Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Phân bộ Vĩnh sinh đường.
“Tiêu Hồng Kiệt vẫn còn sống?” Một người đàn ông đeo mặt nạ hình chữ thập đỏ nói.
Tô Vân lạnh lùng nói: “Tiêu gia đã liên hệ với Đàm gia xin giúp đỡ.

Chuyện này chắc chắn là có quan hệ với Đàm Thiếu Thiên.”
Người đàn ông đeo mặt nạ chữ thập đỏ cười lạnh nói: “Cô lại có chủ trương muốn xuống tay với Đàm Thiếu Thiên nữa đúng không? Cô không nhớ lần trước cô xúi người của tổ chức xuống tay với Đàm Thiếu Thiên thì U linh đã biến mất rồi đúng không? Mấy tên nòng cốt khác còn không có tin tức gì?”
Những Dị năng giả có các loại năng lực chiến đấu bình thường thì còn dễ bổ sung, những người có dị năng đặc biệt giống như U linh thì rất khó mà thay thế được.
Tô Vân: “U linh mất tích không rõ nguyên nhân như vậy thì càng chứng tỏ Đàm Thiếu Thiên kia có vấn đề đúng không? Tổ tiên của Dịch gia đã có người đã từng làm đến quốc sư và họ vẫn luôn cất giữ một quyển sách cổ.

Tôi đã từng nhìn qua rồi, trong cuốn sách cổ đó có vẽ lại không ít loại thực vật nhìn rất kỳ quái, cũng có thể đều là ma dược.

Thuốc thức tỉnh kia chính là căn cứ trên đơn thuốc lưu truyền lại của cuốn sách đó mà điều chế ra.”
Người đàn ông đeo mặt nạ chữ thập đỏ nhìn Tô Vân rất không kiên nhẫn nói: “Tôi nhớ cô từng nói quyển sách kia đã bị thiêu rồi đúng không?”
“Dịch Thù Tuyết nhất định nhớ rõ.

Đàm Thiếu Thiên có thể sống sót tới bây giờ nhất định là có liên quan đến con ả này.” Nhắc tới Dịch Thù Tuyết thì giọng nói của Tô Vân cũng trở nên sắc bén hơn rất nhiều.
Người đàn ông đeo mặt nạ chữ thập mặt nạ đỏ nhìn Tô Vân nhưng rất không vui mà nói: “Vệ sĩ canh giữ xung quanh Đàm gia rất nghiêm ngặt đấy.

Cô xác định là cô không có ý định lợi dụng tổ chức để trả thù cá nhân lần nữa đấy chứ?”
Tô Vân: “Con ả Dịch Thù Tuyết kia đúng có vấn đề nên chỉ cần bắt được cô ta thì chắc chắn sẽ lớn hơn những gì mà các người có thể tưởng tượng.

Nói không chừng còn có thể tra ra chân tướng U linh mất tích.

Các người không muốn tiến thêm một bước nữa sao?”
“Tôi sẽ báo cáo cho tổng bộ.” Người đàn ông đeo mặt nạ chữ thập đỏ nhìn Tô Vân một lúc rồi rời đi.

Hắn cũng không muốn dây dưa với Tô Vân quá lâu.
Năm đó Tô Vân mua chuộc bảo mẫu để bắt Trình Chu đi mất, sau khi điều tra rõ chân tướng thì bà ta cũng đã bị Đàm Tiềm khởi tố.
Chứng cứ đã bày ra rất rõ ràng, cũng khiến Dịch Thành Giang vô cùng thất vọng nên ông cũng thể không lên tiếng giúp Tô Vân.

Đàm Tiềm cũng có vài động tác nên Tô Vân đã bị phán trọng án và ngồi tù 10 năm.
Sinh hoạt trong nhà giam cũng vô cùng khốn khổ nên Tô Vân ngày càng phẫn hận.

Tới lúc ra tù thì Tô Vân vẫn luôn tìm cách trả thù Đàm Tiềm và Dịch Thù Tuyết.
Đáng tiếc là trong những năm Tô Vân ngồi tù thì công việc làm ăn của Đàm Tiềm lại vô cùng phát đạt, Đàm thị cũng không phải là nơi mà bà ta có thể lay chuyển nên Tô Vân chỉ có thể đem phẫn hận này giấu ở trong lòng và chờ cơ hội.
Tô Vân vốn tưởng rằng cả đời cứ như vậy là xong rồi, không nghĩ tới là thời đại dị năng lại đến và Tô Vân cũng thức tỉnh dị năng.

Dị năng của Tô Vân chính là loại có thể tác động đến cảm xúc của người khác.

Do bản chất con người thường có mặt tối trong cơ thể như âm u, ngạo mạn, ghen ghét, đố kị, tham lam, lười biếng, ham muốn nhiều, ….

thì dị năng của Tô Vân đều có thể làm ảnh hưởng rồi phóng đại bản chất xấu xa đó lên nhiều lần và khiến con người trở nên rất tiêu cực.
Sau khi hiểu rõ bản chất dị năng của mình thì Tô Vân nghĩ mình sẽ không được trọng dụng ở các tổ chức chính quy nên đã gia nhập vào tổ chức Vĩnh sinh đường với ý đồ mượn thế lực của Vĩnh sinh đường này trả thù Đàm gia.
Sau khi Đàm Thiếu Thiên thức tỉnh lôi điện dị năng thì cấp trên cũng rất có hứng thú với loại dị năng này nhưng cũng không nghĩ tới lại gặp bất lợi, U linh cũng vì vậy mà biến mất, việc U linh biến mất đã làm ảnh hưởng rất lớn đến công việc của tổ chức và cũng vì việc này mà Tô Vân bị cấm túc rồi cho ngồi vào băng ghế dự bị.
……
Trình Chu đang ở trong biệt thự của mình để xử lý các nguyên liệu hà thủ ô và các nguyên liệu khác để chuẩn bị cho shop online của mình thì nhận được điện thoại của Đàm Thiếu Thiên.
Trình Chu cũng trực tiếp mang theo Dạ U và hai cô bé đang chơi game thuấn di về biệt thự của Đàm gia ở thủ đô.
Trình Chu vừa xuất hiện ở trong phòng thì đã lên tiếng: “Xảy ra chuyện gì? Sao em lại nói mẹ mất tích?”
Đàm Thiếu Thiên có chút nôn nóng nói: “Thì chính là đã mất tích.

Hiện trường cũng chỉ để lại một túm tóc, hẳn là tóc của mẹ.”
Trình Chu: “…… em có manh mối gì nữa không?”
Đàm Thiếu Thiên cắn răng nói: “Khả năng là có quan hệ với Dị năng giả có danh hiệu Vấn Thiên.”
“Vấn Thiên? Đây là danh hiệu quái gì vậy? Là ai?” Trình Chu cau mày hỏi.
Đàm Thiếu Thiên: “Sau khi U linh mất tích thì người của Vĩnh sinh đường vẫn luôn tìm kiếm một Dị năng giả có thể thay thế cho dị năng của U linh.

Dị năng thuấn di tuy là không thể mạnh bằng các loại dị năng hệ ngũ hành và phong lôi nhưng rất đặc biệt và khá hiếm.

Cũng không ngờ là đám người đó đúng là có thể tìm được một người có dị năng tương tự như vậy.

Đó là một Dị năng giả có dị năng triệu hoán, người này có thể mở ra thông đạo mà triệu hoán một người đang cách xa ngàn dặm đến bên cạnh.”
Trình Chu cau mày nói: “Nếu như người có dị năng triệu hoán mà mà không có giới hạn thì tên này có khi còn nguy hiểm hơn U linh nữa.”
U linh muốn dịch chuyển người nào thì cần phải tiếp cận và chế phục đối phương thì mới có thể dẫn đi.

Nhưng mà vị triệu hoán Dị năng giả này thì không cần phải phiền phức như vậy.

Quá nguy hiểm, đây có thể là biến mất mà không ai biết.
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Đúng là vẫn có hạn chế.

Người này muốn kích phát dị năng thì cần phải có môi giới thì mới có thể hoạt động.”
“Môi giới?” Trình Chu hỏi.
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Cần một thứ trên người của đối tượng cần triệu hoán như tóc, máu, … Nếu có những vật này thì sau khi tiến hành triệu hoán, sau đó thì vật môi giới và chủ nhân của vật môi giới sẽ đổi chỗ cho nhau.

Không phải Archimedes đã nói sao? Vấn Thiên cũng nói chỉ cần cho hắn một mảnh trời thì hắn có thể kéo trời xuống dưới.”
Trình Chu: “Thật quá cuồng vọng.”
Đàm Thiếu Thiên: “Đúng vậy.”
Trình Chu: “Vậy là mẹ đã bị người có dị năng triệu hoán đó bắt đi rồi đúng không?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Tuy là không chứng cứ xác thực nhưng rất có khả năng này.”
Trình Chu cau mày dò hỏi: “Trên người mẹ có thiết bị định vị không?”
Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: “Có, nhưng mà đã bị gỡ hết rồi nên chỉ có thể xác định vị trí cuối cùng là nơi mẹ bị bắt đến.

Có thể là ngay sau đó thì mấy người kia cũng đã di chuyển đi chỗ khác rồi.

Mấy giúp việc trong nhà phát hiện ra việc cũng quá trễ.

Thời gian cũng đã trôi qua hơn 2 tiếng rồi.”
Trình Chu cau mày rồi nhịn không được mà mắng một câu chết tiệt.
Ngay sau đó thì Trình Chu cũng dò hỏi: “Em có biện pháp khác không?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Có nhưng mà hơi phiền toái.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Nói đi.”
Đàm Thiếu Thiên: “Bên cục dị năng quốc gia mới chiêu mộ được một Dị năng giả có dị năng truy tìm huyết mạch.

Dị năng của ông ta có thể được mô tả là khi ông ta nhìn thấy anh thì ông ta có thể nhìn thấy được tuyến huyết mạch của anh, nếu khoảng cách không quá xa thì có thể xác định được phương hướng của người thân anh, nhưng khoảng cách quá xa thì dị năng này lại không có tác dụng lắm.

Trước đây thì ông ta đã dùng dị năng này để giúp đỡ những đứa trẻ bị bắt cóc.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Theo ý em là chỉ cần tìm được người này thì sẽ có cơ hội tìm được vị trí của mẹ sao?”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy, nhưng mà dị năng của người này trong ngày cũng chỉ có thể sử dụng được 3 lần.

Nhiệm vụ của ông ta cũng rất nhiều, nên dựa theo quy trình bình thường thì ít nhất phải 3 ngày sau chúng ta mới mời được ông ta.”
Trình Chu lắc đầu nói: “Mẹ cũng không đợi được lâu như vậy.” Ba ngày sau sao? Không biết người đã đi được đưa tới đâu rồi.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu nói: “Anh hai, anh tính …”
Ánh mắt của Trình Chu dần lạnh lẽo hơn nói: “Sự việc khẩn cấp, trực tiếp đem người tới đây là được rồi.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu rồi có chút chần chờ mà nói: “Anh hai, dị năng của anh là thuấn di phải không? Dị năng này có chút giống với dị năng của U linh.

Em sợ anh mà tới đó thì sẽ bị người ta ngộ nhận mất.”
Trình Chu trừng mắt nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi nói: “Em nghĩ cái gì vậy? Ai có dị năng thuấn di chứ? Anh là không gian Dị năng giả.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi “Ồ” một tiếng.
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Người ở chỗ nào?”
Đàm Thiếu Thiên vội vàng lấy ra một tấm thẻ rồi nói: “Ở viện nghiên cứu, đây là toạ độ và số phòng của ông ta.”
Trình Chu: “……” Đều đã chuẩn bị xong rồi? Cho nên thằng em ngu ngốc này của hắn cũng đánh cái chủ ý đi bắt cóc người ta rồi sao?
“Đã biết, anh đi bắt người.” Trình Chu cũng tiện tay lấy một cái mặt nạ rồi đeo lên mặt.
Lúc trước, khi mang Annie và Phong Ngữ ra ngoài chơi thì hai người bọn họ cũng đã mua rất nhiều mặt nạ về nhà.

Không ngờ là hiện tại cũng vừa vặn dùng luôn.

Mặt nạ mà Trình Chu mang có chút đơn giản, chỉ có 1 chữ K vẽ phía trên.
Trình Chu ném một cái mặt nạ hình động vật cho Đàm Thiếu Thiên nói: “Đeo lên.”
Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: “Em cũng phải đeo sao?”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Đương nhiên.

Nếu người kia thực sự có dị năng như em nói thì chỉ cần đối phương nhận ra em là anh cũng lộ thân phận.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Hình như cũng đúng.

Nhưng mà nhiều kiểu như vậy cơ mà.

Tại sao lại vứt cho hắn cái mặt nạ hình con heo chứ?
“Em có thể đổi không?”
“Tùy em.”
Đàm Thiếu Thiên chọn trong đống mặt nạ đó.

Cuối cùng cũng chọn được một chiếc mặt nạ hình con khỉ.
Để phòng ngừa Trình Chu tìm lầm người nên Đàm Thiếu Thiên đã đưa ảnh chụp của Dị năng giả đó cho Trình Chu.
Trình Chu mang Dạ U thuấn di đến trung tâm dị năng.

Sau đó thì Dạ U cũng dùng dị năng của mình để ẩn thân hình của Trình Chu và mình đi.

Một lúc sau thì Trình Chu cũng rất thuận lợi mà tìm được người rồi mang đi.
Sau khi bắt được người rồi thì hai người cũng nhanh chóng mà rời khỏi trung tâm huấn huyện dị năng.

Trình Chu thì vội vàng chạy mất còn trung tâm huấn luyện lại vì hành động của Trình Chu mà nhốn nháo.
Vì bảo đảm an toàn cho các Dị năng giả nên trung tâm huấn luyện cũng đã trang bị cho mỗi người 1 cái máy định vị.

Tất nhiên là mọi người đều phản đối, phía trên cũng không quá ép buộc.

Nhưng thật không may là vị truy tung huyết mạch Dị năng giả này lại từng là tình nguyện viên của hội Chữ Thập Đỏ, tình tình thì khá hiền lành còn rất thích giúp đỡ mọi người.

Cho nên ông ta cũng tất nhiên là hoàn toàn hợp tác với yêu cầu của quốc gia và cài thiết bị định vị này vào người.
Chu Hiền Lâm bỗng nhiên biến mất nên đã ngay tập tức thu hút sự chú ý của các nhân viên công tác.

Họ cũng nhanh chóng chạy đến phòng của Chu Hiền Lâm và đá cửa phòng ra.

Sau đó thì một số lượng lớn nhân viên tràn vào.
Sự bất thường của nhân viên công tác cũng rất nhanh bị các Dị năng giả khác chú ý.

Đông đảo Dị năng giả nghị luận sôi nổi.
“Chu Hiền Lâm mất tích rồi?”
“Sao lại thế này?”
“Chẳng lẽ U linh vẫn chưa chết sao? Vậy là người của Vĩnh sinh đường làm nghi binh đấy à?”
“Đúng là tai họa để lại ngàn năm mà.

U linh mà không chết thì chỉ sợ chúng ta cũng có chút phiền phức rồi.”
“Kỳ quái, nếu U linh không chết thì hắn ta còn xuống tay với Chu Hiền Lâm để làm gì?”
“Chẳng lẽ là muốn tìm người?”
“….”
Khi Dị năng giả đang nghị luận sôi nổi thì cũng có không ít Dị năng giả khác lại cảm thấy rất hoảng sợ.
Lúc trước người của Vĩnh sinh đường lợi dụng dị năng của U linh để bắt đi một số lượng lớn Dị năng giả.

Nếu lần này dị năng của U linh được thăng cấp thì đúng là rắc rối lớn rồi.
Tiêu Hồng Kiệt nhìn căn phòng rỗng tuếch thì bình tĩnh hơn nhiều.
Khi nhận được thông tin Chu Hiền Lâm mất tích thì Tiêu Hồng Kiệt đã theo bản năng nghĩ là có liên quan tới Đàm Thiếu Thiên.

Đương nhiên thì trực giác của Tiêu Hồng Kiệt cũng chẳng nghĩ là việc này có liên quan gì tới U linh cả.
……
“Sao nhanh vậy chứ?” Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu vừa biến mất không lâu đã quay lại thì có chút thổn thức mà thốt lên.
Trình Chu đem Chu Hiền Lâm đẩy về phía trước nói: “Thời gian cấp bách.

Đừng nhiều lời nữa.”
Chu Hiền Lâm nhìn tình cảnh trước mắt mà mông lung.

Một khắc trước thì hắn vẫn còn ở trung tâm dị năng nhưng không hiểu sao thì bây giờ hắn lại xuất hiện ở chỗ này rồi?
Phản ứng đầu tiên của Chu Hiền Lâm là hắn đã gặp U linh rồi sao? Thời điểm mà U linh biến mất thì đã có nhiều người nói rằng U linh đã chết rồi, hoặc là U linh đang thăng cấp.

Ông cũng không rõ là sau thời gian dài mất tích như vậy thì U linh lại tóm ông làm cái gì chứ?
Nhìn mấy người trước mặt thì ông cũng có chút bối rối, trước mặt ông có tổng cộng 5 người, 4 người mang mặt nạ phân biệt là mặt nạ chữ K, mặt nạ hồ ly, mặt nạ thỏ trắng, mặt nạ con khỉ và một người thấp bé mặc áo choàng đen, khẩu trang màu đen, mang theo lưỡi hái tử thần giống mấy wibu mê anime nhìn rất không bình thường.
Chu Hiền Lâm nhìn qua mấy người trước mặt rồi thầm nghĩ: Đây là người của Vĩnh sinh đường sao? Người của Vĩnh sinh đường lại chơi theo phong cách này sao? Hình như cũng không thích hợp.
……
Cao tầng của trung tâm Dị năng giả cũng nhanh chóng triệu tập một cuộc họp khẩn cấp.
“Máy trinh trắc đo lường dao động cấp bậc dị năng vừa mới báo là đã xuất hiện một nguồn dao động cấp S.”
Tiêu Ly nhịn không được mà phải cảm thán một tiếng: “Cấp S? Không lẽ U linh đã tiến giai lên cấp S rồi sao?” Hoặc người xuống tay căn bản không phải là U linh mà là một người khác.

Nhưng nếu không phải là U linh thì người này cũng quá kiêu ngạo rồi đấy.

Còn dám trực tiếp đột nhập vào trung tâm dị năng của bọn họ bắt người.
“Trên người Chu Hiền Lâm có thiết bị định vị đúng không? Có thể tìm được vị trí của ông ta không?”
“Thiết bị định vị không bị tháo ra sao?”
“Cũng không biết là đối phương sơ sót hay là chưa kịp tháo ra.

Định vị cho thấy bọn họ đang di chuyển với tốc độ rất nhanh.”
“Đây cũng không giống với tác phong của Vĩnh sinh đường.” Người của Vĩnh sinh đường bên kia hiểu rất rõ phong cách làm việc của cục dị năng nên bọn họ cũng không phạm vào sai lầm cơ bản này.
“Mặc kệ là ai ra tay, cứ truy tìm tung tích trước đi.”
“……”
Nhân viên công tác của trung tâm Dị năng giả cũng nhanh chóng phân chia để hành động.
End chap 93
-------------XuYing90--------------
------oOo------


Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng