói muốn đổi là có thể đổi được ngay đâu.

Nhưng mà tới thời điểm hiện tại thì danh tiếng của vương thất cũng chẳng tốt hơn chút nào cả, vương thất liên tục bị bóc trần và lật xe như vậy cho nên tín nhiệm của người dân bình thường với vương thất cũng không ngừng bị hạ xuống, hiện tại chắc là danh tiếng cũng bị xuống tới đáy rồi.
Trình Chu nghe vậy cũng có chút bực mình mà lầm bầm nói: “Lại là nửa cân đối tám lượng nữa sao? Nhân phẩm của tôi tốt như vậy mà tại sao tôi lại phải lưu lạc đến mức đi so sánh với thanh danh của đám người ở vương thất kia chứ? Thế đạo này sao có lại có nhiều người mù tới mức vậy cơ chứ?”
Michael thầm nghĩ: Thật ra thì chuyện Trình Chu đối với người một nhà đúng là rất không tồi, nhưng mà đám quý tộc bị Trình Chu đánh cướp thì tahtaj không dám khen tặng cho cái nhân phẩm tốt đẹp của Trình Chu đâu.

Bọn họ không xỉ vả chửi bới là thổ phỉ, cường đạo trước mặt Trình Chu đã là may mắn lắm rồi đấy.
Trình Chu và Dạ U nói chuyện một hồi rồi cùng nhau quay về trang viên của tổ chức Quang Minh.
Clara: “Hai người trở về rồi.

Phu nhân Miller muốn gặp hai em đấy.”
Trình Chu: “Phu nhân Miller? Bà ta có chuyện gì muốn nói với bọn em ạ?”
Clara lắc đầu rồi nói: “Chị không biết, bà ấy không nói.

Có lẽ cũng không phải là chuyện xấu đâu.”
Trình Chu gật đầu rồ nói: “Cũng đúng.

Vậy thì em đi gặp một lần cũng được.”
Trình Chu lại một mình quay về thành chủ phủ để gặp phu nhân Miller.
“Phu nhân Miller muốn tuyên bố với ngoại giới là đảo Đường Thụ sẽ đầu nhập vào đảo San Hô sao?” Trình Chu kinh ngạc nói.
Phu nhân Miller gật đầu nói: “Đúng là như vậy.”
Trình Chu cau mày nói: “Thật ra thì phu nhân cũng không cần nóng vội như vậy đâu.”
Chuyện Yisi đầu nhập vào tổ chức Quang Minh thì Trình Chu cũng không công khai với bên ngoài, tuy rằng những người kia cũng đoán được chuyện đảo Đường Thụ sắp đầu nhập vào tổ chức Quang Minh của bọn họ rồi đây, nhưng mà thời điểm hiện tại mà muốn công bố tin đó ra bên ngoài thì lại là chuyện rất khác đấy.
Phu nhân Miller cười cười nói: “Kỳ thật thì cũng có rất nhiều hòn đảo nhỏ rất nguyện ý đầu nhập vào thế lực của Trình Chu các hạ.

Đảo Đường Thụ của chúng tôi cũng chỉ là đảo đầu tiên dám đứng ra nói thẳng với các hạ thôi.”
Khi phu nhân Miller đưa ra quyết định này thì bà cũng trải qua vài đợt suy nghĩ vô cùng cặn kẽ rồi.
Dạo gần đây ở Hiệp Loan quần đảo này đã có rất nhiều Bạch ngân kỵ sĩ cùng Hoàng kim kỵ sĩ liên tiếp xảy ra chuyện không may, cũng có rất nhiều người còn cảm thấy vô cùng khủng hoảng rồi đám người đó vẫn theo lề lối cũ mà ném cái nồi này cho Đoạ ma giả.

Dạo gần đây thì thì cũng có không ít đảo nhỏ đã tập hợp lại với nhau và các quý tộc trên các hòn đảo này cũng chuẩn bị liên hợp lại để vây công tiến đánh hang ổ của Đoạ ma giả, nếu như tình hình cứ để như vậy thêm một thời gian nữa thì sớm muộn gì cái đảo San Hô này cũng sớm thành cái đích cho mọi người chỉ trách và tiến đến công kích.

Nếu như đảo Đường Thụ bọn họ đưng ra đầu nhập trước thì chắc hẳn là hướng gió của Hiệp Loan quần đảo này cũng ít nhiều bị ảnh hưởng.
Trình Chu cau mày rồi nói: “Nếu hiện tại phu nhân làm như vậy thì đảo Đường Thụ của phu nhân chỉ sợ sẽ gặp phải áp lực không hề nhỏ đâu.”
Phu nhân Miller cười cười nói: “Kỳ thật cũng có rất nhiều quý tộc đã có ý kiến với vương thất rồi.

