Quay Về Thập Niên 70 Trở Lại Trước Ngày Bị Vu Oan



Lúc này đã là 6 giờ sáng, chuyến xe kế tiếp phải hai tiếng sau mới đến, Mạnh Phất Yên biết, dù sao đời trước xuống nông thôn là như vậy.
Mạnh Phất Yên nhìn máy kéo, nói với đại đội trưởng:
“Đại đội trưởng, khi nào chuyến xe kế tiếp mới có thể đến? Nếu thời gian đủ mà nói, nhân lúc chú lái máy kéo tới, chúng cháu có thể mua thêm ít đồ không? Vừa vặn đi theo xe mang về.”
“Chú nói cho chúng cháu tình hình của đại đội, tự chúng cháu nhìn xem cần thêm thứ gì, chuẩn bị sớm một chút, có thể chăm sóc bản thân thật tốt, cũng tránh gây phiền phức cho trong đội.”
Đại đội trưởng liếc mắt nhìn Mạnh Phất Yên một cái, vừa nhìn là biết tiểu thư được cưng chiều gánh không gánh nổi, vác không vác nổi, không nghĩ tới lại là người đầu tiên chủ động tính toán cho cuộc sống sau này.
Nhìn mấy thanh niên trí thức khác xem, còn như đang đi vào cõi thần tiên!
Chỉ cần không gây chuyện cho ông ấy, đại đội trưởng cảm thấy mọi chuyện đều dễ nói.
“Chỗ bọn chú có ký túc xá, nhưng cần nhiều người ở chung, đồ đạc cũng đều là mấy thứ đơn giản, mọi người dùng chung.

Ở đó còn có một ít nhà để không, nếu các cháu muốn thì tự mình tu sửa ở riêng cũng được.

Có thể lấy ít đồ đổi với người trong thôn, nhờ bọn họ giúp đỡ sửa nhà, ở riêng thì cần các cháu tự mình mua đồ dùng sinh hoạt.

Chỗ bọn chú mùa đông rất lạnh, đều cần giường đất, sửa nhà cũng làm giường đất, đồ dư lại các cháu tự mình chuẩn bị.”
“Chú sẽ dự chi cho các cháu đồ ăn một tháng trước, chín phần lương thực thô một phần lương thực tinh, tương lai sẽ trừ công điểm của các cháu.

Khu thanh niên trí thức có phòng bếp, nhưng mà trước mắt bị thanh niên trí thức cũ bá chiếm, các cháu muốn dùng thì phải bàn bạc với bọn họ.”
Những lời này mịt mờ, nhưng cũng rõ ràng, hơi thông minh một chút là có thể đoán ra được khu thanh niên trí thức của đại đội Bản Kiều có tình huống thế nào.
Đời trước Mạnh Phất Yên đã biết tình huống ở nơi đó thế nào, đời này sớm có chuẩn bị tâm lý, cô gật đầu:
“Gần đây có hợp tác xã mua bán không ạ? Cháu đi mua ít đồ.”
Đại đội trưởng chỉ phương hướng:
“Bên kia, đi bộ khoảng mười phút.

Trong vòng hai tiếng các cháu trở lại nơi này, quá hạn chú không đợi, các cháu tự mình trở về.”
Có thanh niên trí thức còn muốn hỏi tình hình cụ thể, Mạnh Phất Yên lại không muốn hỏi nhiều, trực tiếp đi mua đồ.
Cố Đình Chi đưa hành lý của anh và Mạnh Phất Yên cho đại đội trưởng, nhờ đại đội trưởng trông giúp bọn họ một lát, anh dẫn Mạnh Phất Yên qua đó.
Đại đội trưởng gật đầu, xua tay bảo hai bọn họ đi đi.
“Đi thôi!”
Hợp tác xã mua bán của huyện thành còn rất to, thời gian đủ sớm, vật phẩm còn tính đầy đủ hết.
Mạnh Phất Yên mua một bếp lò nhỏ, có thể đốt than đá cũng có thể đốt mấy que củi ở phía dưới.
Lại mua nửa túi than nắm, sau đó là một ít gia vị và bát đũa.
Mấy thứ này luôn phải thường xuyên mua, sau này lấy ra mới không bị hoài nghi.
Nhìn thấy vậy mà còn có thịt heo, Mạnh Phất Yên mua một cân.
Cuối cùng là mua hai cái chiếu.
Toàn bộ hành trình Mạnh Vân Ký đều đi theo chị gái, đối với quyết định của chị gái cậu bé cũng không hỏi nhiều, cũng không đòi mua gì, cứ luôn đi theo bên cạnh chị gái như vậy.
Cố Đình Chi cũng đi mua đồ, nhưng mà anh mua hơi nhiều, một cái chảo sắt, hai cái niêu lẩu, còn có hai bếp lò, một ít bát đũa.
Sau đó là nửa túi than năm, nửa túi than củi, các loại gia vị, hạt dưa, bánh quy, sữa mạch nha, kẹo sữa, đồ hộp, bánh trứng gà…
Mạnh Phất Yên thấy anh không ngừng bỏ tiền lấy phiếu, sao cảm thấy anh còn giỏi tiêu hơn đời trước như vậy?


Nhấn để mở bình luận

Quay Về Thập Niên 70 Trở Lại Trước Ngày Bị Vu Oan