Nỗi Khát Khao Cháy Bỏng



“Chỉ… Chỉ như vậy thôi sao?

Nhìn bóng dáng Chu Đại rời đi, Hứa Khả có chút ngơ ngác.

Nghe nói Chu Đại tính tình rất xấu.

Năm kia người anh trai kế của cô đến chơi, lỡ làm hỏng món đồ mà anh ta thích liền bị đánh một trận, sau đó hắn chỉ biết về nhà khóc lóc tố cáo với cha dượng.
Có lẽ vì không có quan hệ huyết thống nên không dễ động thủ?

Hứa Khả đã tìm được một lý do giải thích hợp lý.
Có vẻ như những gì cô làm vẫn chưa đủ mức.

Hứa Khả vội vàng đuổi theo, càng được đà càng lấn tới, nói: “Tôi không biết quét dọn, ở nhà tôi không bao giờ làm việc nhà cả.”

Hai người đứng rất gần nhau, từ người Hứa Khả thoang thoảng mùi hương lạ, khiến mũi Chu Đại khẽ động.

Ánh mắt anh dần dần hạ xuống, dừng lại ở bộ ngực nửa trong suốt của cô, rồi nhíu mày lần nữa: “Chú ý giữ đúng mực.”

Anh ta đang ám chỉ cách ăn mặc của cô.
Nhưng Hứa Khả lại hiểu lầm, nghĩ rằng anh đang nói về việc trong bếp.

Vẻ nghiêm nghị của Chu Đại khiến người ta kinh hãi, thậm chí còn đáng sợ hơn cả thầy giáo chủ nhiệm ở trường.
Hứa Khả bị khí thế của anh làm cho hoảng sợ, nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói: “Dù chưa từng làm qua, nhưng tôi có thể thử học một chút.”

Chu Đại lãnh đạm ừ một tiếng rồi lên lầu.

Hứa Khả như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm, mãi sau mới nhận ra rằng, mình vừa rồi đã yếu thế trước anh ta.
Sao có thể yếu thế trước mặt Chu Đại như vậy chứ?

Mục đích của cô là bị anh ta đuổi ra khỏi nhà.
Cha kế và mẹ cô cảm thấy cô quá nghịch ngợm, khó có thể quản giáo, nên đồng ý để cô đến đây gặp bác sĩ tâm lý với điều kiện là ở tại nhà Chu Đại.

Cô vì muốn thoát khỏi sự kiểm soát của gia đình, đành phải chấp nhận.

Cô không thể tự mình rời khỏi, nhưng nếu bị Chu Đại đuổi đi, thì gia đình sẽ không có lý do gì để can thiệp.
Nhưng cô vừa bỏ lỡ một cơ hội rất tốt.

Nếu không phải vì quá lo lắng nên lỡ mồm, nhìn biểu hiện của Chu Đại vừa rồi chắc chắn sẽ đem cô đuổi ra khỏi nhà.
Hứa Khả hối hận vô cùng.

Hứa Khả liếc nhìn phòng bếp hỗn độn, sau một lúc đấu tranh tư tưởng, cô vẫn quyết định ngoan ngoãn dọn dẹp.

Tối nay, Hứa Khả không ngủ ngon.

Phòng toàn màu trắng, lại là hoàn cảnh xa lạ, khiến cô hoàn toàn không buồn ngủ.
Cô nằm trên giường suy nghĩ, ngoài lần Chu Đại xuất hiện khi cô làm rơi đồ, từ đó về sau, hắn không hề ra mặt gặp cô.
Vậy thì cô ở đây làm gì, Chu Đại cũng không quản sao?

****
Quay lại phòng làm việc, Chu Đại lập tức bật máy tính lên.
Ngày mai, anh phải đi công tác, giảng bài tại một bệnh viện, chia sẻ về phương án điều trị mới do mình cùng đội ngũ chuyên gia đã nghiên cứu.
Bản trình bày chỉ là một loạt hình ảnh xương cốt thuần tuý, tất cả đều về bệnh nhân.

Không chỉ không đẹp mắt, mà nếu không quen với những hình ảnh đó, người xem có thể cảm thấy cực kỳ buồn nôn.

Chu Đại là một bác sĩ chuyên khoa chỉnh hình.

Trong mắt anh, những hình ảnh như thế này thường xuyên xuất hiện, nhưng không hiểu sao, một hình ảnh của Hứa Khả đột nhiên hiện lên trong đầu anh.
Hứa Khả, mười chín tuổi, vẻ ngoài đã rất phong tình và quyến rũ, nhưng gương mặt vẫn giữ được vẻ ngây thơ.

Một cảm giác nóng bừng bùng lên từ dưới bụng, nơi nào đó bắt đầu phồng lên.
Chu Đại nhìn chăm chú vào màn hình, biểu cảm trên gương mặt anh thể hiện sự kinh ngạc và hoang mang, không có lấy một chút vui sướng.

35 năm qua, đây là lần đầu tiên có một người phụ nữ đã khiến anh cảm thấy như vậy, mà người lại lại là “cháu gái” trên danh nghĩa của anh.

Chu Đại ngẩng đầu xem bản trình bày, hy vọng rằng sau một khoảng thời gian nơi nào đó có thể mềm xuống.

Nhưng thực tế, khi anh nhìn hình ảnh xương cốt trên máy tính, hình ảnh đùi Hứa Khả ngày càng trở nên rõ ràng hơn, phảng phất như ở ngay trước mắt.
Anh liền thả chuột ra, đứng dậy rồi đi vào nhà vệ sinh.


Nhấn để mở bình luận

Nỗi Khát Khao Cháy Bỏng