Nằm Vùng - Hãy Tin Tưởng Anh



Hạ Mạt khó chịu vặn vẹo cơ thể muốn thoát ra, nhưng Chu Cẩn Nghiêu đã ấn cô xuống, dùng hai tay giữ chặt lấy tay cô.

“Đừng động lung tung”Tiểu huyệt quá chật hẹp khiến anh khó chịu.

Chu Cẩn Nghiêu cắn chặt môi, đôi mắt đỏ ngầu, mồ hôi từ trên trán chảy dọc xuống sống mũi cao, rơi xuống sườn mặt của Hạ Mạt.

Hạ Mạt nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu của Chu Cẩn Nghiêu, sợ hãi run rẩy nói, “Đừng!.

.

đừng làm nữa được không, Chu tiên sinh,…! Tôi thấy đau quá.

”Chu Cẩn Nghiêu ổn định lại hơi thở, cố nén cảm giác kích động nói, “ Nghe lời”Hạ Mạt không dám cử động loạn, cảm giác đau đớn khi anh tiến vào lúc nãy cô vẫn nhớ rõ, cô sợ người đàn ông này không để ý mà làm bừa, đem côn thịt nóng bỏng thô to kia tiếp tục tiến vào cơ thể cô, Hạ Mạt chỉ có thể nắm lấy tay anh, cau mày rên rỉ.

Chu Cẩn Nghiêu thấy Hạ Mạt không kêu đau nữa, liền bắt đầu dùng tốc độ nhanh hơn.

Lúc đầu Hạ Mạt không chịu được mà cắn chặt môi, nhưng một lúc sau, cảm giác cả cơ thể như bị xé rách kia dần được thay thế bằng khoái cảm.

Mật dịch trong tiểu huyệt không ngừng chảy ra, Chu Cẩn Nghiêu không nhịn nổi nữa.

Anh ngẩng đầu lên nhìn khuân mặt đang đỏ bừng của cô, sau đó anh cúi đầu ngậm lấy đôi anh đào đang dựng đứng lên kia, nhẹ nhàng day qua day lại.

Hạ Mạt lần đầu tiếp xúc với nhiều kích thích như vậy sao có thể chịu được, miệng Chu Cẩn Nghiêu hơi dùng lực một chút cô liền hét lên một tiếng, hạ thân lại càng chảy ra nhiều nước hơn.

Mật dịch thấm ướt quy đầu của người đàn ông, cảm thấy chuyện tiến vào không khó khăn nữa, Chu Cẩn Nghiêu liền đẩy một cái, toàn bộ côn thịt thô to đã hoàn toàn tiến vào trong hoa huyệt.

Sau khi xuyên qua lớp màng mỏng kia, phần thịt mềm nóng sâu bên trong hoa huyệt đã gắt gao ngậm chặt lấy côn thịt anh.

“A! ! ! ” Hạ Mạt đau đớn hét lên, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi và khó tin.

Rõ ràng là anh nói hãy tin tưởng anh.

Hạ Mạt đau đớn ôm lấy cánh tay người đàn ông, móng tay cô cào vào da thịt anh.

Trong nháy mắt, khoái cảm truyền từ cột sống lên đến đỉnh đầu, Chu Cẩn Nghiêu thoải mái thở ra một, sau đó liền dùng hai tay ôm lấy vòng eo mềm mãi của Hạ Mạt, ra vào nhanh hơn.

“Ưm!.

A!.

.

Tôi khó chịu quá”Hạ Mạt bị đau nên nước mắt sinh lý tự động chảy ra, cô co người lại muốn trốn, nhưng đôi bàn tay to lớn của người đàn ông đã giữ eo cô lại, không để cô có cơ hội trốn.

Cô chỉ cảm thấy côn thịt thô to kia như muốn đâm xuyên qua cơ thể, muốn xé nát toàn bộ cơ thể cô.

Bụng dưới vừa tê dại vừa đau nhức làm cô không nhịn được mà thấp giọng kêu.

“Ưm! ! Ưm!.

A!.

”Tiếng rên rỉ bị người đàn ông chặn lại, cô sợ, nhưng phần lớn là cô thấy bất lực và xấu hổ, cô không muốn bản thân mình phát ra những tiếng rên rỉ xấu hổ này, đây không phải là cô, cô nên khóc và cố gắng thoát ra khỏi người đàn ông này.

Hạ Mạt đưa tay lên che miệng, và cắn chặt lấy mu bàn tay, cố gắng ngăn không phát ra những tiếng thở dốc kia.

Chu Cẩn Nghiêu cúi xuống liếm chiếc cổ trắng nõn của cô, sau đó lại di chuyển lên vị trí đôi môi, đưa đầu lưỡi ra phác họa lại hình dáng môi cô.

“Thả lỏng chút, đừng kẹp chặt như vậy”Nghe thấy câu nói của anh, Hạ Mạt thoáng chốc ngẩn người, nhân lúc cô đang thất thần, Chu Cẩn Nghiêu đem lưỡi thâm nhập vào miệng cô, tùy ý chơi đùa.

Vách thịt bên trong như có vô số cái miệng nhỏ, ra sức cắn nuốt côn thịt anh, lúc nãy khi mới đâm vào, anh đã chạm vào phần thịt mềm mại sâu bên trong hoa huyệt, cái khoái cảm đó hiện tại đang thôi thúc anh tiếp tục tiến sâu hơn, thành công chiếm đoạt, hoàn toàn khai phá nơi sâu thẳm kia, làm cho nó hoàn toàn khuất phục trước côn thịt cứng rắn của anh.

Anh không thể không thừa nhận, cơ thể của Hạ Mạt rất có sức hút đối với anh.

Chu Cẩn Nghiêu dùng một tay đặt lên hoa tâm cô, nhẹ nhàng xoa lên, nhìn thấy Hạ Mạt thoái mái cong người lại, hạ thân anh dùng lực đẩy một cái, hoàn toàn đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô.

“A! !.

”Hạ Mạt vừa khóc vừa kêu lên.

Chu Cẩn Nghiêu vừa nếm được vị ngọt liền không kiềm chế nữa, anh bắt đầu làm cô, mỗi lần đâm vào dường như đều đâm đến nơi sâu nhất kia.

.


Nhấn để mở bình luận

Nằm Vùng - Hãy Tin Tưởng Anh