Mạt Thế Năm Thứ Mười



Năm ngoái tôi hái một ít dâu đất làm mứt, năm nay cũng chuẩn bị làm, còn dự định làm nhiều một chút.

Dù sao lượng một người ăn không giống với lượng hai người ăn.

Trong khoảng thời gian này tôi ăn mỗi ngày, cho dù ngon cũng ăn ngán rồi, nhưng quái vật nhỏ hiển nhiên vẫn không ngán, nó luôn ấp ủ sự nhiệt tình cực lớn đối với đồ ăn ngon.Chọn một ngày trời nắng, tôi mang theo quái vật nhỏ men theo bên mảnh ruộng chưa từng đi qua bắt đầu hái dâu đất, tôi hái phía bên trái, nó hái phía bên phải.

Tôi xách một cái thùng da đựng nước, ở nông thôn rất nhiều nhà đều có mấy cái thùng thế này, xách mình cái thùng lên đã có chút nặng, nhìn qua cũng không bắt mắt, xấu xấu màu xanh sẫm và màu đỏ thẫm, nhưng chất lượng vô cùng tốt, vách thùng rất dày, trước đó mấy năm không có ai dùng, giờ lấy ra dùng vẫn tốt, không giống một số thùng màu sắc sặc sỡ, mới mấy năm đã biến thành loại đồ vừa vịn đã vỡ.Quái vật nhỏ xách giỏ trúc trong tay, nhỏ hơn cái thùng của tôi rất nhiều.

Động tác của tôi nhanh hơn quái vật nhỏ, nó ngồi xổm ở kia hái từng quả chậm rì rì, móng vuốt nhỏ chỉ có ba ngón không tiện gì cả, mà tôi khom người thoáng cái đã hái trọn vẹn một mảng lớn, tôi chỉ chọn những quả dâu đất đỏ chín đến sắp rơi xuống, nhưng quái vật nhỏ thì tương đối thật thà, nó sẽ không để lọt bất cứ một quả màu đỏ nào, còn vén lá cây lên tìm xem có con cá lọt lưới nào không.Cho nên chỗ quái vật nhỏ hái chỉ còn lại một mảnh màu xanh biếc, không giống tôi bên này còn lưu lại không ít màu đỏ.

Tôi cũng không quan tâm nó hái thế nào, chính mình hái xong khóm này, quay người đi đến chỗ khóm cây tiếp theo.

Cả một ngày, thu hoạch của chúng tôi rất nhiều, tôi hái được hai thùng, quái vật nhỏ cũng hái được hai giỏ.Rửa qua trong nước một lần rồi hong khô, tôi đổ tất cả dâu đất vào trong nồi lớn đã lau khô, dùng một cái thìa gỗ lớn đảo nát.

Vốn là quả sắp chín rục, chiếc thìa rất hữu dụng nhẹ nhàng ép một chút đã tràn ra nước màu đỏ, từng quả dâu đất đỏ tươi đầy đặn bị ép thành dạng cháo dưới tay tôi, hỗn hợp cháo có màu đỏ nhìn qua không đẹp như trước đó, nhưng mùi vẫn như cũ vô cùng dễ ngửi, mùi thơm thơm ngọt ngào bồng bềnh lan tỏa khắp phòng bếp.Ép nát toàn bộ dâu đất trong nồi lớn, tôi bắt đầu nhóm lửa, chỉ dùng lửa nhỏ nấu từ từ.

Loại nồi sắt lớn dùng củi đốt này chịu nhiệt đều, không dễ làm đồ cháy khét, tôi dùng lửa nhỏ nấu từ từ, một bên nấu một bên cầm cái thìa lớn dùng sức khuấy.

Nước màu đỏ ra càng ngày càng nhiều, theo nhiệt độ lên cao trong nồi lớn bắt đầu nổi lên bong bóng ùng ục ùng ục, đồng thời một loại mùi thơm đặc biệt bắt đầu thay thế mùi thơm trái cây thực vật trước đó.Ngọt ngào, là mùi khiến người ta không nhịn được chảy nước dãi.Lúc tôi làm những thứ này, quái vật nhỏ đứng trên ghế nhỏ ghé vào bàn bếp, ngoan ngoãn dùng cánh tay kê dưới đầu, nghiêng đầu xem động tác của tôi, nhìn tôi, lại chuyển mắt tới trong nồi.

Trong mắt của nó sáng lấp lánh, cái đuôi màu trắng vui sướng vung qua vung lại ở sau người, vỗ nhè nhẹ lên trên quần.Để mặc cháo dâu đất đang nấu trong nồi, tôi lấy ra một cái hộp sắt ở ngăn trên của tủ bát, bên trong có đồ vật giống như đá cẩm thạch màu trắng.

Đây là cục đường già, khi tôi còn rất bé rất bé, bà ngoại tới nhà tôi thăm tôi thì sẽ mang loại đường này đến..


Nhấn để mở bình luận

Mạt Thế Năm Thứ Mười