Sau khi say rượu


 
Chương 48: Bàn chuyện làm ăn
Liễu Nhứ đuổi theo chiếc xe buýt đã xuất phát được một lúc, hai chân cô cọ xát lại với nhau, phía dưới đau đớn, cô nhíu mày, nhụt chí dừng bước.
“Hu…” Liễu Nhứ trơ mắt nhìn chiếc xe buýt đang chạy ngày càng xa dần, cô thật sự muốn khóc rồi.
Cô đã dùng tốc độ nhanh nhất của mình để đuổi theo xe buýt nhưng vẫn không kịp, nếu cô chạy nhanh hơn một phút nữa cô nhất định đã đuổi kịp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đều tại anh Mạnh ăn sáng quá chậm, anh vẫn luôn như vậy, ăn uống rất từ tốn chậm rãi, làm việc gì cũng từ từ.
Nhưng anh là ông chủ của cô, cô không thể nào thúc giục anh được chỉ có thể đợi anh từ từ ăn xong rồi thu dọn chén đũa.
Giữa lúc Liễu Nhứ đang buồn bực thì “Tít” một tiếng còi xe ở phía sau lưng cô.
Liễu Nhứ quay đầu lại nhìn thấy một chiếc xe đời mới đang thịnh hành gần đây đỗ phía sau.
Cực kỳ quen mắt.
Cửa kính dần dần hạ xuống lộ ra một gương mặt điển trai.
Mạnh Lễ nhìn Liễu Nhứ rồi cất tiếng: “Cô đi làm ở đâu? Tôi có thể đưa cô đi một đoạn.”
Vừa nghe Mạnh Lễ sẽ đưa cô đi làm, cô lập tức khai báo địa chỉ với anh: “Cảm ơn anh Mạnh nhiều, cho tôi đến tòa nhà Hoa Khoa số năm đường Hoa Viên.”
Mạnh Lễ dùng ngón tay gõ vài cái vào vô lăng nói: “Xin lỗi cô Liễu, không thuận đường.”
Nụ cười trên môi Liễu Nhứ chợt tắt, cô nhăn mặt hạ giọng cầu xin: “Anh Mạnh, tôi sắp muộn giờ làm rồi, anh cho tôi đi nhờ được không? Thực ra nếu bây giờ tôi gọi xe cũng phải mất mấy phút, sợ là tới không kịp.”
Mạnh Lễ do dự một hồi rồi đáp: “Được, cô lên xe đi.”
Liễu Nhứ nhận được sự đồng ý của anh thì nhanh chóng mở cửa, lên xe ngồi.
Ngồi được một lúc thì Mạnh Lễ lại nói: “Bởi vì không thuận đường nên cô phải trả giúp tôi một nửa tiền xăng, khoảng hai mươi lăm tệ, số tiền này sẽ trừ vào tiền thưởng của cô.”
Liễu Nhứ đang thắt dây an toàn thì dừng lại nghĩ, cô đi xe buýt chỉ tốn có hai tệ mà bắt taxi lại đắt gấp mười lần tận hai mươi lăm tệ.
Chỉ là cô vẫn không ngờ rằng anh Mạnh lại không nể tình quen biết mà lại lấy cô hai mươi lăm tệ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mà thôi bây giờ cô phải nhanh chóng đi làm nếu không sẽ muộn mất, Mạnh Lễ muốn trừ thì trừ đi.
Cô biết rằng ghế phụ xe anh không dễ dàng cho ai ngồi, trừ lúc cô đưa anh đi bệnh viện khám bệnh được ngồi miễn phí thì những lúc còn lại đừng mong anh tốt bụng cho ngồi.
Sáng nay cô lỡ ngủ quên không dậy làm bữa sáng mà sau khi cô bị anh trừ tiền thì Liễu Nhứ lập tức nhận ra tiền thưởng của Mạnh Lễ không dễ dàng gì mà lấy được.
Có lẽ còn chưa đến cuối tháng thì cô sẽ bị anh lấy đủ loại lý do trừ hết tiền rồi.
Chi bằng đừng nhắc đến tiền thưởng nữa thì cuộc sống của cô vẫn còn hi vọng.
Cô không phản đối anh mà chỉ ngoan ngoãn ngồi yên.
Tình cảnh hiện tại đã như thế này rồi, nếu mà gọi xe taxi thì cũng phải tốn tiền thêm, chi bằng cô đi nhờ anh cho tiện.
Mạnh Lễ khá quen thuộc với tuyến đường ở khu này, anh lái xe khá nhanh, chỉ khoảng hai mươi ba phút là đã đến nơi cô làm việc.
Liễu Nhứ nhìn thời gian, thấy còn sáu phút nữa mới đến tám rưỡi, cô vẫn còn kịp quét thẻ.
Cô mở cửa xuống xe rồi nói với Mạnh Lễ: “Cảm ơn anh Mạnh, tôi vào trước đây.”
“Ừm.”
Mạnh Lễ gật đầu đảo mắt qua Liễu Nhứ một cái, sau đó khởi động xe lái đi.
Thực sự Mạnh Lễ cũng khá thuận đường với Liễu Nhứ, chỗ anh làm việc ở bên con đường khác vòng qua tầm năm phút là tới.
Khoảng cách gần như vậy nhưng anh vẫn ngoài dự kiến mà thu của cô hai mươi lăm tệ có hơi ác.
Nhưng Mạnh Lễ không muốn tiếp xúc quá nhiều với cô trừ những lúc phải tiếp xúc thân mật để trị liệu, nếu miễn phí đưa cô đi làm thì khó tránh khỏi Liễu Nhứ sẽ suy nghĩ lung tung.
Trực tiếp thu tiền thì có thể cắt đứt mọi suy nghĩ lung tung của cô tránh sinh ra những phiền phức không đáng có.
Liễu Nhứ vào công ty quét thẻ chấm công, cô vừa ngồi vào chỗ không lâu thì thư ký của tổng giám đốc đã vào nói với cô là ngày mai giám đốc phải đến khách sạn Thụy Lệ để bàn công chuyện, bảo cô chuẩn bị hợp đồng.
Liễu Nhứ được xem như là trợ lý của thư ký tổng giám đốc, bởi thư ký Lý lúc nào cũng đem những chuyện vặt vãnh giao cho cô, có lúc nhân sự không đủ phải đi công tác thì sẽ đưa cô theo.
Cô cũng được hưởng ké không ít vì cô cũng đã đi qua rất nhiều nơi sang trọng với tổng giám đốc.
 


Nhấn để mở bình luận

Sau khi say rượu