Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Thủ đô - biệt thự Đàm gia.
Đàm Thiếu Thiên đi vào phòng nhìn thấy Trình Chu đã ngồi sẵn trên sô pha thì lập tức căng da đầu mà nói: “Anh hai, anh đã trở lại.”
Trình Chu: “Sao rồi? Cấp trên của em có thẩm vấn gì không?”
Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói “Chưa có động tĩnh gì cả.”
Trình Chu ngoài ý muốn nói: “Chưa có động tĩnh gì? Sao có thể? Hay đang chờ để đánh cú lớn?”
Đàm Thiếu Thiên: “Rất có khả năng này.

Tuy là không hỏi nhưng lại giao thêm nhiệm vụ cho em, anh cũng biết là thời đại Dị năng giả nên cũng có rất nhiều nơi xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà, tỷ lệ người tử vong ngoài ý muốn cũng cao hơn trước rất nhiều.

Hơn nữa thì động vật và thực vật cũng đã xảy ra biến dị, vừa rồi mới xuất hiện một vụ cây giết người ở núi An Lĩnh, nhiều người dân trong làng đó bị cái cây này hấp thu hết, hoặc là cũng có một vài Dị năng giả khắp nơi gây án.”
“Lần phát sinh Ma lực triều tịch này còn xuất hiện rất nhiều bí cảnh.”
“Em là lôi điện Dị năng giả, thật ra thì trong cục cũng có 2 lôi điện Dị năng giả nhưng thực lực và tuổi tác của em lại vượt trội hơn hẳn nên lúc đầu phía trên cũng không giao nhiều nhiệm vụ cho em, sợ em chết yểu.

Hiện tại thì em đã tăng lên cấp S nên phải tự đảm đương nhiệm vụ rồi.”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Tự mình đảm đương cũng khá tốt.”
Đàm Thiếu Thiên bĩu môi nói: “Em đoán là phía trên biết em có người chống lưng nên trực tiếp truy cứu cũng không tốt, cho nên họ sẽ bố trí những nhiệm vụ khó nhằn hơn cho em, còn không phải là lỡ em không hoàn thành nhiệm vụ thì phải cầu cứu tới anh sao, tính toán hay lắm.”
Trình Chu có chút hài hước nói: “Em đã có thể tự mình đảm đương một phía rồi cần gì tìm người tới hỗ trợ làm gì chứ?”
Đàm Thiếu Thiên ngượng ngùng cười cười nói: “Thì ai bảo anh là anh hai em chứ?”
Trình Chu trừng mắt nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Chính em tự mình cẩn thận đi.

Anh cũng có công việc của mình, không thể lúc nào cũng kịp thời tới để cứu em được đâu.”
Đàm Thiếu Thiên vung roi điện ra tự tin nói: “Anh yên tâm, hiện nay dị năng của em đã tăng đến cấp S rồi, mấy nhiệm vụ bình thường vẫn có thể tự giải quyết được.”
Trình Chu gật đầu rồi dặn dò nói: “Ừ, chính em phải cẩn thận chút.”
Đàm Thiếu Thiên có chút tò mò hỏi: “Anh hai, anh có tính toán gì tiếp vậy?”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nghiêm mặt nói: “Lúc trước không có thời gian nên chậm trễ nhiều việc, hiện nay anh cần phải đi nhập hàng, địa phương mà anh nhập hàng không có tín hiệu nên dù em có chết thì anh cũng không biết đâu.”
Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: “Anh đi chỗ nào nhập hàng mà không có tín hiệu chứ? Là nơi rừng sâu núi hiểm gì sao? Hay em mua cho anh một trạm phát nhá.”
Trình Chu lắc đầu noi: “Vô dụng thôi.”
Đàm Thiếu Thiên cảm thấy hứng thú nói: “Anh hai, 3 toa tàu kia anh mang đi đâu rồi?”
Trình Chu trừng mắt nhìn Đàm Thiếu Thiên quát lớn nói: “Không nên hỏi thì đừng hỏi.”
Đàm Thiếu Thiên rầu rĩ nói: “Phía trên đang điều tra em, em còn không phải là sợ là tìm được cái gì rồi sao?”
Trình Chu: “Tìm không thấy đâu.” Không có khả năng tìm được đâu, cả đời có khi còn không tìm ra được ấy chứ.
Đàm Thiếu Thiên: “… anh …” Chắc chắn như vậy sao?
……
Trình Chu mang Dạ U, Phong Ngữ và Annie truyền tống đến Hắc Mã đảo.
Phong Ngữ biến thành con chim lớn mang theo Dạ U và Annie bay đi mất để Trình Chu bơ vơ trên đảo một mình.
Dạo này, mỗi lần mà Dạ U phải rời đi thì Trình Chu vẫn luôn có một loại cảm giác bạn đời vui vẻ cõng tay nải cùng chị em bạn dì chạy về nhà mẹ đẻ và không thèm quan tâm đến cảm giác mất mát của hắn vậy.
Trình Chu thở dài thầm nghĩ: Cái tổ chức sau lưng Dạ U vẫn còn phòng bị hắn, nhưng mà hai bên cũng không ngừng tiếp xúc thêm một thời gian nữa thì biết đâu đấy mấy người trong tổ chức kia sẽ công nhận hắn thì sao.

Thôi chờ sau này cũng có cơ hội.
Tiểu May Mắn nhìn thấy Trình Chu thì bay nhanh tới lao vào vòng tay của Trình Chu.
Lần trước Trình Chu truyền tống đến Hắc Mã đảo cũng vội vàng làm việc rồi phải đưa mẹ và em trai về nên cũng không kịp gọi Tiểu May Mắn.
Trình Chu nhéo mặt Tiểu May Mắn nói: “Sao càng ngày càng béo rồi.”
Tiểu May Mắn có chút bất mãn phồng má sau đó cũng biểu thị trên đảo xuất hiện một Tinh Linh trùng mới, ăn rất giỏi nhưng tính tình lại không tốt cho lắm, lại hay đánh người, nếu không phải Tiểu May Mắn tốt tính, đại nhân đại lượng mà không chấp nhặt với nó thì nhất định đã đem con Tinh Linh trùng mới kia đánh thành trùng chết rồi.
Trình Chu có chút kích động nói: “Tinh Linh trùng mới sao? Ở đâu?”
Tiểu May Mắn dùng đôi mắt như đậu đen chớp chớp nhìn Trình Chu làm Trình Chu có chút bất đắc dĩ nói: “Được rồi, được rồi, đã biết.”
Trình Chu lấy ra mấy khối ngọc thạch giao cho Tiểu May Mắn, sau khi Tiểu May Mắn thu được ngọc thạch thì cũng mãn nguyện và rất phối hợp mà dẫn đường.
Trình Chu cũng nhanh chóng phát hiện ra vài cây ớt, hắn cũng đã rải vài loại ớt ở trên Hắc Mã đảo để cho nó tự do sinh trưởng, không nghĩ tới là hiện tại đã mọc ra một mảng lớn toàn ớt cay và có thêm một con Tinh Linh trùng ớt nữa chứ.
Trình Chu nhìn một hồi thì cũng phát hiện ra là trên mảnh đất này có vết máu.

Đây là vị trí hắn đã truyền tống đến còn mang theo 3 toa tàu và xác thịt của con rồng phương Tây, Phong Ngữ thì nói là chim còn hắn thì trông giống con thằn lằn có cánh.

Tinh hạch của con rồng đó đã bị hắn lấy đi nhưng thi thể thì vẫn còn để lại.

Do đã vài ngày không tới nên thi thể cũng đã bắt đầu bị phân huỷ và máu huyết chảy đầy trên mặt đất.
Không nghĩ tới là máu của con ma thú này lại tẩm bổ cho mảnh đất này khiến cho một mảng ớt cay lại phát triển rất khoẻ mạnh.
Trình Chu vừa định tới gần ớt cay trùng mà mấy quả ớt bên cạnh đã bể tung làm hạt bay thẳng ra ngoài đập vào mặt.
Trình Chu cau mày nói: “Quả nhiên tính tình rất nóng nảy.”
Tiểu May Mắn bĩu môi nói: “Con rệp kia chính là thiếu đánh, đánh một lúc là ngoan ngay.”
Trình Chu: “……” Tuy rằng Ớt cay trùng tính tình không tốt, nhưng vẫn là một con Tinh Linh trùng, nên Trình Chu hơi phóng ra một chút uy áp rồi cưỡng ép khế ước thành công.
Vớ được một con ớt cay trùng nên tâm trạng của Trình Chu cũng khá tốt, trong đầu hắn cũng đã nghĩ tới các món như: Gà cay, cua cay, lẩu cay, xiên que cay, cá cay ….

Mà Trình Chu không khỏi cảm thấy đói bụng.
……
Xà Đảo.
Dạ U vừa đến Xà Đảo thì cũng ngay lập tức phát hiện Xà đảo đang ở trong tình trạng bị đàn cá sấu Thanh Ngạc công kích.
Mấy Đoạ ma giả trên đảo cũng đang cùng đàn cá sấu chiến đấu kịch liệt, và đàn cá sấu cũng đang vây mấy Đoạ ma giả trên đảo trong thung lũng.
“Ầm ầm ầm” Tiếng nổ mạng vang lên không dứt.
Lúc trước, Dạ U và Trình Chu cũng gom được một mớ đạn dược của đám Vĩnh sinh đường, may mắn là hiện tại vừa kịp lúc để dùng tới.
Carey bắn hết một băng đạn nên theo bản năng mà nhăn mày.
Khả năng phòng ngự của đàn cá sấu Thanh Ngạc là cực kỳ cao nên năng lực của một số Đoạ ma giả của tổ chức Quang Minh đối với đàn cá sấu cũng rất có hạn, ngược lại thì thì số đạn dược mà Dạ U mang tới lại sử dụng tốt hơn rất nhiều, lực sát thương cao, tốc độ cũng nhanh nhưng mà số lượng đạn lại không nhiều lắm và hiện tại thì đạn cũng gần cạn kiệt luôn rồi.
Clara không ngừng thi triển ma thuật hệ mộc của mình để kiềm chế đàn cá sấu.

Clara có thể thúc dục những bụi gai phát triển lên nhanh chóng để ngăn chặn thế tiến công của đàn động vật xâm lấn.

Nhưng mà da của đàn cá sấu này quá dày nên mấy cây bụi gai mà Clara giục sinh cũng không có ảnh hưởng gì cho lắm.
Carol không ngừng thi triển mũi tên nước, sau khi hấp thu hết nguồn năng lượng của viên thuỷ tinh thạch kia thì thực lực của Carol đã mạnh lên rất nhiều, nhưng mà đám cá sấu này là dã thú sống cả trên mặt đất và dưới nước nên công kích hệ thuỷ cũng không ảnh hưởng lắm.
“Dạ U đã tới.” Carol hưng phấn nói.
Carey nhìn lên không trung thấy đám Dạ U thì cũng ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Phong Ngữ ở không trung xoay mấy vòng có chút ngoài ý muốn nói: “Kỳ quái, hình như chị Carey yếu đi rồi.”
Carey là Dị năng giả hệ hoả, ở trong tổ chức của bọn họ thì lực sát thương của hệ hoả chỉ sau hệ lôi, cũng là những Đoạ ma giả hệ chiến đấu có thực lực khá mạnh, là những Đoạ ma giả nòng cốt của tổ chức.
Dạ U liếc Phong Ngữ một cái rồi thầm nghĩ: Không phải Carey yếu đi mà là Phong Ngữ đã mạnh lên.

Cậu và Phong Ngữ cũng đã trải qua 2 đợt Ma lực triều tịch ở hiện thế nên thực lực cũng bất tri bất giác mà tăng lên không ít, vận khí của Annie kém một chút nên chỉ trải qua một đợt nhưng mà thực lực cũng tăng lên đáng kể.
Phong Ngữ biến thành một con đại bàng lớn với móng vuốt sắc nhọn rồi bay về phía đàn cá sấu và cào vài phát vào lưng của mấy con cá sấu đó.
Melissa sửng sốt có chút ngoài ý muốn nói: “Phong Ngữ đã lợi hại như vậy rôi sao?”
Clara nhìn Melissa rồi nhắc nhở: “Mau thả độc.”
Melissa vội vàng nói: “Biết.”
Melissa nhanh chóng điều khiển rắn độc về phía những con cá sấu đang bị thương mà phóng độc.
Annie thi triển dị năng để chữa thương cho mấy đồng bạn, do đã chiến đấu trong thời gian dài nên dị năng của mọi người cũng đã bị hao tổn gần hết nên cho dù không bị thương thì cũng nhân cơ hội này mà khôi phục dị năng.
Dạ U vung mấy thanh kiếm linh cộng sinh vào đàn cá sấu, tuy là lực phòng ngự của đàn cá sấu khá mạnh nhưng cũng vẫn bị kiếm của Dạ U chặt bay đầu.
Dạ U vừa ra tay đã hấp dẫn không ít lực chú ý, đàn cá sấu lại chạy qua truy kích Dạ U.
Dạ U cũng chạy nhanh mở đường máu dẫn đàn cá sấu chạy qua hướng khác.
Sau một thời gian chiến đấu kịch liệt thì rốt cuộc đàn cá sấu cũng tạm thời chịu rút lui.
“Dạ U, may mà em trở về kịp lúc nếu không thì phiền toái lớn rồi.” Clara có chút cảm kích nói.
Dạ U có chút nghi hoặc nói: “Đàn cá sấu Thanh Ngạc này sao lại tấn công Xà đảo chứ?”
Clara: “Cá sấu vương chuẩn bị đẻ trứng nên cần dinh dưỡng.”
Dạ U: “……” Đàn cá sấu Thanh Ngạc có hai con vương, một đực một cái.

Mà cá sấu cái này một khi đã mang thai thì sức ăn uống của nó cũng rất lớn để đẻ ra những quả trứng khoẻ mạnh và tư chất tốt.

Cũng vì vậy nên mấy Đoạ ma giả lại trở thành đồ ăn cho đám cá sấu này sao?
“Thuyền đánh cá đâu?” Dạ U hỏi.
Clara có chút xấu hổ nói: “Bị đắm rồi.”
Trong lòng Clara cũng cảm thấy hơi buồn, đây là sản phẩm luyện khí trân quý nên nó vẫn luôn được neo đậu ở phía Nam của hòn đảo, nhưng mà bọn họ chỉ không lưu tâm một chút thôi mà con thuyền đã bị kéo chìm xuống biển.
Dạ U thở dài nói: “Thôi quên đi, con thuyền đó cũng không quá đáng tiền.”
Một con cá sấu Thanh Ngạc khổng lồ có thể dài đến 3 tới 4 mét, hình thể của con cá sấu Thanh Ngạc vương cũng có thể dài 5 đến 6 mét rồi, chắc là đã có một con cá sấu khổng lồ đã kéo con thuyền đi.
Dạ U: “Con thuyền đó đã bị đàn cá sấu theo dõi thì nó cũng không tiện ra khơi nữa.” Vạn nhất gặp nạn ở vùng biển thì còn rắc rối hơn.
Clara cau mày nói: “Đàn cá sấu tuy đã rút lui nhưng con cá sấu vương kia chưa từ bỏ đâu.

Có lẽ không bao lâu nữa thì chúng nó sẽ lại tấn công thêm.”
Dạ U nhìn Clara do dự một chút rồi hỏi: “Thủ lĩnh, chị vẫn không muốn mang mọi người tới hiện thế thật sao?”
Lúc trước thì thực lực của Dạ U và Clara cũng ngang ngang nhau, nhưng trải qua 2 đợt Ma lực triều tịch thì thực lực của Dạ U đã vượt xa Clara rồi.
Clara cau mày có chút do dự, chính vì cái tâm lý cố thổ nan li nên cô vẫn chưa thể hạ quyết tâm được.

Lần này mà ra đi thì họ cũng không phải là di chuyển đi một nơi nào đó ở thế giới này sinh sống mà là họ sẽ đi sang một thế giới khác sinh sống.
Dạ U thở dài nói: “Thôi, em sẽ tìm cách xử lý đàn cá sấu.

Chị cứ yên tâm.”
Dạ U nhìn qua Phong Ngữ nói: “Phong Ngữ, mang anh đi Hắc Mã đảo.”
Phong Ngữ biến thành một con chim khổng lồ, vỗ cánh rồi chở Dạ U bay đi.
Clara đứng tại chỗ nhìn bóng dáng của Dạ U rời đi thì cô cũng có chút hoang mang.
Carol đi tới nói: “Thủ lĩnh, kỳ thật qua bên kia cũng khá tốt mà.

Em nghe Annie nói địa vị của Đọa ma giả bên kia rất cao, mọi người cũng không phải gọi chúng ta là Đoạ ma giả mà gọi là Dị năng giả.

Bình dân đều lấy Dị năng giả làm vinh quang.

Hơn nữa chị cũng đã thấy thực lực của Phong Ngữ tiến bộ rất nhanh mà.”
Carol cũng đã đi sang hiện thế một lần rồi nhưng lần trước đi đi về về cũng quá vội vàng, tuy là thời gian ở lại không lâu nhưng mà Carol vẫn bị xã hội hiện đại hấp dẫn.
Lúc trước Annie vẫn luôn trầm mặc ít nói, nhưng sau khi đi sang thế giới bên kia thì con bé cũng đã tươi cười sáng lạn lên rất nhiều, mỗi lần nhắc tới thế giới bên kia thì con bé vẫn luôn rất phấn khích không thôi.
Trước kia thì năng lực của Phong Ngữ là dị hoá thành chim, nhưng cũng chỉ có thể biến hoá thành những loại chim nhỏ rất khó chở người.

Lúc đó Phong Ngữ có thể đi thám thính tình hình đã là tốt lắm rồi.

Nhưng mà với thực lực hiện nay thì Phong Ngữ đã có thể biến thành đủ loại chim chóc khác nhau, khi chiến đấu thì cũng có thể biến thành chim ưng với móng vuốt sắc nhọn, hơn nữa con bé chở người cũng rất tốt.
Dạ U cũng đã nói là bên hiện thế đang ở trong giai đoạn đầu phát sinh ma lực, Ma lực triều tịch một đợt lại một đợt mà tới nên đối Đoạ ma giả mà nói thì bây giờ ở bên kia đúng là thời điểm tốt nhất.

Hơn nữa nếu ở nơi này thì bọn họ mãi mãi chỉ có thể sống ở trong bóng tối, mãi mãi có cuộc sống lưu vong, nếu bọn họ tới thế giới bên kia thì họ có thể sinh hoạt dưới ánh sáng mặt trời.

Rất tốt, đây mới là cuộc sống mà con người nên có.
Clara cau mày rồi chần chờ một chút nói: “Mọi người đều mong muốn như vậy sao?”
Carol nhìn Clara, cô biết quý tộc rất xảo trá và chắc chắn là Clara cũng đã bị đám quý tộc đó lừa gạt không ít lần, hiện tại thì Clara cũng chỉ đang sợ lại bị Trình Chu lừa bọn họ.
“Em nghĩ là mọi người cũng nguyện ý đánh cược một lần, hơn nữa nếu như Trình Chu thật sự có vấn đề thì trong thời gian dài như vậy cũng không thể gạt được Dạ U.

Chị cũng biết mà, Dạ U là người rất nhạy cảm với thiện ý và ác ý của người khác.” Carol nói
Clara gật đầu rồi trong lòng cô cũng nhẹ nhõm hơn một chút.

Cuối cùng thì cô cũng gật quyết định: “Được rồi, để chị nghĩ lại một chút, thuận tiện thì chị cũng muốn hỏi ý kiến của mọi người luôn.”
End chap 98
-------------XuYing90--------------
------oOo------


Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng