Sau Khi Kẻ Bệnh Trọng Sinh Vào Chồng Cô



Chu Niệm được Cố Thanh Hàn bế từ nhà tắm ra ngoài.

Bị chồng mình dày vò suốt một đêm, lúc này cô chẳng còn chút sức lực nào nữa.

Nằm trong lòng Cố Thanh Hàn, Chu Niệm ngắm nhìn ngài Cố mặc áo choàng tắm đang đọc sách.

Ngài Cố đeo mắt kính, mặc áo choàng tắm màu đen, bờ ngực săn chắc lộ một khoảng lớn từ cổ áo choàng.

Chu Niệm không nhịn được mà nghĩ, sao ngài Cố lại có thể kết hợp hoàn hảo giữa cấm dục và quyến rũ như thế được nhỉ?
“Chồng yêu, sách hay không?”
Chu Niệm chen vào giữa hai tay anh, cúi đầu nhìn cuốn sách anh cầm trên tay, toàn là những thứ mà cô xem chẳng hiểu tí gì.

Cô quả thực là một học sinh, các kiến thức của cấp ba còn chẳng học nổi, những thứ trong này vừa nhìn liền biết là sách trời rồi.

Cố Thanh Hàn liếc mắt nhìn gương mặt nhỏ nhắn vì lên đỉnh xong mà ửng hồng của cô, con ngươi thoắt tối lại.

“Không muốn thêm lần nữa thì em ngoan ngoãn chút đi.


Những luận văn này đều là do anh viết, cũng chẳng hay ho lắm, chỉ dùng để chuyển dịch sự tập trung mà thôi.

Chu Niệm nằm trong lòng anh, anh chỉ muốn đụ cô đến phát khóc mà thôi, chứ làm gì có chuyện để cô tự do lăn lộn thế kia.

“Bên dưới em sưng cả lên rồi.


Chu Niệm lập tức co dúm, may mà khi nãy bôi thuốc rồi, nếu không bên dưới sẽ khó chịu lắm cho xem.

“Biết bị sưng thì tốt, không được câu dẫn anh nữa.


Cố Thanh Hàn xoa xoa đầu cô, đôi môi thẫm màu khẽ nhếch, trên mặt thoáng một nụ cười nhàn nhạt.

Chu Niệm véo mạnh vào mu bàn tay một cái, thực là đáng hận mà.

Gương mặt của Cố Thanh Hàn vốn đã rất đẹp, anh cười lên thực sự là mất nhân tính quá, anh chính là loại yêu ma lấy mạng người mà!
Cô nhất quyết phải nghĩ đến chuyện khác di chuyển sự chú ý đi thôi.

Đột nhiên nhớ ra, bây giờ thì cô an toàn rồi, còn không biết tình hình phía Kỷ Tiểu An thì thế nào.

“Chồng ơi, bạn em thì sao?”
Chu Niệm nhất thời căng thẳng, cô khi đó mơ mơ màng màng, hoàn toàn không nhìn rõ tình hình khi ấy.

“Cô ấy được bạn trai đưa đi rồi, không có chuyện gì cả.


Cố Thanh Hàn cười nhẹ một cái.

Nếu như không phải Kỷ Tiểu An có bạn trai, hơn nữa cũng không có tình cảm gì quá mức với Chu Niệm, nếu không anh cũng không ngại loại bỏ người này ra khỏi thế giới của Chu Niệm.

Chu Niệm nghĩ đến sự việc tối qua, trong lòng vẫn có chút sợ hãi.

“Chồng ơi, em muốn hỏi anh điều này.


“Nói đi.


Cố Thanh Hàn buông quyển sách trong tay xuống.

Ngón tay phía cạnh bên nhẹ nhàng gõ từng nhịp, chỉ có như vậy mới có thế giảm bớt nỗi bực dọc trong lòng, là loại cảm giác món ăn trước mắt phải chia làm mấy lần ăn.

“Nếu như em thực sự bị người ta làm chuyện đó, anh có còn cần em nữa không?”
Chu Niệm dứt lời, sắc mặt Cố Thanh Hàn lập tức lạnh xuống.

Cố Thanh Hàn nắm lấy chiếc cằm trơn nhẵn của Chu Niệm, cười rất dịu dàng “Nếu như em thực sự bị người ta chạm vào, anh sẽ giết sạch hết tất thảy.


Dùng ngữ điệu dịu dàng nhất nói ra những lời tàn nhẫn nhất, Chu Niệm bị câu trả lời của Cố Thanh Hàn làm cho rùng mình.

“Chồng, chồng ơi, bây giờ là xã hội pháp trị đó.


Chu Niệm có lòng tốt nhắc nhở, nếu như chồng cô thực sự nghĩ không thông mà giết người, thì phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.

“Hừ.


Cố Thanh Hàn cười nhẹ một tiếng, “Đùa em thôi, cho dù em có ra sao thì anh vẫn cần em.


Chu Niệm mềm lòng, ôm trầm lấy Cố Thanh Hàn.

Bàn tay anh vuốt ve mái tóc dài của Chu Niệm.

Cô không nhìn thấy biểu cảm lúc này trên mặt Cố Thanh Hàn, chỉ còn lạnh lẽo toát ra từ đôi con ngươi sẫm màu.

Anh đang nghĩ vận may của nguyên chủ đúng là cũng không tệ, trong hai năm cưới Chu Niệm anh bị nhốt lại, nếu không anh nhất định sẽ khiến cho kẻ động vào Chu Niệm kia biến thành cát bụi.

Hôm sau.

Khi Tiểu Miên đến gõ cửa, Chu Niệm liền choàng tỉnh.

“Chồng ơi, mau dậy đi, trợ lý của em đến rồi.


Chu Niệm và Cố Thanh Hàn là hôn nhân ngầm, trợ lý mới đến còn chưa biết chuyện cô đã kết hôn.

Cố Thanh Hàn bị Chu Niệm gọi dậy, vì đôi con ngươi đen láy mà khi mở mắt có đem theo vài phần sát khí.

Chu Niệm bị dọa cho giật mình, hai tay ngây ra tại chỗ bất động.

Khi thấy Chu Niệm bị anh dọa, anh cười nhẹ xoa đầu Chu Niệm, lại trở thành bộ dáng điềm đạm như hàng ngày.

Suýt chút nữa bại lộ bộ mặt thật.

“Không sao, cô ấy là trợ lý của em thì sớm muộn cũng biết thôi.


Cố Thanh Hàn ôm Chu Niệm vào lòng, cúi đầu hôn lên trán cô.

Chỉ một nụ hôn nhẹ thôi đã làm tan biến hết lo âu trong lòng Chu Niệm.




Nhấn để mở bình luận

Sau Khi Kẻ Bệnh Trọng Sinh Vào Chồng Cô