Làm Giàu Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất



Trong lúc chẻ củi, thường có vụ gỗ bay khắp nơi, một bóng ma đi qua đi lại như con thoi ở đó, quét sạch sẽ những vụn gỗ.

Ngô nhị: “!.


Thì, cũng quen rồi.

Ngô nhị khịt khịt mũi, dùng khăn tay lau đi nước mũi không thể kiểm soát được, định giả vờ xem mấy trang sách rồi lặng lẽ rời đi.

Kết quả là hắn ta còn chưa kịp lật đến trang thứ hai thì quản gia mặt tròn đã xuất hiện ở trong sân: “Công tử, tam cô nương Kỷ gia đang tới phủ, một lúc nữa là tới rồi.


Vừa dứt lời thì người cũng biến mất.

Ngô Duy An mở mắt và đứng dậy.

Bởi vì hắn mặc quá nhiều quần áo nên đi lại có chút không tiện, trông giống như một con chim cánh cụt mảnh khảnh, kéo ghế chậm chạp trở về phòng của mình.

Vết sẹo hình trăng khuyết giữa ngón áp út và ngón út ở trên tay đã hoàn toàn biến mất, như thể là chưa từng có vậy.

Hắn vừa di chuyển thì những người khác cũng di chuyển.

Khi Kỷ Vân Tịch theo Ngô nhị bước vào hậu viện này thì chỉ nhìn thấy một thằng nhỏ mặt đầu mụn ở bên cạnh, mặc quần áo vải màu xám tro đang quét dọn tuyết với đôi mắt đờ đẫn.

Trong căn phòng giản dị đơn sơ của Ngô Duy An.

Kỷ Vân Tịch khoác áo choàng, ôm lò sưởi, liếc mắt vài cái đã nắm rõ bố cục trong căn phòng.

Ngô nhị đi theo bên cạnh, có chút mệt mỏi: “Tam cô nương, tới chỗ khác nói chuyện có được không? Đây là phòng ngủ của huynh trưởng, tại hạ sợ là cô nương ở lâu sẽ làm tổn hại đến danh tiếng.


“Không sao, trước giờ ta không quan tâm đến những chuyện đó.

” Kỷ Vân Tịch thu ánh mắt lại, nhìn người đàn ông có chút co ro vì lạnh ở trong góc, nàng nói với Ngô nhị: “Có vài lời ta chỉ muốn nói với huynh trưởng của ngươi, ngươi ra ngoài đi.


Ngô nhị: “Việc này e là không ổn…”
Vãn Hương và Ngọc Phúc bước vào liền loay hoay một hồi.

Đầu tiên bọn họ đặt chiếc đệm mềm mại thoải mái lên chiếc ghế gỗ cứng đờ, sau đó cẩn thận lau mặt bàn cũ kỹ, phủ đầy bụi, nhưng lau mãi không sạch, trải thẳng lên một chiếc khăn trải bàn mang màu sắc kỳ lạ được mang từ Tây Vực tới.

Sau đó, lấy ra trà ướp hoa vẫn còn ấm từ trong những đồ vật mang theo, cẩn thận rót ra hai chén.

Còn tiện thể lấy mấy chồng bánh điểm tâm mềm mịn, đẹp mắt.

Làm xong hết mọi thứ, Vãn Hương đi tới, trong có vẻ khách khí, nhưng không giải thích gì mà túm lấy Ngô nhị và cùng Ngọc Phúc rời khỏi phòng, sau đó đóng cửa lại.

Trong phòng chì còn lại hai người Kỷ Vân Tịch và Ngô Duy An.

Nam Nhân thu mình trong góc tường cười một tiếng: “Tam cô nương thật khí phách.


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa


Nhấn để mở bình luận

Làm Giàu Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất