Sau khi điềm văn kết thúc


"Vu Thế Châu , em không vui , anh cút ra ... A ..." Hơi thở gấp gáp, tán loạn.
 
Anh không nói một lời chặn lại miệng của cô, không được đến gần cô, anh sợ anh sẽ phát điên. Từ hôm qua thấy Vạn Lệ Tước đưa cô về, Hứa Duy lại nói dối anh, anh vẫn luôn căng thẳng.
 
Anh vẫn luôn ung dung bình tĩnh, nhưng không thể để Hứa Duy với Vạn Lệ Tước dây dưa  chung một chỗ, anh sẽ không chịu nổi . Hứa Duy là của anh nhưng anh còn nhớ Hứa Duy kết hôn với anh không phải vì tình yêu.

 
 Thật không dám nghĩ, cô hối hận đối với Vạn Lệ Tước tình xưa khó quên làm sao bây giờ? Trước kia anh vẫn thật có lòng tin chỉ cần Hứa Duy không lay được , Vạn Lệ Tước không coi vào đâu .
 
Nhưng Hứa Duy hối hận thì sao? Cô mấy lần do Vạn Lệ Tước đưa về, ngoại trừ lần đầu tiên nói cho anh biết , lần sau đều nói là đồng nghiệp . Tại sao không thể thẳng thắn với anh , anh... Luôn cố ép mình tin tưởng .
 
Thân thể của cô luôn là cám dỗ trí mạng  với anh, vừa lại gần lý trí liền sa vào. Không kịp cởi quần áo ra, cởi thắt lưng, giữ chặt hai chân  trắng nõn tinh tế của Hứa Duy .
 
Côn thịt đã lên tinh thần để ở miệng huyệt ấm áp, khóe mắt Hứa Duy thấm lệ , gắt gao cắn răng , hai má mệt mỏi ửng đỏ. Côn thịt nóng bỏng đi vào trong hoa huyệt khô khốc khiến cô co rụt người lại.
 
 Trong lòng Vu Thế Châu căng thẳng , Hứa Duy tránh né động tác kích thích của anh, đỏ mắt lên , trong lòng nói một câu thật xin lỗi, chậm rãi dùng thắt lưng cắm vào.
 
Quy đầu to lớn chen vào miệng huyệt nhỏ hẹp , bởi vì không có hoa mật bôi trơn khiến cho mép thịt chọc vào trong . Côn thịt dữ tợn giương nanh múa vuốt giăng đầy gân xanh giống như háu ăn hăm hở tiến vào.
 
Vốn dĩ hoa huyệt béo mập nhỏ hẹp ăn không trôi côn thịt to lớn thô ráp huống chi không có mật dịch làm ướt làm cho cắm vào trong dị thường chật vật . Hoa huyệt khô khốc nóng một chút, bụng trướng đau khó chịu.
 

Hoa huyệt bị mở ra đến mức tận cùng , côn thịt  cào vào bên trong cảm giác đau nhói như ong chích không nói rõ ràng từ bên trong truyền tới . Trong hoa huyệt căng chặt chỗ đau rất rõ ràng .
 
Cô bị  đau , anh cũng không chịu nổi , quá chặt , vừa đi vào liền bị hút lại , mị thịt xoắn lại tê dại thấy đau . Trong huyệt cái miệng nhỏ nhắn bao lấy côn thịt tiến về  trước khó khăn.
 
Anh toàn bộ áp chế cô, cự vật to lớn nổi đầy gân xanh ở trong không khí còn lộ ra một nửa. Vu Thế Châu bình tĩnh nhìn Hứa Duy đang trừng ánh mắt nhìn anh , con ngươi đen nhánh , sắc mặt tươi đẹp .
 
Một cái tay bóp eo của cô, sau lưng phát lực , rốt cuộc một lần hành động đến chỗ sâu nhất , quy đầu đâm ở miệng tử cung , Hứa Duy cả người cũng run lên một cái , tiếng rên rỉ nhỏ vụn tràn ra. Mang một ít đau mang một ít thoải mái .
 
Rõ ràng bị anh cưỡng ép nhưng thân thể bị trí nhớ khêu gợi, không tự chủ được khi anh cắm vào tiết ra nhiều dịch mật, hoa huyệt khô khốc dần ẩm ướt . Côn thịt ra vào càng thuận lợi .
 
Cho dù đã đến mức này , Hứa Duy vẫn tỏ ra kháng cự dùng chân đá vào anh, muốn đem anh đạp xuống . Vu Thế Châu không thể không quỳ ở giữa hai chân cô, eo dùng sức giống như đóng cọc mỗi một lần đều mạnh như sấm.
 
Miệng huyệt bị căng đến trắng bệch, thịt non bị ma xát đến đỏ ửng. Huyệt đạo trong truyền tới tiếng nước òm ọp òm ọp từ trong hoa huyệt truyền đến tê dại thấu xương, hút hết sức lực của cô.
 
Cắn chặt hàm răng để không phát ra tiếng rên rỉ , anh luôn có thể ở trên giường khiến cô đau khổ lại thoải mái , thần kinh giống như đám mây trên trời. Mặc dù cảm thấy không tiền đồ , vò đã mẻ lại sứt , hai tay bám vào trong sô pha , đầu ngón tay trắng bệch .
 
Theo sự va chạm mạnh mẽ và yên lặng của anh, côn thịt thô ráp cùng mật huyệt khảm chung một chỗ thật chặt , mồ hôi nóng bỏng rơi ở trên bụng trắng mềm của cô. Một tầng mồ hôi nhàn nhạt rỉ ra một chút một chút để lại vết nước lồi lên trông thật gợi cảm.
 
Hứa Duy nhắm mắt lại không ngăn cản được anh tấn công cắn môi rên rỉ , Vu Thế Châu phân biệt trên mặt cô vui vẻ hoặc vẻ mặt thống khổ, chỉ cần cô thoải mái anh liền vui vẻ.
 
Thời gian từng điểm từng điểm trôi qua , ngoài cửa sổ sáng rực dần dần cạn thay vào đó trời chuyển màu xám. Trong phòng chạy dài không dứt tiếng rên rỉ đứt quãng , dính vào một tia khàn khàn .
 
Lại một lần nữa cao trào, Hứa Duy cả người co rút , khắp người phủ tầng mồ hôi, bụng co rút nhanh , sâu trong hoa huyệt vặn chặt chung một chỗ . Cô có chút hơi cong lại eo thon, một trận co rút mãnh liệt  trong hoa huyệt phun ra một cổ dâm dịch đậm đặc.
 
Vu Thế Châu lúc này rất phối hợp với cô, nặng nề tiến  vào miệng tử cung , quy đầu kẹt ở miệng tử cung, một cổ nóng bỏng dâm thủy cứ như vậy tưới vào quy đầu. Anh nhắm mắt lại , khắp khuôn mặt là vẻ mặt vui vẻ.
 
Thừa dịp Hứa Duy cao trào quá mức nhạy cảm , eo dùng sức , lên động cơ một loại làm gần mười cái , đem tinh dịch tích tụ toàn bộ thả ra .
 
Một buổi chiều đã không nhớ rõ cô đã cao trào mấy lần mà anh lại chỉ bắn hai lần . Giờ phút này , côn thịt cắm ở trong hoa huyệt chặt khít không kẽ hở.
 
               Bụng dưới của tiểu cô nương nhô lên thật cao, có thể thấy chặn lại không ít dâm dịch với tinh dịch ở bên trong , bụng nhỏ có chút cứng rắn căng phồng. Hứa Duy cắn răng , cảm giác bài tiết không nhịn được .
 
Muốn gọi anh lui ra ngoài nhưng hai người vẫn còn cãi nhau cô không muốn mở miệng yêu cầu anh cái gì . Làm quá lâu phía dưới hoa huyệt nóng hừng hực khiến cô hoài nghi bị trầy da .
 
Vu Thế Châu cúi đầu nhìn rồi nhìn bụng nhô ra của cô, côn thịt chặn miệng huyệt, mị thịt mềm mại ấm áp bao bọc  thoải mái để cho người ta không muốn rời đi .
 
Hai người trầm mặc , dần dần anh lại động , côn thịt nhàn nhạt đút vào mang ra một chút dâm thủy làm ướt ghế sa lon . Hứa Duy không nhịn được , trên mặt đỏ ửng đã lui , cắn răng nói: "Anh đi ra ngoài ."
 
Động tác của anh hơi ngừng , mím môi nói: "Em  cuối cùng cũng chịu nói chuyện với anh?"
 
Hứa Duy nổi đóa , nguýt anh một cái , "Là ai giận dỗi kéo người ta  trở về , người ta còn chưa nói anh ở cùng với Tô Tĩnh một chỗ đấy."
 
"Còn Vạn Lệ Tước thì sao?" Anh cuối cùng không nhịn được , đó là một cây gai trong lòng  anh "Mấy ngày nay đều là anh ta chở em về, vì sao lại nói là đồng nghiệp?"
 
Hứa Duy cứng đờ , vào lúc này thật không có sức lực tranh cãi , nản lòng nói: "Còn không  phải là sợ anh tức giận sao, em theo anh ấy về thì không có ý gì. Dáng vẻ này của anh, còn cố ý đưa Tô Tĩnh về nhà ."
 
Nhớ tới , liền cảm thấy tức giận, nhìn đi nhìn lại hai người đàn ông này với Tô Tĩnh không rõ ràng . Cũng là tự làm bậy, tại sao phải gả cho thanh mai trúc mã Tô Tĩnh .
 
Vu Thế Châu cau mày , ngừng động tác dưới người , "Anh không có cố ý đưa Tô Tĩnh về nhà, mẹ gọi điện thoại cho anh , nói em về nhà , gọi anh cũng trở về . Đi tới giao lộ nhìn thấy nên thuận tiện đi cùng."
 
Hứa Duy nhất thời bối rối tình cảm của cô thật vất vả ăn một lần giấm còn là tự nhiên tìm . Chuyện này tuyệt đối không thể thừa nhận , mặt cô vùi vào khuỷu tay , nhỏ giọng nói: "Dù sao cũng là ạnh sai , em không thích Tô Tĩnh . Anh là của em sau này ngay cả mặt mũi cũng không được nhìn!"
 
Câu kia Anh là của em đưa tất cả thấp thỏm của anh quét một cái sạch bong , Vu Thế Châu ôn nhu khẽ vuốt đường cong sống lưng của cô . Ở cổ cô hít sâu một hơi , buồn buồn nói: "Hồi đó em nói , anh còn không bằng với Tô Tĩnh kết hôn ..."
 
"Nói lung tung , nếu anh có can đảm nghĩ như vậy , em liền đánh chết anh cũng không cho cậu ta được lợi ." Cô hung dữ cảnh cáo .
 
Vì vậy một trận sóng gió vô hình tan biến. Ngày hôm sau hai người lại trở về Vu gia , mẹ Vu thở phào , "Hai đứa cứ như trẻ con, giống chúng ta còn trẻ, có cãi nhau cũng làm lành nhanh thôi."
 
Hứa Duy gật đầu liên tục , Vu Thế Châu ôn nhu bóc tôm cho cô , cơm nước xong đi xuống lầu tiêu cơm . Hai người nắm tay ở trong sân bước từ từ , đối diện Tô Tĩnh đi tới , "Hai người ngày hôm qua làm sao vậy? Gọi cũng không để ý ."
 
Nói với Vu Thế Châu, Hứa Duy nói: "Không có gì ,không muốn để ý đến cậu thôi ."
 
 Sắc mặt Tô Tĩnh cứng đờ , cẩn thận nhìn sang Vu Thế Châu , "Hứa Duy , dầu gì mình với Thế Châu cùng nhau lớn lên , không thể một kết hôn cậu bắt Thế Châu chặt đứt quan hệ với bạn cũ được."
 
"Cũng không cùng với người khác cắt đứt, với cậu cắt đứt mà thôi ." Hứa Duy bình thường cũng không phải là dáng vẻ hùng hùng hổ hổ dọa người, làm việc thích lưu lại  ba phần đường sống .
 
Chỉ là với Tô Tĩnh , vô luận như thế nào đều không thích , đại khái trời sinh từ trường không hợp nhau , cái này cũng là lần đầu tiên cô rõ ràng biểu thị đối với một người không thích vô cùng bài xích .
 
Hứa Duy len lén nhìn Vu Thế Châu , thấy anh khẽ mỉm cười nhìn cô, trên mặt cũng có chút nóng .
 
Trên đường trở về , Hứa Duy không nhịn được hỏi , "Anh có phải không thích em hùng hổ như vậy, còn đối với Tô Tĩnh một chút  thái độ tốt cũng không có ." Trong lòng cô vô cùng vui vẻ, dù sao trước đây Vạn Lệ Tước luôn bảo vệ Tô Tĩnh vô điều kiện.
 
Vu Thế Châu cầm tay của cô yêu thương cô  cẩn thận từng li từng tí , "Em không thích Tô Tĩnh, nhất định có nguyên nhân của em, chúng ta đã là vợ chồng từ nay về sau phải sống với nhau hết đời . Với anh mà nói không ai quan trọng hơn em, Tô Tĩnh chỉ là khách qua đường trong cuộc sống ,không quan trọng."
 
Hứa Duy khẽ mỉm cười gương tinh xảo tỏa sáng rực rỡ , "Anh nhớ em ngày hôm qua nói chưa,  sau này không cho phép lại gần Tô Tĩnh."
 
Đương nhiên cô biết hai người gần nhà nhau bình thường cũng không thể ngăn được. Vu Thế Châu mỉm cười dắt cô đi , Hứa Duy vẫn không hiểu , cô mới là người quan trọng nhất của anh.
 
Đừng bảo là vì cô bỏ qua một người có cũng như không , chỉ cần cô vĩnh viễn ở bên anh , buông tha chính anh đều có thể . Cô luôn không hiểu anh yêu cô sâu đậm như thế nào.
 
Buổi tối về đến nhà , Vu Thế Châu vào nhà tắm thì di động trên bàn sáng lên một cái , Hứa Duy nhìn một cái là wechat của  Tô Tĩnh .
 
Mở ra là giọng nói , đầu kia là giọng của Tô Tĩnh nhu nhu nhược nhược .
 
"Thế Châu , Hứa Duy có phải có chỗ nào hiểu lầm em không, anh giúp em giải thích một chút ."
 
"Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nếu bởi vì em làm cho hai người không vui em sẽ xin lỗi ."
 
"Ngày mai em mời hai người đi ăn cơm đi để em nói xin lỗi với Hứa Duy chắc là em chọc vào cô ấy chỗ nào rồi, chỉ cần Hứa Duy không giận em, em như thế nào cũng được."
 
...
 
Vu Thế Châu ngồi sau lưng Hứa Duy , trên tóc còn mang theo hơi nước , một để nên vai của cô, hai người đồng thời nghe xong giọng của Tô Tĩnh . Vẻ mặt Hứa Duy quái dị  âm thầm trừng mắt liếc anh một cái .
 
Ánh mắt nhàn nhạt của Thế Châu khẽ nhúc nhích, giọng nói trầm thấp dễ nghe , "Tô Tĩnh làm sao vậy?"
 
"Em làm sao biết , hay là muốn tạo cảm giác tồn tại? ." Hứa Duy tức giận .
 
Vu Thế Châu cầm điện thoại lên , trực tiếp chặn lại. Hứa Duy làm như không nhìn thấy .
 
Ngày hôm sau mẹ Vu lại kêu hai người về nhà ăn cơm , lúc xuống lầu vứt rác, Hứa Duy đang theo Vu Thế Châu đi tới ,mẹ Vu mở miệng liền nói: "Tô Tĩnh nói con chặn nó, còn có mâu thuẫn với Duy Duy, xảy ra chuyện gì vậy?"
 


Nhấn để mở bình luận

Sau khi điềm văn kết thúc