Tốt nhất thì nơi này cũng cần phải có một người trước đi đầu đã.”
Người đầu tiên đứng ra quy thuận thì tất nhiên cũng trở thành con chim đầu đàn bị người người nhắm bắn, lẽ đương nhiên thì mức độ nguy hiểm của việc này cũng không hề nhỏ rồi.

Nhưng mà, người xưa cũng có câu này, làm người đưa than ngày tuyết tất nhiên vẫn tốt hơn nhiều so với việc dệt hoa trên gấm rồi, chuyện này dù sao cũng có lợi cho thế cục và nếu như bọn họ có làm như thế sẽ làm cho người ta khắc ghi trong tâm khảm.
Trình Chu và vương thất sớm muộn gì cũng có một trận chiến vô cùng oanh liệt.

Đảo Đường Thụ của bọn họ vào ngay lúc này mà đứng ra lựa chọn đầu nhập vào thế lực của Trình Chu thì mọi việc cũng coi như đặt cược hên xui may rủi vậy, nếu mà Trình Chu thắng lợi thì đảo Đường Thụ của bọn họ chính là hòn đảo đã có công tòng long, sau này cũng là một trong những hòn đảo góp công lớn.

Nếu như mà Trình Chu thất bại thì cùng lắm bọn họ đi theo Trình Chu mà tan xương nát thịt thôi.

Nguy hiểm cao thì tiền lời lớn, đây cũng là lúc nên đặt cược rồi.
Trình Chu nhìn phu nhân Miller một hồi sau đó phải châm chước một chút rồi nói: “Phu nhân đã tín nhiệm chúng tôi như vậy thì tất nhiên chúng tôi cũng sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng mong đợi của phu nhân rồi.”
Phu nhân Miller cười cười nhưng cũng có chút tiếc nuối mà nói: “Dạo gần đây tình hình của đảo San Hô phát triển không tồi, nhưng mà khoảng cách của nơi này với đảo Đường Thụ chúng tôi lại hơi xa.”
Trình Chu gõ gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn rồi nói: “Kỳ thật thì cái khoảng cách này cũng không phải là vấn đề gì quá lớn, có thể thay đổi được mà.”
Phu nhân Miller ngẩng đầunnhìn Trình Chu cũng có chút khiếp sợ nói: “Chẳng lẽ là thực lực của Trình Chu các hạ đã có thể di dời toàn hộ hòn đảo rồi sao?”
Trình Chu gật gật đầu nói: “Có thể thử một lần.”
Phu nhân Miller nhìn Trình Chu rồi cười cười nói: “Trình Chu các hạ quả nhiên là thần nhân mà.

Sau này Hiệp Loan quần đảo này nhất định là thiên hạ của các hạ thôi.”
Trình Chu cười cười nói: “Phu nhân quá khen.

Tôi cũng chỉ muốn thử một chút thôi, việc thành rồi nói sau.”
Trình Chu lại quay về trang viên của tổ chức Quang Minh và cùng Dạ U thương lượng về vấn đề đảo Đường Thụ.
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Phu nhân Miller đang tính toán cho đảo Đường Thụ sáp nhập vào đảo San Hô sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.

Thực ra thì anh cảm thấy cái chủ ý này cũng không tồi.

Diện tích của đảo San Hô này hiện tại hơi nhỏ rồi.”
Dạ U quay sang nhìn Trình Chu rồi giật mình mà nói: “Anh đang tính toán di chuyển cả đảo Đường Thụ tới đây sao?”
Trình Chu nhiệt tình mà gật đầu rồi nói: “Đường thụ chính là thứ tốt nha.

Nên anh thấy càng nhiều càng tốt.”
Đảo San Hô đã thành lập một xưởng sản xuất đường ngay bên cạnh rừng đường thụ của hòn đảo rồi.

Ở hiện thế thì với số lượng đường thụ này mà dùng sản xuất đường thì cung không đủ cầu, hơn nữa loại đường mới này rất được hoan nghênh ở hiện thế.

Trước đó không bao lâu thì Bạch Nham đã kiến nghị với hắn là mở rộng quy mô trồng đường thụ thêm một chút nữa.

Hắn cũng ngồi đó nghe qua Bạch Nham càm ràm vài lần rồi, thật ra hắn cũng rất động tâm đấy chứ, nhưng mà dạo này hắn có quá nhiều việc cần phải giải quyết cho nên hắn cũng chưa bứt được thời gian để xử lý việc này.
Dạ U nhìn Trình Chu cũng có chút khó xử nói: “Diện tích của đảo Đường Thụ cũng không nhỏ đâu.

Anh nắm chắc chứ?”
Trình Chu vô cùng tự tin mà nói: “Anh cũng chỉ có vài phần nắm chắc thôi, chúng ta có thể thử một lần cũng được mà, nếu không được thì từ bỏ lần sau thử lại.”
Sau khi tới hiện thế một chuyến thì thực lực của hắn cũng được dâng lên không ít rồi.

Trước kia thì thực lực không đủ cho nên hắn cũng buộc phải sử dụng cách khác, nhưng mà hiện tại thì Trình Chu cũng cảm giác được thực lực hiện tại của hắn rất ổn, có khi thực lực hiện tại của hắn cũng cường đại đến mức hắn cũng phải tự sợ hãi bản thân mình luôn, cho nên cái chuyện di chuyển cả một hòn đảo này hắn có thể thử một lần cũng được, coi như thử năng lực của bản thân trước trận chiến đi.
Dạ U: “Nếu như vậy thì chúng ta động thủ thôi.”
Nếu như chuyển hòn đảo thành công thì chắc chắn cũng việc này có tác dụng răn đe với các thế lực khác của Hiệp Loan quần đảo này.
Trình Chu cười cười nói: “Chúng ta qua bên đó thử đi.”
Dạ U cũng có chút mong chờ mà nói: “Được ạ.”
……
Trình Chu mang Dạ U cùng với vợ chồng hầu tước đảo Đường Thụ thuấn di đến đảo Đường Thụ.
Hầu tước đảo Đường Thụ nhìn phu nhân Miller cũng có chút khó hiểu nói: “Sao đột nhiên họ lại đưa chúng ta về nhà vậy?”
Phu nhân Miller nhìn Hầu tước đảo Đường Thụ nói: “Làm sao vậy? Ông luyến tiếc không muốn trở về sao?”
Hầu tước đảo Đường Thụ gãi đầu cũng có chút ngượng ngùng nói: “Thật ra thì ý tôi cũng không phải như vậy.

Nhưng mà Yisi và Roland vẫn còn đang ở bên kia mà.”
Mấy ngày nay khi mà vợ chồng bọn họ đi tới định cư ở đảo San Hô thì Roland vẫn luôn cùng hai người bọn họ chạy tới nhà hàng ngự thiện thế gia điểm danh, mà điểm danh một cách vô cùng thường xuyên.

Mà hầu tước đảo Đường Thụ cũng đi theo Roland mỗi ngày để ăn ké, hai người bọn họ cũng hợp cạ mà ăn đến quên cả trời đất.
Phu nhân Miller trừng mắt nhìn hầu tước đảo Đường Thụ rồi nói: “Cũng không biết là người nào trước kia trách móc con trai chỉ vì ăn mà không màng đến tôn nghiêm quý tộc ấy nhỉ? Hiện tại thì lão già ông lại vì miếng ăn mà biểu hiện còn hèn mọn hơn cả con trai là sao hả? Ông nên nhìn lại bản thân đi, coi béo thế nào rồi kìa.”
Hầu tước đảo Đường Thụ cũng có chút ngượng ngùng mà cười cười nói: “Thật ra là tôi có đi theo cũng chủ yếu là để nhìn chằm chằm con trai chúng ta thôi mà.

Nhưng mà Trình Chu các hạ muốn tới đây để làm cái gì chứ?”
“Tôi đã thương lượng qua với ông rồi mà, chúng ta đầu nhập vào đảo San Hô.” Phu nhân Miller nói.
Hầu tước đảo Đường Thụ nghe vậy thì nhăn chặt mày cũng có chút khó hiểu mà nói: “Đầu nhập thì đầu nhập thôi.

Chúng ta đầu nhập vào đảo San Hô thì bọn họ đưa chúng ta về đây làm gì chứ? Không lẽ là Trình Chu các hạ chướng mắt đảo Đường Thụ của chúng ta cho nên bọn họ đẩy hai chúng ta về địa bàn sao?”
Phu nhân Miller lắc đầu rồi nói: “Không phải vậy đâu.

Ông đừng đoán mò nữa.”
Trình Chu điều động sức mạnh không gian rồi sử dụng sức mạnh không gian đó mà nhổ bật toàn bộ gốc rễ của hòn đảo này.
Hầu tước đảo Đường Thụ đang đứng ở trên đảo thì bị chấn động một lúc sau đó ông cũng có chút kích động mà hô lớn: “Động đất, động đất.”
Phu nhân Miller nhìn hầu tước đảo Đường Thụ một cái cũng có chút bất đắc dĩ nói: “Không phải động đất đâu.

Trình Chu các hạ đang tính toán sáp nhập đảo Đường Thụ chúng ta với đảo San Hô luôn.

Hiện tại đang tiến hành cắt thì phải.”
Hầu tước đảo Đường Thụ cũng có chút kích động nói: “Sáp nhập hai đảo? Sao bà không nói với tôi trước chứ?”
Phu nhân Miller cau mày nói: “Bởi vì lúc ấy Trình Chu các hạ cũng không xác định được là sẽ thành công cho nên tôi cũng không nói trước với ông.”
Hầu tước đảo Đường Thụ cũng có chút tò mò nói: “Có thể thành công sao?”
Phu nhân Miller gật đầu nói: “Chắc là có thể thôi.”
Sau đó phu nhân Miller cũng có cảm giác hình như cả hòn đảo Đường Thụ này đang được bay lên, chắc là Trình Chu đã sử dụng sức mạnh không gian để cắt luôn phần đất nền ở dưới đáy biển sâu của hòn đảo này rồi.

Bước tiếp theo chính là mang toàn bộ hòn đảo này di động tới đảo San Hô thôi.
Cảm giác được là đảo Đường Thụ đang di động nên hầu tước đảo Đường Thụ cũng theo bản năng trừng mắt mà nói: “Hình như đã tách ra rồi.”
Phu nhân Miller gật đầu nói: “Chắc là vậy.”
Hầu tước đảo Đường Thụ cũng nhịn không được mà phải cảm thán: “Thủ đoạn này cũng quá thần kỳ rồi.”
Michael đang đứng bên bờ biển mà chỉ đạo mọi người dọn dẹp sạch sẽ khu vực phía Tây của hòn đảo.
Rogulei cau mày quay qua nhìn Michael cũng có chút lo lắng mà nói: “Trình Chu các hạ lại muốn cắt thêm một hòn đảo nhỏ lại đây nữa sao? Nhưng mà thời điểm hiện tại thì hướng gió của cả cái Hiệp Loan quần đảo này vẫn trong tình trạng khẩn trương lắm, cho nên Trình Chu các hạ cũng không cần cho mọi người thêm một liều kích thích nữa đâu.

Quý tộc của Hiệp Loan quần đảo hiện nay đang rất sợ hãi, thời buổi này đang rối loạn như vậy mà Trình Chu các hạ còn ép sát tới cỡ này thì càng dễ dàng ép cho đám quý tộc đó hướng về vương thành thôi, có khi đám quý tộc đó còn tụ tập lại đánh tới đảo San Hô luôn đấy.”
Michael nhìn Rogulei nói: “Anh đừng nói với em mấy lời này, anh nên nói với thẳng với Trình Chu luôn ấy.”
Rogulei: “……” Nói với Trình Chu những lời này sao? Hắn không dám.
Michael cười cười nói: “Anh yên tâm, lần này không phải là cường mua cường bán nữa đâu.

