Over The Knee - Qua Đầu Gối


Caesar im lặng nhìn cô.

"Bây giờ đã khuya."

"Đúng vậy." Trần Tư Nhung lại gật đầu, "Nhưng...cũng muộn rồi mà."

Suy nghĩ của cô lúc đóng lúc mở.

"Mời anh lên uống một ly cà phê, Caesar."

"Bạn cùng phòng của cô sẽ không để ý chứ?"

"Bạn cùng phòng của tôi? Anh biết tôi có bạn cùng phòng sao? À, cô ấy không ngại, chúng tôi đã nói về việc này trước đó rồi."

"Grace, cô tỉnh chứ?" Caesar trầm giọng hỏi.

Trần Tư Nhung thẳng thắn chăn thành lắc lắc đầu:

"Lúc tỉnh táo, chắc tôi không dám đâu."

Theo tư thế đó, cô đưa tay ra nắm lấy cánh tay của Caesar.

"Mời lên lầu uống ly cà phê, chính tay tôi pha đấy."

Giờ phút nàyTrần Tư Nhung gần trong gang tấc, cô cũng không biết dáng vẻ của mình lúc này trông như thế nào.

Hai tay giữ lấy cánh tay anh, thân thể nghiêng về phía trước hết mức có thể, bộ ngực mềm mại của cô bị đè ép dưới đường viền cổ áo màu đen, đôi mắt ướt át nhìn chăm chú vào anh.

Caesar yên lặng một hồi lâu, rồi rắt máy.

Phòng của Trần Tư Nhung là căn chung cư có hai phòng ngủ, một phòng tắm. Caesar theo cô đi vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Trần Tư Nhung cởi giày cao gót, chạy đến chiếc bản nhỏ bên cạnh.

Caesar nhìn quanh gian phòng này.

Một chiếc giường đơn trải ga nhung san hô màu hồng nhạt, một chiếc bàn không quá lớn. Trên tường ở phía đuôi giường, có một chiếc gương dài, bên dưới là tấm thảm mềm mại.  

Hơi thở của Caesar bỗng nhiên chững lại.

Nhìn Trần Tư Nhung đang lục lọi tìm cà phê, cô ngồi xổm trên mặt đất mở chiếc hộp bên dưới ra, cô tìm túi hạt cà phê mà mình vừa mua — cô đã cẩn thận chuẩn bị riêng cho Caesar.

Nhưng có lẽ tư thế ngồi xổm đã chèn ép bàng quang, cô bỗng nhiên đứng dậy.

Lai lần nữa đối mặt với Caesar, sắc mặt Trần Tư Nhung trở nên có chút ngượng ngùng.

Cô khép chân lại, nhỏ giọng nói: "Tôi... tôi muốn đi vệ sinh trước."

Nói xong, cô chạy chân trần một đường vào toilet.

Chốc lát căn phòng ngủ yên tĩnh lại, Caesar đã hoàn toàn tin rằng, cô đã say.

Tiếng nước chảy kia truyền qua cánh cửa đang mở, rõ ràng dừng ở trong tai Caesar.

Anh gần như có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của cô, quần lót được kéo xuống cẳng chân, vén làn váy lên quanh eo, đùi kẹp chặt, sau đó dòng nước ấm áp bên dưới chảy ra ngoài. 
2

Rất nhanh, trong toilet truyền tới tiếng xả nước, sau đó rửa tay.

Trần Tư Nhung đi ra.

Caesar nghĩ, cô đã quá say.

Nếu không tại sao chiếc quần lót kia lại tuột khỏi bắp chân, cô lại chạy chân trần ra ngoài, chiếc quần lót màu trắng lặng lẽ rơi xuống nằm ở cửa toilet. 

"Tôi sẽ pha cà phê cho anh ngay đây!" Trần Tư Nhung  một lần nữa lại chạy về phía chiếc bàn đặt cà phê.

Caesar ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.

Anh nghĩ, đêm nay theo cô lên nhà có phải là một quyết định sai lầm hay không.

Nơi giữa háng trong chiếc quần tây màu xanh đậm, đã căng chặt làm anh khó chịu.

Trần Tư Nhung mua là một hộp cà phê nâu espresso, blend, hơi có hương vị caramel, giảm bớt vị đắng trong espresso truyền thống của Ý.

Trần Tư Nhung nghĩ, uống chút đồ hơi ngọt, có lẽ sẽ làm cho Caesar và cô thư giãn một chút.

Cô lại ngồi xổm trên đất tìm kiếm, âm thanh của Caesar từ phía trên truyền đến: "Cô đang tìm túi cà phê này sao?"

Trần Tư Nhung ngửa đầu nhìn qua, Caesar lấy trong góc chiếc bàn ra một túi hạt cà phê.

"Đúng rồi." Trần Tư Nhung vui vẻ đứng dậy. "Sao tôi lại quên là mình đã lấy nó ra nhỉ."

Vì động tác dùng lực hơi mạnh nên có chút choáng váng, có lẽ do lúc trước đã uống quá nhiều loại rượu trộn lẫn với nhau, nên chậm rãi bắt đầu có tác dụng. Trần Tư Nhung có chút choáng váng, cơ thể lắc lư, cánh tay được caesar giữ lấy.

"Hôm nay cô không thể pha cà phê." Caesar nói.

Trần Tư Nhung trở tay ôm lấy cánh tay Caesar, toàn bộ cơ thể đều dán lên cánh tay anh, âm thanh mang theo vẻ khẩn cầu: "Xin đừng đi, tôi có thể nấu cà phê. Nếu...nếu không phải hôm nay, tôi không biết khi nào mới có cơ hội hoàn thành trừng phạt..."

Bỗng nhiên, cô như nhớ ra gì đó, ngay sau đó môi mím chặt lại.

Rồi sau đó đưa mắt thăm dò Caesar: "Anh không nghe thấy tôi nói gì, đúng không?"
1


Nhấn để mở bình luận

Over The Knee - Qua Đầu Gối