Người Vợ Câm Của Tiêu Tổng


Tiêu Định Bân nhìn cô ta rồi đi về phía xe.

Dư Tiêu Tiêu căn chặt hàm răng rồi loạng choạng đuổi theo: “Định Bân, em đang hỏi anh đấy!”

“Nếu em đã nhìn thấy thì chắc cũng biết đó là người nhà của bé gái kia”.

“Anh chưa bao giờ nói chuyện với phụ nữ nhiều như vậy, nhưng hôm nay em thấy anh cứ nhìn cô ta suốt rồi nói chuyện mãi với nhau. Định Bân, anh thích cô ta đấy à?”

“Em lại lên cơn gì thế?”, Tiêu Định Bân chỉ thấy đau đầu, anh cau mày rồi giơ tay xoa trán: “Dự An muốn đến nhà bạn ăn tối, đương nhiên anh phải nói chuyện với người ta rồi”.

“Đến mẹ ruột là em mà Dự An còn không thân, sao nó lại đến nhà khác ăn cơm? Có phải cô gái kia đã dùng trò gì dụ thằng bé không?”

“Em nghĩ con nó dễ bị dụ thế à?”

Dư Tiêu Tiêu sững người rồi nói tiếp: “Dù sao thì Dự An vẫn chỉ là một đứa trẻ, nếu người khác tính kế hãm hại thì sao mà nó trốn được”.

“Vậy em muốn sao? Chẳng dễ gì Dự An mới chịu chơi với bạn cùng trang lứa, em định cấm cản con à?”

Tiêu Định Bân nhìn Dư Tiêu Tiêu rồi nói: “Em yên tâm, ăn cơm xong anh sẽ đến đón con về ngay. Thằng bé là con trai anh, anh cũng rất quan tâm đến sự an toàn của nớ”.

Dư Tiêu Tiêu căn răng rồi theo anh lên xe.

Cô ta đã ghi nhớ biển số xe của người phụ nữ kia, dù là ai hay hồ ly tinh phương nào, chiêu trò giỏi đến đâu thì cô ta cũng quyết không tha.

Dư Kiều không ngờ Tiêu Dự An lại theo Tô Nhất Niệm về nhà, nhưng khi nhìn thấy cậu bé, cô không thể phủ nhận là mình rất thích bé.

“Muốn ăn gì hay thích ăn gì thì cứ nói với cô nhé”, Dư Kiều không nhịn được xoa đầu Tiêu Dự An, sau đó càng nhìn càng thấy thích cậu bé.

“Món gì cũng được ạ”, Tiêu Dự An thay giày rồi nhìn căn nhà, dáng vẻ của cậu bé không giống đến chơi, mà là đến tham quan.

Dư Kiều và Lâm Gia Nam đều phì cười, cậu bé này đúng là thú vị!

“Mẹ tớ nấu món gì cũng ngon hết sẩy, kệ cho mẹ nấu đi. Tiêu Dự An, bọn mình đến phòng tớ chơi đồ chơi đi”.

Tô Nhất Niệm bỏ cặp sách xuống, sau đó kéo Tiêu Dự An vào phòng mình.

Tiêu Dự An cau mày, vì Tô Nhất Niệm về nhà xong còn chưa rửa tay, nhưng vẫn không hất tay cô bé ra.

Dư Kiều nhìn hai đứa trẻ chạy về phòng rồi cùng Lâm Gia Nam vào bếp nấu nướng.

Trên đường về, cô đã đi qua chợ, vừa hay nhìn thấy cá liệp hồng của thôn Khê La nên đã mua vài con về nấu canh.

Buổi tối không nên ăn đồ quá dầu mỹ, vì thế cô làm một món mặn cùng vài món rau, thêm bát canh nữa là xong.

Tô Nhất Niệm bê thùng đồ chơi của mình ra rồi đổ xuống đất, Tiêu Dự An nhìn đống đồ chơi trẻ con xong thì ngoảnh đi luôn.

Album ảnh ở đầu giường của Tô Nhất Niệm đã thu hút sự chú ý của cậu bé.

“Tiêu Dự An, bọn mình chơi búp bê đi...”

Tô Nhất Niệm thích nhất là chải tóc và thay đồ cho búp bê, nhưng Tiêu Dự An là con trai, khéo từ khi mấy tháng đã không thích mấy thứ đồ chơi của con gái rồi.

Vì vậy, cậu bé không hề nói gì.


Nhấn để mở bình luận

Người Vợ Câm Của Tiêu Tổng