Ngoại Đạo - Heathens


"Không có được thì đạp đổ."
.
.
.
.
.

     Trong trí nhớ của Kazutora, đêm trước cái hôm mà cậu và Baji gây nên tội lỗi khiến cho Shinichirou suýt vào tay tử thần. Cậu đã gặp một cô gái.

     Ánh mắt của chàng trai trẻ nhìn vào chiếc CB205T qua lớp tủ kính, mặc cho ngoài trời mưa vẫn rơi. Linh hồn nhỏ mãi đắm chìm vào hình ảnh của người bạn thân sau khi nhận được món quà mà mình đã tặng. Một món quà mà tương lai sẽ đánh đỗi bằng sinh mệnh của ai đó.

     "Chiếc xe đẹp thật nhỉ?."

     Kazutora ngước lên nhìn người phụ nữ bên cạnh, cô ta từ đầu đến chân đều nguyên một màu đen, cả mái tóc dài đến thắt eo cũng thế. Cô ta toát lên người vẻ sang trọng và quyền quí của quyền lực, ánh mắt ấy cũng nhìn về phía chiếc xe mà Kazutora đang để ý kia.

     "Cậu nhóc sẽ định mua nó ư?."

     Mua? Nếu mua được thì chuyện món quà của Mikey nhân ngày sinh nhật sẽ dễ dàng hơn rồi. Kazutora muốn nhìn thấy gương mặt hạnh phúc và vui vẻ của vị tổng trưởng kia. Từ tận đấy lòng đó là mong ước nhỏ nhoi của Kazutora, nhưng vấn đề ở đây là gì? Là tiền.

     Tiền đúng là không thể mua được hạnh phúc, nhưng nếu ta có nhiều tiền thì lại khác. Chỉ cần có tiền, thật nhiều tiền thì mạng sống của người khác ta vẫn có thể mua được nó.

     Kazutora lặng thinh trước câu hỏi của cô gái bên cạnh.

     "Cậu biết không? Một khi lòng ham muốn của con người đạt tới đỉnh điểm, thì dù không có được thứ mình mong muốn thì họ sẽ sẵn sàng đánh đổi tất cả để có được hoặc phá hủy món đồ đó. Bản chất của chúng ta là lòng tham vô đáy và dục vọng ngây dại, ăn không được thì đạp đổ, không có được thì không ai có quyền có được nó cả..."

     Không ăn được thì đạp đổ, ta không có được thì kẻ khác cũng không có quyền sở hữu. Phải, chính lời nói đó đã đánh thẳng vào tâm lí của Kazutora, từ khi nào mà một thằng nhóc 13 tuổi lại có suy nghĩ lệch lạc như thế?.

     Kazutora cũng rất thích Ame, và cậu biết Mikey cũng thích cô ấy. Nhưng Mikey lại là người mà cậu tôn trọng, còn Ame là ánh sáng của cuộc đời tối tâm.

     Không có thì nhất định phải có à?.

     Nhất định phải có.

     Nhất định phải có được nó dù có đánh đổi bằng mạng sống đi chăng nữa.

     "Nhất định...phải có được nó." Kazutora.

     Người phụ nữ mỉm cười sau đó rời đi, trời lúc này đã tạnh mưa nhưng cô ta vẫn bung ô như thường, đi tới một con xế hộp đắt tiền bước vào trong đó rồi rời đi. Mầm móng của mọi rắc rối chính thức được ươm mầm, giờ thì chỉ cần chờ xem kết quả của nó mà thôi.

     Sau sự kiện Baji rời Touman và gia nhập Walhalla, Kisaki vào chức đội trưởng phân đội 3 và Takemichi đã gây rối cái lễ bỗ nhiệm đó. Ame rất bất ngờ trước tin này, Baji đã phản bội lại Touman sao?.

     "Tại sao lại đến nhà tôi ngay giờ này?." Hera.

     "Tớ...tớ có thể..." Ame.

     "Vào đi, bên ngoài hiện đang mưa đấy." Hera.

     Ame một thân ướt sủng đứng trước nhà của Hera, trông cô bé có nhiều tâm tư muốn nói lắm. Đôi mắt buồn rười rượi kia chẳng thể nào hiện lên tia sáng, mái tóc vàng ướt nhẹp.

     Tiếng máy sấy tóc vang ù ù bên tai, Hera ngồi trên giường vừa sấy tóc vừa trò chuyện cùng Ame.

     "Chuyện là thế à?." Hera.

     "Phải, Baji đã rời khỏi Touman, Kazutora vừa ra khỏi trại nhưng cậu ta đã quay lưng lại với tất cả mọi người." Ame.

     "Cái cậu Kazutora đó, là người như thế nào?." Hera.

     Kazutora và Ame từng là hàng xóm cạnh nhà với nhau. Gia đình Minamoto rất mến cậu nhóc này, một phần vì cậu rất đáng thương, một phần vì tính cách của cậu. Ngay từ bé phải sống trong cảnh bạo lực gia đình, nên ngay từ những ngày còn thơ ấu cậu...là một đứa trẻ hiểu chuyện chăng?.

     Trước khi gặp Mikey, thì Ame và Kazutora như thanh mai trúc mã, luôn bên cạnh nhau từng giây từng phút. Và sau khi Ame chuyển đi thì chẳng còn gặp lại nữa. Cho đến cái ngày Mikey giới thiệu cô với những người khác.

     Kazutora là một con hổ, con hổ đói luôn rình rập trong đêm. Tâm tư cậu ta rất khó lườn, giống như Kisaki vậy, ánh mắt luôn thể nào nhìn rõ được cảm xúc bên trong. Cậu ghen tị với Mikey, ghen tị rất nhiều.

     "Hera à, tớ cảm thấy sắp tới sẽ có chuyện gì đó không ổn sẽ diễn ra." Ame.

     "Lỡ như có gì đó xảy ra, liệu...cậu có thể bên cạnh an ủi tớ hay không?." Ame.
1

     Cô bé nhỏ vùi mình vào lòng của Hera, hai tay ôm chặt lấy thắt eo của cô ả, lòng bày tỏ tâm tư.

     "Cậu không sợ tôi sẽ làm gì cậu sao?." Hera.

     "Giống như lời mà cậu Baji đã nói." Hera.

     "Không...tớ tin rằng Hera sẽ không bao giờ hại tớ cả. Bởi linh cảm của tớ chưa bao giờ sai." Ame.
3

     Linh cảm của Ame đúng là chưa bao giờ sai cả. Nhưng lần này cô đã vô tình đặt niềm tin vào một con ác quỷ, con quỷ dữ đứng sau tất cả rắc rối, chính tay Ame đã vô tình đưa con dao cho kẻ đó, đưa dao cho kẻ thù thì khác gì tìm đường chết đâu? Ame đã sai lần này, thì tương lai sau đó cô càng sai nhiều hơn nữa.

     "Hera, tớ có thể tin tưởng cậu hay không?." Ame.

     Trong bóng tối và ánh sáng đèn điện bên ngoài, những hạt mưa vẫn lách tách rơi. Ta nhìn thấy khung cảnh rất lãng mạn giữa hai người, mái tóc vàng phát quang khi bị ánh sáng bên ngoài chiếu vào, ánh mắt hướng lên người con gái phía đối diện của mình.

     "Cậu sẽ hối hận nếu tin tôi đấy Ame." Hera.

     "Ừm ưm, tớ sẽ không hối hận. Cho dù hiện tại, tương lai, tớ vẫn sẽ không hối hận khi đặt niềm tin vào cậu." Ame.

     Hera không đáp mà xoa đầu của Ame, có vẻ như Ame đã rất mệt khi trải qua nhiều chuyện như ngày hôm nay. Cô bé nằm bên cạnh Hera chìm vào giấc ngủ mà không hề cảnh giác tới con sói đang nằm bên cạnh mình.

     "Ame ơi là Ame, rồi một ngày nào đó em sẽ hối hận khi đặt niềm tin vào tôi." Hera.
1

..........

Chị O: ai đẩy sao đẩy, mình đẩy Hera với Ame :))))))))).
16

    

    


Nhấn để mở bình luận

Ngoại Đạo - Heathens