Không Gian Độn Hóa Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh



“Nếu như bọn họ không giành được thuyền bơm hơi thì sao? Chúng ta đi rồi thì bọn họ sẽ bị mắc kẹt ở đây.


Diệp Phù nhìn Khâu Lan, nghiêm túc nói: “Bọn họ có người nhà, nếu bị mắc kẹt thì người nhà của họ sẽ tới tìm bọn họ.


“Nhưng…”
Không cần phải nhưng nữa, 6 người kia ảo não chán chường đi ra, trong tay mỗi người ôm hàng hóa ít đến mức đáng thương, nhìn thấy Diệp Phù và Khâu Lan thì sự tuyệt vọng trên mặt mới vơi bớt.

“Tiểu Diệp, Khâu Lan, cứ tưởng là mọi người về trước rồi cơ, siêu thị đông người quá, hơn nữa tất cả hàng hóa đều tăng giá, đúng là một trò lừa đảo.


“Lợi hại thật, hai người lại còn giành được cả thuyền bơm hơn cơ à, chúng tôi tới đó xem thì ông chủ bảo hôm nay hết hàng rồi, hơn nữa giá đó quá vô lý, giá cả tăng gấp 20 lần.


“Vật tư của hai người cũng không ít nhỉ, giỏi thật, hai cô gái nhỏ mà còn lợi hại hơn mấy người đàn ông chúng tôi.


Nhìn thấy 2 túi đựng thuyền bơm hơi và túi đựng vật tư, mấy người đó ngưỡng mộ đến mức ghen tị nhìn Diệp Phù và Khâu Lan.

Diệp Phù không để ý đến bọn họ, người kia hậm hực không nói gì, người ở bên cạnh tíu tít chen lên thuyền bơm hơn, trước lúc khởi động, Diệp Phù quay đầu nhìn bọn họ.

“Thuyền bơm hơi này là cũng tầng 8, 3 tiếng 3000 tệ, chúng ta 8 người, chia cho tám người mỗi người 375 tệ.


Diệp Phù nói xong, tất cả mọi người bao gồm cả Khâu Lan đều nhìn về phía cô, Khâu Lan phản ứng lại rất nhanh, đồng tình gật đầu, cuối cùng là một chú ở tầng 5 là người đầu tiên phá vỡ sự ngượng ngùng, nói là về nhà sẽ trả tiền.

Lúc này Diệp Phù mới khởi động động cơ, 6 người kia người nọ quay sang nhìn người kia, trao đổi ánh mắt với nhau, có người ở sau lưng Diệp Phù lườm cô một cái, có người châm chọc vài câu, Diệp Phù cũng không thèm để ý, dù sao hôm nay cô ở trước mặt bọn họ mua được 1 chiếc thuyền bơm hơi, sau này muốn ra ngoài thì có thể đi một mình.

Tốc độ trở về rất nhanh, Diệp Phù đeo găng tay mà tay vẫn bị lạnh đến tê dại, lúc gần tới khu chung cư, một tiếng sấm ầm vang khiến những người phía sau sợ quá phải thét lên.

Một cái xác chó lớn nổi trên mặt nước trôi tới, mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi, Diệp Phù nín thở, dùng tốc độ nhanh nhất để lao về chung cư.

Trả thuyển bơm hơi cho chủ, 6 người kia đưa tiền, Diệp Phù dùng một tay xách vật tư, tay còn lại thì xách thuyền bơm hơi, nhanh chóng lên lầu.

“Diệp Phù.


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa


Nhấn để mở bình luận

Không Gian Độn Hóa Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh