Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Ta Quyến Rũ Vai Ác Trong Văn Niên Đại



Tần Giác trừng mắt nhìn ông ta, nói: “Cha thật sự muốn vì một Tần Kiều Sanh mà làm tổn thương tình cảm cha con nhiều năm giữa chúng ta sao?”


Ông cụ Tần bị tức giận thở hổn hển nói: “Cái thằng bất hiếu này! Mày còn coi tao là cha của mày không?” Mẹ nó chứ, vừa rồi là ai mới nói muốn đấu chết ông ta!



Tần Giác nói lời thật: “Nếu ông không phải cha ruột của tôi thì hiện giờ tôi đã nghĩ cách giết chết ông rồi!”


Ông cụ Tần lại bị nghẹn muốn chết: “Tao có nên cảm ơn mày hay không? Còn may mắn tao là cha ruột của mày?”


Tần Giác mất kiên nhẫn nói: “Bắt buộc phá hủy thuật đổi mệnh, nếu không chúng ta đấu pháp!”


Sắc mặt của Ông cụ Tần tái mét, một khi bắt đầu đấu pháp, nhất định phải hai bên đồng ý mới dừng lại được, nếu không thì là nhận thua, như vậy thì khả năng cao là bị thương hoặc trực tiếp tử vong.



Tần Giác, cái thằng con mất dạy này, có lẽ nó thực sự cảm thấy ông ta sống đủ rồi, muốn đưa người cha già này của nó về phương Tây hưởng thụ thế giới cực lạc.



“Tao là cha của mày, mày phải nghe lời ta!” Ông cụ Tần không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng thân phận để trấn áp đứa con trai này.



Tần Giác nói: “Con cũng là cha của Tần Kiều Sanh, nếu nói như vậy thì nó cũng phải nghe lời con nói sao?”


Ông cụ Tần tức giận nói: “Mày không thể có một chút nhân tính nào à?”


Tần Giác nói: “Ai là người dối lừa con nói Tần Kiều Sanh là con trai của Nhan Nhi? Ai là người lợi dụng con để dẹp bỏ những người cùng thế hệ? Ai dùng tà thuật để hãm hại người khác? Ai không biết liêm sỉ yêu đương vụng trộm với phụ nữ đã có chồng? Ai làm chuyện hèn hạ đến mức để người khác nuôi con cho mình? Con hỏi cha, ai là người không có nhân tính?”


Ông cụ Tần xấu hổ đến mức nói không lên lời, chỉ có thể thở dài một hơi thật sâu: “Người làm việc lớn không để ý đến những chi tiết nhỏ nhặt……”


Tần Giác ngắt lời ông ta: “Con là cha ruột của nó, còn dạy nó thuật kỳ môn độn giáp, cũng coi như thầy của nó, nó lại dám lừa con, khinh thường con, nhục nhã con, những chuyện này có tính là khi sư diệt tổ hay không? Tội khi sư diệt tổ là chuyện lớn hay vẫn là chuyện nhỏ?”


Trong Huyền môn, tội khi sư diệt tổ là tội danh nặng nhất.



Ông cụ Tần xấu hổ nói: “Thằng bé tôn trọng con, kính yêu con, nhưng không có ý muốn sỉ nhục con.




“Coi con như kẻ ngốc để lừa mà còn không phải là đang sỉ nhục con sao?” Tần Giác cười lạnh nói.



Ông cụ Tần nghẹn ngào không nói được lời nào, hôm nay miệng của con ông ta giống như được mở van vậy! Luôn khiến ông ta bị á khẩu, nói không nên lời!


“Tao cũng đã đồng ý yêu cầu thứ hai rồi.

” Cuối cùng, ông cụ Tần vẫn thỏa hiệp.



Nhưng ông ta lại nói: “Chỉ là hai yêu cầu này, nếu không……”


Tần Giác cắt ngang lời nói của ông ta: “Vẫn còn yêu cầu thứ ba!”


Ông cụ Tần tức giận trợn mắt nói: “Tần Giác! Mày có tin ông đây liền đánh chết mày luôn không!”


Tần Giác vẫn kiên trì nói: “Nếu cha đánh chết con, con sẽ để lại di chúc, con muốn lấy lại toàn bộ những gì đã đưa cho Tần Kiều Sanh!”


Ông cụ Tần sắp bị ông ấy làm cho tức chết rồi, nói: “Mày mày mày……”




Nhấn để mở bình luận

Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Ta Quyến Rũ Vai Ác Trong Văn Niên Đại