Chỉ là kế hoạch lần này của Trình Chu có chút lớn cho nên Trình Chu cũng không biết là có thể thành công hay không thôi.”
Rogulei cũng có chút tò mò nói: “Lần này là muốn làm gì vậy?”
Michael nhìn về phía hải vực ở đằng xa rồi nói: “Từ từ thì anh cũng biết thôi.”
Lúc đi thì Trình Chu cũng đã nói là chỉ thử làm một lần thôi nên Michael cũng không biết là Trình Chu có thành công hay không cho nên hắn cũng không muốn mở miệng nói trước bất kỳ cái gì cả.
Rogulei cũng có chút mê mang mà nói: “Sao em lại càng ngày càng bí hiểm thế này chứ?”
Bỗng nhiên đôi mắt của Michael sáng rực lên nói: “Tới.”
Rogulei cũng quay qua nhìn về phía biển ở đằng xa thì cũng trừng mắt mà hô: “Vãi đạn, cái gì thế kia? Đó là cái gì vậy?”
Cảm xúc của Michael cũng có chút phập phồng mà nói: “Cái đó hẳn là đảo Đường Thụ.”
Rogulei nghe vậy cũng có chút kinh ngạc mà nói: “Chẳng lẽ là Trình Chu các hạ đã cắt toàn bộ đảo Đường Thụ tới đây đó hả?”
Michael gật đầu nói: “Hình như là thế.”
Rogulei: “Đem toàn bộ hòn đảo cắt tới đây luôn sao? Hình như lần này Trình Chu các hạ gây chuyện cũng quá lớn rồi.”
Michael: “Hầu tước đảo Đường Thụ đã quyết định đầu nhập vào thế lực của Trình Chu các hạ rồi mà, cho nên Trình Chu mới quyết định sáp nhập hai đảo đấy.
Rogulei: “Thì ra là thế.”
Mấy thành viên của liên minh Thiên Tuyển Giả cũng đang đứng ở bên bờ biển, cho nên bọn họ cũng vô cùng tự nhiên mà nhìn thấy nguyên một hòn đảo nhỏ xuất hiện mắt, sau đó cả đám bọn họ cũng bắt đầu ồn ào bàn tán.
“Không ngờ là bọn họ còn cắt luôn cả một hòn đảo Đường Thụ rộng lớn kia lại đây luôn.” Tố Dạ nói.
Phi Ưng nhìn hòn đảo nhỏ đang ở đằng xa thì vỗ đôi cánh mà nói: “Nghe nói là hầu tước đảo Đường Thụ đã chủ động đầu nhập vào tổ chức Quang Minh.

Lần này không phải là Trình Chu cường mua cường bán đâu.”
Tố Dạ: “…”
Cái này không phải trọng điểm đâu tên ngốc này.

Trọng điểm chính là thực lực của Trình Chu lại tăng lên rồi kìa.
Thời điểm khi mà Trình Chu cắt khu bến tàu của đảo Thiên Tinh kia thì người này vẫn phải nhờ tới người của liên minh bọn họ tới hỗ trợ.

Lần này thì hay rồi, người này cùng với Dạ U lại liên thủ với nhau rồi mang toàn bộ hòn đảo Đường Thụ kia tới đây luôn.

Cái đáng sợ là hai người Trình Chu và Dạ U kia mới rời đi có một chuyến thôi đấy, ra ngoài một chuyến mà sau khi trở về lại biến hoá nghiêng trời lệch đất tới vậy đúng là khó hiểu mà.

Tại sao mà sau khi quay trở về thì khí tức trên người của người này đã tăng lên nhiều như vậy được chứ? Không biết là có chuyện gì đã xảy ra.
Phi Ưng: “Không phải là Dạ U mới tiến giai sao? Thực lực của Ma lực tiến hóa giả thật sự là rất khủng bố đấy.”
Tố Dạ hồi hộp nói: “Chỉ e là không chỉ có Dạ U tiến giai thôi đâu.

Chắc chắn là Trình Chu Chỉ đã đột phá rồi.”
Phi Ưng gật đầu nói: “Chắc là thế.”
Theo Mir đã nói thì năng lượng của mạch khoáng ở khu mỏ thạch kia đã bị Trình Chu hấp thụ rất nhiều.

Lượng năng lượng mà Trình Chu hấp thụ có khi còn nhiều hơn cả năng lượng mà Dạ U đã hấp thụ nữa đấy.

Hấp thu nhiều năng lượng như vậy thì thực lực tăng lên cũng là chuyện bình thường thôi, nếu không thăng cấp thì mới kỳ quái ấy chứ.
Đảo Đường Thụ bị dịch tới khu vực phụ cận của đảo San Hô nhưng mà bọn họ cũng không tiến hành dung hợp hai hòn đảo này lại.
Trình Chu nói cho hầu tước đảo Đường Thụ nên đi trấn an dân tâm trên hòn đảo trước, cũng coi như là cho người dân của hai hòn đảo này giao lưu với nhau một thời gian đã, chờ cho đến khi tình hình ổn định lại rồi bọn họ mới suy xét đến việc dung hợp hai hòn đảo này lại sau.

Hiện tại cũng không cần vội vã làm gì.
Mấy thành viên của đội xây dựng đang đứng bên cạnh bờ biển nhìn thấy một hòn đảo to đùng tự nhiên xuất hiện thì trợn mắt há hốc mồm.
“Trình thiếu lại đi tới chỗ nào để cắt luôn một hòn đảo lớn như vậy tới đây đấy hả? Hòn đảo này hình như hơi lớn quá rồi.”
“Thực lực này cũng quá khủng bố rồi.

