Màu tường vi cho em


Lục Tầm chưa kịp lên tiếng, Từ Xán đã sải bước đi tới bên cạnh xe của anh, cửa xe Lục Tầm không khóa, cô ta cũng không biết ai, cũng không thèm để ý tới những người khác, liền trực tiếp mở cửa xe ra ngồi vào trong ghế phó lái.
Mọi người đang đứng bên ngoài xe trò chuyện, ngoại trừ Tần Úy, mọi người đều coi Trì Kiều là bạn gái của Lục Tầm, từ trước đến nay Lục Tầm đối với nữ sinh trong trường không có bất cứ phản ứng nào, nhìn thấy quan hệ giữa Từ Xán và Lục Tầm có gì đó không bình thường, mọi người đều vô thức nhìn về phía Trì Kiều.
Tần Úy bước lại chỗ Trì Kiều nói nhỏ: "Chị không muốn em nghĩ ngợi lung tung nữa cho nên đã gọi cô ta tới. Mãi ở sau lưng đoán mò không bằng tận mắt chứng kiến. Nếu thật sự không được thì thôi, đỡ mất công bị tổn thương."
 Trì Kiều sẽ không hiểu lầm mối quan hệ giữa Lục Tầm và Từ Xán, nhưng mỗi khi có việc gì xảy ra Từ Xán đều chạy tới tìm Lục Tầm giúp đỡ, tuy rằng vẻ mặt Lục Tầm đối với cô ta rất không kiên nhẫn nhưng vẫn hữu cầu tất ứng, hành động này cũng đã đủ khiến trong lòng Trì Kiều có chút chua xót, huống chi Từ Xán đối Lục Tầm có tình cảm đặc biệt người tinh mắt đều có thể nhìn ra, Lục Tầm cũng không phải là không biết. Biết Từ Xán thích mình nhưng lại không cự tuyệt, với tính cách của Lục Tầm thật sự là không bình thường.
Lục Tầm có thể không thích cô ta, nhưng với anh mà nói Từ Xán nhất định có một vị trí đặc biệt...
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngọn núi mà họ tới nằm gần đại học Z, tối hôm trước, Lục Tây Ninh và Tần Úy cũng đã hẹn nhau sẽ gặp mặt lúc chín giờ ở cửa Nam, Lục Tây Ninh là người rất hay quên, vừa xuất phát mới nhớ ra mình quên không mang sạc dự phòng, chạy đi chạy lại cũng mất một chút thời gian, chậm mất nửa tiếng mới tới nơi.
 
Tuy nhiên, Lục Tây Ninh và các bạn cùng lớp của cô ấy đã đến, còn Chương Dương thì vẫn không thấy bóng dáng đâu, Tần Úy không thể gọi cho Chương Dương nhất thời cũng không thể quyết định được có nên xuất phát hay không.
Nghe nói Chương Dương chưa tới, Lục Tây Ninh sốt ruột thúc giục: "Chờ anh ta làm gì chứ? Đi thôi. Nếu không chúng ta không tới kịp giờ ăn trưa mất."
Các bạn học của trường đại học Z đã đợi gần một tiếng đồng hồ, bọn họ càng thêm sốt ruột, Tần Úy không còn cách nào khác, đành phải gửi tin nhắn cho Chương Dương, nói cho anh ấy biết điểm tới bất cứ khi nào, sau đó cùng mọi người xuất phát.
Trì Kiều vẫn luôn đứng cùng chị gái và mấy bạn học nữ khác, Lục Tầm đứng cùng mấy bạn nam đang nói chuyện gì đó nhưng ánh mắt lúc nào cũng nhìn về phía Trì Kiều, thấy Trì Kiều không hề quay lại nhìn mình, anh liền lấy điện thoại ra muốn gửi tin nhắn WeChats cho cô, lại nghe thấy Tần Úy nói mọi người lên xe xuất phát.
Nhiều người xe ít, Lục Tầm đặc biệt lái chiếc SUV có nhiều chỗ ngồi đến đây, từ trước đến nay anh đều không thích người ngoài chạm vào xe của mình, nhìn Từ Xán đang ngồi ở ghế phụ lái, cau mày đưa chìa khóa cho một bạn học nam quen biết, đổi xe với cậu ta.
Tất cả các sinh viên đại học Z có mặt đều biết mối quan hệ giữa Lục Tầm và Trì Kiều, đương nhiên cũng sẽ rất tự giác mà để lại ghế phó lái trên xe của Lục Tầm lái, Trì Kiều muốn lên xe của chị gái bỗng nhiên nghe thấy Lục Tầm gọi tên mình, quay đầu lại đã thấy anh đổi xe, giật mình mới nghĩ đến nguyên nhân, liền xua tay với chị gái rồi đi tới.
Phát hiện người lái xe không phải Lục Tầm mà là một cậu bạn nam khác, Từ Xán đương nhiên không chịu đi theo, lập tức mở cửa xuống xe, tuy nhiên chiếc xe Lục Tầm lái sớm đã đi xa rồi. Từ Xán tức giận đứng lại một lúc rồi vẫn ngồi vào vị trí cũ, liên tục bấm gọi cho Lục Tầm nhưng đều bị anh tắt máy.
Chiếc xe mà Lục Tầm lái ngoại trừ Trì Kiều thì còn lại đều là con trai, Trì Kiều luôn im lặng, đương nhiên cũng không lên tiếng xen ngang vào cuộc nói chuyện của bọn họ, ngoại trừ nghe mấy người đằng sau nói chuyện trên trời dưới đất thì chính là nhìn Lục Tầm cúp máy.
Đích đến cách đại học Z không xa, không tới một giờ đoàn xe đã lên lưng chừng núi. Kỹ năng tổ chức của Tần Úy đã mạnh từ khi cô ấy còn nhỏ, tất cả mọi thứ từ thuê xe, thuê lều trại, thuê sân bãi đều do một tay cô ấy lo liệu, địa điểm cắm trại ở thung lũng đom đóm, khi thời tiết tốt có thể ra ngoài nướng thịt, cắm trại, uống rượu, bắt đom đóm, ngắm sao, cho dù thời tiết đột nhiên thay đổi thì ở gần đây cũng có một khách sạn.
Trì Kiều vốn dĩ không có hứng thú với việc cắm trại, nhưng khi đến nơi, cô thấy phong cảnh đẹp hơn nhiều so với tưởng tượng, tâm trạng cũng đột nhiên tốt lên rất nhiều. Khu cắm trại mà Tần Úy thuê là bên hồ có tầm nhìn rộng nhất trong toàn bộ thung lũng đom đóm, vừa đến nơi, các chàng trai đang bận rộn dựng lều, còn các cô gái đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Ngay khi Lục Tầm dừng xe, Trì Kiều nói: "Em đi tìm Tần Úy."
Nói không chừng Từ Xán sẽ nhanh chóng chạy tới, Lục Tầm không giữ cô lại, cười nói: "Sau khi làm xong anh sẽ tới tìm em."
Trì Kiều “Ừm" một tiếng rồi đẩy cửa bước ra khỏi xe để đi tìm chị gái. Nhưng Trì Kiều còn chưa kịp chào hỏi mấy người bạn của Tần Úy thì  đã thấy Từ Xán đi về phía Lục Tầm. Lục Tầm đang sắp xếp bàn bia, không đợi anh đứng thẳng dậy, Từ Xán đấm anh một cái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 Lục Tầm duỗi thẳng thắt lưng liếc về phía Trì Kiều trước, cô đang gục đầu xuống, còn Tần Úy ở bên cạnh miệng đang cắn hạt dưa, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía bên này.
Sau đó Lục Tầm mới nhận ra Tần Úy và Từ Xán là cố ý đến cùng nhau, có chút đau đầu, thu hồi tầm mắt lại nhìn Từ Xán: "Cô đi cùng tôi."
 "Tất cả đều cho rằng chị gái kia của Lục Tầm là bạn gái cũ của anh ta. Nếu không phải nghe chính miệng Chương Dương nói, chị cũng sẽ đoán như vậy." Nhìn Trì Kiều nướng xúc xích mà không nói lời nào, Tần Úy thở dài nói: "Vốn dĩ hôm nay có hai mục đích, ban đầu chị nghĩ mình không sao cả, lần trước nhìn thấy em gái Lục Tầm cùng với Chương Dương, trong lòng vẫn có chút khó chịu, hôm nay làm như vậy chính là muốn cho bản thân hết hy vọng, cũng tìm được một anh chàng ưa nhìn bên Học viện Âm nhạc, nhưng Chương Dương lại không tới… Nghĩ muốn chưa đụng tường Nam chưa quay đầu* mà chàng không đến, thật thảm."
* ý chỉ sự cố chấp, chưa đến mức bế tắc thì không chịu hồi tâm chuyển ý.
 "Bây giờ chỉ còn lại một chuyện. Nếu em và Lục Tầm tiếp tục mập mờ không có kết quả như vậy. Chị không thể tìm ra lý do tại sao anh ta  không thổ lộ với em. Chị giúp em kiểm tra có phải anh ta chỉ muốn trêu đùa em hay không, nếu như là sự thật, em nhất định phải nghe lời chị. Người nhà họ Tần chúng ta, nói cắt đứt liền cắt đứt, tuyệt đối không níu kéo."
Nếu cứ như vậy mà không để ý tới Lục Tầm, Trì Kiều có chút luyến tiếc, nhưng cô cũng không thể hiểu tại sao Lục Tầm vẫn luôn chậm chạp không chịu nói rõ ràng, gần đây bọn họ vẫn thường xuyên ở chung.
Lục Tây Ninh vẫn luôn ở trên xe gọi điện thoại, cuối cùng mới xuống xe, cô ấy cùng Tần Úy tán gẫu vài câu, thu dọn đồ đạc cá nhân xong liền xách túi chạy đến tìm Tần Úy hỏi xem có cần mình giúp gì không.
Tần Úy đưa hai chiếc găng tay dùng một lần cho Lục Tây Ninh để cô ấy chuẩn bị nướng thịt bò và thịt cừu, hai người cũng chỉ tán gẫu vài câu, đều là nhắc tới Chương Dương. Hai người họ đều biết rõ đối phương thích Chương Dương, hơn nữa một người còn là người yêu cũ có thể cùng nhau nói chuyện về anh ấy, Trì Kiều vừa ngạc nhiên vừa sợ, cũng có chút hâm mộ hai người họ có thể thẳng thắn với nhau như vậy, Trì Kiều liền nghĩ đến khi mình và Từ Xán cùng nhau nói tới Lục Tầm, cảm thấy chuyện này hoàn toàn không có khả năng.
Ngay khi ý nghĩ này vừa xuất hiện, Từ Xán đã thực sự đi tới, trong đám người như vậy, người duy nhất Từ Xán biết chính là Lục Tây Ninh, tự nhiên cũng tới tìm cô ấy. Cô ta cầm lon nước ngọt trên bàn nhựa, ngồi xuống ghế bên cạnh, vừa mở nắp vừa hỏi Lục Tây Ninh: "Tại sao anh trai cô lại tham gia vào hoạt động này, là cô gọi anh ấy tới sao?"
Lục Tầm không bao giờ nói với bất cứ ai về chuyện của mình, Lục Tây Ninh từ khi còn rất nhỏ đã nhìn thấy Từ Xán tới tìm anh trai mình, bởi vì bên cạnh anh trai không có bất cứ cô gái nào, Từ Xán là người duy nhất cô ấy từng gặp. Cô ấy luôn nghĩ Từ Xán với anh trai mình tình cảm có vướng mắc, cho đến khi quen với Chương Dương, nghe Chương Dương nói, cô ấy mới biết mối quan hệ thực sự giữa Từ Xán và Lục Tầm.
Biết Từ Xán thích anh trai mình, cũng đoán đối phương chưa biết chuyện anh trai mình và Trì Kiều, Lục Tây Ninh sợ nói ra sẽ khiến mọi chuyện càng loạn, đến lúc đó mọi người cũng cảm thấy khó xử, cô ấy mỉm cười nhắc nhở nói: "Anh trai của tôi là ai? Bình thường anh ấy cũng không để ý tới tôi. Tôi nào có mặt mũi lớn như vậy, anh ấy tới cùng với bạn gái.”
Hai chữ "bạn gái" khiến Từ Xán nhất thời sửng sốt, Lục Tây Ninh ném xiên thịt trong tay đi,  chạy qua mỉm cười giới thiệu Trì Kiều với Từ Xán: "Đây cũng là bạn gái của Lục Tầm, cũng chính là chị dâu của tôi, còn đây là chị gái của anh Lục Tầm. Anh ấy không giới thiệu hai người với nhau sao?”
Nghe thấy "Đây là chị gái của Lục Tầm", đám con gái vốn dĩ đang bàn tán xôn xao liền im bặt, hóa ra đây là chị gái của Lục Tầm, ban đầu bọn họ thấy trông giống như người yêu cũ tới khiêu chiến...
 
Trì Kiều mỉm cười với Từ Xán: "Xin chào, tôi tên là Trì Kiều."
Ở quán bar ngày hôm đó, Từ Xán hoàn toàn không để ý đến cô, lúc này, cô ta  nhìn chằm chằm Trì Kiều từ đầu đến chân hai lần, tức giận hỏi: "Bạn gái cái gì? Tôi chưa từng nghe Lục Tầm nhắc tới."
Lục Tây Ninh nghe thấy vậy lập tức nói: "Chị chưa từng nghe anh ấy nói sao? Ba tôi cũng biết. Bà nội và dì của tôi cũng đã từng gặp chị Trì Kiều, tôi còn cho rằng tôi là người cuối cùng biết đấy."
Từ Xán hừ lạnh một tiếng, xấu xa hỏi Trì Kiều: "Làm sao hai người đến được với nhau?"
Không đợi Trì Kiều lên tiếng, Tần Úy biết em gái mình sẽ không nói dối liền giành lấy nói trước: "Chị Lục Tầm, nếu như chị tò mò có thể trực tiếp đi hỏi em trai mình, lần đầu gặp mặt trước mọi người chị lại trực tiếp hỏi vấn đề này cũng không được lịch sự cho lắm thì phải?"
Tần Úy luôn cảm thấy tranh chấp vì một người đàn ông là đặc biệt ngu ngốc, phụ nữ không nên làm phụ nữ xấu hổ, nói xong lời này liền bình tĩnh lại, kéo Từ Xán vào nhóm giúp chuẩn bị nguyên liệu làm thịt nướng.
Từ Xán cắn chặt răng, cầm lấy những thứ Tần Úy đưa cho, đang ngẩn người giúp cắt nguyên liệu. Lục Tây Ninh cảm thấy trạng thái của Từ Xán không đúng, cho nên liền nhắn WeChat gọi Lục Tầm tới ứng cứu, Tần Úy là người rất biết cách khuấy động không khí, khi Lục Tây Ninh gửi xong tin nhắn chủ đề đã sớm được chuyển đi rồi.
 Các cô gái thảo luận về những chuyện trong trường. Từ Xán chưa học hết cấp 3, không nói một lời, ban đầu cô ta cảm thấy không thoải mái, nghe mấy người bọn họ nói chuyện phiếm lại càng cảm thấy không hợp, nhìn thấy Lục Tầm từ xa đi tới bị chọc vào chỗ nhạy cảm nhất của trái tim liền òa khóc.
Thấy cô ta khóc, các cô gái bao gồm Trì Kiều, Tần Úy và Lục Tây Ninh không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, Lục Tầm đã bước tới.
Tính cách của Từ Xán mạnh mẽ hơn đàn ông, trong trí nhớ của Lục Tầm, cô ta bị bố đánh đến mức không đi lại được mà mắt cũng chỉ đỏ hoe, chưa bao giờ khóc như thế này, anh liếc mắt nhìn Trì Kiều một cái coi như chào hỏi cô, liền kéo lấy Từ Xán: "Có chuyện gì vậy?"
Từ Xán hất tay anh ra, vừa khóc vừa bỏ chạy. Lục Tầm nhìn em gái, trên mặt Lục Tây Ninh vẫn còn kinh ngạc, lắc đầu nói: "Em không biết, vừa rồi không sao, đột nhiên lại khóc."
Lục Tầm đau đầu, sau đó quay sang Trì Kiều nói: "Đây là ... Chị gái của anh, anh đi tìm cô ấy, lát nữa sẽ tìm em sau."
 Sau khi Lục Tầm bước đi, vẻ mặt Tần Úy không thể giải thích được nhìn về phía Lục Tây Ninh: "Vừa rồi chị có nói gì không tốt sao? Sau đó còn chạy tới chào hỏi cô ấy, bị chị bắt nạt nên mới khóc?"
Lục Tây Ninh đặt những thứ trong tay xuống, nói: "Không thể nào, để em đi xem chuyện gì đang xảy ra."
Chưa đầy mười phút sau, Lục Tây Ninh quay lại, cô ấy cười nói với Trì Kiều: "Anh trai em đã đưa chị Từ Xán về, anh ấy nhờ em nói với chị, sau khi đưa cô ấy về sẽ quay lại tìm chị."
Trì Kiều mỉm cười, trên mặt không có một chút cảm xúc: "Anh ấy có quay lại  hay không cũng không liên quan tới chị, em không cần phải nói với chị."
Tần Úy liếc nhìn Trì Kiều, thấy vẻ mặt của cô vẫn như thường lệ, trước mặt một đám bạn cùng lớp, không cần nói nhiều, sau khi tất cả các nguyên liệu đã chuẩn bị xong, cô ấy kéo em gái sang một bên, nói: "Chị cảm thấy cô gái này rất mưu mô, ban nãy còn hung hăng gây chuyện với em, vừa mới nhìn thấy Lục Tầm đi tới lập tức bật khóc, giống như đang diễn kịch, cấp bậc của cô ta quá cao. Chị nghĩ Lục Tầm có thể không thích cô ta lắm, nhưng đối với cô ta lại không có cách nào khác, nếu là chị, gặp được loại này thật sự không đáng sợ, nếu cảm thấy nhàm chán nhàn rỗi quá sẽ so vài chiêu, em cũng không thích chuyện này? Em nhất định thích một mối quan hệ đơn giản."
“Em cũng không muốn so đo với bọn họ, chuyện này quá nhàm chán.” Nói xong, Trì Kiều chuyển chủ đề: “Nơi này thật đẹp. Lần sau chúng ta lại dẫn ba mẹ tới.”


Nhấn để mở bình luận

Màu tường vi cho em