Money Money Much Be Money


"Fuck you, Fuck my life"

.

.

.

.

.

     Đối diện với sự tra khảo từ ông anh trai đẹp mã lại lắm tiền của mình Tanaoki thấy ngộp ngạt vãi chưởng ra. Không khí có vẻ như đã bị xáo động bởi ông anh mình, nó áp lực kinh khủng.

     "Là ai đánh?." Kazeki đan tay vào nhau, anh hẳn là đang rất là mong chờ câu trả lời từ Tanaki. 

     Lúc chuyển trường Kaze chính là người phản đối nhiều nhất về chuyện này, anh không đồng ý để cho công chúa của nhà Miruno tới một ngôi trường phức tạp đó, hơn nữa theo như điều tra thì ngôi trường này có những đứa nhóc loi choi tập làm bất lương. Điều đó càng làm cho anh thêm phản đối chuyện Tanaoki muốn đi học ở đó.

     Nhưng mà sao chịu được với cái tính muốn gì được náy của cô công chúa này chứ. Trước sự năn nỉ và khả năng thuyết phục của Tanaoki cuối cùng Kaze cũng đồng ý cho cô bé nhập học tại ngôi trường đó.

     "Ờm...em bị té." Nói dối trắng trợn.

     "Té mà sao cổ tay lại có dấu vân tay kia?." Như bị nắm chỗ hiểm, Tanaoki vội kéo tay áo khoác của mình xuống che đậy sự việc. Cô lúc nãy bỏ quên mất chuyện Mikey đã siết lấy cổ tay của mình rồi. 

     Kaze nhíu mày khi thấy Tanaoki cứ che che đậy đậy chuyện gì đó mà chẳng chịu nói ra. Anh thầm nghĩ liệu có phải đám ranh con vừa nãy làm ra chuyện này hay không?.

     "Có phải là đám lúc nãy chứ?." Nghe như tiếng sét đánh ngang tai, Tanaoki không nghĩ được tới chuyện mà anh trai có thể làm với đám Mikey là gì.

     "Chiếc vòng tay mà cô đặt đã đến." May quá, cứ tưởng sẽ bị Kaze tra khảo chứ, may mắn là cô nhân viên trưởng đã mang chiếc vòng tay đến.

     Chiếc vòng tay Coco Crush với thiết kế được làm bằng vàng trắng 18k với điểm nhấn là 341 viên kim cương giác cắt brilliant nặng tổng cọng 4,06 carat. Với cái giá sương sương khoảng 7 triệu yên cho một chiếc vòng tay thì phải nói sự xa xỉ và độ chịu chơi của nhà Miruno không phải dạng vừa.

     "Đưa tay." Kaze chìa tay về phía cô, dịu dàng lấy chiếc vòng với giá 7 triệu yên đó đeo chiếc cổ tay nhỏ nhắn trắng trẻo. Anh cài khóa, ngắm nghía một lúc lâu "Rất đẹp, nó rất hợp với em."

     Có anh trai yêu chiều như thế thì còn gì bằng.

      "Hì hì." Tanaoki cười khúc khích, cô bé đúng là rất thích chiếc vòng tay này, nó thật sự rất đẹp và sáng bóng với những viên kim cương được đính ở xung quanh.

     "Thanh toán." Một nụ cười của cô công chúa nhà Miruno trị giá 7 triệu yên. Đúng là gia đình này phải khiến cho vô số người khác ngưỡng mộ.

     Nhưng mà niềm vui thì có hạn, vui đủ rồi giờ là tới lúc Tanaoki bị tra khảo.

      "Em không khai ra à?." Kaze thì cứ hỏi, còn Tanaoki thì giả câm.

     Chẳng biết sự bướng bỉnh này là di truyền từ ai, hết nước để nói Kaze liền lấy điện thoại gọi thẳng cho mẹ để mẹ tự giải quyết chuyện này. Tanaoki không sợ trời, không sợ đất nhưng cô rất sợ mẹ của mình.

     "Đừng!!! Em nói!!! Đừng gọi mẹ!!!." Giang hồ Tanaoki không sợ ai cả, nhưng chỉ sợ mẹ của mình mà thôi.

