Hào Môn Tranh Đấu



Lam Mộng lặng lẽ nở một nụ cười dịu dàng, trong sự dịu dàng đó lại ẩn chứa vẻ lạnh lùng đáng sợ, cô ta bỗng gào lên: "Đáng đời cô! Cô vì anh ấy chịu khổ nhiều năm, đưa anh ấy lên tận mây xanh...!Nhưng thế thì đã sao? Anh ấy công thành danh toại, còn Diệp Vũ cô lại là con điếm ai cũng có thể làm chà đạp, trở thành đồ vật để cho tôi trút giận!"

Diệp Vũ hừ nhẹ một tiếng, trầm giọng nói: "Tôi thừa nhận, yêu phải con người cặn bã như Quân Minh Dực là tôi ngu xuẩn...!Thế nhưng Lam Mộng, cô cảm thấy cô có thể khá hơn tôi bao nhiêu? Đừng tưởng cô đã bay lên cành cao là có thể biến thành phượng hoàng, cô cũng chỉ là một đứa con gái nuôi biến thành tiểu thư nhà quyền quý mà thôi.

Hôm nay Diệp Vũ tôi sa cơ, thì cũng chính là kết cục của cô ngày mai! Cô đừng quên, ở bên ngoài Quân Minh Dực ở có bao nhiêu người phụ nữ."

Câu cuối cùng như một đòn trí mạng đả kích thần kinh vốn đã yếu ớt của Lam Mộng, cô ta điên cuồng gào lên, hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Vũ, giọng nói sắc bén như đang phát tiết hết nỗi đau khổ của cô ta: "Không! Minh Dực yêu tôi! Anh ấy chỉ qua đường với những người phụ nữ khác, còn cô có ngày hôm nay chính là báo ứng của cô! Dựa vào cái gì mà cô có thể hạnh phúc gả cho anh ấy còn tôi lại phải chung sống cả đời với anh trai tàn tật của anh ấy!"

"Tôi và Minh Dực yêu nhau như vậy, dựa vào cái gì mà cô lại chiếm anh ấy tận mười năm.

Từ đầu đến cuối, người Minh Dực yêu chỉ có một mình tôi, tại sao cô lại có thể quang minh chính đại trở thành vợ của anh ấy, còn tôi lại chỉ có thể làm chị dâu của anh ấy, âm thầm làm một kẻ đáng thương không được công khai? Trời sinh Lam Mộng tôi vốn rất kiêu ngạo, làm sao có thể kém cô được! Diệp Vũ, cô có kết cục như ngày hôm nay là đáng đời cô! Còn mười năm đợi chờ của cô là việc cô đáng phải nhận!"
Vừa nói, Lam Mộng vừa uất ức rơi nước mắt, nhưng trên môi lại nở nụ cười đầy đắc ý và điên cuồng.

Cô ta lấy trong túi xách ra một con dao gọt hoa quả, vừa chầm chậm cắt lên làn da xanh xao, vừa nhỏ giọng thì thầm: "Diệp Vũ, cô có biết không? Một tháng trước tôi và Minh Dực đã cử hành hôn lễ, anh ấy đã tới ở rể ở nhà họ Lam rồi...!Cô làm sao phải khổ như vậy? Gả cho anh ấy mười năm, làm trâu làm ngựa, hết lòng trung thành với anh ấy.

Kết quả, chồng của cô tận tay giết cả nhà họ Diệp!"

"À phải rồi, cô có biết tại sao mười năm qua cô không thể mang thai không? Là do người chồng tốt của cô, vào đêm tân hôn của hai người đã tận tay cho cô uống thuốc triệt sản, tên đầu sỏ là anh ấy còn ra vẻ vô tội mà trách móc cô không thể có con!"

"Diệp Vũ, cô có biết chị em tốt Tả Vịnh Nhi của cô làm sao mà chết không? Ha ha...!Cô ta không phải chết trên chiến trường mà là chết trong tay tôi, là tôi tiết lộ tin tức cô ta nằm vùng cho đám người kia đấy, không cần cảm ơn tôi đâu!"

"Phải rồi, còn ả cứng đầu Kim Đương Đương, cô có biết cô ta biến thành cái gì không? Đầu thì to như trái bóng mà người thì như cây sào, cô ta bị tôi xích ở phòng thí nghiệm của nhà họ Lam, bộ dạng như vậy sống có khác nào quái vật!"



Nhấn để mở bình luận

Hào Môn Tranh Đấu