Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Dạ U kéo lê mấy thi thể đã không còn hô hấp tới rồi ném xuống đất, nhìn tình trạng mấy tử thi này thì hẳn là đã bị tập kích bất ngờ rồi thủ tiêu luôn.
"Mấy người trong căn cứ bí mật này đều ở đây." Dạ U nói.
Trình Chu gật đầu rồi nói: "Em vẫn lợi hại như vậy.

Không hổ là chuyên gia mà."
Không uổng công hắn đã phải cực khổ đứng ở chỗ này nói nhảm lâu như vậy để trì hoãn.

Quả nhiên là Dạ U đã tìm được phòng điều khiển chính và khống chế được cục diện mà.
Đàm Thiếu Thiên mở to mắt nghĩ thầm: Chuyên gia? Nghề gì? Sát thủ sao?
Trình Chu nhìn những thi thể vắt trên mặt đất thì cảm thán: "Những người này cũng mang theo tới 5 - 6 người, không ngờ họ lại bất cẩn như vậy."
Dạ U lắc đầu nói: "Cũng không hẳn vậy đâu."
Dạ U lấy một con dao ra rồi bổ hộp sọ của một tử thi mặc áo choàng đen như bổ dưa hấu, sau khi tìm kiếm một hồi thì moi một hạt tinh hạch ra.
"Dị năng người này hẳn là dịch chuyển không gian (空间转移: Kōngjiān zhuǎnyí), vừa rồi hắn ta muốn chạy trốn nhưng đã bị em cắt ngang dị năng và khống chế được.

Nếu chúng ta để cho hắn ta chạy thoát thì sẽ rất phiền toái.

Dị năng dịch chuyển tức thời hay thuấn di này rất khó chơi, cũng may là hắn ta vẫn chưa thuần thục nắm vững nên còn để bị tóm.

Nếu cho hắn thêm một chút thời gian nữa thì dị năng này sẽ rất khó đối phó." Dạ U nói.
Lúc đó Dạ U cảm nhận được người áo đen này có một loại dao động năng lượng gần giống với dao động mà Trình Chu hay sử dụng khi truyền tống nên Dạ U mới ra tay.

Nếu không phải Dạ U khá mẫn cảm đối với các loại dao động năng lượng thì có lẽ cậu đã bỏ lỡ người này rồi.
Trình Chu: "Dịch chuyển không gian sao?" Nghe có vài phần giống với năng lực của hắn đấy nhỉ? Nhưng mà chắc là năng lực của đối phương cũng chỉ có thể dịch chuyển trong vị diện này thôi đúng không?
Nhìn viên tinh thể trong tay Dạ U mà Trình Chu cũng cảm thấy sau lưng bỗng nhiên nóng ran lên, tự dưng lại có cái cảm giác khó cưỡng lại hấp dẫn trỗi dậy.

Trình Chu phải đã phải vận dụng đấu khí để áp chế cảm giác thèm thuồng này xuống.
Đàm Thiếu Thiên trợn mắt kinh hãi mà nói: "Dị năng dịch chuyển không gian? Không lẽ là U linh? Mấy người đã giết U linh rồi sao?"
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên hỏi: "U linh? Là ai?"
Đàm Thiếu Thiên điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi nói: "Hiện nay thì các tổ chức dị năng trong nước và nước ngoài cũng đang ra sức mời chào Dị năng giả từ khắp nơi tới gia nhập.

Các tổ chức thuộc chính phủ hay phi thuộc chính phủ đều đang tuyển mộ thành viên.

Một số Dị năng giả có dị năng đặc thù sẽ được quốc gia xem như là bảo vật.

U linh cũng là một người có được dị năng đặc thù, hắn ta có dị năng dịch chuyển tức thời.

Hắn ta có thể đem người xuyên qua tường sắt trong nháy mắt, hoặc đi xa ngàn dặm.

Mỗi quốc gia đều có một cái danh sách ghi lại top 100 người có dị năng nguy hiểm nhất và có lực phá hoại lớn nhất, U linh chính là 1 trong số đó."
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên tò mò hỏi: "Em có nằm trong top 100 đó không?"
Đàm Thiếu Thiên ngượng ngùng nói: "Tạm thời thì em còn chưa lọt vào bảng này."
Trình Chu có chút ghét bỏ nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi nói: "Cũng đã đoán được phần nào rồi.

Vô dụng như em thì làm sao mà lọt top 100 được chứ.

Sao em lại có thể kém cỏi tới mức như vậy được nhỉ?"
Đàm Thiếu Thiên: "Em thức tỉnh chưa được bao lâu mà...."
Nhưng mà anh trai hắn là cái thứ gì vậy chứ? Lúc trước mình cứ đề cập đến Muggle, Muggle trước mặt anh ta, cũng không biết lúc đó anh ta đang nghĩ cái gì nữa.

Quá mất mặt.
"Cậu biết lai lịch của U linh không?" Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên dò hỏi.
Đàm Thiếu Thiên lập tức nói: "Tên U linh này rất khó đối phó, lúc trước cục dị năng quốc gia đã bắt được một vài tên tội phạm là Dị năng giả sau đó nhốt trong các phòng giam đặc biệt, nhưng không hiểu sao mà phía trên vẫn bị U linh lợi dụng dị năng rồi xâm nhập vào nhà giam đó và cứu thoát những tên tội phạm kia.

Những dị năng đặc thù như thế này vẫn luôn là quả boom hẹn giờ đối với xã hội, quốc gia cũng rất kiêng kị dị năng của U linh."
"U linh là thành viên của 1 tổ chức tên Vĩnh sinh đường.

Thủ lĩnh của tổ chức này cho rằng nếu dị năng của con người có thể tu luyện đến mức cao nhất thì có thể có được cuộc sống trường cửu bất diệt không chết.

Hắn cho là thời đại mới đã đến, người bình thường sẽ bị vứt bỏ, những người có dị năng mới là những người đã được Thượng đế lựa chọn.

Kết quả là những người thuộc tổ chức Vĩnh sinh đường này đã tạo ra rất nhiều cuộc bạo loạn ở khắp nơi, sau đó bắt giữ rất nhiều Dị năng giả, một số thì trở thành thành viên cao cấp, còn một số thì trở thành tài liệu thí nghiệm."
"Vĩnh sinh đường đã lợi dụng dị năng của U linh để chộp rất nhiều Dị năng giả từ các quốc gia khác nhau đến và làm cho thế lực của tổ chức này khuếch trương cực kỳ nhanh.

Phía trên cũng đã thiết lập bẫy rập rất nhiều lần để tóm U linh nhưng đều bị hắn ta phát hiện manh mối và trốn mất.

U linh trốn thoát còn chưa tính, hắn ta còn để lại một bức thư chê cười cục dị năng bố trí bẫy quá trẻ con, năng lực làm việc quá kém cỏi và không có người nào ra hồn.

Không thể nghi ngờ là chiêu này đúng là một kích trí mạng với cục dị năng quốc gia."
"..."
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: "Nếu họ bắt em về tổ chức đó thì em sẽ bị biến thành tài liệu thí nghiệm đúng không?"
"Có lẽ là vậy." Đàm Thiếu Thiên cau mày nói.
Hình như Vĩnh sinh đường rất có hứng thú với lôi điện dị năng của hắn.

Lần này U linh xuất hiện đột xuất như vậy chắc hẳn là muốn bắt hắn mang về tổ chức rồi.
"Nghe nói lần trước Vĩnh sinh đường bắt được một Dị năng giả hệ thuỷ, Dị năng giả đó đã bị chém thành mấy trăm mảnh, một nửa lưu lại tổ chức để làm thí nghiệm, một nửa còn lại thì đem đi giao dịch với mấy tổ chức dị năng khác."
Đàm Thiếu Thiên ngó trộm Trình Chu một cái, cũng may mắn là tên anh trai hời này của hắn cũng không phải là người bình thường đấy.

Không thì hắn đã gặp rắc rối to rồi.
Trình Chu: "..."
Dạ U đang đứng bên cạnh nghe được lời này thì sắc mặt liền thay đổi.
Trình Chu nhìn Dạ U rồi dò hỏi: "Em sao vậy?"
Dạ U lắc đầu nói: "Không sao."
Dạ U vừa mới nhớ tới những việc đã xảy ra ở Tinh Linh thế giới.

Cái thời điểm mà Ma lực triều tịch mới phát sinh thì Đoạ ma giả ở thời kỳ đó cũng bắt đầu hưng thịnh, kéo theo đó thì cũng đã xuất hiện không ít người cực đoan căm thù Đoạ ma giả, cũng vì những người cực đoan này tích cực tuyên truyền mà đã có không ít thường dân tin rằng Đoạ ma giả là thế lực tà ác, là tay sai của ma quỷ.
Nhìn vẻ mặt cô đơn của Dạ U thì Trình Chu cũng vô thức đưa tay lên vuốt ve mái tóc của Dạ U để trấn an.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu rồi lại nhìn Dạ U rồi thầm nghĩ: Hai người này có thể thả hắn ra trước rồi mới được không vậy? Hắn nhìn cũng to đùng như thế này cơ mà, làm ơn hãy thả hắn ra trước rồi muốn làm gì thì làm chứ.
Để thu hút sự chú ý của hai người trước mặt thì Đàm Thiếu Thiên đành cố gắng dịch dịch cơ thể làm chiếc ghế cọ xát xuống sàn phát ra những âm thanh két két.
Trình Chu và Dạ U đồng thời quay phắt lại nhìn về phía Đàm Thiếu Thiên.

Đàm Thiếu Thiên bị hai người nhìn chằm chằm thì thấy xấu hổ nên kiếm đề tài rồi nói: "Người của Vĩnh sinh đường làm rất nhiều việc ác.

Cho nên phía trên đã khuyến khích là nếu bắt giữ được thành viên của Vĩnh sinh đường thì sẽ được khen thưởng."
Dạ U tò mò hỏi: "Phần thưởng có gì?"
Đàm Thiếu Thiên do dự một chút rồi nói: "Tiền, ma thực, tài nguyên tu luyện, ..."
Trình Chu nheo mắt rồi nghĩ: Nghe thì rất mê người đó nhưng đáng tiếc là bây giờ hắn không thể bại lộ thân phận được nên chỉ có thể từ bỏ những phần thưởng này thôi.
Phong Ngữ từ đâu bước tới rồi đứng ở bên cạnh mà lắc đầu nói: "Những Dị năng giả này đúng là khó hiểu, mới chỉ là sơ cấp Dị năng giả thôi mà đã chạy ra ngoài đi trêu ngươi.

Đã yếu nhớt mà còn tự cao tự đại như thế này thì có đổi chắc cũng chẳng được bao nhiêu tiền đâu."
Đàm Thiếu Thiên: "..." Mấy Dị năng giả này là yếu nhớt sao? Đây đều là những Dị năng giả bị quốc gia treo giải đó, đặc biệt là tên U linh đang nằm kia kìa.
Phong Ngữ lấy ra một khẩu Desert Eagle từ sau lưng rồi khoe khoang: "Nhìn em tìm thấy cái gì này.

Đây có phải là mấy loại vũ khí mà anh nói đang bị quản chế đúng không?"
Trình Chu: "...."
Khẩu Desert Eagle lượn vài vòng trong tay Phong Ngữ như cánh bướm, Phong Ngữ hưng phấn cầm đồ vật nguy hiểm này như cầm đồ chơi và thử ngắm khắp nói.
Đàm Thiếu Thiên nhìn cái thứ đang nằm trong tay Phong Ngữ mà da đầu tê dại nghĩ: Làm ơn đi.

Làn ơn đừng có tuỳ tiện lấy mấy cái thứ đồ nguy hiểm đó ra để chơi chứ!!! Rất dễ cướp cò đấy.

Mà mấy người này không tính thả hắn ra để nói chuyện hay gì? Dị năng giả vừa mới xuất hiện thôi mà, các nhà khoa học cũng đã đánh giá là thêm một thời gian nữa thì Dị năng giả sẽ càng ngày càng mạnh, nhưng hiện tại thì những Dị năng giả vừa mới thức tỉnh này vẫn chỉ là một thân máu thịt thôi.

Mấy cái thứ này vẫn có thể lấy mạng họ rất dễ dàng đấy.
Đàm Thiếu Thiên cũng tự cảm thấy là nếu hắn mà bị bắn một phát thì không chết cũng bị thương nặng.

Hắn cũng chưa muốn chết đâu.
Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: "Tên nhóc này phải làm sao đây? Nó cũng biết quá nhiều rồi.

Anh có muốn diệt khẩu luôn không?"
Đàm Thiếu Thiên trừng mắt nhìn Dạ U mà trong lòng đã lôi mấy trăm câu chửi thô tục ra dùng.
Phong Ngữ nhìn Trình Chu rồi chớp chớp mắt sau đó hứng thú bừng bừng mà nói: "Ý kiến rất hay đấy anh Trình Chu.

Anh giết hắn luôn đi.

Sau này toàn bộ quyền thừa kế gia sản là sẽ thuộc về anh rồi đúng không? Vậy thì anh cũng không cần phải cực khổ kiếm tiền nữa."
Đàm Thiếu Thiên: "..." Cực khổ kiếm tiền sao? Trình Chu có cực khổ sao? Sao hai người này lại nói chuyện tàn nhẫn như vậy chứ? Tại sao đám bạn của hắn lại có thể nhìn ra là hai người này giống mấy minh tinh kiếm cơm dựa vào mặt được nhỉ? Đây rõ ràng là hai tên la sát (罗刹: luō shā) thì có.

Một loli có khuôn mặt xinh đẹp như thế mà thản nhiên nói ra những lời đáng sợ như vậy là ổn sao?
Trình Chu lắc đầu phản đối: "Giết người cũng phải chọn người mà xuống tay.

Thằng nhóc này mà chết thì rất khó giải thích đấy."
Đàm Thiếu Thiên trừng mắt nhìn Trình Chu nghĩ: Đây là lời nói của con người có thể thốt ra được sao? Tuy là ....!Nhưng ....
Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên thì bỗng nảy ra ý muốn đùa dai nói: "Hay là ...!anh giả tạo một phần di thư cho thằng nhóc này đi, nói nó tự sát cũng được."
Đàm Thiếu Thiên: Ở trước mặt hắn mà thảo luận vấn đề này cũng được hả???
"Di thư? Anh nên bịa lý do nào đây?" Trình Chu hứng thú hùa theo.
Dạ U suy nghĩ một chút nói: "Cứ nói do cuộc sống ở hiện đại không còn gì thú vị nên nó bị mất ý chí chiến đấu, không còn luyến tiếc với cuộc sống này nữa nên muốn xuyên về cổ đại làm hoàng đế cũng được."
Đàm Thiếu Thiên cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà nói: "Em cảm thấy cuộc sống ở hiện đại rất thú vị, em rất có ý chí chiến đấu, em hoàn toàn không muốn làm hoàng đế, và em chỉ muốn ăn no chờ chết thôi."
Dạ U có chút hận sắt không thành thép nên rất oán hận mà nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi khuyên nhủ: "Làm hoàng đế có gì mà không tốt chứ? Quyền thế khắp thiên hạ, hậu cung 3000 mỹ nữ đấy.

Cậu không muốn làm hoàng đế sao?" Mấy tên quý tộc ở dị giới ai mà không muốn làm đại công tước chứ, ai ai cũng tiêm vào đầu cái ý định làm đại công tước mà phấn đấu đấy.
Đàm Thiếu Thiên vội nói: "Em là lôi điện Dị năng giả rất trân quý đấy, tương lai sáng lạn, hoàng đế sao mà so được với em chứ.

Em chỉ muốn ở thế giới này thăng cấp để xông pha khắp nơi thôi."
Phong Ngữ nghiêng đầu chớp mắt nói: "Nhưng sao anh có dã tâm lớn (雄心壮志: Xióngxīn zhuàngzhì – Tâm hùng tráng trí) như vậy mà để cho bản thân lại bị trói trên ghế thế này chứ?"
Đàm Thiếu Thiên: "...." Vậy thả hắn ra đi.
Đàm Thiếu Thiên mở giọng van xin: "Em gái xinh đẹp à, anh là ngươi đã cùng em đi dạo trung tâm thương mại rồi mà.

Anh cũng mua cho em nhiều đồ ăn vặt nữa mà.

Em không nhớ sao?"
Phong Vũ gật đầu nói: "Nhớ chứ, không phải là anh đã nói tôi ăn nhiều thực phẩm rác rưởi nên bị béo chết đấy sao?"
Đàm Thiếu Thiên: "......." Sao lúc đó hắn lại xấu tính như vậy chứ? "Em khẳng định là thể chất ăn hoài không mập nên em vẫn sẽ luôn mảnh mai và xinh đẹp như vậy."
Phong Vũ đắc ý ngẩng đầu lên nói: "Đúng vậy, đúng là em ăn hoài không mập, mập rồi thì không thể bay được nữa."
Trình Chu: "...."
"Lôi điện dị năng? Cậu có thể phóng ra bao nhiêu điện cùng một lúc?" Dạ U hỏi.
Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: "Khó hình dung quá."
"Cậu biết loại dui cui điện Hắc Ưng không? Cứ tính dựa theo 3 giây phóng điện 1 lần thì có thể giật 500 lần, 1 người bình thường cứ 10 lần giật là gục, vậy thì có thể hạ gục được 50 người.

Cậu thì sao?"
Đàm Thiếu Thiên: ".....lần giật thứ 12."
Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên hỏi tiếp: "Cậu mất bao lâu để hồi phục dị năng sau khi sử dụng hết?"
Đàm Thiếu Thiên ử rũ nói: "3 ngày."
Dạ U nghiêng đầu nhìn Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: "Vậy cậu có lợi ích gì chứ? Còn không bằng cái dùi cui điện."
Đàm Thiếu Thiên: "...." Thời điểm hắn thức tỉnh dị năng thì đã có rất nhiều người tâng bốc mà nói sau này hắn nhất định có thể toả sáng.

Không ngờ là hiện tại hắn lại bị nhận xét thấp tới như vậy.
"Anh dâu (哥夫: gēfū), anh dâu tốt bụng xinh đẹp của em, anh tha cho em được không?" Đàm Thiếu Thiên nịnh nọt xin tha.
Trình Chu nghe được xưng hô mà Đàm Thiếu Thiên gọi Dạ U thì trái tim hẫng một nhịp.
"Tôi? Tôi tốt bụng xinh đẹp sao? Không phải là đồ yêu nghiệt chết tiệt sao?" Dạ U lạnh giọng mà nói.
Đàm Thiếu Thiên: "...." Yêu nghiệt chết tiệt? Dạ U đã nghe ai nói? Chẳng lẽ Dạ U đã nghe được mấy cuộc nói chuyện của hắn với đám bạn rồi sao?
Trình Chu: "..." Trọng điểm là chỗ này sao? Là Dạ U cam chịu cái xưng hô này sao? Dạ U là không hiểu rõ cái danh xưng này đúng không? Mà nhìn thì cũng đâu có giống là không hiểu chứ.
Đàm Thiếu Thiên khóc váng lên mà nói: "Em sai rồi, là em có mắt mà không thấy Thái Sơn, em không phải là người mà."
"Cậu còn cười tôi học vấn thấp mà, còn nói tôi mù chữ nữa mà." Dạ U tiếp tục nói.
Đàm Thiếu Thiên lại khóc lớn mà nói: "Không, không phải, là em mù chữ, là em thất học, là em ngu ngốc."
Trình Chu: "..." Thằng nhóc này là bị doạ cho choáng váng rồi sao?
Phong Vũ nhíu mày nói: "Bên ngoài có còi báo động."
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: "Là em báo cảnh sát sao?"
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu rồi có chút xấu hổ nói: "Không phải, có thể là đám người kia thông minh nhưng bị thông minh phản.

Sau khi bị bắt thì đồ đạc của em đều bị tháo ra hết, ở trên đó có gắn máy định vị để theo dõi vị trí của em.

Nếu em bị bắt hay bị chặn thì ngay lập tức sẽ có người ở phía trên phát hiện ra em đã xảy ra chuyện."
Trình Chu nhìn Dạ U nói: "Em đưa thằng nhóc này ra ngoài.

Anh ở lại xử lý đám thi thể này."
Dạ U ngầm hiểu rồi gật đầu nói: "Dạ."
Trình Chu phất một đạo đấu khí ra, những sợi dây trói buộc Đàm Thiếu Thiên lập tức đứt ra.
Đàm Thiếu Thiên bỗng nhiên chấn động, sợi dây trói hắn có lẽ là đặc chế, dùng chất liệu đặc thù để chế tạo ra, cho dù là dùng kéo cũng khó có thể cắt đứt, không ngờ anh hắn có thể đơn giản mà đã bị đứt ra làm đôi như vậy.
Trình Chu liếc Đàm Thiếu Thiên cảnh cáo: "Sau khi ra ngoài thì đừng có nói nhảm, biết chưa?"
Đàm Thiếu Thiên hợp tác gật đầu.
Trình Chu vỗ vai Đàm Thiếu Thiên hài lòng nói: "Tốt lắm, không ngờ em trai của anh lại là một lôi điện Dị năng giả trân quý như vậy đấy.

Thật sự quá ngầu, anh trai em chỉ là 1 Muggle nên từ nay về sau phải dựa vào em chiếu cố nhiều hơn rồi."
Đàm Thiếu Thiên: "...." Châm chọc, nhất định là đang châm chọc hắn phải không? Muggle sao? Là gì có Muggle nào giống như anh chứ? Nếu Muggle có thể như anh thì em cũng muốn làm Muggle.
"Đây làm quần áo của cậu." Dạ U ném một bộ quần áo tìm thấy trong phòng điều khiển cho Đàm Thiếu Thiên.
Đàm Thiếu Thiên cung kính cúi đầu nói: "Cảm ơn anh dâu."
Dạ U nhẹ nhàng gật đầu.
Trình Chu chớp mắt thầm nghĩ: Dạ U thật sự không hiểu ý nghĩa của từ này sao?
.........
Cũng không ai nghĩ tới là tầng ngầm của quán Bar Thiên Đường hai tầng nằm ở thủ đô náo nhiệt này lại bị đào rỗng thành một căn cứ bí mật như nhà giam dưới lòng đất thế này.
Đàm Thiếu Thiên từ căn cứ bí mật đi ra nhìn thấy ở phía trên vẫn ca hát ầm ĩ, khi cảnh sát ập tới kiểm tra còn bắt được mấy người đang sử dụng hàng trắng.

Trong số những người tham gia kiểm tra đột xuất lần này còn có mấy cảnh sát mặc thường phục, đại khái hẳn là lực lượng đặc biệt biết tới sự tồn tại của Dị năng giả tới để tìm hắn rồi.
"Đàm thiếu, cậu không sao chứ?"
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: "Tôi không sao."
Một lần nữa được nhìn thấy nhân loại làm tâm tình của Đàm Thiếu Thiên cảm thấy tốt đẹp vô cùng.

Nếu không phải là trên tay đang còn mấy vết lằn thì hắn còn hoài nghi những việc vừa mới xảy ra có phải có phải là một giấc mộng hay không nữa?
"Đàm thiếu, cậu vừa bị mất kết nối phải không?"
Đàm Thiếu Thiên mỉm cười nói: " Có lẽ là do tín hiệu bị nhiễu nên không thể kết nối được thôi."
Thấy Đàm Thiếu Thiên không sao thì những nhân viên của lực lượng đặc biệt này cũng gật đầu rồi rút lui, mặc dù họ cũng rất nghi ngờ.
Sau khi thức tỉnh dị năng thì Đàm Thiếu Thiên vẫn luôn đắm chìm vào cái cảm giác mình là một siêu nhân, mình đã là người vô cùng khác biệt so với những người bình thường khác.

Nhưng lúc này đây thì Đàm Thiếu Thiên nhận ra bản thân mình lúc trước có bao nhiêu thiển cận, một cao thủ chân chính nên giống anh trai của mình kìa, lúc nào cũng giả làm người thường nhưng lúc cần ra tay thì phải có bản lĩnh giết người không chớp mắt.
-------^.^------
Dịch chuyển không gian: chia làm 3 giai đoạn, giai đoạn đầu là dịch chuyển song song - có thể thực hiện dịch chuyển song song với cơ thể mà không bị vật chất cản trở.

Giai đoạn giữa là dịch chuyển xuyên thấu – tự do dịch chuyển mà không bị hạn chế, đây là kỹ năng dùng để chạy trốn tốt nhất, hai cấp độ này có thể gộp lại và gọi là dịch chuyển tức thời.

Cấp độ cuối cùng là cách không lấy vật – Xuyên vật chất để lấy đồ vật.
https://vi.wikipedia.org/wiki/Desert_Eagle
Desert Eagle
https://vi.wikipedia.org/wiki/La_S%C3%A1t
Rakshasa – La sát – yêu ma độc ác ăn thịt người
Anh trai 哥哥/Gēgē/ 大/Dàgē
Chị dâu 大嫂/Dàsǎo/
Chị gái 姐姐/Jiějie/
Anh rể 姐夫/Jiěfū/
Chị dâu là vợ của anh trai he: là Đại 大 của đại ca và từ 嫂 người phụ nữ đã có gia đình
Anh rể là chồng của chị gái: là chữ 姐 của chị gái và 夫 người đàn ông trưởng thành
Cho nên từ anh dâu mà thằng nhỏ Thiên nó nói mình hiểu là chồng của anh trai he 哥夫.

Thành ca phu à???? Hay là 大夫 - đại phu – này là bác sĩ mà nên dùng ca phu he.
End chap 68 -.-
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng