Sau Khi Kẻ Bệnh Trọng Sinh Vào Chồng Cô



“Chồng ơi, liệu anh có nghĩ rằng em quá...!dâm đãng rồi không...”
Chu Niệm biết chồng mình là một người đàng hoàng.

Khi trước hai người làm tình cũng chưa từng xuất hiện tình huống điên cuồng như bây giờ.
Lẽ nào là do cô lớn tuổi rồi, nhu cầu càng ngày càng cao, vậy nên mới khiến anh biến thành như hiện tại?
Cố Thanh Hàn bật cười nhẹ, cúi đầu hôn xuống trán cô: “Không đâu.

Khi nãy dáng vẻ của Niệm Niệm, dâm đãng lả lơi, rất quyến rũ.”
Cố Thanh Hàn mặt đầy vẻ đàng hoàng đáp.
Mặt Chu Niệm đỏ đến mức báo động, vội vàng nói: “Cố Thanh Hàn, anh đừng nói nữa.”
“Niệm Niệm, em không muốn biết anh thích hay là không thích sao?”
Cố Thanh Hàn đặt nụ hôn xuống môi cô, âm thanh trầm khàn mị hoặc.
“Thế, thế anh có thích không?”
Chu Niệm rất tò mò không biết mình trong lòng anh là bộ dáng như thế nào.
“Rất thích.

Anh rất thích dáng vẻ bày tỏ dục vọng bản thân của em.

Mỗi lần làm tình với Niệm Niệm đều rất thoải mái.

Vì vậy...”
Anh hôn đến cổ cô, “Sau này trước mặt anh không cần phải kìm chế chúng.”
Chu Niệm không ngờ rằng Cố Thanh Hàn sẽ nói với cô những lời như vậy, đôi bàn tay vội vàng vòng lên cổ Cố Thanh Hàn, “Vậy khi trước làm tình với em, sao lại luôn nhanh nhẹn như vậy?”
Chu Niệm nói xong e dè bất an nhìn Cố Thanh Hàn, hình như đàn ông đều không thích bị nói là nhanh.
Nhưng Cố Thanh Hàn khi trước mỗi lần ở bên nhau, lần nào cũng chỉ có nửa tiếng đồng hồ.

Cô rất muốn được ôm anh nhiều hơn, muốn được thân mật với anh hơn.
“Khi trước không biết rằng Niệm Niệm lại quyến rũ như vậy.”
Cố Thanh Hàn nói xong liền cúi đầu cắn nhẹ lên đầu ngực cô một cái.
Anh không nói rằng người khi trước thực chất không phải anh.

Tên vô dụng kia chỉ dám chuốc thuốc Chu Niệm rồi mới thỏa mãn dục vọng của mình.
Thật là ngu dốt.
Rõ ràng Chu Niệm yêu hắn như vậy, tên vô dụng đó thế mà cũng không nhận ra.
Nghĩ đến đây trong mắt Cố Thanh Hàn xẹt qua một tia đố kỵ.
Chu Niệm sau khi cảm nhận được cơn đau nhẹ ở ngực mới phát hiện ra bản thân đang trần như nhộng.
Ọc ọc ọc ~
Đột nhiên bụng cô truyền đến một chuỗi âm thanh, cô và Cố Thanh Hàn đã làm tình rất lâu trên xe chuyên dụng.

Khi cô ngất đi rồi Cố Thanh Hàn vẫn còn đụ cô thêm một lúc lâu nữa.

Vậy nên thể lực của cô đã bị hút cạn sạch sẽ rồi.
“Chồng ơi, em đói rồi.”
Chu Niệm đỏ mặt nói.
“Ừ, ăn cơm đã, ăn rồi làm tiếp.

Hai ngày này được nghĩ, chúng ta không cần vội về nước làm gì.”
Cố Thanh Hàn bế Chu Niệm từ trên giường dậy.
Khi trước người trải qua tuần trăng mật cùng Chu Niệm không phải anh, vì vậy bây giờ anh muốn bù lại.
Chu Niệm nhìn một bàn đầy ắp thức ăn ngon lành kia, bụng lại càng thêm cồn cào.
Cô cảm thấy bản thân thật là may mắn, ở nước ngoài nghỉ dưỡng vẫn có thể được ăn những món ăn phương Đông mà cô ưa thích.
“Chồng yêu, em mặc đồ rồi sẽ ăn.”
Chu Niệm vốn tưởng rằng Cố Thanh Hàn chỉ bế cô dậy thôi, ai ngờ anh trực tiếp bế cô đến bên bàn ăn.
“Niệm Niệm, nước ngoài hai mươi mấy độ, không nóng.”
Cố Thanh Hàn hiển nhiên là không có ý định buông Chu Niệm xuống.
“Nhưng em không mặc quần áo thì cũng kì lạ quá.”
Chu Niệm dùng tay ôm lấy bầu ngực đang lắc lư, theo chuyển động bước chân của Cố Thanh Hàn, hai bầu ngực cô như hai con thỏ nhảy qua nhảy lại.
Mặc dù cũng được coi là vợ chồng lâu năm, nhưng trước mặt Cố Thanh Hàn không mặc quần áo vẫn khiến cô rất xấu hổ.
“Không sao.

Trước mặt anh Niệm Niệm không cần mặc quần áo.”
Như thế tiện để anh nhìn ngắm cô, tiện để anh có thể đụ cô bất cứ lúc nào anh muốn.
Nếu không không e dè cho cơ thể của Chu Niệm, anh thực sự rất muốn được đâm đụ vào âm đạo nhỏ kia bất cứ lúc nào anh muốn, chà sát nó mà không cần kiêng kị gì.
Bộ dáng hiện tại của anh đã là kìm chế lắm rồi, đối với cô anh chỉ có sự khát khao chiếm hữu đến mức biến thái.
“Chồng ơi, thế này xấu hổ lắm, em muốn mặc quần áo đã.”
Chu Niệm giãy giụa muốn thoát khỏi Cố Thanh Hàn.

Khi mũi chân chạm đến mặt đất, chân cô liền mềm nhũn.
Khi trước ở trên xe vận động quá sức, cô hiện tại đã chẳng còn tí sức lực nào nữa.


Nhấn để mở bình luận

Sau Khi Kẻ Bệnh Trọng Sinh Vào Chồng Cô