Lúc trước mấy chuyên gia nông nghiệp cũng mang theo rất nhiều hạt giống tới đây để chuẩn bị trồng trọt, lúc đó bọn họ vẫn luôn ghét bỏ là hòn đảo San Hô này có diện tích quá nhỏ cho nên bọn họ vẫn luôn kích thích Trình thiếu đi di chuyển thêm mấy mảnh đất nữa tới đây mà.

Đúng lúc quá rồi còn gì nữa, mấy chuyên gia kia cũng im lặng khỏi cảm ràm nữa rồi.”
“Lão đại, lần này phiền toái lớn rồi.

Làm sao mà có thể dung hợp hòn đảo kia đây.

Đây là một công trình cực kỳ lớn đấy.”
Đội trưởng Vương của đội xây dựng nhìn hòn đảo đang ở đằng xa thì vừa kích động vừa lo lắng mà nói: “Đây đúng là một công trình lớn mà, nhưng mà anh có người tiếp sức.”
“………”
…….
Đảo Đường Thụ quy phục vào đảo San Hô cũng đã đánh một cú sâu và tác động không nhỏ đến toàn bộ Hiệp Loan quần đảo.
Rất nhiều thế lực của vương thất đều đi đầu mà chỉ trích hầu tước đảo Đường Thụ không biết phân biệt đúng sai mà dám đầu nhập vào thế lực Đoạ ma giả.
Có người chỉ trích thì cũng có người đồng cảm với quyết định này, thật ra ở nơi này cũng có người lại cảm thấy là đầu nhập vào thế lực của Đoạ ma giả cũng là chủ ý không tồi đâu, thế lực bên phía vương thất dạo này càng ngày càng xuống dốc rồi còn thế lực của Đoạ ma giả thì đúng là đang lên như diều gặp gió.
Bên phía bờ biển của đảo San Hô hiện tại đang tụ tập không ít con em quý tộc đang đứng đó để mà hóng chuyện.
Đông đảo những vị tiểu thư và công tử của gia đình quý tộc chứng kiến hình ảnh đảo Đường Thụ bị dịch chuyển tới đây thì khiếp sợ không thôi.
“Thật không ngờ ….

Không ngờ là toàn bộ đảo Đường Thụ lại bị chặt tới đây.

Chuyện này cũng kinh khủng quá rồi.”
“Là do tên Trình Chu kia cắt một khối nhỏ nên hắn ta không đã nghiền hả? Hiện tại hắn ta chặt luôn một hòn đảo tới đây mới vui đúng không?”
“Diện tích của toàn bộ cái đảo Đường Thụ kia còn lớn hơn đảo San Hô này mấy lần ấy chứ.

Kỳ thật là mọi người phải nói là đảo San Hô dung nhập vào đảo Đường Thụ mới đúng.”
“Không gian Năng lực giả đúng là quá tuỳ hứng rồi.

Muốn cắt cái nào thì cắt cái đó, này đúng là quá tiện rồi.”
Tuy là mấy con em quý tộc này vẫn cảm thấy Năng lực giả quá tà môn nhưng mà nhìn thấy năng lực của Trình Chu như vậy thì họ vẫn không nhịn được mà phải hâm mộ không thôi.
“Nghe nói là hầu tước đảo Đường Thụ đã đầu nhập vào thế lực của Trình Chu rồi đúng không? Có ai biết tin này chưa?”
“Thật không ngờ đấy, nghe nói là lúc trước hầu tước đảo Đường Thụ còn nháo nhào muốn thảo phạt đảo San Hô này mà hiện tại đã quy thuận rồi.”
“Mấy ngày trước tôi còn gặp hầu tước đảo Đường Thụ này đang lăn lộn ở nhà hàng ngự thiện thế gia đấy.

Chắc chắn là vị hầu tước này đã bị đầu bếp của Ma thần mê hoặc rồi.”
“Cũng đâu còn biện pháp nào khác đâu.

Kỳ thật là vị đầu bếp của Ma thần này quá tài năng rồi, đáng tiếc là phiếu trải nghiệm của tôi quá ít cho nên tôi cũng chỉ có thể ở nhà hàng đó ăn một bữa duy nhất mà thôi.

Hiện tại nghĩ tới thôi mà tôi còn thèm chảy nước miếng đây này.

Nhưng mà sao phiếu của tôi ít thế nhỉ? Có ai muốn bán lại không?”
“……”
End chap 255
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng