Nằm Vùng - Hãy Tin Tưởng Anh



Chu Cẩn Nghiêu không châm lửa, thật ra anh không muốn hút thuốc nhưng đột nhiên lại thấy cổ họng khô khốc, nhìn thấy Hạ Mạt run lẩy bẩy bưng bát lên, trên mặt đều là dáng vẻ sợ anh, anh đang nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm qua.

Anh đi theo Sương Bính Khôn bốn năm, thời gian không dài nhưng anh đã giành được sự tin tưởng nhất định.

Sương Bính Khôn nắm giữ một số tuyến đường vận chuyển ma túy quan trọng từ Thái Lan đến Trung Quốc, và số ma túy được vận chuyển qua tay ông ta hàng năm đều được tính bằng tấn.

Bây giờ, ông ta coi trọng Chu Cẩn Nghiêu hơn cả em rể Nhu Khang.

Ông ta coi trọng Chu Cẩn Nghiêu chủ yếu là vì tin tưởng anh sẽ không phản bội mình vì những thứ như tiền bạc, ma túy hay nữ nhân, nhưng đây cũng chính là điều mà Sương Bính Khôn lo nhất.

Chu Cẩn Nghiêu không có hứng thú với bài bạc, ma túy như cấp dưới của ông, điều này có nghĩa là, Sương Bính Khôn không nắm được điểm yếu của anh, không kiểm soát được anh.

Một khi Chu Cẩn Nghiêu muốn rời đi, đối với ông ta mà nói đây sẽ là một tổn thất to lớn, thậm chí còn là một đòn chí mạng.

Chu Cẩn Nghiêu hiểu rõ, Sương Bính Khôn đã bỏ ra một số tiền rất lớn để mua Hạ Mạt từ tập đoàn Rắn về cho anh, bề ngoài là thưởng cho anh vì đã đàm phán thành công một vụ lớn, trên thực tế là muốn dùng cô gái xinh đẹp người Trung Quốc này thăm dò anh, nếu như anh tiếp tục không để ý, thì Sương Bính Khôn sẽ lập tức loại anh khỏi danh sách những người ông ta tín nhiệm.

Anh cần phải thể hiện ra rằng bản thân mình rất thích Hạ Mạt, để Sương Bính Khôn nắm được điểm yếu này của anh, sau đó khống chế anh làm việc cho mình tốt hơn.

Chu Cẩn Nghiêu đã làm được, nhưng có một việc duy nhất đã nằm ngoài sự kiểm soát của anh đó là, sau khi chiếm được Hạ Mạt xong, anh lại vì dục vọng nguyên thủy và sự nóng nảy của bản thân mà muốn cô thêm một lần nữa.

Anh đặt điếu thuốc xuống dưới bàn, trong lòng rất khâm phục Sương Bính Khôn, con người này rất hiểu bản tính của con người.

Anh nhớ lại câu nói mà Sương Bính Khôn đã từng nói với anh, “Con người không bao giờ chiến thắng được dục vọng của bản thân, sẽ luôn bị chúng khống chế.

”Câu nói này do tên cầm đầu của một nhóm buôn lậu ma túy có kiến thức hạn hẹp nói ra, vừa có lý vừa buồn cười.

Hạ Mạt quả thật là rất đói, cô ăn gần hết bát cháo, và ăn hết luôn cả đĩa quẩy.

Vốn dĩ cô muốn ăn thật chậm để kéo dài thời gian, tránh những việc có thể sẽ xảy ra sau đó, nhưng vừa ngửi thấy mùi thơm của cháo cô liền không quan tâm được nhiều như vậy nữa.

Thấy Hạ Mạt đã ăn xong, Chu Cẩn Nghiêu đi đến ngồi xuống bên cạnh cô.

Hạ Mạt sợ hãi rụt chân lại, mím chặt môi, ngẩng đầu lên nhìn anh.

“Đây là Chiang Mai Thái Lan”“Nếu em đi theo tôi, ở đây sẽ không có ai dám bắt nạt em”Câu nói của Chu Cẩn Nghiêu đã chứng minh được suy đoán của Hạ Mạt, quả nhiên, còn chưa đến hai ngày, bọn buôn người này đã thần không biết quỷ không hay đem cô từ Bắc đến Nam, đi qua hai quốc gia.

Nghĩ đến đây, tâm trạng cô liền trùng xuống.

Thấy Hạ Mạt cau mày trầm mặc, Chu Cẩn Nghiêu do dự một lát, sau đó nói, “Em yên tâm, sau này tôi sẽ không động vào em.

”Hạ Mạt có chút ngạc nhiên.

Nhưng rất nhanh cô lại phủ định suy nghĩ của mình.

Dù sao thì đêm qua anh cũng liên tiếp hai lần hứa với , nhưng kết quả thì sao?.


Nhấn để mở bình luận

Nằm Vùng - Hãy Tin Tưởng Anh