Mỗi Ngày Đều Bị Hoàng Đế Ca Ca Thao


[ Đăng gấp gáp chưa soát lỗi, thứ tội]

-----------------------------

Sáng hôm sau

Thời khắc Đồng Liên tỉnh dậy cũng là lúc thái dương chính ngọ, bên cạnh lạnh một khoảng trống, căn phòng cũng chẳng phải khuê phòng bản thân hay ở, bất quá ở đây cũng coi như không tồi.

Toan ngồi dậy, lại cảm thấy bờ vai trống rỗng, thân mình đau nhức lạnh lẽo đến phát run, nhìn lại chính bản thân, Đồng Liên phát hoảng một trận, đây là tình huống gì ? Làm sao có thể....

Còn chưa kịp định thần, từ cửa sổ bay đến một dáng người cao lớn, tay cầm đồ ăn.

" Dậy rồi ?"

Nhất Tạ đặt thức ăn lên bàn sau đó tiến đến chỗ Đồng Liên, hất tay áo dùng nội công lấy bộ y phục mới đặt trên bình phong tới khoác lên người y.

Đồng Liên dường như vẫn chưa thông suốt mọi việc, việc tối qua... việc tối qua...

Nhất Tạ nhìn khuôn mặt sắc xảo hiện tại bị dọa đến thất kinh bạt vía, không khỏi kéo khóe miệng lên cao một chút, đến khi toan mặc khố tử ( quần ) cho y, Đồng Liên liền giữ chặt lấy chăn , nhìn chằm chằm hắn.

Hắn biết Đồng Liên hiện tại đang nghĩ gì liền trấn an vài câu :" Yên tâm . Chuyện này là bí mật giữa ta và người. Còn là thứ bất đắc dĩ không phải cố tình"

Đồng Liên vẫn ngây người, từ đầu đến cuối chỉ nhìn chằm chằm hắn, bàn tay siết chặt sau đó từ từ thả lỏng .

Nhất Tạ đặt y nằm xuống lại rồi tự mình cầm khố tử mặc vào cho Đồng Liên.

Đồng Liên đại não dường như chết hẳn, không nói lấy một chữ. Hẳn là vẫn chưa tiếp thu được việc này.

Cầm lấy khố tử, gạt chăn ra một bên, Nhất Tạ cũng không khỏi giật mình, cái này... cái này là do mình làm ?

Nhìn đống hồng ngân giảo ngân xanh tím, hắn đâu đó thoáng có nét kinh ngạc lại hòa cùng nét xót thương cuối cùng nét ân hận. Đắp chăn lại cho y, hắn nhìn thẳng vào mắt Đồng Liên, ôn nhu nói hai chữ :" Đợi ta " . Sau đó phất tay áo rời đi.

Đồng Liên giống như không thể tin được chuyện vừa xảy ra tối qua. Y cùng... cùng.. người mình thích ... làm ... làm... đã " làm" rồi ?

Này, này... có phải ... có phải rất rất không chân thực không ?

Khóe miệng, bắt đầu từ từ kéo lên, chậm chậm kéo, cuối cùng là một đường ngoác đến mang tai.

Tưởng như chuyện chẳng bao giờ xảy ra , vậy mà chỉ nhờ việc ngoài ý muốn liền có kết quả như vậy?

Đồng Liên đối với Nhất Tạ là một lòng đơn phương hơn mười năm trời. Nhất Tạ mồ côi từ nhỏ, được cha hắn đưa vào cung, đưa đến chỗ y làm bạn với y từ hồi còn rất bé. Lúc đó, y mới chỉ ba tuổi, còn Nhất Tạ là bảy tuổi. Nhất Tạ từ hồi bé đã rất ít nói, những việc hắn làm thường là tự bản thân làm lấy , chưa bao giờ nhờ qua sự giúp đỡ của ai, chỉ có ai nhờ qua sự giúp đỡ của hắn.

Nhất Tạ từ nhỏ đã cao lớn hơn người, khí chất bất phàm, mặc dù là bảy tuổi nhưng thân hình lại giống như thiếu niên mười hai , mười ba. Đồng Liên ái mộ Nhất Tạ từ nhỏ , biết mộng xuân lúc mười lăm tuổi, còn là với Nhất Tạ , hai cơ thể quấn quýt không buông.

