Mất Trinh



Hiện tại, mu bàn chân trắng nõn mềm mại có dấu đỏ nhạt.——Đó là dấu vết của dương vậy xấu xí bị lôi ra ngoài.Simon lại cương cứng không kiểm soát được.Hắn nhắm mắt lại, cong móng vuốt sắc bén, mạnh mẽ nắm lấy hạ thể, muốn xé rách thứ dục vọng ghê tởm này thành từng mảnh nhỏ.“Làm cái gì vậy?”Winley ngăn cản hành vi tự ngược đãi bản thân của Simon lại.Nàng dở khóc dở cười, ngồi xổm xuống quan sát khuôn mặt của hắn.

Khuôn mặt anh tuấn của thú nhân lai tạp không có bao nhiêu biểu cảm, nhưng đồng tử đỏ tươi đang run rẩy co rút lại, gò má cũng co giật vài cái.Chỉ trong nháy mắt, chỉ cần trong nháy mắt—— Winley rốt cục đã nhìn thấu tâm tư của hắn.“Ngươi thích ta?”Simon giật giật môi, nhưng không phát ra âm thanh nào.Winley ôm đầu gối, trầm tư trong vài giây rồi hỏi: “Ngươi muốn làm tình với ta?”Simon chậm rãi nâng mí mắt lên, chuyên chú và trầm mặc nhìn về phía khuôn mặt xinh đẹp mềm mại của thiếu nữ.

Nội tâm của hắn tràn ngập dục vọng phá hoại nóng rực, tuyệt vọng lạnh lẽo như bão táp cuốn qua lục phủ ngũ tạng.Phải, tôi muốn làm tình với tiểu thư.Muốn xé váy của người, nhào nặn cặp vú của người, gặm nhấm cổ và đâm gậy thịt vào khe huyệt mềm mại hồng hào của người.

Làm người không ngừng nghỉ, mở cửa cung yếu ớt của người, chống vào vách thịt lần lượt bắn tinh dịch vào đó, cho đến khi tử cung bị đổ đầy.Muốn nghe người khóc, nghe người hét chói tai cao trào, tát tôi nhục mạ tôi là con chó hoang động dục.

Sau đó, người sẽ mỉm cười với tôi, vuốt ve khuôn mặt của tôi, dùng giọng điệu nhẹ nhàng và thương hại để bố thí tình yêu ít ỏi.Chủ nhân của tôi, tôi khao khát người rất nhiều.Thậm chí còn muốn ăn người cả da lẫn thịt.Simon nuốt những lời cay đắng vào lòng, buộc mình phải phát ra những âm tiết khó khăn.“Phải.”Chỉ riêng một từ này đã làm cạn kiệt toàn bộ sức lực của hắn.Tình cảm sôi trào gào thét rút lui.

Nỗi xót xa lạnh lẽo tràn ngập khắp cơ thể.Simon đang chờ đợi phán quyết cuối cùng.

.


Nhấn để mở bình luận

Mất Trinh