Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Đảo San Hô - trang viên của tổ chức Quang Minh.
Dạ U đi tới bên cạnh Trình Chu rồi ngồi xuống hỏi: “Anh làm sao vậy? Đang nghĩ cái gì mà đăm chiêu vậy?”
Trình Chu quay qua nhìn lại Dạ U rồi nhíu mày nói: “Anh đang nghĩ về tên quái dị người bạch tuộc kia.”
Dạ U: “Anh nghĩ đến tên kia làm gì?”
Trình Chu nhíu mày rồi nói: “Hình như là viên tinh hạch cắn nuốt của con bạch tuộc kia đã bị anh hấp thu rồi thì phải.

Sau khi hấp thu thì anh cảm thấy dường như là anh đã có thêm một năng lực đặc thù nữa.”
Ban đầu thì người bạch tuộc kia chắc hẳn là muốn cắn nuốt năng lực không gian của hắn, nhưng mà khéo quá hoá vụng, tên bạch tộc đó đã đánh thức luôn cái ham muốn ăn uống của cánh cửa không gian luôn rồi, cho nên lúc đó tên bạch tuộc kia cũng bị phản ngược lại mà bị nuốt luôn viên tinh hạch cắn nuốt.
Dạ U cười cười rồi tâm tình cũng không tồi mà nói: “Thật sao? Nói vậy thì lần này anh lại thu được đại vận rồi.”
Trình Chu rất có hứng thú nói: “Em biết cái gì rồi đúng không?”
Dạ U cười cười nói: “Trận chiến lần trước với con bạch tuộc kia thì Palmyra cũng tranh thủ mà thu được không ít tin tức hữu ích.

Nhưng phần lớn trong đó lại là những suy nghĩ của con bạch tuộc kia.

Em cũng đi kiểm tra một lượt, cũng phát hiện được không ít thư tịch liên quan đến kế hoạch tạo Thần của năm ấy ở bên trong mật thất, nói chung là em cũng tìm thêm được không ít thông tin hữu dụng.

Cuối cùng thì cũng chắp vá được phần nào những gì mà người bạch tuộc đã từng trải qua.”
Trình Chu như bị khơi mào lòng hiểu kỳ mà hỏi: “Vậy là em đã biết lai lịch của viên tinh hạch cắn nuốt kia rồi sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Xem như là vậy.”
Dạ U chậm rãi sắp xếp lại thông tin rồi nói: “Nghe nói trong truyền thuyết từ rất lâu rồi, thời Thượng cổ khi mà thiên địa này vẫn còn thuở sơ khai, mảnh thiên địa này đã cho ra đời hai vị Thần.

Một người là vị Thần pháp tắc khống chế sức mạnh của muôn vàn pháp tắc trong thiên hạ.

Còn có một vị chính là Thần sinh mệnh, có thể không chế mọi sự hưng thịnh suy của các loài thực vật trên mảnh thiên địa này.

Mãi sau này thì mới có con người cũng chính là Nhân tộc ra đời.

Sau khi Nhân tộc ra đời thì họ cũng vì cầu sinh mà cầu xin hai vị Thần này bảo hộ để bọn họ có thể sống sót.”
“Nhân tộc lúc đó rất nhỏ bé và yếu đuối, bọn họ cũng không hề có chút sức mạnh nào đặc biệt cả.

Vì sinh tồn cho nên bọn họ đã cầu xin Thần giúp đỡ cho họ.

Sau đó thì Nhân tộc cũng xuất hiện những người biết tu luyện đấu khí, có sức mạnh, dần dần thì Nhân tộc cũng có tiếng nói và có địa vị ở thế giới này.”
“Lúc ấy dường như cũng có 2 loại giả thuyết đã xảy ra.

Một giả thuyết chính được cho rằng vị Thần pháp tắc này là một Thần quá mức lạnh nhạt vô tình, hơn nữa bản tính cũng quá âm trầm và bạo lực, người ta còn đặt cho vị Thần này là ác Thần, tà Thần.

Mà vị Thần còn lại chính là Thần sinh mệnh, đây là vị Thần rất ấm áp và chăm lo cho Nhân tộc, có thể thúc giục các loại thực vật tạo ra lương thực trợ giúp cho Nhân tộc có cái ăn, hơn nữa những loại thức ăn này còn giúp nhân tộc gia tăng đấu khí, nên mọi người cũng tôn sùng đây chính là một vị thiện Thần.”
“Một loại giả thuyết khác chính là mọi sự tồn tại trên thế gian này đều phải tuân theo một pháp tắc duy nhất nhất định để tồn tại.

Nếu không có pháp tắc thì chính là những tồn tại dị loại cần phải loại trừ.

Chính vị vậy mọi người cho rằng Thần pháp tắc là Thần chính thống còn Thần sinh mệnh chính là tà Thần không chính thống cho nên không được phép tồn tại.”
“Một núi không thể dung được hai hổ, hai vị Thần này đều muốn tiêu diệt đối phương cho nên bọn họ cũng dần đi đến bạo phát và phát động chiến tranh.

Tuy rằng không biết ai là tà Thần ai là thiện Thần nhưng mà kết cục đã dẫn tới chiến tranh.

Sau trận chiến đó thì hai vị Thần này đều lưỡng bại câu thương và song phương đều ngã xuống, cuối cùng thì trận chiến cũng đi đến hồi kết thúc.

Hai vị Thần này song song ngã xuống cho nên Thần cách của hai người này cũng biến thành những mảnh nhỏ rơi rụng tứ phương.”
“Lúc đó Nhân tộc cũng nhặt được một vào mảnh nhỏ của Thần pháp tắc và cộng minh với những mảnh nhỏ này biến thành Năng lực giả, bên trong mỗi một Năng lực giả có chứa một viên tinh hạch, chính là những mảnh vỡ thần cách của Thần pháp tắc.
“Mà thần cách của Thần sinh mệnh vỡ vụn ra lại biến thành Tinh Linh, và ở trong những tình huống đặc biệt thì những mảnh vỡ thần cách của Thần sinh mệnh cũng biến thành Tinh Linh để giục sinh cây cỏ phát triển.”
“Cũng bởi vì năm đó hai vị Thần này xung khắc như nước với lửa cho nên Năng lực giả có thể thức tỉnh năng lực và những Tinh Linh có xung đột lẫn nhau.

Đây cũng là lý do mà Năng lực giả không thể khế ước được với Tinh Linh, và Tinh Linh nếu bị Năng lực giả ép buộc quá cũng tự bạo mà chết.”
Trình Chu gật đầu nói: “Hoá ra là vậy sao? Nếu là như vậy thì có thể giải thích được rất nhiều việc rồi.

Nếu chuyện này mà đúng như em nói vậy thì mảnh tinh hạch lớn bên trong người bạch tuộc chính là ….”
Dạ U híp mắt nói: “Là một phần của mảnh vỡ thần cách.

Hơn nữa, theo những thông tin mà em đọc được thì cái khối tinh thạch lớn kia có thể được xem như là một trong những mảnh vỡ thần cách trung tâm của Thần pháp tắc.

Khối mảnh vỡ thần cách này có thể hấp thu những viên tinh hạch của những người khác làm cho mảnh vỡ của thần cách càng ngày càng mạnh hơn.

Đến cuối cùng thì có thể đạt được mục đích vĩnh viễn thành Thần.”
Lúc trước, khi vừa mới biết những tên luyện dược sư biến thái kia đã từ đâu mà lấy ra được cái kế hoạch tạo Thần này thì Trình Chu nghe còn cảm thấy khá là vớ vẩn và cho rằng bọn họ bị hoang tưởng nặng rồi.

