Quay Về Thập Niên 70 Trở Lại Trước Ngày Bị Vu Oan



Cô không biết chính là cũng may cô không đi, nếu không chắc chắn sẽ gặp phải hỗn loạn.

Tối hôm qua lão nhị Viên gia đột nhiên qua đời, hơn nữa trong nhà còn bị dọn sạch, lão nhị Viên gia đứng trước một cái hố sau được đào ra, hộc máu mà chết.

Viên gia đã loạn cả lên.

Lão nhị Viên gia này là người cầm quyền của Viên gia ở thành phố Thường Ninh hiện giờ, là bác hai của Viên Nghị người đính hôn với Mạnh Phất Yên.

Viên gia còn có một lão đại, nhưng mà lão đại là con của nguyên phối, không cùng một mẹ với lão nhị lão tam.

Hiện giờ Viên gia loạn lên, bởi vì bởi vì mấy gia tộc có quan hệ thông gia với Viên gia, cùng với tâm phúc bọn họ bồi dưỡng ra, tất cả đều bị dọn sạch.

Tổn thất nghiêm trọng!
Mạnh Phất Yên ngủ một giấc tỉnh lại, dẫn theo em trai đến Tiệm Cơm Quốc Doanh ăn cơm tối, sau đó mua ít đồ ăn đóng gói mang về, trở lại nhà khách lập tức tiếp tục ngủ, nghỉ ngơi dưỡng sức đợi xe lửa ngày mai.

Ngô gia ở thành phố Thường Ninh, lại không ầm ĩ lật trời như Mạnh Phất Yên đoán lúc trước, mà gió êm sóng lặng.

Có lẽ ngay cả ông trời đều giúp Mạnh Phất Yên.

Bên cục đường phố sắp xếp cho mấy chị em Ngô gia xuống nông thôn, tuy dựa theo yêu cầu của Tôn Kiến Quốc sắp xếp ở cùng chỗ với Mạnh Phất Yên, nhưng không cùng một thời gian.

Mạnh Phất Yên đăng ký tương đối sớm, sắp xếp chính là xe riêng của thanh niên trí thức, mà mấy chị em Ngô gia đăng ký tương đối muộn, sắp xếp lên tàu tốc hành hơn 5 giờ chiều.

Mạnh Phất Yên 5 giờ sáng đi, chị em Ngô gia hơn 5 giờ chiều, thời gian tới Đông Bắc lại không khác mấy, chỉ muộn hơn Mạnh Phất Yên hai tiếng.

Cho nên lúc này bên cục đường phố còn chưa đi thông báo cho Ngô gia, đám Ngô Quốc Trụ còn ở bệnh viện, cũng không biết được tin trong nhà bị Mạnh Phất Yên dọn sạch.

Cứ bình tĩnh qua một đêm như vậy, sáng sớm hôm sau, Mạnh Phất Yên dẫn theo em trai lên xe lửa tới Đông Bắc.

Khi sắp đến giữa trưa, bên đường phố mới đi thông báo cho mấy chị em Ngô gia chuyện xuống nông thôn.

Mạnh gia không có ai, bên đường phố đặc biệt chạy tới bệnh viện thông báo.

Lúc này xem như nổ tung chảo!
“Xuống nông thôn? Sao có chuyện đó được? Chúng tôi đều có công việc…”
Nói tới đây, Ngô Thừa Nghiệp mới nhớ tới công việc của Mạnh Phất Yên, còn chưa xử lý thủ tục bàn giao với anh ta.

Vốn định xử lý vào ngày hôm qua, nhưng mà Ngô Quốc Trụ cảm thấy Mạnh Phất Yên sắp hỏng mất, không thể lại kích thích cô, dứt khoát tùy cô.

Dù sao ông ta là phó xưởng trưởng, đợi Mạnh Phất Yên xuống nông thôn, công việc kia cho ai còn không phải do ông ta định đoạt?
Kết quả lại biến thành như bây giờ.

Nhưng mà, càng kinh người hơn còn ở phía sau.

Chị cả Ngô Tư Vũ vì xảy ra sai lầm lớn trong công việc, bị nhà xưởng đuổi việc, văn kiện đuổi việc đều đã có.

Ngô Tư Vũ trợn to mắt nhìn lệnh đuổi việc, trên mặt tràn ngập không dám tin: “Sao có chuyện đó được? Cha tôi là phó xưởng trưởng, chuyện này…”
Cô ta nghi ngờ không phải là mình làm việc có xảy ra sai lầm hay không, mà là cha cô ta là phó xưởng trưởng, sao cô ta có thể vì sai lầm mà bị đuổi việc?
Người xung quanh vừa nghe thấy thế, thì biết sai lầm này chắc chắn là thật.

Huống hồ Ngô Quốc Trụ cũng không phải là cha cô ta, nhưng cô ta lại gọi thuận miệng như vậy, mọi người nghe bát quái ở khu đại viện nhìn Ngô Quốc Trụ và Ngô Tư Vũ với hàm ý sâu xa, lượn lờ qua lại mặt hai người.

Người của cục đường phố giao văn kiện cho bọn họ.




Nhấn để mở bình luận

Quay Về Thập Niên 70 Trở Lại Trước Ngày Bị Vu Oan