Nghĩ một chốc lát chuyện xưa kia, Đồng Liên mặt đỏ bừng, sau đó liền kêu nhẹ lên một tiếng

" a~~... ưm..."

Ngón tay thô giáp cùng thuốc mỡ đặt tại cơ vòng, miệng cúc huyệt cắn chặt lấy ngón tay, không cho ngón tay di chuyển. Nhất Tạ một cầm thuốc mỡ, một tay xoa xoa bắp đùi thon mịn nhẹ an ủi:" Thả lỏng liền qua nhanh "

Đồng Liên nắm chặt chăn kéo chăn qua mặt, che đi bộ mặt đỏ bừng, nụ cười cũng từ bao giờ trở thành tiếng rên mời gọi

" ưm... ư.... ưm.... "

" ư.... ưm... hừm... "

" xong rồi "

Nhất Tạ nhanh chóng đóng thuốc mỡ, động tác nhanh lẹ lấy khố tử toan mặc vào cho y , nhưng thế nào lại nghe thấy Đồng Liên nói không muốn, Nhất Tạ nhíu mày biểu hiện việc hắn không hiểu Đồng Liên là đang muốn làm cái gì , Đồng Liên liền đến gần hắn, hôn lên môi hắn nhẹ như chuồn chuồn nước lướt qua, miệng thì thầm vào tai hắn :" Ta là vẫn còn đau a~"

Âm cuối còn bị y kéo dài ra vài nốt, Nhất Tạ thụ sủng nhược kinh, đây là dư âm độc tố sao ? Sao , sao có thể ?

Đồng Liên thấy hắn không phản ứng gì liền cũng đâu đó bị dọa sợ, là hắn không thích y sao ?

Lòng cuồn cuộn dâng trào cảm xúc :" Tạ, ta , huynh vạn vạn đừng nghĩ đây là dư âm độc tố, ta, ta hoàn toàn bình thường, ta , ta là thực tâm thích huynh , yêu huynh, không phải là tình cảm của đệ đệ đối với ca ca mà chính là loại tình cảm kia. Huynh... Huynh nếu , nếu, không... không thích ta.. cũng đừng ... "

" Đừng nói nữa !"

Đồng Liên nhìn sắc mặt Nhất Tạ liền biết hắn là bị y dọa sợ, có lẽ Nhất Tạ hắn không thích y là thật, nhưng thực thì cũng không cần phải bày ra cái bộ dáng đó .

Nhìn khuôn mặt Đồng Liên nhăn lại, khóe mắt sắp trào ra nước, Nhất Tạ dù có là sư cũng không thể kìm nén được sự lê hoa đái vũ của mỹ nhân này trước mặt được. Còn chưa nói, người hắn thích còn vừa tỏ tình với hắn nữa.

Ôm trầm lấy Đồng Liên, Nhất Tạ không kìm lòng được hôn lên khóe mắt còn đọng loại nước chưa rơi ra khỏi mắt :" Đừng nói nữa! Ta cũng yêu Liên Nhi , thật tâm thích người, thật tâm yêu người"

Hai người mỉm cười thỏa mãn, Đồng Liên nhìn Nhất Tạ, ánh mắt tràn ngập sự si mê không lối thoát, hôn lên môi hắn, một nụ hôn sâu, hơi thở hòa hai người vào nhau, môi lưỡi triền miên cho đến khi tách ra vẫn còn kéo theo một sợi chỉ bạc dâm mỹ. Ánh mắt hai người tràn đầy dục vọng, cuối cùng vẫn là không còn cách nào thoát ra khỏi thứ gọi là trầm mê nhục thể.

Bờ vai lạnh lẽo, cần cổ qua một đêm xanh tím hiện tại càng một trận xanh tím mãnh liệt hơn. Đôi môi như cánh hoa đào mỏng manh bị chà xát đến thảm hại. Chiếc lưỡi vị đinh hương của Nhất Tạ đang khuấy đảo trong khuôn miệng của Đồng Liên, hơn nữa còn đang giằng co với chiếc lưỡi của y, làm cho giống một trận lốc bão đem hết thóa dịch ( nước bọt ) đẩy ra ngoài, y phục mới cũng nhờ trận lốc xoáy này mà ướt cả mảng.

"ưm ... u... ưm.. .. ư "

Dọc theo trái táo Adam cắn dở, hắn liếm mút cần cổ, tay trái tay phải náo loạn trên người Đồng Liên, y phục cả hai nguyên bản vốn rất tốt cuối cùng chỉ vì cái hất tay của hắn mà y phục trong ngoài đều loạn trên mặt đất, trên giường hắn còn đang cắn mút lấy bờ ngực phẳng lì của mỹ nhân.

" a.... ưm... a... ư....ưm ... "

Mỹ nhân ôm lấy đầu hắn ưỡn ngực lên , tay còn gia tăng lực ấn đầu hắn xuống.

Ngón tay thanh mảnh luồn vào kẽ tóc đen nhánh, đôi mắt đê mê chìm vào thú vui.

Hắn cũng gia tăng lực, một bên cắn lấy đầu nhũ đỏ thẫm, một bên bóp nhéo đến phát đau

" đừn... đừng... a... ưm... bên .. bên này cũng muốn... a.... ư... ưm... a "

Nghe theo lệnh mỹ nhân, hắn mút bên nhũ niêm còn lại, bàn tay du tẩu từ eo xuống tuyết lê vểnh cao , theo khe mà mò xuống cúc huyệt

"a... a.... ưm... đáng ghét... a... ưm.. a"

Mỹ nhân dùng giọng mũi nói chuyện, khiến hắn càng muốn chà đạp.

Chống người dậy, hắn nhìn thẳng vào mắt mỹ nhân, đôi mắt thanh tú khép hờ, cơ thể đỏ ửng do phản ứng sinh lý, cuối cùng là tiểu Đồng Liên dựng ngược lên, nhìn rất đáng yêu. Nhất Tạ nhìn cũng rất không thuận mắt, liền nắm lấy chặt lấy nó , dùng ngón cái chơi đùa đầu mã thí , tay kia xỏ xuyên vào cúc huyệt.

Mỹ nhân bị đau liền cầu xin tha :" Tạ, ta đau, a... ưm.. ư.. không muốn "

" vậy... tiểu cung chủ của ta thích gì ?"

" ưm... a hôn... ta thích hôn "

Sau đó liền hôn. Mỹ nhân cũng rất gian xảo, hắn vừa cúi đầu, thả mình hòa vào nụ hôn liền bị mỹ nhân lật lại, nằm đè lên hắn, đôi tay mềm mại đang du tẩu trên cơ thể hắn như muốn thêm dầu vào lửa. Ngón tay mềm mại lướt qua từng tấc da thịt cuối cùng là dừng ở cự vật.

" ưm...a.. tiểu cung chủ ... ngươi cũng thật biết ngoạn ( chơi )"

" vậy sao ~~~?

Âm cuối dâng cao, Đồng Liên cúi xuống ngậm lấy đại nhục bổng, nhưng chính vì là đại nhục bổng nên chỉ ngậm được một phần hai cây trụ trời này.

Đầu lưỡi của y linh hoạt mút quanh một vòng thân trụ, không để răng chạm vào cự long,chăm chú mút.

Đến đây cũng đừng thắc mắc vì sao y có thể thành thạo như vậy, vì chính y đã từng mộng xuân không phải một lần mà rất nhiều với Nhất Tạ. Đầu lưỡi dần di chuyển lên dưới khấc quy đầu, đánh võng một vài lần rồi cúi đầu cố nuốt sâu cự vật.

"ưm...a ... hừm... hừm"

"ư... ưm.... ưm.. ưm.... ƯM"

Đồng Liên đang từ từ chậm rãi nuốt hết cự vật thì hắn lại không lưu tình, ấn đầu y sâu một cái làm bao quy đầu đâm thẳng vào cổ họng, rất khó chịu. Chưa dừng lại ở đấy, Nhất Tạ bị y mút đến bắn.

Tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào cổ họng y. Đồng Liên dãy dụa kịch liệt, cuối cùng là sợ hãi lùi phía sau, nước mắt đầm đìa. Hắn khôi phục lại chút trạng thái tỉnh táo liền bắt gặp hình ảnh lê hoa đái vũ đến thê thảm của mỹ nhân, mỹ nhân đây chính là bị dọa đến sợ a~~!

