Làm Giàu Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất



Còn bên kia, Ngô nhị có được tự do quỳ trên bờ ao, cố gắng vươn tay ra để túm lấy Ngô Duy An.

Thế là Kỷ Vân Tịch bảo Vãn Hương giúp một tay.

Bước chân Vãn Hương bay trên mặt băng, túm lấy và kéo Ngô Duy An lên, đặt hắn sang một bên.

Sau đó lại lặng lẽ lùi về bên cạnh Kỷ Vân Tịch.

Ngô Duy An nằm trên mặt đất, ho ra mấy ngụm nước, cuộn tròn người lại.

Kỷ Vân Tịch không nhịn được, đi về phía trước, nửa quỳ nửa ngồi bên cạnh hắn hỏi: “Ngươi có ổn không?”
Ngô Duy An run bần bật, có vẻ như là lạnh quá không nói lên lời.

Đến cả ánh mắt hắn nhìn nàng cũng mang theo sự băng giá: “Tam, tam cô nương, ta, vẫn, ổn.


Kỷ Vân Tịch xin lỗi hắn: “Xin lỗi, là ta tới muộn.


Nàng nói với Ngô nhị: “Nhị công tử, ngươi đưa huynh trưởng ngươi đi theo Ngọc Phúc đi thay quần áo trước đi.

Ở đây cứ giao cho ta.


Ngô nhị nói một tiếng cảm ơn rồi dìu Ngô Duy An đi.

Kỷ Vân Tịch phủi tây và đứng dậy.

Ngụy Phàm thật ra cũng không sợ, đứng sang một bên nhìn, thở dài nói: “Tam cô nương, Minh Song huynh nếu như nhìn thấy ngươi thế này thì e là trong lòng lại phải khó chịu rồi.

Xưa giờ ta và Minh Song huynh qua lại thân thiết, cũng coi ngươi như muội muội ruột.

Nhìn thấy ngươi thế này, trong lòng ta cũng rất giận.


Kỷ Vân Tịch khẽ cau mày: “Nghe câu này của ngươi, ngươi và Thất ca ta thân nhau lắm sao?”
Ngụy Phàm: “Đương nhiên rồi.


Kỷ Vân Tịch nhìn hắn ta: “Thất ca ta còn bảo ngươi phải đi ức hiếp người khác sao?
Ngụy Phàm cười ha hả: “Làm gì mà ức hiếp? Bọn ta chỉ là thấy công tử Ngô gia kia không cẩn thận mà rơi xuống nước, muốn giúp một tay thôi mà.


Nhị thế gia đi theo hắn ta ở phía sau đều cười đùa: “Đúng thế, Ngụy huynh, huynh nói xem thế đạo bây giờ, sao mà làm việc tốt lại không được báo đáp, ngược lại còn bị đổ oan nữa chứ?”
Kỷ Vân Tịch gật đầu, cũng không giận dữ, nghiêng đầu thấp giọng dặn dò Vãn Hương vài câu.

Còn sau đó mọi người liền nhìn thấy, ngay sau đó, đám người Ngụy Phàm bị nha hoàn võ công cao cường của Kỷ Vân Tịch ném xuống ao.

Vừa vặn đúng chỗ của Đại công tử Ngô gia.

Bõm bõm mấy tiếng, chỗ được đục ra kia chật ních người.

Ngụy Phàm ngây ra mấy vài giây, căn bản là không ngờ rằng Kỷ Vân Tịch sẽ làm như vậy.

Hắn ta giãy giụa, tức giận chửi lớn: “Kỷ Vân Tịch, ngươi bị điên à!”
Kỷ Vân Tịch đứng ở bên trên, đợi một lúc mới dùng giọng nói tao nhã của mình, không chút trầm bổng nào, chậm rãi nói: “Ai ya, đây không phải là Ngụy công tử sao? Sao các người lại rơi xuống nước vậy? Vãn Hương, mau, đi giúp họ một tay.


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa


Nhấn để mở bình luận

Làm Giàu Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất