Hóa Đơn Tam Khúc



Hóng mãi sang bên kia xem mấy đứa con gái họp xong chưa để sang chấm mút phát, đm mới được tí mồi, say vãi.

Tổ bố sư mấy con Bắc Ninh vẫn quang quác bên đấy, hơn 10h rồi.

Mẹ kiếp, đành đi ngủ.

Đêm thanh vắng, se lạnh, cuộn cái chăn mỏng cũng thấy thật ấm áp.

Trăng muộn chiếu qua ô thoáng, lọt thành một ô vuông sáng.

Mất điện, tí ánh đèn mờ mịt của đèn ngủ cũng vụt tắt, chỉ còn lại 2 ô trắng của ánh trăng.

Tiếng dế kêu, ếch kêu giữa lòng Hà Nội làm cho tâm trạng kẻ xa quê cũng đôi chút khắc khoải.

Không rõ là mấy giờ, nghe văng vẳng âm thanh rất khẽ như gọi anh ơi, anh ơi.

Tiếng gọi thì thoảng lúc rõ lúc không như hòa cùng tiếng gió.

Tao chột dạ, đéo ai gọi thế nhỉ.

Ngồi dậy, cố nheo mắt, lắng tai thì lại không nghe thấy gì, chỉ có tiếng côn trùng rinh rích.

Ngả lưng xuống 1 lúc lại có tiếng khẽ khọt: “Anh ơi.” Đm, lần này thì hơi ghê rợn.

Tao khẽ rùng mình nằm im, rồi lại vùng dậy tìm cái bật lửa, quờ quờ mãi mới thấy.

Bật mấy phát lửa mới bùng lên, ánh sáng vàng vọt rọi bóng lên tường mờ mờ.

Ra mở cửa, 1 cơn gió lạnh thổi làm lửa bật tắt…

Tao thấy bóng trắng mờ mờ đung đưa phía phòng đầu tiên, chính là phòng cô em.

Mẹ nó, rờn rợn.

Lại 1 cơn gió ào qua, cuốn bụi vào mắt, tao phải nhắm mắt lại tránh bụi, vẫn kịp nhìn bóng trắng mờ mờ bay bay.

Gió lặng, mở mắt, vẫn nhìn về phía phòng đầu thì lại không còn bóng trắng nữa.

Đéo kịp nghĩ gì, quay vào, đóng sập cửa phòng…

Đm chả nhẽ có ma, trong đầu đầy rẫy suy nghĩ.

Cả xóm trọ giờ còn mỗi mình là con trai… Hoang mang cố bật cái bật lửa, vẫn không lên, chỉ có tia sáng chớp chớp ngắn ngủi từ viên đá.

Không gian lại trở về tĩnh mịch, sợ đéo dám ngủ, bỗng nghe tiếng xe máy bình bịch xa xa rồi càng lúc càng rõ, là xe ông anh bách khoa.

Tao lại mở cửa, đm đéo phải, xe của đứa đéo nào ở mấy dãy trọ trên, tí ánh sáng của đèn xe may vụt qua rồi không gian lại trở về vẻ tối mờ.

Đang định vào đóng cửa thì có điện.

Bóng đèn ngủ sáng, tao vội bật ngay bóng đèn tuýp, đèn sáng trưng.

Cảm giác đã an tâm hơn rồi.

Lại ra cửa ngó về phía phòng đầu, thấy đèn phòng cô em vẫn sáng.

Tò mò đến đó khẽ gọi, cô em thưa ngay, rồi lọc cọc ra mở cửa…

Tao vào phòng, cô em bảo em ngủ 1 mình sợ nên phải bật điện.

Lúc mất điện sợ vãi nên sang gọi anh mấy câu không thấy anh trả lời đoán anh ngủ say rồi nên về đóng cửa, gió rít mạnh quá.

Tao cũng kể là nghe tiếng gọi rất nhỏ, tao vùng dậy mở cửa thì không thấy ai, thấy bóng trắng phất phơ chỗ phòng này.

Cô em nhìn tao bảo anh đừng trêu, em sợ thật đấy.

Tao bảo có điện sáng rồi mà, hỏi cô em có nến hay đèn pin gì không thì nó bảo có cái đèn ắc quy nhưng nãy bật không thấy lên.

Lâu không dùng.

Tao cầm xem thì thấy đứt mẹ 1 dây từ ác quy ra đèn.

Cắt cắt nối nối tạm mất 2 phút thì đèn sáng.

Tao bảo để ra soi xem thế nào, cô em cũng đi theo, nép sát người tao, tay bám chặt cánh tay tao.

Phòng cô em là phòng đầu tiên, đi ra vài bước là cổng của chủ nhà.

Lối cổng của chủ nhà chạy dài, vuông góc với dãy phòng trọ bọn tao đang ở.

Soi xung quanh cổng không thấy gì bất thường, quay sang soi chỗ cỏ trước mặt thì thấy thấy bóng trắng mập mờ, khẽ giật mình rồi soi kỹ, cô em nhìn nhìn rồi bảo ôi cái váy của em.

Đm, té ra là thế.

Lội ra lấy váy vào cho ẻm thì bị vài vết bẩn, phủi phủi mấy phát không sạch, ẻm bảo thôi để mai em giặt lại.

Bố sư, làm tí thì són đái ra quần, bóng trắng với cả váy trắng.

Vào phòng ẻm ngồi, lúc này đã tỉnh mẹ ngủ.

Nhìn đồng hồ thì đã hơn 1h đêm.

Hỏi han vài câu nữa thì tao bảo thôi về ngủ đây.

Về phòng bới bới tìm cái bật lửa khác đề phòng mất điện nữa, tìm mãi không thấy thì nghe tiếng gõ cửa, cô em gọi.

Ra mở cửa thì cô em bảo 1 mình sợ, lại phòng ngoài cùng.

Tao bảo thế vào đây nói chuyện.

Mẹ kiếp, đêm hôm đấy đóng thêm 3 nháy đến tận sáng.

6h thì ẻm về phòng ẻm.

Tao nghỉ học, ngủ tít.

Đến gần 11h thằng bạn lồn giao thông đập cửa gọi mới tỉnh dậy, nó hỏi tao sao ngủ muộn thế, nghỉ học à.

Tao thì hỏi nó sao lên muộn thế, nghỉ học à.

2 thằng sang phòng chị em Hải Dương thì thấy cả 2 ở nhà, cô em hỏi tao anh nghỉ học à, tao bảo ừ, nghỉ buổi không sao.

Thằng giao thông cùng cô chị tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi sao về quê có 2 hôm mà bọn này đã xưng hô anh em ngọt thế.

Tao bảo cô chị là mình có họ đấy, bọn tớ mới điều tra ra, cậu từ này cũng phải gọi tớ là anh.

Cô chị bĩu nhẹ môi bảo vớ vẩn, cô em giải thích em gọi anh ấy là anh cho tình cảm… vcl giải thích.

Hỗ trợ bọn nó nấu nướng, rồi chén.

Cô em cứ anh anh, em em làm tao cũng ngại bỏ mẹ.

Cơm nước xong về phòng, thằng giao thông hỏi dò xét mày với con em có mối quan hệ gì thế.

Tao bảo, quan hệ lồn, thích nhau thôi mà, giống như mày với con Luật kia thôi.

Thằng giao thông ngớ người bảo đm mày tàu ngầm ghê vãi, khá lắm thằng bạn.

Rồi nó kể đéo sơ múi được tí gì ở con Luật kia, khoác vai nó cũng né, khoác tay cũng duỗi, bố khỉ.

Tao bảo con Luật ngon thế chắc nhiều thằng theo, thằng bạn lồn trả lời đéo xinh bằng con em của mày… Ừ đúng là đéo xinh bằng, nhưng nó có vẻ chơi hơn, chịu khó mặc hở hơn nên nhìn ngon hơn.

Tao nghĩ trong đầu, có khi đéo ngon bằng cô em của tao thật đấy chứ, tao lột hết, chiêm ngưỡng hết rồi…

Thằng học sinh của tao khoe bài kiểm tra được 9 điểm lý, đến bố mẹ nó còn bất ngờ.

Tao thì đéo bất ngờ lắm khi nhìn đề bài, là lấy trong sách bài tập, mà tao vừa giải cùng nó hôm trước thì hôm sau kiểm tra.

Mẹ sư nhà nó lẽ ra phải được 10 chứ sao lại được có 9, cũng là tại thằng nhãi ẩu bị sai 1 chỗ đơn vị đéo gì ấy.

Hôm đi dạy phụ huynh nó bảo nói chuyện tí đã, cũng là cảm ơn vì con nó học tiến bộ hơn, xong than vãn phiền lòng rằng môn toán vẫn dốt, đéo tiến bộ hơn tí nào.

Tao gật gù bảo toán khó lắm.

Mẹ nó hỏi tao có dạy được cả toán không, hoặc biết ai dạy toán tốt không thì giới thiệu để mẹ nó đổi người, cô dạy toán hiện tại có vẻ hiền nên không dạy được thằng ranh này.

Tao chối luôn là tao không dạy được, sự thật là thế, toán kiến thức rộng quá, bản thân tao cũng không giỏi toán, rồi tao bảo sẽ hỏi mấy đứa bạn giỏi toán xem sao.

Lên phòng, thằng ranh ở tầng 2, đéo thấy đâu.

Tao gọi vài câu thì nó đang ở tầng 3, 2 chị em làm đéo gì cười khinh khích ở trên.

Mẹ thằng học sinh phải gào từ tầng 1 vọng lên là xuống học ngay, tí sau mới thấy nó xuống.

Tao hỏi 2 đứa gia sư môn toán và môn hóa thế nào, thằng trả lời môn toán là 1 chị sinh viên năm 2 trường sư phạm, xinh lắm.

Vkl ông nhãi.

Nó nói tiếp môn hóa là 1 chị sinh viên trường KHTN năm 4.

Tao hỏi ai xinh hơn thì nó bảo đương nhiên chị sư phạm, ngon lắm thầy ạ.

Mẹ nhà mày, bảo sao không tiến bộ.

Tao hỏi thế kỹ năng dạy của chị ấy thế nào, thằng cu trả lời chị ấy hiền, dạy cũng dễ hiểu nhưng em thấy khó lắm, lúc đấy thì hiểu, sau thì lại quên.

Tao gật gù, nghĩ bụng bảo tao cũng thấy toán khó thật.

Tao hỏi tiếp thế giờ anh dạy cả toán cho mày thì sao, thằng ranh trả lời em thích chị kia dạy, tao cười gian bảo nó mày thích ngắm chị kia thì đúng hơn, ông nhãi cười khà khà.

Mẹ, đúng là dân Hà Nội, thằng ranh lớp 11 mà còn dạn hơn tao, hồi tao lớp 11 12 đéo biết cái mẹ gì luôn.

Học xong tao hỏi đùa là có người yêu chưa, thì thằng bé bảo có rồi, yêu đứa cùng lớp, tao hỏi tiếp đã làm gì chưa thì thằng cũng trả lời là rồi anh ạ.

Bó tay với thằng ôn con này.

Đi dạy về, 2 chị em để phần cơm, lao vào ăn ngồm ngoàm nói chuyện, hỏi có ai muốn đi gia sư không, học sinh tao đang cần đứa dạy toán.

Cô chị có vẻ quan tâm, hỏi han tình hình các thứ, cô chị bảo trước cũng đi dạy gia sư 7 – 8 tháng rồi xong xa quá mệt nên nghỉ.

Tao hỏi còn nhớ kiến thức toán lớp 11 không thì cô chị tự tin bảo thừa sức.

Tao thì không tin lắm, chỉ ậm ừ bảo để xem.

Thứ 6 đi dạy.

Phụ huynh đi đâu hết, thấy con chị xuống mở cửa.

Tào lao hỏi chuyện kêu anh dạy kiểu gì mà thằng em em nó được tận 9 điểm kiểm tra 1 tiết.

Tao bảo may mắn thôi.

Rồi nó kêu chán học cao đẳng, muốn thi đại học lại, học cao đẳng không bằng bạn bằng bè, không biết giờ ôn có kịp không.

Tao bảo có gì mà chả kịp, giờ mới tháng 10, đến tháng 7 sang năm mới thi cơ mà, con chị nói nhưng em ngu lắm.

Tao lại bảo anh thấy đề thi bây giờ để đạt mỗi môn 6 – 7 điểm không khó, toàn kiến thức cơ bản thôi.

Chừng ấy là đủ đỗ đầy trường rồi mà.

Con bé im lặng không nói gì.

Lên phòng ông nhõi con, thằng nhõi bảo anh lên đây xem cho xem ảnh chị dạy toán, tí nữa học.

Tao cũng hơi tò mò, lên phòng con chị, thằng em đăng nhập yahoo rồi chat chat với cô dạy toán, rồi thấy mở webcam.

Ơ đệt, xinh thật.

Xinh vl, tao giả vờ xin nick cô dạy toán qua thằng học sinh bảo để trao đổi kỹ năng sư phạm… Quay sang thấy con chị đang nằm giường, nãy giờ nhìn trộm tao chằm chằm, tao bắt gặp ánh mắt của nó thì nó lảng đi.

Tao bảo thằng học sinh xuống học thôi…

Hỏi nó bảo học toán thứ mấy thì nó kêu thứ 2, thứ 5.

Tao bảo tao có 1 người bạn, cũng xinh như chị dạy toán hiện tại, thậm chí còn xinh hơn, để tao giới thiệu thay cô hiện tại nhé.

Thằng ôn nét mặt nghiêm túc bảo quan trọng là phải có hiệu quả, em phải chăm chỉ học phấn đấu đạt điểm 9 toán.

Mẹ bố nhà mày, nói như trạng.

Dạy xong, xuống thì thấy phụ huynh đã về từ lúc nào.

Tao cũng nói lại chuyện bảo có đứa bạn dạy toán tốt lắm, để nó dạy thử thằng cu này vài buổi xem sao, cháu sẽ đi cùng quan sát, dạy kèm thêm vài buổi.

Phụ huynh gật đầu rồi bảo thế thứ 2 đi dạy luôn nhé thì để báo cô sư phạm giảm xuống 1 tuần 1 buổi.

Về nhà báo lại cho cô chị Hải Dương, cô chị có vẻ háo hức.

Thằng bạn giao thông dạy về trước đã tót đi chơi với con bé Luật rồi, khổ thân thằng bé, chăm bẵm suốt mà vẫn đéo được cả cầm tay.

Tao về phòng lão bách khoa nghịch máy tính, tí sau thì thấy cô em nhe nhẻn sang, tao bảo khép cửa vào kẻo gió.

Cô em ngoan ngoãn chốt cửa, hơn cả khép.

Cô em nhõng nhẽo bảo cho em chơi máy tính.

Tao đứng dậy nhường ghế ngay, đứng sau, hít hít mùi thơm của tóc, thấy rộn ràng con tim, rộn cả con chim…

Mới được thưởng thức, cảm giác thèm thuồng lúc nào cũng có trong người.

Nhưng không gian riêng tư ít quá vì cảnh sinh viên ở xóm trọ, lại toàn ở chung nên cả tuần vừa rồi không được động chạm tí gì.

Tao mon men qua sờ sờ, rồi luồn tay từ trên xuống xuyên qua cổ áo chạm ngực nàng.

Cô em để yên, vẫn chơi pikachu, tao nắn bóp 1 hồi thì có vẻ ẻm khó chịu nên cấu vào tay tao phát.

Đúng lúc đó xe máy xịch xịch của tay bách khoa đi vào, đỗ trước cửa phòng.

Tao rút vội tay ra, ra mở chốt cửa hỏi bảo nay huynh về sớm thế, hắn kêu ừ, vào phòng thấy cô em vẫn đang say sưa tìm pikachu.

Tay bách khoa bảo á à cô chơi máy tính của anh coi chừng lộ nhiều tài liệu mật, ẻm bảo chỉ chơi mỗi trò này chứ có làm gì mà lộ, rồi quay sang nhìn tao với ánh mắt tò mò.

Tao về phòng, được phút sau thì cô em cũng sang phòng tao ngồi.

Hơn 10h rồi mà thằng bạn với mấy đứa Bắc Ninh vẫn chưa về, bọn này định ra đấy mở quán bán trà đá buổi tối hay sao không biết.

Đang ôm ôm được tí thì mấy đứa chó chết kia kéo nhau về, léo nhéo om sòm.

Vội chỉnh lại quần áo cho ẻm, thằng giao thông đẩy cửa vào, nhìn thấy bọn tao đang ngồi nghiêm túc nó bảo ấy chết, xin lỗi đã làm phiền 2 vị, 2 vị cứ tự nhiên.

Nó quay ra luôn, chắc lại mò sang phòng bọn Bắc Ninh.

Đéo biết nó sang kể gì với bọn Bắc Ninh mà 3 đứa con gái mò sang léo nhéo om sòm bảo bắt quả tang, bắt cái loằn, tại chúng mày về sớm, chứ về muộn tí có khi bắt quả tang thật.

Đùa nhau tí rồi đứa nào có phòng đứa đấy về đi ngủ.

Thằng giao thông vứt ra bao thuốc vina, tao với điếu bảo đéo nay mua cả bao cơ à, thằng cười thảm rằng đưa em Luật vào quán cafe, chả nhẽ gọi điếu lẻ.

Hồi này là năm thứ 2, tao vẫn chỉ là tập tọe hút thuốc thôi nên toàn mua thuốc lẻ, ngày chắc chỉ hút 1 – 2 điếu.

Thằng giao thông tâm sự bảo đéo hiểu con Luật thế nào, rủ đi chơi vẫn đi riêng, nói chuyện vẫn thân thiết, chắc chắn nó phải biết tình cảm của thằng giao thông dành cho nó nhưng nó vẫn cứ tạo khoảng cách, thằng giao thông không thể tiến gần hơn.

Tao lúc này cũng gà, đéo biết chia sẻ thế nào nên im lặng kéo vài hơi thuốc.

Thằng thông nói bâng quơ, cứ như mày im ỉm lại ngon, cua ngay được em xinh nhất xóm… Tao cất lời bảo duyên phận ấy mà.


Nhấn để mở bình luận

Hóa Đơn Tam Khúc