Khi Đó! Tôi Đã Mất Năm Tôi Yêu Anh Nhất



Thẩm Kỳ đập mạnh vào máy tính, giống như một con dã thú mất kiểm soát bị dồn vào góc tường, đôi mắt đỏ ngầu gào lên đau đớn.

"Anh Thẩm, xin anh hãy bình tĩnh!" Mọi người tràn vào phòng, khống chế Thẩm Kỳ đang phát điên.

Nỗi đau đớn thống khổ bao trùm lên hắn, hắn đau đớn ôm lấy trái tim, gần như đứng không vững.

Có người gõ cửa đến giao vật chứng, nhìn thấy Thẩm Kỳ đang xúc động, cảnh sát vẫy tay để người đó mang đi trước.

""Trả lại đây! Trả lại cho tôi!"Thẩm Kỳ liều mạng thoát khỏi khống chế, gầm lên lao ra ngoài.

Anh giật lấy được trong đó một chiếc túi.

"Niệm Niệm, Niệm Niệm! "Thẩm Thất ôm chiếc váy loang lổ rách rưới, khóc lớn như một đứa trẻ làm chuyện sai trái.

Các sĩ quan cảnh sát đi qua thở dài, thì thầm bàn tán.

Tôi lạnh lùng nhìn, trái tim tôi không hề xúc động dù một khoảnh khắc.

Ba mẹ chạy tới.

Họ được mời sang phòng khác, mẹ tôi xem video liền sụp đổ khóc thét, không chịu nổi cú sốc liền hôn mê bất tỉnh, được đưa đi cấp cứu.

Ba tôi cũng khóc đến cạn nước mắt, giọng khàn đi.

Ông ấy được người ta dìu ra ngoài, đi đến trước mặt Thẩm Kỳ, tát hắn một cái thật mạnh.

"Suốt bảy ngày anh mới nhớ gửi tin nhắn cho Niệm Niệm, con gái tôi đến thi thể cũng không được tìm thấy!""Đây là cách cách anh chiếu cố Thời Niệm đấy! Là cách mà anh đã đối xử với con gái tôi đấy!"Thẩm Kỳ ngơ ngác, đứng bất động.

Bên má sưng đỏ, ánh mắt vỡ vụn!.

Thi thể cũng không bao giờ tìm thấy được.

Tên tội phạm bị kết án, ở quốc gia đó cướp của g.

i.

e.

t người sẽ lãnh án tử hình, bị treo cổ.

Nửa tháng sau, ba mẹ tôi hỏa táng ngón tay bị đứt của tôi, đặt vào chiếc bình sứ nhỏ, tránh mặt Thẩm Kỳ đưa tôi về nước.

Máy bay đi qua, để lại một dệt mây dài, mấy giờ sau, máy bay hạ cánh.

Tôi về nước rồi.

Lá rụng về cội, rốt cục cũng về nhà rồi.

Ánh mặt trời ấm áp đến mức tôi cảm thấy mình nhẹ hơn cả gió.

Tôi quyến luyến xoa má ba mẹ, lặng lẽ từ biệt.

Ba mẹ, hẹn gặp lại.

Ba mẹ phải sống thật tốt đó.

Ba ngày sau, một câu chuyện được đăng lên trang nhất tờ báo địa phương.

Thẩm Kỳ, tổng giám đốc tập đoàn Thẩm thị, cắt cổ tay tự sát.

Cứu chữa không hiệu quá, đã tử vong.

.


Nhấn để mở bình luận

Khi Đó! Tôi Đã Mất Năm Tôi Yêu Anh Nhất