Hãy Khóc Và Cầu Nguyện Đi



Cặp đôi hoàng gia đã ở lại Arvis tổng cộng năm ngày.Vào ngày cuối cùng thì tất cả đám người hầu của Arvis đã xếp hàng trước dinh thự khi họ phải chào tạm biệt cặp đôi hoàng gia và những người hầu của họ.Leyla đã đứng cùng đám đông như ngày họ đến.Lực lượng an ninh khiến mọi việc di chuyển trở nên rắc rối hơn, và mọi người ở đây đều buồn bã khi khách của mình rời đi.Trong suốt thời gian Thái tử và vợ ở Arvis thì Leyla chưa hề được Công tước đến thăm.

Anh không gửi cho cô một lời nhắn nào hoặc kể cả Phoebe cũng không gửi bức thư nào cho cô.Leyla nghĩ rằng anh gần như đã quên mất cô.Gần đây cô đã được sống không phải lo lắng và căng thẳng vì Công tước.

Những ngày vừa qua khiến cô có cảm giác như trở về khi toàn bộ chuyện này bắt đầu.Những ngày thật yên bình đó thật sự tuyệt vời.Và cô yêu nó.Cô không thể ngăn được niềm hy vọng đang ở trong lồng ngực.

Có lẽ vài ngày nay đã đủ để khiến Công tước suy nghĩ lại về việc giữ cô làm tình nhân của mình.Có lẽ anh cũng đã chán cô rồi!Suy cho cùng thì nỗi ám ảnh của anh về cô hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả!Có lẽ anh đã tìm thấy niềm vui mới cho riêng mình...Cô không khỏi nở nụ cười vui sướng vì tin rằng đây sẽ là ngày cuối cùng cô thấy anh!Suy cho cùng thì anh là một người đàn ông đầy quyền lực nên anh có thể sẽ không chịu đựng được cách cư xử như vậy đối với cô quá lâu.Trong người cô bây giờ thực sự rất nhẹ nhõm, đúng lúc đó Công tước hướng mắt về phía cô.

Cô biết anh đang nhìn cô, và anh biết cô cũng nhìn thấy anh.Cảm giác kỳ lạ đó chạy khắp cơ thể cô một lần nữa, khiến cho cô lo lắng hạ ánh mắt khỏi anh.Sau vài giây thì cô nhìn lại anh và thấy anh không còn nhìn cô nữa.Thay vào đó, anh đang bận chia tay Thái tử, với phu nhân Brandt ở bên cạnh.Một cảm giác quen thuộc khác dâng lên trong lòng Leyla...nhưng cô không thể chạm tay vào đó.Chẳng bao lâu sau, buổi lễ chia tay thái tử kết thúc, tất cả đều rời Arvis.Còn Leyla vẫn đứng bên lề quan sát Matthias đang đưa cánh tay cho Claudine và anh bắt đầu hộ tống cô vào trong, với đám người hầu của họ.Những người hầu còn lại thở phào nhẹ nhõm khi vị khách quan trọng của họ đã ra đi và mọi thứ có thể trở lại bình thường.Leyla vẫn đứng yên tại chỗ, tiếng ồn ào xung quanh cô ngày càng lớn hơn khi tất cả họ bắt đầu trò chuyện.Ở đâu đó phía sau Leyla có thể mơ hồ nghe thấy một vài cô hầu gái đang thì thầm thì thầm với nhau.“Tôi chỉ nghĩ, lẽ ra họ nên bám sát theo kế hoạch”“Tôi biết, lẽ ra họ không cần phải hoãn đám cưới.”“Phu nhân Brandt thực tế đã là Nữ công tước rồi phải không?”Leyla cảm thấy không thoải mái với cuộc trò chuyện của họ.

Và cô lặng lẽ rời đi và quay trở lại căn nhà của chính mình.Tin tức về đám cưới của Công tước không quan trọng!Cô hoàn toàn tin rằng thời gian bên nhau của họ sắp hết và điều đó gần như khiến cô bước đi vì sung sướng!Chẳng bao lâu nữa, cô sẽ thuyết phục chú mình rời khỏi Arvis, và cô có thể quên đi cơn ác mộng đã từng xảy ra!Chắc chắn họ sẽ chuyển đến nơi xa với Arvis, nơi mà không ai biết cô, hoặc nơi mà thậm chí chưa từng nghe nói đến Arvis.Có thể cô sẽ không thể quay trở lại và có thể cô sẽ phải làm việc chăm chỉ gấp đôi để ổn định cuộc sống mới, nhưng không có cách nào có thể thắp sáng nỗi đau mà cô đang phải đối mặt...Khi thế giới của cô bắt đầu ổn định thì Leyla đã không lãng phí thời gian để chăm chỉ làm việc nhà, ngân nga vui vẻ khi giặt những vết bẩn trên quần áo và chà sạch sàn nhà.

Cô thậm chí còn tự nướng cho mình một số chiếc bánh quy mứt!Đã lâu rồi cô không có cảm giác vui vẻ đó.Sau khi nấu xong thì cô lấy chúng ra để nguội rồi lấy cuốn sách của mình và rót cho mình một ít trà để thưởng thức bánh quy.Lần đầu tiên cô có thể ngồi nhàn nhã kể từ vụ tai nạn ở nhà kính, cô vừa đọc sách vừa ngấu nghiến bánh quy mà không gặp vấn đề gì.Sau một lúc, cô ngừng đọc, quyết định viết thư cho một số người bạn vừa gửi thư cho cô.Khi cô vừa viết xong bức thư cuối cùng thì trước cửa bỗng vang lên tiếng gõ cửa, ngay sau đó là một giọng nói quen thuộc.“Leila! Cháu có ở đây không?"Đó là người hàng xóm thân thiện nhưng cũng không kém phần nhiều chuyện-bà Mona.

Leyla bước ra chào đón bà với nụ cười rạng rỡ.“Bà Mona!” Leyla vui mừng trước chiếc giỏ lớn mà người hàng xóm của cô đang cầm."Thật tuyệt!" cô kêu lên, và bà Mona chỉ mỉm cười ngượng ngùng.“Ta hơi lo lắng cho cháu đó” bà Mona thở dài và bước vào ngay khi Leyla bước sang một bên."Dù sao thì bây giờ cháu cũng là một phụ nữ trưởng thành rồi, đáng ra bây giờ cháu phải ăn nhiều hơn mới phải chứ” Leyla đưa mũi ngửi mùi bánh quy thoang thoảng trong không khí.“Nhưng giời thì ta thấy lẽ ra ta không nên quá lo lắng quᔓCháu đã học nấu ăn được từ những người giỏi nhất như bà.” Sau đó Leyla dẫn bà vào bếp và bắt đầu chuẩn bị trà.Bà Mona đã tự mình dạy Leyla cách nấu ăn khi cô còn nhỏ.Cảm giác như hơi ấm đang quay trở lại trong căn nhà nhỏ của cô, và Leyla không thể hạnh phúc hơn.Họ ngồi đối diện nhau, chia sẻ những câu chuyện khi trò chuyện qua lại với nhau.

Bà Mona là người nói chuyện chủ yếu trong khi Leyla dành thời gian lắng nghe và thưởng thức đồ ăn.“Những món này thực sự rất ngon đấy, Leyla.”“Người đàn ông nào cưới được cháu sẽ rất may mắn!” Bà mím môi khi nhìn lại Leyla."Nói đến thì...Kyle"Leyla nhanh chóng cắt lời bà.“Ồ, đó là do bà đã dạy cháu, vì vậy tất cả đều là công sức của bà!” Leyla lấy một món ăn nhẹ từ trong giỏ ra.“Lần sau khi cháu nướng bánh thì bà có thể ghé qua, và sau đó bà có thể cho cháu biết về cảm nghĩ của bà!”Bà Mona nhìn cô cẩn thận, bà biết rõ Kyle vẫn khiến cô phải đau.

Và bà thấy hôm nay cô có vẻ trông rất hạnh phúc.“Vậy thì, cháu sẽ phải cho ta biết khi nào cháu quyết định nướng chúng để ta có thể ghé qua.” Bà Mona cắn thêm một miếng bánh quy nữa và kêu lên vì độ ngon của nó.Bà lại tiếp tục phàn nàn với Leyla về những món ăn phức tạp và cầu kỳ mà các quý tộc bắt bà phải nấu trong dinh thự.Họ rất kén chọn và đòi hỏi.

Trước đây, những đầu bếp chưa bao giờ phải lo lắng nhiều như vậy.Dù sao thì họ phải tiếp đón nhiệt tình với những người quan trọng như vậy.Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là bà không thể than thở về sự căng thẳng mà họ đã gây ra cho bà.“Thật đáng tiếc khi phu nhân Brandt quyết định ở lại"“Ta tưởng cô ấy phải rời đi cùng với tất cả các vị khách.”“Thành thật mà nói, ta không biết tại sao cô ấy lại nhất quyết ở lại Arvis, trong khi Công tước thậm chí không có mặt để tiếp đãi cô ấy.”"Hả?" Leyla hét lớn khi nhắc đến Matthias.“Công tước hiện không ở Arvis? Tại sao?"“Đúng, ta nghĩ đó là chuyện kinh doanh, ta không biết nhiều về thông tin đó.”“Nhưng ngài ấy đã rời đi, ngay sau khi Thái tử đi.

Ta e là ngài ấy sẽ không quay lại trong vài ngày tới.”Leyla thở phào nhẹ nhõm khi biết được điều đó.Công tước sẽ đi vắng thêm vài ngày nữa!Đây chính là tin tức tuyệt vời nhất mà cô nhận được!“Thật không may, Nữ công tước Norma và Elysee lại nhất quyết yêu cầu phu nhân Brandt tiếp tục thảo luận về việc sắp xếp đám cưới.”"Thành thật mà nói, ta phát ngán và mệt mỏi khi có người phụ nữ kén chọn đó ở bên cạnh! Họ là người kén ăn nhất mà ta từng gặp! Họ không biết cách ăn những gì được phục vụ sao?"Leyla và bà Mona vẫn tiếp tục trò chuyện cho đến khi bà nhận ra trời đã muộn rồi.Và họ đã chào tạm biệt nhau, Leyla trở lại căn nhà gỗ một mình.Leyla vẫn có tâm trạng vui vẻ và dễ dàng ăn hết số bánh quy còn sót lại.Cô cảm thấy hôm nay thật sự là một ngày tốt lành và sẽ tiếp tục tốt đẹp trong những ngày tiếp theo.Cảm ơn Chúa! Leyla thở phào nhẹ nhõm khi cô tiếp tục ngân nga trong niềm hạnh phúc.****************.


Nhấn để mở bình luận

Hãy Khóc Và Cầu Nguyện Đi