Mê Hoặc Trầm Mê



Giang Nghiên hơi kinh ngạc.

Lấy kinh nghiệm trong giới giải trí nhiều năm của cô, chỉ cần dựa theo đúng tiết tấu, sớm hay muộn gì cô đều có thể bắt được Hoắc Kỳ Chu.

Nhưng mà giai đoạn này, Hoắc Kỳ Chu nói ra một câu như vậy, có chút sớm.

Bất quá, sự tình xảy ra thay đổi cũng có lợi cho cô, dù sao Hoắc Kỳ Chu cũng là một thương nhân thành công, danh dự đã đặt tại đây rồi, lời đã nói ra nhất định không thu hồi lại được.

Bên cạnh đó, Hoắc Kỳ Chu còn là người đứng đầu Hoắc thị, xung quanh cũng chả thiếu mỹ nữ, cô cùng lắm chỉ là một cô gái bình thường trong số đó, liền rắp tâm bất lương tính toán anh, đáng lẽ anh không dám để cô bên cạnh mới đúng chứ.

Cho nên Giang Nghiên chỉ hơi kinh ngạc trong chốc lát, liền cười khẽ nói câu được nha ~Cô cúi xuống nương theo thân thể Hoắc Kỳ Chu, hai khuỷu tay chống ở hai bên người anh, tay luồn vào sau cổ anh, một bên bắt đầu hôn môi trêu ghẹo anh, một bên dẩu mông lên rút gậy thịt ra, sau đó lại lần nữa đâm vào.

Lớp tơ trắng trơn trượt theo gậy thịt ra vào mà dính lên thân gậy, từng đợt sóng mật dịch ấm áp được gậy thịt mang ra ngoài, "cậu bé" ra vào đều đặn giờ đã ít bị vách huyệt ngăn cản hơn, trở nên ngày càng thông thuận.

Tiếng nước nhóp nhép dâm đãng cùng tiếng cọ xát hỗn loạn của vải may và thanh âm tấm tắc khi cô khám phá khoang miệng anh, phối hợp nhau mà vang lên trong không gian nhỏ hẹp.

Giang Nghiên vừa mới kết thúc răng môi thân mật cùng Hoắc Kỳ Chu, thì giờ đây chính là liếm láp hôn cằm anh, chỗ này cũng là điểm mẫn cảm đối với không ít người đàn ông.

Phía miệng dưới cô còn hàm chứa "đại trượng" của anh, theo động tác của cô, gậy thịt mỗi một lần ra vào đều bị huyệt thịt căng chặt gắt gao hấp thụ, cô cảm nhận được sự to lớn và nóng bỏng của anh, còn anh thì được luân hãm trong sự căng chặt và ôn nhu của cô.

Tuy rằng thiếu sự kịch liệt để đại não đạt cơn sóng cực khoái, nhưng khoái cảm khi nhẹ nhàng tích lũy lên từng chút thế này, tư vị cũng không tệ, tê dại lại nhu thuận, càng thêm thấm sâu vào xương cốt.

Lại nói đến miệng trên của cô cũng không hề yếu kém, hai thứ kết hợp, cô làm sao không thể ăn sạch người đàn ông thiếu kinh nghiệm này?Đôi môi trượt xuống, rất nhanh đã hôn đến kết hầu của anh.

Mật dịch càng lưu càng nhiều, mật động nhỏ hẹp được khai phá, gậy thịt và huyệt thịt trở nên càng hòa hợp, mỗi một lần động, quy đầu mượt mà to lớn cùng thân gậy thô tráng nóng rực đều sẽ quát cọ thật sâu trong huyệt thịt, đồng thời huyệt thịt cũng hung hăng kẹp chặt mút vào gậy thịt, cả hai bên nam nữ đều mang đến từng đợt sóng lớn khoái lạc.

Người đàn ông trầm thấp thở hổn hển, đôi tay to lớn chế trụ sau cổ Giang Nghiên, hiển nhiên đã được thỏa mãn.

Giang Nghiên vừa lòng mà cười cười, hết thảy đều đã gãi đúng chỗ ngứa.

Đôi môi tiếp tục trượt xuống, vừa chậm rãi mơn trớn, vừa dịu dàng cởi bỏ cà vạt cùng từng cút áo của Hoắc Kỳ Chu.

Đầu lưỡi linh hoạt gặm nhắm xương quai xanh, lướt qua cơ ngực, ở trên một bên nhũ hoa phấn nộn hồng hào nhẹ nhàng liếm cắn.

Hạt đậu đỏ nhỏ còn lại cô cũng không buông tha, dùng ngón tay chậm rãi vân vê.

Tiếp đến, môi lưỡi lại tiếp tục đi xuống, nhưng cô chưa thể hôn được cơ bụng anh.

Lúc này không tiện để đem gậy thịt rút ra cấm vào, vì thế Giang Nghiên chỉ có thể đung đưa mông.

Nhìn lại tất cả các chỗ độc hữu trên người anh đều toàn dấu vết của cô, mới vui vẻ liếm liếm môi nhìn Hoắc Kỳ Chu, sau đó tay chống tay lên cơ bụng anh, làm càn mà rong đuổi cơ thể anh.

Mà ở bên ngoài, thấy xe không ngừng đong đưa, đầu Tiểu Trần rơi vào một trận hỗn độn.

Hắn chẳng thể nghĩ tới, ông chủ ngày thường ít nói ít cười, không gần nữ sắc, hiện tại không chỉ ‘gần ‘ nữ sắc, mà còn làm ngay trên xe!Hắn còn tưởng rằng bọn họ chỉ có chuyện muốn nói, cho nên mới tự giác xuống xe để lại không gian cho hai người!Ai biết, được một lúc trong xe bắt đầu lắc lư, hơn nữa từ nãy đến giờ thời gian cũng không ngắn, biên độ đong đưa lại càng lúc càng lớn!Tiểu Trần nhìn xe đong đưa, cơ thể như rơi vào lốc xoáy.

Đang nghĩ ngợi thì cửa xe hé mở, cô gái đưa đầu ra, nhìn hắn cười nói: "Anh trai nhỏ, lái xe trở về nhà nào.

".


Nhấn để mở bình luận

Mê Hoặc Trầm Mê