Quân Hôn Không Ly Được Quân Tẩu Xinh Đẹp Tức Giận Sinh Ba Con



Nguyễn Tử Mạt đi ra khỏi nhà, đi đến ký túc xá của đoàn văn công.

Đoàn văn công nhìn thấy Nguyễn Tử Mạt thì giống như gặp phải trận động đất, trong lòng hoảng sợ.

“Á, cô mập kia lại đến đây mắng người, mọi người mau trốn đi.


“Tôi không nói chuyện với doanh trưởng Lệ, chắc là cô ấy sẽ không mắng tôi đâu nhỉ.


“Không chắc đâu, nghe nói trông xinh đẹp một chút cô ta cũng mắng.



Ngay khi bọn họ đang bàn luận, Nguyễn Tử Mạt đã đi lướt qua bọn họ, đi đến phía sau ký túc xá.

“…” Mọi người.

Mắng người không phải nên đến trước cửa sao.

Tiếp theo sau đó mọi người nhìn thấy Nguyễn Tử Mạt chạy bộ trên khu đất trống phía sau ký túc xá.

“…” Mọi người, cho nên…
Là bọn họ tự mình đa tình à?
Chờ đến khi chạy đổ mồ hôi, không còn sức lực, Nguyễn Tử Mạt mới dừng lại, dựa vào con đường cũ mà đi về nhà.

Mọi người:…cô mập thật có nghị lực, chạy bộ lâu như vậy mà chưa từng dừng lại.

Chờ sau khi không thấy bóng dáng của Nguyễn Tử Mạt nữa, bọn họ mới lấy lại tinh thần, vậy mà bọn họ lại nhìn cô mập kia chạy bộ hai tiếng, phỉ nhổ bản thân thật sự quá nhàn rỗi…
---
Trên một tảng đá lớn, ánh trời chiều chiếu lên người một người đàn ông đẹp trai cương nghị, anh cong một chân, một quyển vở đặt trên đùi, một tay cầm bút máy, viết viết vẽ vẽ lên trên vờ, ngẩng đầu nhìn xuống, một đám binh lính đội sóng biển gió lớn, nằm trên bờ cát, trên bụng đặt một cây cột, thực hiện động tác gập bụng.

Trương Thiết Quân nhìn Lệ Kình Liệt thiết diện vô tư, lại nhìn đám tân binh kia, ở trong tay Diêm La vương, thay bọn họ mặc niệm một phút đồng hồ.

Trương Thiết Quân leo lên tảng đá, ngồi bên cạnh Lệ Kình Liệt, nhìn quyển vở trong tay anh, là thành tích huấn luyện trong các loại hạng mục của binh lính, “Lão Lệ, Yến Tử nhà tôi gọi điện thoại tới cho thượng cấp của tôi, muốn liên hệ với tôi, bảo tôi nói với cậu chuyện của vợ cậu.


Lệ Kình Liệt nhướng mày, gương mặt tuấn tú trầm xuống, “Cô ấy lại làm cái gì?”
“Ồ, trước tiên cậu đừng như thế, là chuyện tốt, lần trước Yến Tử nói lần trước vợ cậu không gian lận, cũng không bán con, đó là hiểu lầm, cô ấy bị người khác lừa, để cậu nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hiểu lầm cô ấy.


Một kẻ thô kệch như Trương Thiết Quân lại nói những lời này, anh ấy sờ sờ đầu, hơi ngượng ngùng.

Ngày đó Nguyễn Tử Mạt thật sự chưa từng nói muốn bán con, là một người phụ nữ trung niên lôi đứa nhỏ trong ngực cô ấy đi, nói cái gì mà không ít tiền, chắc chắn không bạc đãi cô ấy, mua bán rất có lời linh tinh gì đó.

Nhưng mà…
Quan hệ giữa người phụ nữ Nguyễn Tử Mạt này với người đàn ông đó chắc chắn không đơn giản.

Nếu không anh nói muốn tống người đàn ông kia vào tù, cô cũng sẽ không khóc lóc cầu xin anh tha cho người đàn ông kia, anh không đồng ý, cô lại bỏ thuốc cho anh, dùng mỹ nhân kế với anh.

Lệ Kình Liệt nghĩ đến việc người phụ nữ kia nói thích anh, lại hẹn hò với người đàn ông khác, gương mặt như thể băng lạnh nghìn năm.

Tuy rằng anh không thích cô, nhưng cô vẫn là vợ của anh, anh không cho phép vợ mình cắm sừng mình.

“Yến Tử nói, vợ cậu thay đổi nhiều lắm, cũng đối xử tốt với đứa nhỏ.


Trương Thiết Quân nghĩ đến dáng vẻ dữ tợn mắng chửi người khác, phun ra cả một rổ lời chửi, lời Yến Tử khen Nguyễn Tử Mạt, anh ấy nghẹn đỏ mặt cũng không nói nên lời.

Lệ Kình Liệt đóng nắp bút lại, bỏ bút máy vào bao da, anh đứng lên, “Nói với vợ của anh, không cần phản ứng với cô ấy.


Lần này anh trở về, lập tức làm báo cáo ly dị.

Trước kia vì con cái, mới chịu đựng cô ba năm, nhưng bây giờ con không thích cô, thường xuyên khóc lóc bảo anh đổi mẹ cho nó.

Người phụ nữ kia còn làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy.

Anh không muốn nhịn người phụ nữ kia nữa.




Nhấn để mở bình luận

Quân Hôn Không Ly Được Quân Tẩu Xinh Đẹp Tức Giận Sinh Ba Con