Làm Giàu Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất



“Vậy thì tốt.

” Kỷ Vân Tịch gật đầu và đi ra tiền viện.

Theo lý mà nói, Kỷ Vân Tịch nàng tới Ngô gia thăm hỏi , người tới đón tiếp nàng đáng lẽ ra là nữ quyến của Ngô phủ.

Nhưng cho đến giờ Kỷ Vân Tịch vẫn chưa nhìn thấy bất cứ nữ quyến nào của Ngô gia xuất hiện.

Tiền viện cũng im ắng, chỉ có thể nhìn thấy hai bóng người.

Một cậu bé, cùng với đó là Đường Hổ đang tặng kẹo hồ lô cho cậu bé kia.

Đường Hổ nhìn thấy có người tới, vui mừng hớn hở chắp tay chào: “Tam cô nương!”
Kỷ Vân Tịch ừm một tiếng và liếc nhìn cậu bé kia một cái: “Nhị công tử, vị này là?”
Ngô nhị giới thiệu với nàng: “Đây là tiểu đệ nhà ta.


Ngô Tề và phu nhân có con khi tuổi đã già, Ngô gia tam công tử hiện giờ còn chưa được ba tuổi.

Người Ngô gia đều mặc rất nhiều quần áo, trẻ con cũng không ngoại lệ.

Cậu bé được mẫu thân nhồi nhét cho thành một con chim cánh cụt béo ú, đứng dưới hành lang, trong tay cầm chiếc kẹo hồ lô, có chút tò mò nhưng lại mang theo chút cảnh giác nhìn Kỷ Vân Tịch.

Kỷ Vân Tịch nhìn đứa bé kia: “Nhị công tử, xin hỏi Ngô phu nhân và cái vị tiểu thư đang ở đâu vậy?”
“Mẫu thân và các muội muội đều ở nhà.

” Ngô nhị đáp: “Nhưng huynh trưởng nói rồi, tam cô nương người không cần gặp, chỉ vẽ vời thêm chuyện thôi.


Đây là nguyên văn câu nói của đại ca, để lúc tam cô nương hỏi thì chỉ cần trả lời như vậy là được.

Nhưng Kỷ tam cô nương vừa tới đã ra hậu viện, có cản thế nào cũng không cản nổi, cũng không hỏi đến những cái này.

Ngô nhị còn cảm thấy lời dặn lần này huynh trưởng chưa biết chừng là vô ích.

Tam cô nương này trông có vẻ không giống với những cô nương bình thường, chưa chắc đã hỏi.

Không ngờ là Kỷ tam cô nương vẫn hỏi.

Lòng người trong thế gian này trước giờ huynh trưởng đều đoán rất chuẩn.

Kỷ Vân Tịch vừa nghe xong thì gật đầu: “Được.


Khá tốt, thế có nghĩa là sau này sẽ không có mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, cũng không có các kiểu khúc mắc ở hậu trạch.

“Nếu đã vậy thì ta về trước đây.

” Kỷ Vân Tịch khẽ cúi người chào Ngô nhị và dẫn theo người hầu rời khỏi Ngô phủ.

Kỷ Vân Tịch vừa đi thì Ngô Duy An ra khỏi phòng.

Hắn đưa toàn bộ chỗ ngân phiếu Kỷ Vân Tịch cho quản gia.

Quảng gia đếm kỹ lại một lần, bỏ vào trong túi, chắp tay nói: “Công tử, vẫn còn thiếu một nửa.


Ngô Duy An là chủ tử có tính cách không tệ, tâm thái luôn rất vững vàng.

Đối diện với người dưới đều với vẻ mặt vui vẻ kiểu ta tin tưởng ngươi, quý trọng ngươi tuyệt đối.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa


Nhấn để mở bình luận

Làm Giàu Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất