Những Chủ Nhân Của Tôi



Tần Tiêu nghiêng ngả loạng choạng quỳ xuống, không chút tôn nghiêm ở trước mặt hắn, miệng đầy máu dập đầu quỳ lạy hắn, mơ hồ không rõ khóc lóc.


“Buông tha tôi, cầu xin anh, xin anh buông tha tôi ! "

Lâm Tử Dương vén tóc của cô, nghiêm mặt hỏi: "Tôi hỏi cô, tôi là ai đối với cô?"

“Bạn trai…bạn trai.

” Mắt cô sưng đỏ, khóe miệng chảy ra máu khi nói.


"Xem ra cô biết điều!!"

"Bây giờ bạn trai muốn thao em, em là bạn gái.

Đương nhiên phải phục vụ tốt cho anh, bằng miệng hay bằng âm hộ, em chọn đi!!"

Cô không thể chọn được, khóc nỉ non lắc đầu.


"Có cái gì có thể từ chối!!!"

Làm bộ giơ tay lên như muốn tát vào mặt cô, Tần Tiêu thét chói tai ôm đầu hô to.


“Dùng miệng, tôi dùng miệng.



Mặc kệ miệng cô vẫn đang chảy máu, hắn cởi dây quần kéo quần dài và quần lót xuống , cầm con cặc nửa mềm nhũn nhét vào miệng cô, dùng sức đẩy tới đẩy lui qua lại trong miệng cô, một tia thở dốc đều phá lệ quý giá.


Tần Tiêu phồng miệng lên, liên tục rên rỉ khó chịu, đâm ở trong cổ họng lại rút ra, bên ngoài nhìn cổ đã bị dấu vết của quy đầu căng ra.


Dương vật thực nhanh đã cứng , tốc độ hắn càng nhanh, cái miệng nhỏ trên mặt thành tiểu huyệt tiết dục, giống như cắm ở cái động chật hẹp dưới thân cô.


“Thật mẹ nó thoải mái !! Thao chết em, thao chết em, miệng em dùng để khẩu giao cho bạn trai, làm không tốt sẽ bị ăn tát, anh muốn huấn luyện em thành chó cái thích ăn dương vật, ông đây mỗi ngày dùng dương vật thao em!!"

Thao đến một nửa, Lâm Tư Dương chưa cảm thấy thỏa mãn, côn thịt hắn nhuốm đầy máu, nhưng hắn vẫn cảm thấy được địt cô thật sảng khoái.


"Tách chân ra! Ông đây muốn cắm vào tiểu huyệt phía dưới em!!"

“Không, không! Anh đã đồng ý cho tôi sử dụng miệng, ô ô anh nói"

Hắn cường ngạnh nắm tóc cô, sắc mặt hưng phấn.


"Em là bạn gái anh thì phải nghe anh nói, anh nói gì cũng phải nghe, ông đây muốn dùng tiểu huyệt em, liền ngoan ngoãn tách chân ra cho ông, còn chờ ông tát em một cái!"

Tần Tiêu thật sự muốn chết, lúc nào cô cũng khóc, trong miệng còn có máu, sao trước đó không phát hiện ra người đàn ông này biến thái, còn cho rằng anh ta dịu dàng, toàn là giả bộ, tên này là bệnh tâm thần !

“Lâm Tư Dương, đừng như vậy, tôi thực sợ hãi, van xin anh, tôi sai rồi, không nên cùng anh chia tay, xin anh tha thứ cho tôi!"

Hắn động tác dừng lại, sắc mặt đột nhiên kém lên.


"Em xin anh tha thứ?"

"Con mẹ nó, lúc ông đây quỳ xuống cầu xin em, chẳng phải Tần Tiêu em vẫn lạnh lùng nhìn anh sao? Dựa vào cái gì lại muốn anh tha thứ cho em? Để anh nói cho em biết, chia tay hay không là do anh quyết định , em đáng bị anh đùa chết!!"

Hắn túm chặt hai chân cô, cưỡng chế tách ra, Tần Tiêu thét chói tai, thấy anh lại muốn tát cô một cái, cô sợ đến mức ôm đầu phát khóc.


Côn thịt đẫm máu vẫn cắm vào, Lâm Tử Dương quỳ trên mặt đất, gác hai chân lên vai, đẩy hông về phía trước ra vào.

Mỗi cú va chạm vào âm đạo khô khốc, se khít của cô đều khiến cô đau đớn thống khổ.




Nhấn để mở bình luận

Những Chủ Nhân Của Tôi