Mặc dù mộng xuân với ca ca nhiều lần nhưng việc ca ca cho chính y uống tinh dịch lại chưa từng mộng tới, chỉ mộng tới đoạn bị ca ca chơi đến ngất thôi .

Sợ hãi , hắn dỗ dành y , y căn bản là càng khóc càng to khiến hắn bị hoảng một lúc cho đến khi hắn phát thệ :" Ta xin thề, nếu ta còn để Đồng Liên của ta chịu uống tinh dịch của ta như vậy lần nữa liền chết kh"

Chưa nói xong lại liền bị Đồng Liên đè ra hôn. Lần này là nụ hôn rất ôn nhu, đâu đó còn vương vấn vài phần ủy khuất, Nhất Tạ ngu một lần liền không có lần hai, đáp lại y là nụ hôn nóng bỏng hòa cùng một vài sự tạ lỗi yêu thương.

Chỉ một lúc sau, mùi hương cao đã lan tỏa khắp gian phòng, mặt Đồng Liên cũng đỏ ửng. Ngón tay thô to ra vào cửa huyệt một cách dễ dàng, nội bích ấm nóng khiến hắn mỗi lần đâm vào liền không muốn ra.

Đôi chân dài gác lên vai Nhất Tạ , Đồng Liên theo lực đạo của ngón tay mà rên rỉ.

" ưm... a.... ưm... a...... Tạ... ta muốn....ưm.... a.... Ta muốn "

" Muốn cái gì ?"

Đầu lưỡi nóng ẩm lướt nhẹ vành tai lạnh lẽo , khiến khẽ y run người

" Muốn .... Muốn cự vật... "

" Không muốn tay sao ? "

" ưm...a a....a ưm.... ư... ưm.... Không muốn... Liê... a... ư.... Liên nhi ... ư ... ưm... a...thích..... thi... thích a.... cự... vâ.... vật "

" Vậy ta tuân lệnh tiểu cung chủ "

" AAAA... a.... a... ưm.... a... ư... "

Cự vật đâm thẳng vào hậu huyệt, nội bích ấm nóng tuyệt vời kia ngậm chặt lấy nhục bổng, nếp nhăn bên ngoài kéo căng, lúc đóng lúc mở rất kích thích.

Bóp lấy hai cánh mông căng tròn hắn cúi đầu cắn vào bắp đùi non mịn tạo nên ấn ký xanh tím. Đồng Liên bị kích thích liền muốn nuốt cự vật thêm một đoạn, hắn cũng bị sự kích thích của y ảnh hưởng, cự vật tiến sâu vào một chút nhưng vẫn là chưa động.

Mỹ nhân lúc ngậm lúc nhả cự vật, vô cùng khó chịu như muốn hắn động động :" Tạ, động ưm...động... ưm... ta muốn động ~"

Nhất Tạ như vậy liền động, dùng cự vật đâm thật sâu vào trong :" Tiểu cung chủ của ta , thoải mái không ?"

" a.... ư ư... aaa... thoải mái, đại cự vật bên trong động thật thoải mái.... a.. ưm "

" đúng là tao hóa "

Nhất Tạ kịch liệt đâm rút, đến khi đâm vào một điểm vào đó , khiến Đồng Liên đột nhiên run cả người, cơ thể nhũn hơn bùn, mất hết khí lực, Nhất Tạ cảm thấy điểm đó mới là điểm chí mạng của Đồng Liên liền giữ tư thế kia nâng người y dậy , đâm lút cán.

" AAA..... a.... ưm.... a... ư... a.... thoải mái, thoải mái ...."

" Tao hóa, đồ dâm đãng "

Hắn liên tục đâm rút, cúc huyệt từ lâu đã mất sức co dãn chỉ có thể khép hờ lại được. Trong khi Đồng Liên bắn tới gần như kiệt sức, thì Nhất Tạ vẫn còn đang hì hục đâm đâm rút rút, nhiệt tình tàn phá cơ thể mỹ miều của y.

-------------
22/01/2020


Nhấn để mở bình luận

Mỗi Ngày Đều Bị Hoàng Đế Ca Ca Thao