Nhưng mà, sau khi nghe Dạ U giải thích thì bỗng nhiên Trình Chu cũng phát hiện ra một hướng suy nghĩ khác, có thể cái kế hoạch vớ vẩn này của đối phương nghe cũng rất hợp lý đấy chứ, tính ra thì sự tích đó mà thật thì chuyện tạo Thần cũng là chuyện mà đám khoa học điên kia có thể nghĩ ra được thôi.
Trình Chu bỗng nhiên cảm thấy khá phân vân, dường như hắn đã hiểu lầm người bạch tuộc kia rồi thì phải, nếu như người này không cực đoan quá mức thì có vẻ như đối phương cũng không hẳn là một kẻ điên mất hết lý trí.

Cái gọi là kế hoạch tạo Thần này cũng không phải là không có phương hướng đi, hơn nữa nó còn có lý luận cơ sở rất chắc chắn để chống đỡ cho nữa đây chứ.

Có vẻ như Palmyra cũng đã tiếp thu hết những tin tức này rồi cho nên lúc đó cô bé mới nói ra những lời như vậy với Phong Ngữ.
“Khó trách lúc đó hắn đã nói là hắn chỉ thu lại sức mạnh của Thần linh.

Lúc hắn thả ra những cái xiềng xích kia hẳn là xiềng xích pháp tắc rồi.” Trình Chu nói.
Dạ U gật đầu nói: “Đúng là như vậy.”
Trình Chu cũng có chút nghi hoặc mà nói: “Nhưng mà em có biết vì sao người bạch tuộc lại thất bại không?”
Dạ U lắc đầu nói: “Em cũng không biết.

Nếu phải hỏi nguyên nhân chính xác thì chắc là không có, dù sau thì chuyện này cũng có nhiều lý do tác động tới.

Hơn nữa cái kế hoạch tạo Thần này cũng chỉ còn là kế hoạch viết trên giấy tờ mà thôi.

Mà nguyên nhân lớn nhất thì chắc hẳn là người bạch tuộc này không được mảnh vỡ thần cách tán thành.

Như truyền thuyết kia nói thì nếu có người mà được mảnh vỡ thần cách cộng minh thì hẳn là mảnh vỡ thần cách này sẽ chủ động dung nhập vào trong cơ thể của người đó.”
“Tiêu phí lớn như vậy, lao tâm khổ tứ nhiều năm như thế mà mảnh vỡ thần cách này lại không chấp thuận người bạch tuộc, nói chung cố gắng quá nhiều nhưng không đạt được kết quả như mong muốn cho nên tâm tình của người bạch lúc đó chắc hẳn là không quá cam lòng.

Có vẻ như lúc đó người bạch tuộc đã sử dụng phương pháp gì đó để mạnh mẽ mà dung nhập viên mảnh vỡ thần cách đó vào cơ thể.

Chính vì bị ép buộc cục đoạn như thế cho nên mảnh vỡ thần cách này hoàn toàn không thể dung nhập được các viên tinh hạch của Năng lực giả khác.

Và cũng mục đích cưỡng chế dung nhập để có thể sử dụng được những năng lực của những viên tinh hạch kia cho nên người bạch tuộc cũng tự cải biến bản thân hắn ta trở thành cái dạng người không ra người kia thôi.”
Trình Chu vuốt cằm trầm tư như suy nghĩ vấn đề gì đó.
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Anh đang nghĩ gì đấy?”
Trình Chu híp mắt nói: “Anh nghĩ tới lúc trước khi con bạch tuộc kia tự bạo thì anh cũng đã thu được một vài hình ảnh.”
Lúc cánh cửa không gian dung hợp viên cắn nuốt tinh hạch kia thì Trình Chu cũng đã thu được một vài hình ảnh, đây có lẽ là ký ức nằm trong góc khuất sâu nhất của người bạch tuộc.
Lúc đó thì Trình Chu cũng không thể lý giải được cái hình ảnh có hàm ý gì nhưng sau khi nghe Dạ U nói tiếp thì Trình Chu có thể lý giải được rồi.
Lúc đó hắn đã nhìn thấy hình ảnh một người đàn ông đang quỳ gối trước một mảnh tinh hạch và cầu nguyện, trên mặt người đàn ông đây cũng tràn ra một vẻ si cuồng và kích động không ngừng.

