Nữ Phụ Cực Phẩm Trở Mình Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn



Cậu không sợ người khác biết chuyện mình đập vỡ cửa sổ nhà Trương Ái Hồng nhưng lại sợ chị gái và mẹ biết.

Diêu Tiểu Quân do dự một lúc, theo bản năng lùi về sau, bị Trương Thành nắm chặt cổ tay.

Cậu quay đầu lại, Trương Thành cười rất tà mị với cậu:
"Sợ cái gì, bà ta chạy ra vừa hay, mầy nhìn cho kỹ vào.

"
Nói xong, Trương Thành khom lưng trốn bên cạnh tảng đá ở cửa sân, chờ thời cơ, đợi Trương Ái Hồng đi ra từ bên trong, nhanh chóng duỗi chân ra, đá ngã bà ta một cách tàn nhẫn.

Trương Ái Hồng bất ngờ ngã xuống, cả người vẫn còn hơi choáng váng, vừa mắng vừa vùng vẫy đứng dậy, đột nhiên có người ngồi lên lưng bà ta, đấm đá vào mặt bà ta.

Động tác của Trương Thành vừa nhanh vừa mạnh, nhắm thẳng vào thái dương của Trương Ái Hồng đấm thêm một cú.

Trương Ái Hồng là người không chịu được đòn, trợn trắng mắt, thế mà lại ngất đi như vậy, tiếng mắng chửi trong miệng cũng đột ngột dừng lại.

Nhận thấy người kia hoàn toàn không còn động tĩnh, Trương Thành từ trên người Trương Ái Hồng xuống, đá vào mặt Trương Ái Hồng:
"Yếu ớt thế à?"
Nhìn lên, Diêu Tiểu Quân đã ngồi bệt xuống đất, tay chân co lại không ngừng run rẩy.

"Đại ca, chúng ta không phải đã nói chỉ ném mấy con chuột thôi sao?"
"Ai bảo con mụ hôi này chửi người? Bị đánh cũng đáng đời! Phỉ!”
Trương Thành không hề cảm thấy mình làm sai ở đâu, ngược lại còn tức giận vì thái độ của Diêu Tiểu Quân:
"Bây giờ tao đang giúp mày trút giận, kết quả mày lại quay sang trách tao à?"
Ánh mắt của thiếu niên lưu manh vô cùng nham hiểm, dường như chỉ cần Diêu Tiểu Quân dám gật đầu, anh ta cũng sẽ không ngần ngại đấm một cú.

Diêu Tiểu Quân ngây người không nói gì, Trương Thành hết kiên nhẫn, cười lạnh rồi bỏ đi.

Diêu Tiểu Quân run rẩy sờ soạng, nhận thấy Trương Ái Hồng vẫn còn thở, anh ngồi phịch xuống đất thở phào nhẹ nhõm.


Xong rồi, Trương Ái Hồng bị người ta đánh vào viện! Ngay cả Diêu Quế Hương cũng bị một vết xước trên mặt.

Diêu Vị Dân tức giận đi khắp làng tìm tên khốn đánh người, tìm một vòng mà không có chút manh mối nào, đành phải chán nản trở về bệnh viện, chăm sóc vợ con.

Diêu Chân Chân tìm một vòng không thấy Diêu Tiểu Quân, trong lòng nghi ngờ chuyện của Tiểu Quân và Trương Quế Hương có liên quan.

Đánh người là phạm pháp, Tiểu Quân sao lại không biết nặng nhẹ như vậy!
Đang thở dài thì tên em trai đáng ghét tự về.

"Chị" Diêu Tiểu Quân cúi đầu gọi một tiếng, mặt mũi, người ngợm đều xám xịt, không biết trước đó đã lăn lộn ở đâu.

Diêu Chân Chân tức giận trong lòng không thèm để ý đến anh, chỉ kéo anh sang một bên, nhẹ nhàng phủi bụi trên người anh.

Một lúc sau, Diêu Chân Chân hỏi:
"Trương Ái Hồng vào viện rồi, em biết không?"
Diêu Tiểu Quân nghe vậy, như thể bị dọa sợ, cả người giật nảy mình.

Diêu Chân Chân dừng động tác, ánh mắt dò xét nhìn em trai:
"Em thành thật nói với chị, chuyện của Trương Ái Hồng, có phải em làm không?"


Nhấn để mở bình luận

Nữ Phụ Cực Phẩm Trở Mình Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn