Không Gian Tùy Thân Tiểu Nông Nữ Là Thần Y



Nàng cũng không phải Yến Tiểu Tứ lúc đầu, mềm yếu dễ bắt nạt, mặc người chém giết, nàng Yến Tiểu Thích là lục quân đơn vị 183 của Quân đội dã chiến đến từ thế kỷ 21, là vương bài quân y của đơn vị 183, chọc phải nàng, cho dù là diêm vương, đều phải kêu hắn cởi xuống một lớp da.

“Các ngươi không phải nói ta là sao chổi sao, ta vừa rồi mới khắc các ngươi đấy.


Người cổ đại, đều tương đối mê tín, nàng nói kiểu này, chọc huynh đệ Trần gia sợ chết khiếp.

Trần Tam Hà oa một tiếng lại khóc, nam hài mười mấy tuổi, khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, khiến Yến Tiểu Tứ nhìn mà trong dạ dày có chút lăn lộn.

Nàng mở miệng định nhổ ra nhưng không có gì chảy ra.

Thực sự là đói đến ngực dán vào lưng, ngay cả nước chua đều không phun ra được.

“Ba các ngươi chậm rãi khóc đi, ta đi về trước đây, goodbye.


Nhìn trời sắp tối, nàng bỏ lại ba huynh đệ Trần Gia, quay người đi về phía trong thôn.

Hy vọng có thể dựa vào ký ức nguyên chủ lưu lại, tìm được đường về nhà.

Cỗ thân thể này có ký ức của nguyên chủ, nhưng mà cũng không hoàn toàn.

Nàng mới vừa đi một đoạn đường, còn chưa đi xuống đường đê đập, liền gặp một người dáng nhỏ nhắn xinh xắn, xanh xao vàng vọt, trên thân có mảnh vá, đầu thắt hai bím tóc đi về phía mình.

Yến Thục Thấm trông thấy tiểu đệ phía trước cách đó không xa, ánh mắt lại liếc xa một chút, phát hiện bên trên đê đập huynh đệ Trần Gia đang nằm ở đấy, lập tức trong lòng hoảng hốt, vội vàng bước nhanh hơn đi về phía Yến Tiểu Tứ.

Đến gần, nàng ấy lúc này mới thấy rõ gương mặt Yến Tiểu Tứ máu ứ đọng, lập tức đỏ cả vành mắt, đau lòng không thôi: “Tiểu tứ, huynh đệ Trần Gia kia lại khi dễ đệ.


Hành động của Yến Thục Thấm khiến trong lòng Yến Tiểu Tứ ấm áp.

“Đại tỷ, sao tỷ lại tới đây?”
Kiếp trước, nàng ở cô nhi viện lớn lên, không có huynh đệ tỷ muội, phụ mẫu là ai cũng không biết, bởi vì thành tích ưu tú, thi đậu đại học quân y, sau khi tốt nghiệp liền trực tiếp tiến vào đơn vị 183.

“Tiểu tứ đừng sợ, có đại tỷ ở đây, sẽ không để cho ai khi dễ đệ.


Khuôn mặt gầy gò vàng vọt của Yến Thục Thấm đầy tức giận, nàng ấy nắm lấy tay Yến Tiểu Tứ nói: "Chúng ta đi tìm ba người đó tính sổ.


Yến Tiểu Tứ vội vàng kêu dừng: “Đại tỷ, tỷ nhìn kỹ một chút, là đệ thảm, hay là huynh đệ Trần Gia thảm.


Yến Thục Thấm lúc này mới chú ý tới, huynh đệ Trần Gia ngã trái ngã phải nằm ở bên trên đê đập, sắc mặt trắng bệch, không thể động đậy, Trần Tam Hà ngao ngao khóc lớn, nước mắt nước mũi tèm lem, bộ dáng khá là chật vật.

Nàng ấy nhìn đến sững sờ.

Chẳng lẽ là tiểu tứ nhà nàng đánh huynh đệ Trần gia, không có khả năng, Tiểu Tứ nhà nàng rất thiện lương, căn bản sẽ không đánh nhau.

"Tiểu Tứ, ba người kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Yến Tiểu Tứ đương nhiên sẽ không nói cho Yến Thục Thấm, là mình dùng cục đá điểm huyệt ba huynh đệ Trần gia kia.

“Người trong thôn đều nói đệ là sao chổi, có lẽ ba người bọn hắn dính xúi quẩy trên người đệ, đại tỷ, bụng đệ đói bụng, chúng ta trở về thôi.


Yến Thục Thấm lúc này mới cảm thấy xả được cơn giận, nắm lấy tay Yến Tiểu Tứ, quay người đi về phía trong thôn.

“Phi phi phi, Tiểu Tứ nhà ta không phải sao chổi, Tiểu Tứ, về sau không cho phép nói mình như vậy.


“Vâng, đại tỷ.


Yến Tiểu Tư hoàn toàn không quan tâm đến vấn đề này, bụng nàng không ngừng kêu lên, bây giờ nàng chỉ muốn ăn cơm nóng, thêm mấy miếng thịt lợn kho nửa mỡ nửa nạc là tốt nhất.




Nhấn để mở bình luận

Không Gian Tùy Thân Tiểu Nông Nữ Là Thần Y