Khi Thiên Sứ Biết Yêu



CHƯƠNG LMX : NGOẠI TRUYỆN (2)
TỬ ĐAN VÀ LYN – GẶP EM THẬT XUI XẺO
Cảnh báo chút,đoạn này có chút biến thái ở gần cuối,muốn bảo tòan tâm hồn ngây thơ,xin bỏ qua!
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Tôi vẫn chưa mở mắt,cố gắng dùng các giác quan còn lại nhận biết vấn đề,chỉ là nghe thấy tiếng lá trên đường xào xạt lên tiếng,ngửi thấy mùi hương thoảng nhẹ của dầu gội,lại không quá nồng
Khi mở mắt ra,lại đặt biệt ấn tượng cảnh tượng trước mắt,dáng người có chút quen thuộc kia cuối gập xuống kề sát 1 bên vai tôi,hai tay người đó nắm chặt thành nắm đấm bao lấy tôi,tay phải có chút ửng đỏ
“Lyn…phải không?!”
“…”
Cứ như thể khỏang vào phút sau,người kia mới đứng song song đối diện tôi,ánh mắt nhìn vào tôi,sau đó nói :”Về nhà anh đi,hôm sau hay về”
Tôi nghe thế có chút kinh hoàng,hồi sau suy nghĩ lại cảm thấy vậy vẫn tốt hơn,nên gật đầu,Lyn thấy vậy nắm lấy tay tôi kéo đi
Tôi ở phía sau anh ấy,nghe thấy suy nghĩ người kia lên tiếng,giọng hung hăng rất khác tính cách thường ngày,nếu không muốn nói là đáng sợ
“Chết tiệt!”
Thế là lẳng lặng theo người kia về nhà
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Nhà của Lyn không tệ,chỉ là có chút hơi chật chội.Thoáng nghĩ lại,nguời ta là sinh viên du học,lại cô dơn 1 mình,nhà rộng làm quái gì,chỉ cần có tiện nghi là được
Nhưng vẫn nói trước đó,nơi này 1 người ở thì được,2 người,e ra có chút mất tự nhiên a!Ví như ở đây không có đồ của con gái,đành phải lấy cái áo có chút dài của Lyn làm thành chiếc đầm,lúc ăn tối cũng truyền qua đôi đũa duy nhất ở đây
“Sau này phải mua thêm 1 đôi mới được!”_Lyn nói thế,tôi bật cười,nhìn dáng vẻ anh ấy lúc nói thực nghiêm túc lạ thường
“A,chưa gọi về nói với anh Kim Ngưu nha,mau mau,điện thoại!”_Giật giật tay áo Lyn lúc cùng xem ti vi với anh ấy,thực may ghế salon này đủ cho 2 người ngồi
Lyn đút tay vào túi lấy ra chiếc điện thoại,khẽ bấm số,đầu dây kia lên tiếng:”Alô”
“A Lyn,nói ta ở với con gái a!!!”_Bụp miệng Lyn lại thầm nói nhỏ
“Anh thành con gái hồi nào thế?!”_Người nào đó ngặt thở nói gấp
“…”
Thực may việc này giải quyết ổn thỏa,mà Yun là ai chứ?!
“Em gái anh,nhưng ở nơi khác!”_Lyn nói thế,có vẻ như hiểu tôi nghĩ gì,thông minh!
Tối
Tôi tất nhiên ngủ phòng Lyn,còn cậu ta ở ngòai ngủ trên ghế salon.Không phải cái thể lọai lạnh lẽo đơn côi a,có mềm ấm giường êm nha!
Lúc chìm vào giấc mơ,lại cảm thấy có gì không đúng
Vẫn như cũ,là những mảng đen trắng lập lờ không rõ ràng,nhưng đâu đó vọng lên tiếng nói,lúc mơ hồ lúc rõ ràng thực như muốn phá rối
“Vẫn nhớ lúc trước,gặp em ở đó,tính cách em thực hay,chưa có ai gây chuyện lại muốn chuồn như em”
“Thế là,bắt em đem đồ về,thực không giống tính tôi lắm”
“Phát hiện ra mình có chút thay đổi,như cả lúc đi đều nhìn em,thế là bị nhìn lại,nhưng ánh mắt của tôi rõ ngập tràn ấm áp,em lại như đả nữ giương ánh mắt rực lửa thế kia?”
“Vì em mà tương tư,mà trầm luyến,cảm giác biết khó chịu lắm không…?”
“Em thực ác,tôi nói rồi,nếu còn chuyện hôm nay xảy ra thêm lần nào nữa,tôi sẽ…”
“ …”
“Thôi bỏ đi,nhưng nhớ đấy,em là của tôi,mãi mãi là như thế”
Sáng sớm thức dậy,tôi gần như muốn cầm dao giết cái tên chết tiệt kia,đúng vậy,chính khả năng đặc biệt của tôi đã đọc suy nghĩ của tên si tình tự luyến nào đó!Làm tôi mất ngủ!!!
Giờ nghĩ lại,vẫn sởn da gà lên
“Thức rồi sao?!”_Lúc bước vào nhà ăn kiêm phòng khách,lại gặp Lyn mỉm cười 1 cái,tiếp theo đó là hình ảnh 1 nam nhân cứ coi là đẹp đi,mang tạp dề nấu ăn
Thế là,đi lướt qua,ngồi vào bàn chờ ăn…
Về cơ bản,tôi sống chung với 1 ông anh như thế,đối với hình ảnh này,là phi thường bình thường,lúc nhỏ tôi còn nghĩ,con trai ai cũng biết nấu ăn đấy chứ,thực ngây thơ a!

Vài ngày sau
Lúc này thời thế cũng thay đổi,đến trường lại nghe vài tin đồn nhảm nhí,bức quá tôi không quan tâm mấy,có điều Tử Đan không nói chuyện với tôi
Tôi thầm ấm ức.Anh hai à,em vì anh có nguy cơ mất đi 1 tình bạn a!(Người này tùy tiện đổ lỗi,không cần để ý)
Nhưng nhìn anh hai thần sắc 1 chút cũng không tốt,lại cảm thấy cái mối quan hệ này thực rối,đồng thời không phát hiện ra ở bên mình lại có người quan tâm chăm sóc
Vẫn như cũ,chính là không hay không biết,bản thân đôi khi nghĩ lại,cảm thấy bản thân thực ác,nhưng khi hỏi người kia,chỉ nghe 1 câu trả lời nhàm chán ấm áp kỳ lạ
“Nhưng em cuối cùng cũng nhận ra,thế là anh mãn nguyện!”
Đúng thế,nhận ra rồi,nhưng đợi đến khi ngươi tỏ tình a!
Nói xem,ngươi có ngốc không chứ?Không cần nói,chính là rất ngốc…
Hôm nay đi học,lại nhìn thấy Tử Đan đến trường,không cần phải nói là khí tức gần như xông đến não.Anh tôi sắp đi du học a,có tí biểu lộ cảm xúc được không!!!
Nhưng lại chợt phát hiện ra,Tử Đan thực sự như người mất hồn,chỉ đơn giản là thoáng qua nhìn thấy,chỉ đơn giản là suy nghĩ cậu ấy hiện ra
Cậu có ngốc không vậy?!
Rồi,bỗng thời gian dừng lại,không gian chuyển thành màu đen bao trùm,1 bóng người hiện ra,là 1 mỹ nữ.Làn da trắng đến mức gần như phát sáng ,khuôn mặt mỹ lệ thoáng nét ngây ngô,mái tóc búi gọn lại,điều khác biệt duy nhất là,cô gái này có 1 đôi cánh.Một đôi cánh của thiên sứ!
“Cô là?”
“Tôi tên Yến Oanh,có quen biết với anh cô đấy,cũng đã ở nhà cô được vài tuần”
“Hóa ra là cô,thảo nào…Nhưng,sao tôi lại không nhìn thấy cô!?”
“Vì sức mạnh của tôi chỉ có thể phạm vi năng lực nhìn thấy những vật siêu nhiên trong 1 không gian khép kín,còn anh của cô,là được nhận nhiệm vụ nên sử dụng sức mạnh của Thần Tình Yêu a!”
“Cô muốn gì ở tôi!”
“À,chỉ là muốn hỏi cô thôi,có muốn là bà mối 1 lần không?!”_Cô gái đó mỉm cười ngọt ngào,nhưng đối với tôi,chính là ranh mãnh
Thế là đồng ý,thế là giúp đỡ
Tôi vẫn thầm nghĩ,nếu năm đó tôi không nghe theo cô gái đó,thì bây giờ,anh Kim Ngưu và Tử Đan sẽ ra sao?Họ có thể đến với nhau?
Cuộc đời này,có rất nhiều việc gọi là duyên phận
Vậy,nếu thế,chắc chắn kiếp này,tôi phải sống chung với cái ác duyên đựoc ban này!
Tuy vậy,tôi vẫn hạnh phúc!
Hằng ngày thức dậy,lại nhìn thấy khuôn mặt mỹ nam của ai đó,lại bất giác mỉm cười
Mỗi khi ngủ gục lúc nghiên cứu,lại thấy ai đó khoác lên mình 1 chiến chăn ấm
Đôi lúc người đó lãng mạn 1 tí,không báo trước kéo tôi đi du lịch!

Có rất nhiều chuyện vui về sau trong cuộc sống của tôi,nhưng hiện giờ,cạnh tôi,chính là người tôi yêu thương nhất
Có đôi lúc người đó tự nhiên hỏi :”Anh có phải xui xẻo không,lại yêu đúng phải em?!”
“Muốn ăn đấm không!?”
“Anh tuyệt nhiên chưa đụng vào nơi nào của em a!Giữ ý tứ 1 chút!”
“Con mẹ nó,nơi nào anh cũng chạm vào rồi,còn giả vờ thanh tao!”
Chỉ nhận lại 1 nụ cười ranh mãnh của ai đó,ánh mắt phát sáng hiện lên vài tia quỷ dị
"Là em nói"
Ác duyên…Ác duyên…Chính xác đây là ác duyên
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Đọan cuối…ta không liên quan…không liên quan…
Cái kết này hơi mơ hồ,thực ra là ta đang lo cho truyện của Song Tử.Nhân vật này,vẫn chưa đâu vào đâu cả,bức quá vẫn còn lâu mới tới,cứ từ từ,ha ha
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Giỡn thôi,giới thiệu trước đây
Từ ngàn năm trước,khi vị thần của Sự Sống trong thời lọan rơi xuống Phàm Giới,đã được 1 thiếu nữ trẻ tuổi tận lực chăm sóc,kể cả khi không biết thân phận thực sự của vị thần
Sau đó,vị thần trả ơn cô gái trẻ bằng cách ban cho cô 1 khả năng đặc biệt
Tái Tạo Sự Sống
Nhưng người chỉ âm thầm đưa nó vào giọng hát của cô gái,vì người biết,cô rất thích hát và hát rất hay
“Khi cô ngân lên giọng hát,cả thế giới sẽ tái lập lại lần nữa,hãy nhớ,hát bằng trái tim…”_Đó là lời tiên tri của người gieo vào giác mơ của cô gái,trước khi người đi khỏi
Cô gái nhanh chóng trở nên nổi tiếng với giọng hát của mình,nhưng như đã nói,đây là thời lọan lạc.Người yêu của cô gái,đã tử trận trên sa trường,cô gái vì thế khóc rất nhiều,đến nôi mất đi giọng hát
Rồi cô tự tử,trước khi đi để lại lời nhắn:
Rồi sẽ 1 ngày nào đó,ta sẽ sống lại
Mang theo giọng hát này và ngân lên
Hãy nhớ lấy,chàng nhất định không được quên ta!
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Nếu kết thúc câu chuyện này (của Song Tử),đừng hỏi ta ‘chàng’ này là ai,nói trước rồi a!


Nhấn để mở bình luận

Khi Thiên Sứ Biết Yêu