Ông Xã Khó Hiểu (18+) Full


Nghe thấy Nhan Tương Tương thấp giọng nói ra những lời mềm mại, trong ánh mắt tràn đầy tình ý, thổ lộ yêu anh say đắm, hô hấp Phó Hạo Phong trở nên dồn dập, trái tim lại gấp rút đập. "Tương Tương......" Nhẹ buông tiếng thở dài, tình cảm của anh mênh mông như biển rộng, cũng không thể kiềm chế nữa mà hôn cô, vòng tay ôm chặt cô thu lại, giống như hận không thể khảm cô vào trong tim mình, hòa máu thịt của cả hai làm một. Tương Tương cũng nhiệt tình đáp lại anh, tay nhỏ bé cũng vội vã kéo quần áo của anh. Quần áo rơi bên này một cái, bên kia một cái, hai người rất nhanh trở nên trần trụi, hai tay của bọn họ không ngừng vuốt ve trên người đối phương, cảm nhận nhiệt độ trên thân thể của người mình yêu. Thật nóng, thật thoải mái, càng khát vọng muốn nhiều hơn...... Nhan Tương Tương bị đè trên giường lớn, thân thể mềm mại xinh đẹp nhuộm màu hồng, giống như một bữa tiệc lớn đã dọn sẵn món ngon chỉ chờ anh thưởng thức mà thôi. "Tương Tương, nơi này của em đã ướt...... Rất ướt......" Cô nghe được tiếng cười xen lẫn vào giọng nói trầm thấp của anh, mặc dù trong lòng cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng khát vọng kích tình lại khiến cô trở nên to gan, giống như một đóa hoa hồng nở rộ, vừa xinh đẹp vừa tản ra mùi hương mê người dụ dỗ anh. "Đi vào...... Hạo Phong, đi vào bên trong em đi, em muốn anh......" Thở dài, bàn tay nhỏ bé của cô bắt đầu lần mò xuống, cầm lấy nơi nóng bỏng trìu mến kia an ủi. "Ôi trời......" Cổ họng Phó Hạo Phong phát ra tiếng rên rỉ, nơi giữa hai chân nháy mắt trở nên cứng rắn. Người phía dưới đã chủ động nâng cao mông, đưa hoa tâm ướt át về phía anh, thắt lưng anh thấp xuống, theo tư thế đó mà cắm vào trong hoa huyệt của cô, khiến cho nơi đó càng mở rộng ra như đóa hoa, mùi thơm nồng nàn càng đậm. "Ừ hừ......" Nhan Tương Tương cảm nhận được sự dồn nén và mở rộng mang đến cảm giác kỳ lạ. Tuy rằng thân thể bị anh dùng phương thức thân mật cắm ở trên giường nhưng linh hồn đã bay rất cao, thật cao, đặc biệt là khi anh bắt đầu dùng sức ra vào, thăm dò thân thể của cô, cô có cảm giác mình đã bay rất cao lên chín tầng mây... Không bao giờ hay không ai có thể mang đến cho cô cảm giác dễ chịu như vậy, tất cả của cô đều là của anh. Yêu một người, quá trình cũng rất hạnh phúc và chua xót, cay đắng ngọt ngào đầy đủ, nhưng cô vẫn tin tưởng bản thân, vẫn yêu anh, vì anh mà quý trọng mỗi một khắc, bọn họ nhất định phải ở chung một chỗ, đã như vậy, vậy thì phải vui vẻ bên nhau cả đời này. "Em yêu anh...... Hạo Phong, em yêu anh......" Cô không chịu nổi mà rên rỉ, một lần lại một lần, quá nhiều kích tình khiến cho cô vui sướng chảy nước mắt. Cô học được cách thổ lộ với anh, cách tỏ tình, tất cả chỉ vì anh. Tay nhỏ bé của cô được mười ngón tay thon dài của cô quấn quít nắm lấy, đặt ở hai bên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Phó Hạo Phong cho cô một nụ hôn dài triền miên. Cách thức anh chiếm đoạt cô từ từ biến đổi, mỗi một lần sâu nặng rồi dây dưa, thong thả đi ra đi vào, dường như muốn hành hạ cô, khiến khoái cảm ngọt ngào này kéo dài mãi, anh chưa có thẳng thắn đáp lại lời thổ lộ của cô, nhưng lại dùng thân thể yêu cô, yêu rất sâu đậm. Cuộc yêu nóng bỏng này sớm đã khiến hai người trên giường bốc hơi. Ái dịch của cuộc yêu ướt át, cứ để như vậy mà ôm nhau, nhận được sự thỏa mãn trong thân thể của nhau, cũng nểm trải cảm giác cào trào vô cùng mất hồn ngọt ngào... Sau đó hồi lâu, cô đạt cao trào mà thét chói tai, rốt cuộc anh cũng phóng thích. Những dòng trắng tràn đầy sinh mệnh nồng đậm rơi vào trong nơi sâu kín của cô, chạy về phía vườn hoa ấm áp của phái nữ...Nhưng mà lần này, Nhan Tương Tương còn loáng thoáng cảm giác được có cái gì ở trong bụng cô kết hợp, có một đứa bé khỏe mạnh sắp ra đời... Cô cảm động rơi nước mắt, cho đến khi anh nghiêng người kiên nhẫn mút lấy từng giọt nước mắt của cô, cô mới mỉm cười ngủ... Kịch liệt yêu nhau một hồi, Nhan Tương Tương mệt mỏi thiếp đi, cô nằm mơ. Trong mơ, cô ôm một bảo bối nhỏ đáng yêu, cô đang cười đùa với bé con, chọc bé con cười khanh khách, cái miệng nhỏ nhắn đỏ thắm toe toét cười. Cô cũng cười, cười rất vui vẻ, trong lồng ngực tràn đầy nhu tình. Bé con xinh đẹp kia khiến cô trỗi dậy tình mẫu tử, khiến cô muốn những điều tốt nhất cho con, muốn đưa tất cả những đồ tốt nhất trên thế giới đến trước mặt bé con...
Đột nhiên, vốn đang chìm trong mộng thoáng qua, cô khẽ giật mình, ý thức có gì đó không đúng. Bị đánh thức dậy, lười biếng mở mắt. Gương mặt nam tính quen thuộc dựa vào bên tai cô, khi cô khẽ lơ đãng run lên, Phó Hạo Phong mới chợp mắt tí nhanh chóng nhận ra, mở mắt ra, nhìn thẳng cô. Nhan Tương Tương dứt khoát nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn, đối mặt với anh. Hai người gối đầu lên gối, hơi thở giao nhau, chóp mũi cũng sắp đụng đối phương, một loại cảm giác ấm áp, thân mật lan tràn xung quanh. Phó Hạo Phong không có mở miệng nói, nhưng từ ánh mắt của anh, Nhan Tương Tương nhìn ra được sự nghi ngờ của anh. Cô cười dịu dàng, giọng nói trầm thấp chứa vẻ thần bí, lẩm bẩm nói:"Nói cho anh biết, em mới vừa nhớ tới một chuyện, là chuyện của anh..." Anh khẽ cau mày."Chuyện gì?" "Ưm......" Mặt cô đỏ hồng, mím mím môi mới nói:"Có một lần anh Ký Đường gặp em trên đường, vừa lúc anh ấy đến công ty bàn chuyện làm ăn với anh nên thuận tiện đi chung xe đến tìm anh...anh nhớ không?" Nghe thấy cái tên Ngô Ký Đường lại khiến anh không vui, ánh mắt Phó Hạo Phong hơi sa sầm, khẽ hừ một tiếng. "Về sau không nên đi cùng xe. Ai biết anh ta có ý định gì? Rất nguy hiểm." Ai ai, quả là một người nhỏ mọn! Nhan Tương Tương thầm thở dài, rồi lại cảm giác được mùi vị ngọt ngào mãnh liệt trong lòng. Cô trừng mắt nhìn anh, biểu tình cười khẽ đáng yêu. "Anh lại nghĩ gì vậy? Anh rốt cuộc có muốn nghe em nghĩ tới chuyện gì không?" "Anh đang nghe." Giọng nói lạnh lùng. "Lần trước, em ở trong phòng nghỉ ngơi riêng ngủ thiếp đi, sau đó anh...Anh nói xong công việc, đi vào, anh, anh...chúng ta ở đó...." "Chúng ta ở trong phòng làm chuyện ân ái, yêu tới yêu lui mấy lần, tất cả quá trình anh đều nhớ rõ, vì thể lực em yếu ớt không ngừng đạt cao trào nhiều lần mà ngất xỉu, không phải em muốn nói chuyện này chứ?" Anh nhanh chóng nói hết, bằng không nghe cô ấp úng thì cũng không biết lúc nào mới có thể nói xong. "Anh -- anh --" Cho dù là sự thật nhưng khuôn mặt Nhan Tương Tương đỏ ửng như cũ đến hai lỗ tai cũng vậy. Cắn cắn môi, cô hừ một tiếng, lấy dũng khí nói hết những lời xấu hổ ra: "Ưm... Đúng đó, em muốn nói chính là chuyện này, em còn muốn nói chính là, anh, anh khi đó có chút mất khống chế, trở nên rất dã man, hơn nữa không nhịn được liền... Bắn ở bên trong, không có phân vân chuyện ngừa thai —— " hơi ngừng lại, dừng ba giây, mới tiếp tục nói: "Em không hiểu, chẳng qua nghĩ rằng anh không nhịn được, bây giờ rốt cuộc đã hiểu ra... Nhưng thật ra bởi vì khi đó anh ăn dấm chua của em và anh Ký Đường, còn tức giận không kiềm chế, không thể khống chế mình, tối nay cũng giống như vậy, anh cũng đang ghen, có đúng hay không? "      Thật ra khi anh ghen rất đáng yêu, nhưng vừa nghĩ tới ngày đó bộ dạng cuồng dã của anh trong phòng nghỉ, cô vẫn bị dọa sợ, cảm giác mình giống như con mồi dưới vuốt của chim ưng, bị anh nuốt hết tất cả vào bụng, ngay cả mảnh vụn cũng không còn!      Tâm sự bị đoán trúng, mặc dù Phó Hạo Phong đã cố gắng bình tĩnh nhưng nhiệt độ vẫn tăng vọt lên, khiến cho làn da màu đồng của anh nhuộm lên một tầng đỏ sậm.      Nhìn thấy bộ dạng cô cười khúc khích, anh vừa thích lại có chút thẹn quá thành giận, hai cánh tay mạnh mẽ ôm lấy thân thể yểu điệu của cô, lật người đè lên trên cô, hơn nữa còn rất cố ý chen hai chân vào, để cho cô không thể khép lại hai chân mình.


Nhấn để mở bình luận

Ông Xã Khó Hiểu (18+) Full