Người kia chắc hẳn là dung mạo thật sự của người bạch tuộc trước khi cải tạo thân thể.

Lúc ấy chắc hẳn là người bạch tuộc đang cầu xin mảnh vỡ thần cách cộng minh với hắn ta.

Nhưng mà mảnh vỡ thần cách không coi trọng người bạch tuộc lắm cho nên nó cũng không sinh ra bất kỳ phản ứng nào.
Chính vì không được mảnh vỡ thần cách chấp thuận nên người bạch tuộc mới cảm thấy thất vọng đến cùng cực và phải tìm kiếm những phương pháp cực đoan tới vậy.
Tất nhiên thì sau đó đối phương đã dùng các phương thức vô cùng cực đoan để gán cho Năng lực giả trở thành các Đoạ ma giả, rồi vương thất cũng bắt đầu mượn cơ hội này để mà săn giết Năng lực giả để đào tinh hạch mang về cho con bạch tuộc.

Có lẽ ở một mức độ nào đó thì mấy luyện dược sư tham gia kế hoạch tạo Thần này cũng cần nguyên liệu là tinh hạch để nghiên cứu, về phương diện khác thì chính là sự đố kỵ vô cùng sâu sắc của người bạch tuộc đối với các Năng lực giả có được sức mạnh của Thần kia mà thôi.

Lúc trước ở đại lục Tinh Linh thì Năng lực giả cũng được xưng là sứ giả của Thần, cũng có nghĩa những Năng lực giả cũng là những thiên tuyển giả chân chính.

Mà người bạch tuộc lúc ấy chắc hẳn là tâm cao khí ngạo, vì không được Thần tán thành cho nên hắn ta mới không cam lòng, cuối cùng thì tính tình của hắn ta mới trở thành cực đoan như vậy.
Trình Chu cười cười nói: “Dạ U, hình như mảnh vỡ thần cách kia đã bị cánh cửa không gian áp chế đúng không?”
Dạ U gật đầu rồi nói: “Đúng vậy.

Lúc ấy người bạch tuộc kia có lẽ là đang muốn cắn nuốt viên tinh hạch của em, nhưng mà thời điểm những sợi xiềng xích kia phóng ra lại bị hư ảnh của cánh cửa không gian trong cơ thể em chặn lại.

Hắn ta cũng làm như vậy với anh và bị cánh cửa không gian chặn đứng lại luôn, cho nên hắn ta mới bị kích động tới như vậy đấy.

Có lẽ là hắn đang hoài nghi cánh cửa không gian của anh chính là một mảnh vỡ thần cách nhưng mà cấp bậc của cánh cửa không gian lại cao hơn mảnh vỡ thần cách của hắn.”
Trình Chu chớp mắt nói: “Là mảnh vỡ thần cách có cấp bậc cao cấp hơn sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Chắc là vậy.”
Có thể khắc chế được mảnh vỡ thần cách thì cũng chỉ có thể là mảnh vỡ thần cách có cấp bậc coa hơn mà thôi.
Trình Chu nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Cũng có khả năng.”
Nói không phải tự hào chứ cánh cửa không gian của hắn lợi hại như vậy cơ mà, cho nên cánh cửa không gian này có quan hệ gì đó với Thần hay có là mảnh vỡ thần cách gì đó đi chăng nữa thì cũng có thể lý giải được thôi.
Trình Chu bỗng nhiên nhớ tới ánh mắt cực kỳ ghen ghét của người bạch tuộc lúc đang đánh nhau với hắn.

Chậc, đến lúc này thì hắn cũng có thể lý giải được phần nào rồi.
Đối phương đã vì cái mảnh vỡ thần cách còn chưa thể xác thực được chính xác đó là cái gì mà chịu cải tạo cơ thể mình thành cái dạng quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ như kia rồi.

Vậy mà đối phương lại nhìn thấy hắn có được một mảnh vỡ có cấp bậc còn cao cấp hơn mảnh vỡ mà đối phương sở hữu, hơn nữa hắn lại chẳng có tí hiểu biết gì về mấy cái này cả.

Cũng có lẽ vì vậy cho nên tín ngưỡng từ trước tới nay của người bạch tuộc tôn thờ đã bị đánh cho một kích mà vỡ vụn luôn cho nên người bạch tuộc mới bùng nổ tới vậy đấy.
Dạ U chống cằm rồi nói: “Thời điểm em khế ước con quả nham đại Tinh Linh kia thì em cảm giác là hai luồng lực lượng của đấu khí và năng lực đang tranh phong với nhau, lúc đó em còn nghĩ rằng em suýt nữa thì đã làm hại con đại Tinh Linh kia rồi.

Nhưng mà ngay sau đó thì hư ảnh của cánh cửa không gian đã xuất hiện rồi bao phủ xuống làm cho hai loại lực lượng này an tĩnh lại luôn.”
Trình Chu híp mắt thầm nghĩ: Có vẻ như đây cũng là một bằng chứng.

Nói như vậy thì trong nhiều năm qua thì lực lượng của hai vị Thần đàn em này vẫn luôn đánh nhau trong cơ thể Dạ U, nhưng mà lực lượng của hai vị Thần này vẫn luôn tồn tại trong thân thể Dạ U với trạng thái cân bằng, mà hiện tại thì hại vị Thần này đã bị một ông đại ca mạnh hơn áp chế cho nên biểu hiện mới ngoan ngoãn lại như vậy.
Dạ U: “Sau khi anh hấp thu mảnh vỡ thần cách của người bạch tuộc thì anh cảm thấy như thế nào?”
Trình Chu suy tư một chút rồi nói: “Chắc là vẫn ổn.

Có lẽ cánh cửa không gian đã biến thành cánh cửa không gian thôn phệ rồi.”
Dạ U cười cười nói: “Thôi đi bước nào tính bước đó vậy.

Nhưng mà có vẻ chúng ra sắp có phiền toái rồi.”
Trình Chu có chút khó hiểu nói: “Phiền toái gì?"
Dạ U nhướn mày nói: “Theo những thông tin của những tài liệu ở bên trong mật thất đó lưu lại thì hình như tổ tiên của đại công tước Oss này thật ra là quý tộc hoặc là vương tộc gì đó của đại lục Tinh Linh bên kia.

Mấy người này vì tranh đoạt tước vị mà đánh nhau túi bụi, nhưng mà mấy tổ tiên của đại công tước Oss đã thất bại.

Sau đó họ đánh cắp sách cấm của vương tộc này cất đi, cuối cùng và bị điều tới một nơi bị ruồng bỏ là Hiệp Loan quần đảo này.

Chúng ta cũng biết Hiệp Loan quần đảo này là một nhà tù bị cái lồng giam không gian bao trùm mà.

Cái lồng giam này thực chất ra cũng là một cái đại trận phong ấn để giam mảnh vỡ thần cách này lại.

Cho nên lồng giam này mới có thể kiên cố tới vậy.”
Trình Chu cũng có chút ngoài ý muốn mà nói: “Phong ấn?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.

Bởi vì mảnh vỡ thần cách này có thuộc tính thôn phệ rất mạnh mẽ cho nên bản thân nó cũng cực kỳ tà dị.

Lúc trước mảnh vỡ này cũng đã từng tạo nên rất nhiều sóng gió cho những người ở đại lục Tinh Linh bên kia rồi.

Chính vì vậy cho nên sau này có một vị Năng lực giả cũng từ đâu mà có được một mảnh nhỏ không gian.

Sau đó thì người này cũng mang theo mảnh vỡ thần cách thôn phệ biến mất cùng với mảnh nhỏ không gian luôn.

Cuối cùng thì nơi này cũng xuất hiện.”
“Trước đó thì tổ tiên của đại công tước Oss cũng dựa trên những tin tình báo cùng những vết tich để lại đã phân tích qua một thời gian, cuối cùng thì bọn họ cũng xác định được là mảnh vỡ thần cách này hẳn đang bị giam giữ và nằm ở Hiệp Loan quần đảo, mà bọn họ cũng bị xua đuổi cho nên bọn họ mới phải vượt nghìn đại dương mà tiến tới nơi này.
“Những vị tổ tiên lúc đó của đại công tước Oss cũng không tìm được mảnh vỡ thần cách thôn phệ này, nhưng mà bọn họ đã đem thông tin này truyền đời lại cho các thế hệ con cháu của mình.

Truyền mãi cho đến thế hệ của người bạch tuộc thì mới phát hiện ra nơi phong ấn của mảnh vỡ thần cách.”
“Dựa theo những gì mà Palmyra cảm ứng được thì viên tinh thạch này đúng là rất tà dị, hơn nữa trên viên tinh thạch này chắc hẳn là có bóng dáng của một người nào đó khá là kỳ quái đang bám vào.

Đặc biệt hơn thì phương pháp cải tạo con người thành bạch tuộc cũng như phương pháp chăn nuôi huyết thú kia đều có liên quan đến mảnh vỡ thần cách này.

Khối mảnh vỡ thần cách vô cùng tà dị này cũng từng tạo ra bao nhiêu hạo kiếp khôn lường cho những người ở đại lục Tinh Linh bên kia, cho nên người phong ấn đó cũng không còn cách nào khác buộc phải lựa chọn phong ấn nó lại.”
“Lúc mà người bạch tuộc đánh nhau với anh thì cái lúc cuối cùng đó hắn đã tự từ bỏ hy vọng muốn chạy trốn, cho nên lúc ấy hắn ta cũng lựa chọn tự bạo.

Có lẽ mục đích của hắn đang muốn làm chính là kinh động cái lớp phong ấn của Hiệp Loan quần đảo này để gửi một cảnh báo đến cho những người bên đại lục Tinh Linh bên kia chú ý đến tình hình của nơi này.

Cái cảnh báo này chắc hẳn là mảnh vỡ thần cách thôn phệ kia đã trốn thoát và muốn tái xuất gây kiếp nạn cho nhân thế rồi.

Có lẽ cao tầng bên phía đại lục Tinh Linh bên kia chắc hẳn là sẽ có không ít người còn lưu lại sử sách truyền đời cho hậu nhân, cho nên bọn họ cũng không ngồi yên cho nơi này xảy ra vấn đề gì đâu.”
Trình Chu híp mắt nói: “Hoá ra là con bạch tuộc chết tiệt kia lại còn nhanh trí mà đánh cái chủ ý nàu sao? Lúc đó anh còn tưởng là tên kia tâm trí không được mình thường nên mới lựa chọn tự bạo chứ?”
Dạ U nói xong thì cũng có chút lo lắng mà nhìn Trình Chu dò hỏi: “Anh đã cắn nuốt viên mảnh vỡ thần cách thôn phệ kia rồi, thật sự là không có việc gì chứ?”
Trình Chu chớp mắt nói: “Không có việc gì mà.

Không lẽ là có việc gì sao?”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Theo những cái tư liệu của kế hoạch tạo thần kia lưu lại thì nhưng tên luyện dược sư kia đã để lại tiếng lòng rằng mảnh vỡ thần cách này chắc hẳn là đã bị ô nhiễm rồi, cjo nên người nào mà có được nó thì càng ngày càng điên cuồng thị huyết, cuối cùng thi tâm lý càng bị vặn vẹo.”
Những luyện dược sư tham gia vào kế hoạch tạo Thần kia có lẽ cũng mang trong lòng mộng tưởng muốn sáng tạo ra Thần mà gia nhập vào quá trình nghiên cứu.

Nhưng mà sau đó thì những luyện khí sư này cũng tự phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng và con đường tạo Thần này đi cũng không được tốt lắm.
Trình Chu híp mắt nói: “Thật vậy sao?”
Viên mảnh vỡ thần cách kia đã bị cánh cửa không gian dung hợp mất rồi nên hắn muốn phân tách ra cũng không thể phân tách được.

Nhưng mà thời điểm hiện tại thì hắn cũng chưa thể biến thành cái tồn tại giống như người bạch tuộc được.
Trình Chu cân nhắc một chút rồi nói: “Thôi đi một bước tính một bước vậy.

Hiện tại chúng ta cần chuẩn bị tốt để nghênh chiến đã.”
Dạ U gật đầu nói: “Cũng đúng.

Hẳn là người bên phía đại lục Tinh Linh kia cũng sẽ phát hiện ra tình huống bên này và sẽ phái người tới điều tra thôi.”
Trình Chu híp mắt rồi nói: “Cũng không biết là bọn họ có phái Thiên giai kỵ sĩ tới đây không nữa.”
Dạ U cười cười rồi nói: “Cũng có thể đấy.

Nhưng mà em đoán bọn họ sẽ phái Địa giai kỵ sĩ tới đây thôi.”
Có lẽ là Thiên giai kỵ sĩ ở đại lục Tinh Linh bên kia là một cái gì đó vô cùng to lớn, có khi những người đó cũng là bá chủ một phương cũng nên, cho nên bọn họ cũng không muốn rời bỏ lãnh địa của mình đâu.
Trình Chu cười cười nói: “Thật ra anh cũng muốn kiến thức một chút phong thái của Thiên giai kỵ sĩ.”
Sau khi dung hợp viên tinh hạch của người bạch tuộc thì thực lực của Trình Chu cũng lại tăng cường lên rất nhiều, lúc này thì lòng tự tin của hắn cũng đi theo mà đánh bạo lên.

Với thực lực hiện tại của Trình Chu thì những tồn tại ở cấp bậc Địa giai kia hẳn là không còn tính khiêu chiến nữa.
Dạ U híp mắt mắt nói: “Bỏ qua chuyện này đi, hiện tại chúng ta nên chỉnh đốn lại Hiệp Loan quần đảo đã.”
Những giây phút cuối cùng thì người bạch tuộc đó hành sự cũng có chút điên cuồng, đại đa số những quý tộc ở vương đô đều bị những phân thân kia cắn nuốt hết rồi.

Có lẽ sau một vụ này thì hầu tước, bá tước ở của Hiệp Loan quần đảo này hiện cũng chẳng còn lại mấy người đâu.

Sau khi vương thất rơi đài thì các hòn đảo khác đều tan tác như rắn mất đầu, cho nên đây cũng là cơ hội vô cùng thích hợp để chỉnh đốn, cải tổ cũng như khống chế Hiệp Loan quần đảo.

Công việc sắp tới của bọn họ cũng khá bận rộn đây.
Trình Chu và Dạ U cùng nhau chạy đi gặp mặt Bạch Nham một chuyến, vị bộ trưởng Bạch Nham này nghe xong công tác sắp tới cũng rất hưng phấn vô cùng và chờ không nổi nữa mà dẫn luôn một đám người chạy tới đây để tuyên truyền việc phát triển nông nghệp cũng tiện mà phát triển ngành chăn nuôi.
End chap 261
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng