Sau khi say rượu


 
 Chương 30: Anh Mạnh, anh thật tốt
“Ọc ọc.” Liễu Nhứ vừa gật đầu xong, bụng cô đã lại reo lên.
Cô không nhịn được hỏi: “Anh Mạnh, làm người giúp việc cho anh có được bao ăn không? Tôi có thể ăn cơm ở nhà anh không?”
Mạnh Lễ cũng không phải người keo kiệt đến vậy, nhiều thêm một người ăn cơm cũng chỉ là nhiều thêm đôi đũa, anh gật đầu: “Có thể.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cảm ơn anh Mạnh, bây giờ tôi đi nấu cơm cho anh ngay đây.”
Liễu Nhứ thả túi xuống, xắn tay áo lên, lập tức quay người đi vào phòng bếp rửa nồi nấu cơm.
Bố cục trang trí của nhà Mạnh Lễ cũng không khác với gian phòng Liễu Nhứ ở là bao, vì thế Liễu Nhứ rất nhanh đã tìm ra được phòng bếp.
“Được rồi, anh Mạnh, anh đi làm việc trước đi, đợi lát nữa tôi gọi anh.”
Mạnh Lễ quay người vào phòng ngủ đổi sang quần áo ở nhà rồi lại đi tới thư phòng.
Tay nghề của Liễu Nhứ không tệ, cô nấu ăn nhiều rồi, kỹ năng bếp núc cũng rất thành thục, khi làm cũng thuận buồm xuôi gió, khoảng bốn mươi phút sau, bàn ăn ba mặn một canh đã làm xong xuôi.
Liễu Nhứ bày thức ăn ra, xới xong cơm mới đi gọi Mạnh Lễ.
“Cộc cộc cộc.”
Liễu Nhứ nhẹ nhàng gõ cửa thư phòng rồi gọi: “Anh Mạnh, tôi đã nấu xong cơm trưa, anh có thể ra ăn cơm được rồi.”
Một lát sau, cửa thư phòng được anh mở ra từ bên trong, Mạnh Lễ bước ra ngoài.
Mạnh Lễ kéo chiếc ghế bên trái, ngồi xuống trước bàn ăn, anh liếc mắt nhìn hơi nóng bốc lên phía trước, mùi thơm của thức ăn tỏa ra, anh lấy đũa gắp một miếng thịt bò xào ớt xanh rồi nếm thử.
Mùi vị cũng rất ngon, không kém hơn so với quán ăn làm ra chút nào.
Liễu Nhứ đứng một bên, nhìn cử chỉ thanh lịch, chậm rãi ăn cơm của người đàn ông, cô ngập ngừng, cẩn thận dè dặt mở lời: “Anh... Anh Mạnh, xin hỏi tôi có thể ăn cơm cùng anh không?”
Mạnh Lễ sững người: “Có thể, cô ngồi đi.”
Liễu Nhứ mặt mày rạng rỡ, cô kéo ghế ra, đặt mông ngồi xuống, miệng nói: “Anh Mạnh, anh thật tốt.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô lấy đũa gắp một miếng thịt bò, vui vẻ ăn.
Trời đất ơi, thịt bò của nhà anh Mạnh ngon quá, so với thịt bò trước đây cô mua thì ngon hơn nhiều lắm.
Khóe mắt, lông mày cong cong, Liễu Nhứ mang theo dáng vẻ hưởng thụ giống như ăn được sơn hào hải vị gì đó vậy.
Thịt bò nhà Mạnh Lễ là thịt bò Kobe nhập khẩu từ nước ngoài, đương nhiên chất lượng sẽ tốt hơn thịt bò bình thường nhiều rồi.
Mạnh Lễ ngước mắt nhìn cô gái đang ăn cơm trước mặt xong không nói gì cả, hi vọng qua đêm nay, cô còn có thể tiếp tục cái suy nghĩ “anh thật tốt” này.
Đã ba tuần nay Liễu Nhứ không được ăn thịt, từ sáng sớm đến giờ cô mới chỉ ăn một quả trứng luộc, đã sắp đói cồn cào ruột gan rồi.
Cơm nước nhà Mạnh Lễ không tệ, Liễu Nhứ xào hai món thịt, một món rau xanh.
So với mấy ngày nay cô chỉ ăn trứng luộc thôi thì không biết tốt hơn bao nhiêu lần rồi.
Ham muốn ăn uống được khơi dậy, tốc độ ăn cơm của cô rất nhanh, mới qua một lát thôi mà bát cơm đã thấy đáy rồi.
Liễu Nhứ đứng dậy, đến phòng bếp lấy thêm cơm.
Mạnh Lễ kinh ngạc nhìn cô gái ăn đến hai bát cơm trước mặt, anh cúi đầu nhìn cơm trong bát mình, vẫn còn thừa lại hơn một nửa, anh mới ăn được có hai miếng.
Ba phút sau, trước ánh mắt ngạc nhiên của Mạnh Lễ, Liễu Nhứ lại đứng dậy lần nữa, cô vào bếp lấy thêm cơm.
Liễu Nhứ bưng bát cơm đầy ăm ắp ra rồi ngồi xuống, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của người đàn ông, cô sững sờ sau đó nhanh chóng phản ứng lại được, bản thân cô đã lấy thêm cơm đến hai lần mà anh Mạnh vẫn chưa lấy thêm lần nào.
Cô nắm lấy góc áo, cắn môi, khẩn trương hỏi: “Anh Mạnh, nếu như tôi ăn nhiều quá, anh sẽ không thuê tôi nữa sao?”
“Sẽ không, cô cứ yên tâm ăn đi.” Mạnh Lễ thu lại ánh nhìn kinh ngạc, cúi đầu gắp rau xanh, ăn nốt miếng cơm cuối cùng trong bát.
Không thuê cô nữa, anh đi đâu tìm người con gái có thể khiến mình cứng lên đây?
Bảo cô làm người giúp việc chỉ là một cái cớ, mục đích thực sự của anh là muốn cô buông bỏ cảnh giác, cam tâm tình nguyện trị liệu cơ thể cho anh.
 
 


Nhấn để mở bình luận

Sau khi say rượu