      Tanaoki...giang hồ sợ mẹ.

      "Thì chuyện là vậy đó..." Cuối cùng nhỏ cũng không thể giấu được chuyện này mà khai ra hết, không phải là nhỏ muốn méc gia đình đâu mà là nhỏ bị ép cơ.

     "Sao nó dám đánh công chúa của nhà Miruno chứ!!? Nó bị điên à!!?." Kaze lật bàn, anh ta hét lên đòi vác hàng tới chơi hết với những kẻ bắt nạt Tanaoki, cái gì mà dám tát em gái của hắn lại còn bắt em gái hắn xin lỗi trong khi em gái hắn chẳng làm gì sai? Con mẹ nó tạo phản à?.

     "No! No! Dont do it!!!." Đêm hôm đó tại dinh thự của Tanaoki ồn ào hơn thường ngày nhiều.

     Sau một đêm trắng thuyết phục ông anh trai của mình đừng dùng tiền để làm lớn chuyện lên thì cuối cùng Tanaoki cũng có thể chào đón ngày mới với một ly cà phê sữa nóng cùng ánh bình minh đầy rực rỡ...

      Rực rỡ như cách thằng anh ngu ngốc của cô đốt tờ 100 đô để mồi lửa cho điếu thuốc trên mồm vậy.
1

     Say bye với những điều hãm lờ, bắt đầu ngày mới với mùi thơm của Maison Martin Margiela Replica Tea Escape với phong cách sang trọng, quyến rũ và ngọt ngào. Với mùi hương như một tách matcha nguyên hòa quyện cùng không gian yên tĩnh của buổi sớm mai, một tách trà nóng với những lát chanh bergamot và lá bạc hà được rắc lên phía trên. Một mùi hương dịu nhẹ nhưng dễ gây nghiện và xao xuyến lòng người.

     Hôm nay vẫn là những điểm nhấn trên người. Tanaoki đeo chiếc vòng tay với cái giá sương sương 7 triệu yên, cùng với đôi khuyên tai Van Cleef & Arpels Flora Khảm Trai hàng chế tác. Tanaoki rất thích việc chọn cho mình những gì nên mang theo cho mỗi ngày mới, bởi mỗi lần chọn là mỗi lần đau đầu.

     Vẫn như mọi khi Tanaoki ngồi trên con xe Roll Royce yêu thích của mình đi đến trường. Vẫn như mọi ngày mọi thứ sẽ rất bình yên cho tới khi, giáo viên chủ nhiệm đã bị thay đổi.

     "Nghe nói giáo viên mới tới rất đẹp trai"

     "Không biết thầy ấy có bạn gái chưa nhỉ?."

      Đám con gái nhốn nháo về chuyện giáo viên chủ nhiệm sắp tới là một người trẻ và được cái mã bên ngoài, Tanaoki chẳng để tâm đâu bởi người đó dù đẹp đến đâu nhưng không có quyền lực thì cũng chẳng có gì cả.

     "Miruno-chan, tan học cậu rảnh chứ?." Emma hỏi, hai tay cô nàng cứ cọ vào nhau như đang phân vân không biết có nên nói ra điều mà cô đang nghĩ hay không "Tớ muốn mời cậu đi chơi...có thể chứ?."

     Emma ấp úng một lúc lâu, cô bé định rủ Tanaoki đi chơi, đi hát karaoke ở con đường mua sắm. Nhưng ngoài việc đi chơi ra thì cô muốn giải thích cho Tanaoki hiểu về chuyện ngày hôm qua đã xảy ra như thế nào.

     Nhìn Emma cứ ấp a ấp úng như vậy Tanaoki thở dài một hơi rồi gật đầu đồng ý, đi chơi thì đi chơi dù sao Tanaoki cũng chẳng có bận việc gì cả.

     "Gọi là Tanaoki đi, Miruno là họ, nghe rất xa cách." Tanaoki nói rồi liếc mắt sang nhìn đám con gái đang xì xào gì đó rất to đã vậy cô còn có cảm giác như tụi nó đang đá động tới mình.

     "Huh?." Emma thấy cô cứ nhìn châm châm ở phía sau mình thì liền quay đầu nhìn theo, chẳng có gì ngoài một đám con gái đang bàn luận với nhau về mấy cái chuyện riêng tư "À, tụi Mitsury hình như đang nói về mấy loại body mist mới ra gần đây."

     "Tanaoki có biết nó chứ?." Body mist à? Tưởng gì đó là mấy cái chai nước hoa rẻ tiền lưu hương chẳng được lâu, đã vậy còn nồng nặc mùi cồn nữa. Thân là một dân chơi nước hoa chính hiệu thì Tanaoki chỉ sưu tầm những loại nước hoa bản hiếm với đắt tiền thôi à.

     Phải có nguồn gốc xuất xứ và được truyền thông đưa tin rầm rộ thì Tanaoki mới để mắt đến.

     "Tôi không có sử dụng những loại body mist rẻ tiền đó." Tanaoki chống cầm nói với chất giọng đang mỉa mai ai kia.

     "Chỉ có những thứ rẻ tiền mới xứng đáng với nhau thôi" Cái giọng chua ngoa cất lên như mũi tên đâm chọt vào người của Mitsury, như đụng phải chỗ hiểm cô nàng liền đập bàn gào lên "Cô nói ai rẻ tiền hả?."

     Tanaoki liếc mắt cười khinh rồi lơ đi sự giận dữ của Mitsury, con nhỏ nhà quê này đúng là không biết phối màu cho bản thân, da thuộc loại kém màu mà lại đeo chiếc nơ kẹp tóc màu hồng to đùng trên đầu. Đúng là tra tấn mắt nhìn mà.

     "Tôi nói ai đâu, nói phong phanh thôi. Ai nhột tự biết." Đôi mắt nhìn xa xăm, Tanaoki ngó lơ đi Mitsury với cục tức nuốt chả trôi "Emma, cậu thích nước hoa không?."

     Vứt đi con chuột đang cáu kỉnh đằng kia, Tanaoki liền quay sang hỏi Emma rồi mở túi xách lấy một lọ nước hoa ra "Cậu thấy mùi này thế nào?."

     Cô nắm lấy cổ tay nhỏ bé của Emma ngửa ra, sau đó thì xịt nước hoa lên đó. Một mùi thơm của hoa cỏ lúc sớm mai, Emma cảm thấy như bản thân đang đứng ở ngọn đồi trống được trồng đầy hoa, có mùi của gỗ và cả mùi của trái mọng. Một hương thơm không quá nồng hay quá hắc như ban đầu, nó dịu nhẹ như một giấc mơ trưa.

     "Thơm thật đấy, mùi rất dịu..." Cứ như một giấc ngủ trưa đầy bình yên trong phòng dù ngoài trời đang mưa to bão lớn.

     "Thơm đúng chứ? Thế thì tặng cho Emma đó." Nói cho là cho, tặng là tặng. Tanaoki liền vùi vào tay Emma lọ nước hoa còn nguyên tem.

     "C-Cho tớ sao?." Emma sửng người hỏi, sau cái hôm được tặng quà đó cô tra mạng cả tiếng đồng hồ mới biết tất cả thứ mà Tanaoki tặng cho đều là hàng chính hãng từ các thương hiệu lớn có tiếng tại nước ngoài và chúng đều có một cái giá trên trời. Quần áo và túi xách thì không nói, nhưng lọ nước hoa nhỏ này...

     "Cậu tặng tớ thật hả?." Emma hỏi lần nữa, Tanaoki mỉm cười gật đầu. 

     Cái nụ cười thánh thiện như báo đài thường hay nói, Emma ngỡ như mình lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh, cô mơ màng nhìn thấy Tanaoki ngự trên đài sen đầy cao quý, Tanaoki mỉm cười đôn hậu, dịu dàng chạm tay vào đầu của Emma khẽ xoa.
1

     Coi như Tanaoki đã thành công trong việc dùng tiền dụ dỗ Emma rồi. Ý sời, game này coi bộ dễ.

     

     







Nhấn để mở bình luận

Money Money Much Be Money