Nam Chủ Kịch Bản Này Không Đúng


" Phong ca ca đừng…đệ chưa sẵn sàng " Lâm Ngôn Hy nước mắt chảy dài trên khuôn mặt nhỏ đầy đáng thương nhìn Trương Đình Phong.

" được, được, vậy không làm nữa, Tiểu Hy Nhi ngoan đừng khóc nữa " Trương Đình Phong không muốn ép buộc y, nhìn bảo bối của gã khóc như vậy, lòng đau muốn chết rồi.

" hức hức " Lâm Ngôn Hy ôm lấy gã, đầu gục vào hổm cổ của gã mà gật cái đầu nhỏ.

Hai người ôm lấy nhau, gã không ngừng dỗ giành y, nhưng một lúc sau Lâm Ngôn Hy cảm thấy có gì đó không đúng.Có thứ gì vừa nóng vừa cứng chọt vào bụng của y thật khó chịu.

Y tò mò mà ngước xuống nhìn, vừa thấy mặt liền đỏ muốn nhỏ ra máu.Cái đó, thì ra là hung khí của Trương Đình Phong cứng lên rồi!.

" đệ đừng có nhìn nữa, ta chịu không nổi đâu " Gã quay mặt y lại nói, đệ ấy nhìn như vậy, Trương Đình Phong sợ không kìm chế nổi đè y ra.

" đệ nghỉ ngơi đi, huynh tự giải quyết " Gã buông y ra, quay lưng ra ngoài có vẻ gã nói thật muốn tự mình đi giải tỏa thật.

Nhìn gã có vẻ rất khó chịu, y không đành lòng, do dự một lúc Lâm Ngôn Hy hạ quyết tâm, kéo lấy cánh tay gạ xấu hổ nói.

" ta có thể giúp huynh gì không?"

" vậy để dùng miệng đi " Trương Đình Phong đương nhiên rất sẵn lòng, gã không hề do dự suy nghĩ mà nghe y nói vậy liền kéo y lại, cười xấu xa nói.

" hả?" Lâm Ngôn Hy ngơ ngác nói, y không hiểu mấy chuyện này, cũng chẳng biết ý của gã là gì, nhưng nhanh thôi y đã biết Trương Đình Phong là tên khốn nạn xấu xa!.

Gã kéo y lại, khoảng cách hai người gần nhau hơn, có vẻ tinh khí đã rất trướng rồi, Trương Đình Phong không thể chờ nữa.Gã đã cương lên khi mà hôn y rồi, ây ya không thể trách gã đâu nha, ai có thể chịu đựng được khi đứng cạnh người mình yêu chứ?.

Gã nhanh chóng kéo quần xuống, thứ hung khí khổng lồ của gã bật mạnh ra, là một vật thô vài và to lớn, khi cương lên bằng một nắm tay của em bé, quá khủng bố.Trương Đình Phong kéo y ngồi xuống đối diện với tinh khí của mình, vẻ mặt dụ dỗ nói.

" Tiểu Hy ngoan ngậm lấy nó đi "

" hả? phải ngậm thật sao?" Lâm Ngôn Hy ngơ ngác, y khúc này ngốc rồi a.

Tinh khí của huynh lớn như vậy, để ngậm vào có rách miệng không hả, nghĩ đến nó mà cho vào trong y, thì thật sự muốn mạng mà, cũng may a.Lâm Ngôn Hy nói điêu đó, may cái rắm nè, y phải ngậm thứ này à?.

" đúng rồi, tiểu Phong đang muốn đệ chăm sóc đó, nhanh nào, Tiểu Hy ngoan " Trương Đình Phong lại ra sức dụ dỗ.

Lâm Ngôn Hy nhìn thấy gã có vẻ rất khó chịu, y thật sự không đành lòng, thấy gạ vậy y cũng không thoải mái.Thôi thì chỉ là ngậm mà thôi, cũng chẳng mất mát cái gì, điêu đó!.

Nhìn hung khí thô to trước mặt có thể dài hơn hai mươi xen đó, tên này cũng khủng bố quá rồi trời ơi.Ngẫm nghĩ tự độc thoại nội tâm một lúc, Lâm Ngôn Hy ngại ngùng mà sờ vào tinh khí của Trương Đình Phong.

" ưm…đệ trực tiếp ngậm lấy Tiểu Phong Phong đi" Trương Đình Phong nhẫn nhịn nói.

" ưm…ư…" Lâm Ngôn Hy nghe lời mà ngậm lấy tinh khí vào, nó thật thô to, chỉ ngậm được phần đầu, không thể đưa hết nguyên cây vào miệng y được.

Lâm Ngôn Hy vụn về mà liếm láp, y không biết cụ thể nên làm gì, chỉ có thể đưa tay sờ loạn, liếm từ đầu đến cuối.Chỉ là không biết thế nào mà y cảm thấy hình như nó lớn hơn thêm một vòng rồi, y bây giờ gửi tín hiệu cầu cứu có được không hả?.

" ha ha " Trương Đình Phong nhìn y vụn về như vậy thật sự rất đáng yêu, gã một tay nắm vai y, một tay để ở ót đẩy mạnh đầu y vào, cho dươ** v** của gã đâm vào sâu trong miệng y.

" ưm…ư…ưm…ư…ư…" Lâm Ngôn Hy bị hắn làm cho bắt ngờ mà trớ mắt ra, tinh khí bị đẩy sâu vào khoan miệng, khiến cho y chỉ có thể phát ra vài tiếng ư ử trong cổ họng, nước mắt cũng chảy xuống mặt.

" a…ha ha…miệng của đệ ấm quá…sướng thật đấy…" Trương Đình Phong tốc độ càng nhanh hơn, y đung đưa đẩy mạnh hơn.

" ưm…ư…" Lâm Ngôn Hy bám lấy hông hắn, sâu quá rồi, y mệt, miệng rất mỏi, tên khốn vô lương tâm này.

Hai người dây dưa không dứt, hồi lâu sau Trương Đình Phong mới gầm lên một cái rồi bắn tất cả vào miệng y, ép y nuốt xuống, không cho nhổ ra.

" ngoan nuốt hết nào " Gã rút dươ** vâ* ra khỏi miệng y, bóp miệng của Lâm Ngôn Hy lại, không cho y nhổ ra.Vì gã xuất ra quá nhiều, dòng tinh di** đậm đặc, chất lỏng sền sệt màu trắng từ khóe miệng của y chảy ra, nhìn Lâm Ngôn Hy bây giờ rất gợi cảm.

Đôi mắt đỏ, cùng khóe mắt hồng hồng còn lóng lánh nước mắt, khuôn mặt đỏ bừng cùng khóe miệng vươn tinh dịch nhìn thật quyến rũ, vẻ mặt này của y nên để chỉ mình gã nhìn thấy.

" tên…khốn…nhà huynh, nó đắng quá hu hu hu " Lâm Ngôn Hy nức nở đánh vào người của Trương Đình Phong nói.

" được, ta xin lỗi mà " Trương Đình Phong cười ha ha hai tiếng nói.

" đệ…mệt quá…" Lâm Ngôn Hy ngã vào người của gã, miệng y rát lắm, ngực cũng đau, tay lại mỏi nhừ, y chỉ muốn ngủ thôi.

" được ta bế đệ về giường nằm nghỉ " Trương Đình Phong hôn nhẹ lên trán của y, Tiểu Hy vất vả rồi, đến khi nhìn thấy Lâm Ngôn Hy ngủ thiếp đi, thì gã mới chỉnh chu lại y phục rồi mở cửa bước ra.

Vừa ra tới sân viện thì một kiếm đâm tới, hướng đến gã mà đâm, Trương Đình Phong tuy còn trẻ nhưng tu vi cũng không phải là kém cỏi.Gã nguyên anh có thừa chỉ kém một chút bước vào phân thần, một chiêu này gã tránh được.

" Giang thành chủ đây là cách ngài đối đãi với khách à?" Trương Đình Phong ném kiếm chiêu cười nhạt hỏi.

" cho dù ngươi có thân phận hoàng tộc Đại Nam, nhưng ta không cho phép ngươi ức hiếp Tiểu Hy " Giang Thành Chủ tức giận nói, tên nhãi này tu vi không tệ, có thể né được kiếm của mình.

" Tiểu Hy có liên quan gì đến ông? em ấy là người của Trương Đình Phong ta " Gã liếc mắt nhìn ông, giọng điệu không vui nói.

" Tiểu Hy là …"



Chap này vậy đi nha, Mộc phân vân không biết lần đầu của Tiểu Hy nên cho ai, vốn định còn cho Trương Đình Phong chiếm lợi, nhưng suy nghĩ hồi thôi để người khác tại nó phù hợp với tình tiết của truyện.

Các nàng đoán thử xem là ai?.


Nhấn để mở bình luận

Nam Chủ Kịch Bản Này Không Đúng