Quân thiếu độc sủng: thiên kim kiểm sát trưởng



Editor: Quỳnh Nguyễn



"Cảm ơn." Mậu Hinh đánh giá Miêu Từ Hành, trước cô cảm thấy được Miêu Từ Hành và Nhất Hạ đại khái không có khả năng, một người giống băng, một người giống hỏa. Băng hỏa có thể tương dung sao? Hiện tại xem, có lẽ không nhất định.



Nhất Hạ đổi tốt quần áo ra, Miêu Từ Hành để cho cô ngồi ở bên cạnh mình, múc một bát cháo để tới cạnh tay cô.



Tiểu Sâm cũng ngoan ngoãn ăn cơm ở bên cạnh, sau đó nói: "Cô cô, chừng nào thì cô về nhà a? Cháu nhớ cô rồi."



Trong lúc này Nhất Hạ không biết trả lời như thế nào, buổi chiều cô còn phạm vào cơn ghiền, cô như thế nào về nhà a? Nếu là phạm cơn ghiền trước mặt Tiểu Sâm, cô thật sự không dám.



Miêu Từ Hành vốn thích Tiểu Sâm, anh vốn nghĩ mình đại khái sẽ không kết hôn, còn muốn để cho Tiểu Sâm làm con trai nuôi mình. Hiện tại nghe xong lời này như thế nào cảm thấy được đứa trẻ này không quá khiến người thích rồi.



" Bây giờ cô cô còn không thể về nhà, chờ qua một thời gian ngắn cô trở về rồi." Nhất Hạ vội nói.



Tiểu Sâm khó hiểu, bé cực kỳ thích Nhất Hạ cô cô, cô không ở nhà cũng không người chơi cờ cùng bé. Hinh Hinh là sẽ hạ, nhưng mà tài đánh cờ của cô quá kém, cùng cô hạ đều đã không có ý nghĩa.



"Tiểu Sâm, mẹ không phải nói với con sao? Chân Nhất Hạ cô cô bị thương, chú Miêu là bác sĩ, anh phải giúp Nhất Hạ cô cô trị chân. Chờ chân Nhất Hạ cô cô tốt, liền có thể trở về rồi." Mậu Hinh nói với con trai.



" Chú Miêu cũng có thể đến trong nhà mình trị chân cho Nhất Hạ cô cô nha!" Tiểu Sâm cực kỳ thông minh, lập tức nói.



"Bởi vì Nhất Hạ cô cô ở nơi này sẽ có vẻ thuận tiện, Tiểu Sâm, tin tưởng chú, chú Miêu là bác sĩ, con cũng muốn cô cô con tốt nhanh lên, đúng không?" Miêu Từ Hành nói.



Tiểu Sâm nghĩ nghĩ, cuối cùng không lại xoắn xuýt vấn đề này.



Cơm nước xong, Mậu Hinh xem mặc dù sắc mặt Nhất Hạ có chút tái nhợt, nhưng tinh thần. Cô vốn lo lắng, nhưng là xem Miêu Từ Hành tựa hồ đem cô chăm sóc cực kỳ tốt, đã nói: "Tôi không quấy rầy cô, nghỉ ngơi tốt."



" Các cô trở về như thế nào? Nếu không anh Miêu, anh đưa Mậu Hinh và Tiểu Sâm một phen đi!" Nhất Hạ nghĩ mẹ con bọn họ ngồi xe vẫn lại là lo lắng.



"Không cần, Tạ Tạ chờ chúng ta ở phía dưới." Mậu Hinh nói.



" Tạ Tạ ở phía dưới, kia cô như thế nào không đến đây?" Nhất Hạ rất kỳ quái nói, mọi người cũng không phải không quen, đến đây không đến đây ngồi quá kỳ quái.



Mậu Hinh bật cười, cô nhớ tới Tạ Tạ nói lời: "Bác sĩ Miêu là phiền toái có tiếng, nhà của anh không thể để cho người ngoài đi vào. Tôi cũng không muốn bị anh xem thường, cho nên kh nhà ông lên rồi."



Về sau cô mới biết được anh có chút thích sạch sẽ, nhìn xung quanh nhà anh không nhuốm bụi trần liền biết. Nếu là nói như vậy, anh có thể để cho Nhất Hạ ở tại trong nhà anh, thậm chí ở phòng của anh, kia chẳng phải là ngoại lệ sao?



" Cô ăn qua, nhờ tôi hỏi thăm cô, chúng ta đi rồi." Biết Miêu Từ Hành có thói thích sạch sẽ, cô cũng hiểu được mình không cần lưu lại lâu lắm là tốt hơn.



" Hiện tại điện thoại di động tôi không ở bên người, cô có chuyện gì gọi điện thoại anh Miêu." Nhất Hạ nói.



"Uh`m." Mậu Hinh nhìn Miêu Từ Hành, liền cáo từ đi tới.



Miêu Từ Hành tại thu thập phòng bếp, Nhất Hạ đi theo anh tiến vào phòng bếp: "Anh Miêu, anh và Tạ Tạ từng có chuyện sao?"



"Cũng không có." Miêu Từ Hành đương nhiên biết nguyên nhân Tạ Tạ không đến đây, nhưng anh không hề định nói cho cô.



"Kia cô vì sao không đến đây, liền tính ăn cơm xong, đi lên ngồi một chút cũng không có gì nha!" Nhất Hạ rất không hiểu, "Nhưng mà Tạ Tạ bên cạnh anh cả, mấy người Tây Tử kia em cũng không quá thích, bình thường kỳ kỳ quái quái, Tạ Tạ còn nuôi một con rắn, này không phải cực kỳ khủng bố sao?"


Nhấn để mở bình luận

Quân thiếu độc sủng: thiên kim kiểm sát trưởng